Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Advertisement

“Ừ.” Cố Hề Hề lãnh đạm đáp lại.

Cô đã biết rõ, cô ta vốn không cần lặp lại làm gì.

Phản ứng của Cố Hề Hề hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Nhiễm Tịch Vi. Chẳng lẽ Cố Hề Hề căn bản không hề động tâm với Doãn Tư Thần? Sao có thể như vậy?

Cùng là phụ nữ, đương nhiên hiểu rõ cảm giác của nhau.

Ánh mắt Cố Hề Hề nhìn Doãn Tư Thần vào ngày hôm qua rõ ràng là ngập tràn tình yêu. Hôm nay sao lại..

Giống như hoàn toàn đã biến thành một người khác?

Vì muốn thử Cố Hề Hề một lần nữa, Nhiễm Tịch Vi quyết định ra đòn chí mạng.

“Tối qua Tư Thần lo lắng cho tôi, nên anh ấy không hề rời khỏi.. Anh ấy nói không yên tâm về tôi. Anh ấy nói vất vả lắm mới tìm được tôi, tuyệt đối sẽ không để tôi.. phải chịu tổn thương nào nữa..” Nhiễm Tịch Vi vừa nói vừa quan sát thái độ của Cố Hề Hề.

Cố Hề Hề nhanh chóng rũ đôi mắt xuống, che giấu nỗi đau đớn sâu trong đáy mắt, bàn tay cô vô thức nắm lại thành quyền.

Vì từ đầu cuộc trò chuyện cô vốn dĩ đã lạnh lùng, gương mặt không có một chút ý cười, nên việc duy trì biểu tình vô cảm này không quá khó khăn.

“Tư Thần còn nói anh ấy sẽ chăm sóc cho tôi cả đời này..” Nhiễm Tịch Vi tiếp tục thử lòng Cố Hề Hề.

Cố Hề Hề ngắt lời đối phương, nói: “Những việc này không cần nói với tôi, đúng rồi, Nhiễm tiểu thư không phải sẽ làm phù dâu cho buổi lễ hôm nay sao? Nếu vẫn chưa đi thì sẽ không kịp.”

Tuy rằng bị Cố Hề Hề ngắt lời nhưng Nhiễm Tịch Vi không tức giận, ngược lại nở nụ cười: “Đúng vậy, hôm nay tôi phải làm phù dâu, còn Tư Thần cũng làm phù rể! Hồi còn nhỏ chúng tôi hay chơi trò gia đình, tôi là cô dâu còn anh ấy là chú rể! Ai nha, cô xem tôi thật vô ý, tôi không có ý gì đâu! Thôi không nói nữa, tôi đi đây!”

Nhiễm Tịch Vi đắc ý đứng lên, xoay người rời đi.

Cố Hề Hề chờ Nhiễm Tịch Vi đi được một lúc, cô mới buông lỏng bàn tay ra, cầm muỗng lên ăn. Nhưng ngón tay cô run rẩy đến mức không thể tự múc đồ ăn lên miệng.. Cuối cùng cô đành bỏ bữa ăn, cầm ly sữa lên uống sạch.

Nhiễm Tịch Vi chủ động khiêu khích cô như vậy, đây là chủ ý của Doãn Tư Thần sao?

Sao lại phải bày trò như vậy?

Thật sự muốn bức tử trái tim cô sao?

Ha hả.. Thật buồn cười, trước kia cô còn tưởng Doãn Tư Thần thích Lâm Tiểu Nhã. Giờ mới biết lúc đó cô ấu trĩ như thế nào..

Lâm Tiểu Nhã có chết, Doãn Tư Thần không hỏi đến một câu.

Nhiễm Tịch Vi chỉ đau dạ dày, Doãn Tư Thần túc trực không rời nửa bước.

Mà vị trí của cô so với Lâm Tiểu Nhã có gì khác nhau?

Điểm khác nhau duy nhất có lẽ là Lâm Tiểu Nhã không cam tâm, vẫn lì lợm bám lấy Doãn Tư Thần.

Còn cô.. sẽ đoạn tuyệt dứt khoát, nhanh chóng ra đi!

Cố Hề Hề buồn bực cố gắng ăn đồ ăn trước mặt, nuốt từng miếng nhét vào bụng.

Từ thời khắc này, mẹ sẽ sống chỉ vì con, bé yêu à, mẹ sẽ tự yêu thương bản thân mình!

Khi ăn xong bữa sáng, Mộc Nhược Na đã quay trở lại cạnh Cố Hề Hề, hai người và trợ lý đến thẳng giáo đường. Khu vực ghế ngồi hai bên giáo đường gần như kín người.

Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na không muốn ồn ào, nên chọn ngồi ở hàng ghế sau.

Các vị khách hôm nay đến đây đang bàn luận sôi nổi về dàn phù dâu và phù rể. Nhất là khi nói về phù rể, giọng nói của các phụ nữ ngồi ở vị trí khách mời đặc biệt kích động.

“Mọi người nghe gì chưa, tổng giám đốc tập đoàn Doãn thị và Mặc Tử Hân của Mặc gia hôm nay đều là phù rể đó! Quả thật hạnh phúc! Hôm nay chúng ta có thể gặp được những nam thần này!”

“Tôi nghe nói Doãn Tư Thần với Mặc Tử Hân được xem là hai người đàn ông đẹp trai phong độ ngang ngửa nhau, không biết thật không?”

“Tôi có xem hình anh ta trên trang Baidu, đúng là một nam thần!”

“Thật không? Nhiều khi ảnh chụp trên mạng lại khác ngoài đời!”

“Tôi dám cam đam ngoài đời còn đẹp trai hơn cả trong hình. Hôm qua tôi vô tình thấy được anh ta từ đằng xa, trời ạ, anh ta rất đẹp trai!”

* * *

Trái ngược với âm thanh líu ríu của những người phụ nữ này, lòng Cố Hề Hề lại lặng yên như nước. Sự náo nhiệt xung quanh dường như hoàn toàn không liên quan đến cô.

Không lâu sau buổi lễ đã bắt đầu tiến hành. Mọi thứ đều trang trọng, xa hoa lộng lẫy.

Cố Hề Hề chợt nhớ lại ngày cô kết hôn như thế nào?

Cô thậm chí không còn nhớ rõ..

Không, cô căn bản không hề để ý chuyện ngày hôm đó. Ngày đó cô bị Triệu Trạch Cương bán đi. Trái tim cô lúc đó cũng tan nát, sao còn tâm tình quan tâm hôn lễ lúc ấy trang trọng hay sơ sài?

Hôm nay ngồi đây tham dự hôn lễ của người khác, lại làm cô tỉnh táo nhận ra một điều