Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Advertisement

Cố Hề Hề duỗi tay đưa lên ngực, nơi trái tim đang đập một cách yếu ớt.

Đúng vậy, tất cả chỉ do cô tự mình đa tình. Sao cô lại ngu ngốc như vậy?

Rõ ràng biết anh không yêu cô, vẫn còn tiếp tục lao đầu vào?

Rõ ràng biết tình cảm không thể miễn cưỡng, vì sao muốn hy vọng xa vời anh sẽ thích cô?

Rõ ràng anh đối xử tốt với cô chỉ vì đứa bé, sao lại ảo tưởng anh ấy yêu con sẽ yêu luôn cả mẹ, sẽ vì vậy mà thích cô?

Ha hả.. Cố Hề Hề, mày thật ngu mà!

Có phải mày vì việc của Lâm Tiểu Nhã mà kiêu ngạo? Mày thấy anh ấy đã vì mày mà trừng phạt Lâm Tiểu Nhã, cho nên mày liền nghĩ trong lòng anh ấy, mày quan trọng hơn Lâm Tiểu Nhã?

Ha hả, mày lầm rồi!

Chỉ là đứa con trong bụng mày quan trọng hơn Lâm Tiểu Nhã thôi.

Doãn Tư Thần căn bản không hề yêu Lâm Tiểu Nhã, cho nên anh ấy mới không do dự mà hy sinh Lâm Tiểu Nhã. Mày cũng giống như vậy! Anh ấy cũng sẽ vì Nhiễm Tịch Vi mà hy sinh mày!

Ha hả.. Thì ra đây mới là chân tướng bấy lâu!

Cố Hề Hề ơi Cố Hề Hề, tỉnh táo lại đi!

Hãy đóng trái tim mày lại, từ nay đừng bao giờ ảo tưởng nữa.

Cố Hề Hề nhẹ nhàng nhắm mắt lại, hai hàng nước mắt chậm rãi chảy xuống, không một tiếng động, cô khóc trong câm nín.

“Hề Hề, cậu không sao chứ?” Mộc Nhược Na liền thấy hối hận vì những gì đã nói.

Những lời này nếu người bình thường nghe cũng không thể chịu đựng được, huống chi Hề Hề còn đang có thai!

Cố Hề Hề nhẹ nhàng lắc đầu, môi cô hơi mấp máy, cô phát hiện đến cả dũng khí mở miệng nói chuyện thì cô cũng không có.

“Được rồi được rồi, chúng ta đừng nói chuyện này nữa, nghỉ ngơi sớm đi được không?” Mộc Nhược Na liền sắp xếp mền gối, đỡ Cố Hề Hề nằm xuống, khi nắm lấy bàn tay Cố Hề Hề thì cô liền thốt lên: “Sao tay cậu lạnh như vậy?”

Cố Hề Hề không trả lời.

Cô nhớ rõ lần cuối cùng tay cô lạnh như vậy, là trong ngày kết hôn của cô. Khi đó cô bị Triệu Trạch Cương đem chính cô bán đi để lấy tiền hưởng thụ vinh hoa phú quý, thời khắc đó tay chân cô cũng rất lạnh lẽo.

Không ngờ mới đây sự việc lại luân hồi một vòng tròn nhanh như vậy. Chỉ mới hơn hai tháng, cô lại một lần nữa đánh mất đi tình yêu của mình.

Không, cô chưa bao giờ có, sao lại gọi là mất đi? Tất cả chỉ là cô tự gạt mình gạt người mà thôi..

* * *

Sáng ngày hôm sau, Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na thức dậy, trên mắt hai người đều có quầng thâm, vì đêm qua không ai ngủ ngon.

Cố Hề Hề vì hiểu rõ chân tướng nên tận đáy lòng đã hoàn toàn dứt bỏ Doãn Tư Thần.

Mộc Nhược Na trong lòng lại áy náy, cô hối hận không nên vì một phút tức giận mà nói hết cho Cố Hề Hề.

Cố Hề Hề gọi Tiểu Vương đến giúp cô trang điểm, hôm nay là hôn lễ của Kiều Kỳ, cô cũng không muốn để người khác thấy cô mang bộ dáng chật vật như vậy.

Tiểu Vương vừa nhìn thấy Cố Hề Hề liền hoảng sợ, không nghĩ cô lại trông tiều tụy như vậy!

Đêm qua thật ra đã xảy ra chuyện gì? Lúc thiếu phu nhân đi tìm mình để lấy điện thoại, tuy sắc mặt không được tốt, nhưng vẫn còn bình thường. Vì sao sau đó ra ngoài đi chơi, trở về lại thành ra như vậy?

Cố Hề Hề cũng không giải thích với Tiểu Vương, chỉ nói Tiểu Vương giúp cô trang điểm nhẹ, để che đi nét mặt tiều tụy.

Mộc Nhược Na vài lần muốn mở miệng, nhưng lại im lặng, không biết nên nói gì. Cô là người rõ hơn ai hết, đêm qua Cố Hề Hề đã dấu mình trong chăn khóc rất nhiều, dù Cố Hề Hề khóc trong câm lặng, khóc không thành tiếng, nhưng cô vẫn biết được.

“Được rồi, không cần đeo nhiều đồ trang sức vậy đâu, mang một đôi hoa tai là được.” Cố Hề Hề thấy Tiểu Vương lấy từng món trang sức ra ướm cho cô, liền mất kiên nhẫn.

Người ta thường nói phụ nữ thích trang sức, làm đẹp, đặc biệt khi yêu thì họ càng thích mình trở nên đẹp trong mắt người yêu.

Đáy lòng cô giờ đã tan nát, còn tâm tình mà trang điểm?

Giờ cô xinh đẹp hay xấu xí, cũng đâu có ý nghĩa gì?

Tiểu Vương giật mình, những trang sức này đều là tổng giám đốc dặn phải mang ra cho thiếu phu nhân chọn mà! Giờ thiếu phu nhân lại..

Lời của Cố Hề Hề, dĩ nhiên Tiểu Vương không dám cãi, liền chọn một đôi hoa tai trang nhã cho Cố Hề Hề.

Cố Hề Hề căn bản không có nhìn đôi hoa tai này ra sao, nếu không phải vì không sửa soạn thì thật thất lễ khi tham dự lễ kết hôn, cô sẽ không trang điểm hay đeo bất kỳ món trang sức nào.

Người hầu đẩy giá áo đến để Cố Hề Hề chọn lễ phục. Cô nhìn lướt quá, tùy tiện chọn một bộ váy lụa màu hồng nhạt đưa cho Tiểu Vương.

“Thiếu phu nhân, bộ này có vẻ hơi thường phải không?” Tiểu Vương do dự, sao hôm nay thiếu phu nhân lại thất thần như vậy?

“Thường sao? Chị thấy cũng được, dù gì chị chỉ tới tham dự, lại không phải là phù dâu.” Cố Hề Hề thuận miệng nói: “Chọn bộ này đi.”

Mộc Nhược Na bên cạnh cũng trang điểm xong, cô chọn một bộ lễ phục màu đỏ thẫm. Bộ lễ phục này biến Mộc Nhược Na thành một yêu tinh gợi cảm, đầy quyến rũ. Nhưng dù vậy khi cô đứng gần Cố Hề Hề, cũng không thể áp đảo được khí chất của Cố Hề Hề.

Cố Hề Hề buông xõa mái tóc dài óng mượt, trên đầu tết vài bím tóc nhỏ, thanh nhã dịu dàng. Bộ váy lụa nhẹ nhàng, cổ tay có điểm họa tiết hoa, thân áo thắt lại ở phần ngực, khéo léo che đậy phần bụng hơi tròn trịa của cô, làm dáng người cô trở nên uyển chuyển nhẹ nhàng.

Mộc Nhược Na nhìn dung mạo Cố Hề Hề bây giờ mà hoảng hốt.

Đây.. Đây không phải quá giống sao?

Vì sao khi Cố Hề Hề đau lòng đến thương tâm, thoạt nhìn lại giống Vân Nặc như đúc, từ đường nét khuôn mặt đến ánh mắt và thần thái?

Lúc này bên ngoài có người gõ cửa mời Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na đến phòng ăn dùng bữa sáng. Hai người liền dắt tay nhau cùng rời đi.

Từ chỗ của hai người đến phòng ăn phải đi một đoạn đường. Vì tiết kiệm thời gian, Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na quyết định đi tắt qua vườn hoa, theo đường nhỏ đến thẳng phòng ăn.

Doãn Tư Thần vừa thức dậy tắm rửa, chuẩn bị ra khỏi phòng, cửa sổ phòng anh đúng lúc hướng ra vườn hoa. Vừa ngẩng đầu, anh đã nhìn thấy Cố Hề Hề trong bộ váy thướt tha đang đi tới.

Một cơn gió nhẹ len lỏi vào mái tóc dài óng mượt, làm phấp phới tà váy lụa. Cố Hề Hề lấy tay vén phần tóc mai đang bị gió thổi loạn, trên cổ tay cô là những họa tiết hoa nhỏ li ti phiêu phiêu trong gió, giống như đang nhảy múa cùng tà váy lụa.

Trên gương mặt cô không có cảm xúc giống như ngày hôm qua, ánh mắt thanh lãnh, khuôn mặt lạnh lùng.

Khoảnh khắc này nhìn cô như một tiên tử, không vướng bận sân si của nhân gian.

Doãn Tư Thần lấy tay xoa xoa tóc của mình rồi cứng đờ người, anh đứng yên ngắm nhìn Cố Hề Hề, ánh mắt gắt gao.

Trước đến giờ anh không biết chuột đồng nhỏ của anh lại đẹp như vậy..

Thì ra chuột đồng nhỏ của anh lại có một vẻ đẹp tựa như tiên tử..

Thì ra chuột đồng nhỏ của anh không hề thua kém bất kỳ người phụ nữ nào..

Vẫn có một người ngây ngốc giống như anh!

Mặc Tử Hân đứng nguyên tại chỗ, ngẩn người nhìn người con gái đi đến.

Trong nháy mắt, anh tưởng như Vân Nặc đã trở về!

Đúng vậy, khuôn mặt quen thuộc, ánh mắt thanh lãnh.. Ánh mắt của Nặc Nặc luôn luôn như vậy, thanh lãnh mà yên tĩnh.

Nếu không phải vì người đi bên cạnh là Mộc Nhược Na, anh nhất định hoàn toàn tin đây là Vân Nặc!

Cố Hề Hề vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Mặc Tử Hân, cô nở nụ cười nhẹ nhàng.

Một khắc này, trái tim Mặc Tử Hân như muốn ngã xuống một vườn hoa. Anh cảm nhận rõ trái tim mình đang đập rất mạnh.

Anh nhận thức được, thôi xong rồi!

Mặc kệ Cố Hề Hề có quan hệ gì với Vân gia, thì anh cũng xong rồi!

Anh thật sự đã động tâm.

Mộc Nhược Na nhìn ánh mắt của Mặc Tử Hân, đáy lòng than nhẹ một tiếng, không biết phải diễn tả như thế nào.

Hề Hề ơi Hề Hề, đây là số phận của cậu ư?

Vì sao cậu lại yêu một người không yêu mình, còn người yêu cậu thì..

Cố Hề Hề là người trong cuộc, nhưng lại là người hồ đồ nhất. Cô hoàn toàn không biết tình cảm của Mặc Tử Hân.

Cô nghĩ đơn giản vì hôm qua Mặc Tử Hân đã cùng cô và Mộc Nhược Na chơi bài vui vẻ, du ngoạn di tích, ăn cơm chiều, sau đó còn đưa cô về nhà. Vì vậy khi thấy đối phương, cô hiển nhiên phải lễ phép, cô hoàn toàn không ngờ nụ cười của mình như một viên gạch ném vào hồ nước đang lặng yên trong trái tim đối phương.

Mặc Tử Hân rất mau đã điều chỉnh cảm xúc của anh, bước nhanh đến: “Tối hôm qua em ngủ ngon không?”

“Ngủ ngon.” Ánh mắt Cố Hề Hề vẫn thanh lãnh, chỉ mỉm cười trả lời.

Cố Hề Hề bây giờ không còn là Cố Hề Hề của ngày hôm qua. Cô đã dùng thời gian cả đêm để chôn chặt tình yêu của mình.

Thấy Cố Hề Hề trước mặt càng lúc càng giống Vân Nặc, Mặc Tử Hân đột nhiên lo lắng..

Lát nữa người của Vân gia đến đây..

Nếu người của Vân gia nhìn thấy Cố Hề Hề..

Ba người đi một chút đã đến phòng ăn. Bởi vì có khá nhiều người, mỗi người có khẩu vị khác nhau, nên bữa sáng nay nhà bếp chuẩn bị bữa ăn buffet.

Cố Hề Hề chọn vài món ưa thích rồi tìm một chỗ yên tĩnh ngồi xuống. Sau khi ăn xong thì tất cả mọi người sẽ ngồi xe đến giáo đường dự lễ cưới.

Thật ra Cố Hề Hề hoàn toàn không có tâm tình ăn uống, nhưng vì đứa con trong bụng thì dù muốn hay không, cô vẫn phải ăn một chút.

Mộc Nhược Na vừa bước vào phòng ăn đã bị Thượng kha lôi kéo đi. Cả Mặc Tử Hân vì hôm nay làm phù rể nên chưa kịp ăn uống gì nhiều cũng bị gọi đi.

Cố Hề Hề chỉ còn một mình, cô vừa bưng đồ ăn đến trước chỗ ngồi, chưa kịp ăn đã nhìn thấy một bóng dáng ngồi trước mặt mình. Cô ngẩng đầu lên đã nhìn thấy Nhiễm Tịch Vi, bộ dáng đang muốn xin lỗi.

“Nhiễm tiểu thư có việc gì?” Ánh mắt Cố Hề Hề thanh lãnh, hỏi.

“Cố Hề Hề, tôi là đến xin lỗi cô!” Nhiễm Tịch Vi mở miệng nói.

Xin lỗi? Có gì mà xin lỗi?

Cố Hề Hề cười lạnh.

“Tôi nói thật đó! Cố Hề Hề, tôi thật tình xin lỗi cô!” Nhiễm Tịch Vi nói với vẻ ủy khuất: “Thật ra cả đêm qua Tư Thần ở bên tôi, đều là tại tôi cả. Là tôi làm phiền Tư Thần, xin cô đừng tức giận anh ấy! Anh ấy vẫn rất quan tâm đứa con trong bụng cô!”

Ủy khuất vậy sao? Cô còn không ủy khuất thì thôi? Cô ta ủy khuất cái gì?

Hôm qua đợi lâu như vậy, cô không tìm người để khóc, để trút hết nỗi buồn tủi, mà cô ta đã thông minh trước! Vậy mà lại đến tìm cô giải bày với vẻ mặt ủy khuất.

Gương mặt lãnh đạm của Cố Hề Hề không thể hiện cảm xúc gì, chỉ lặng lẽ gật đầu, cô không muốn đáp lại gì cả.

“Có phải cô không chịu tha thứ cho tôi đúng không? Cố Hề Hề, à không, Cố tiểu thư, tôi thật sự không có ý chia rẽ vợ chồng hai người. Tối hôm qua đột nhiên phát bệnh, mà tôi không biết phải tìm ai nên mới nhờ Tư Thần đưa tôi đi bệnh viện. Mong cô đừng hiểu lầm mối quan hệ của Tư Thần và tôi được không? Nếu cô hiểu lầm thì chúng tôi sẽ rất bối rối! Tôi không hy vọng Tư Thần vì chuyện này mà không vui, càng không hy vọng Tư Thần vì tôi mà khó xử.”

Cố Hề Hề ngẩng đầu nhìn Nhiễm Tịch Vi.

Người phụ nữ này bị gì vậy?

Cô đã tỏ vẻ không quan tâm, sao cô ta vẫn nói lời vô nghĩa?

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement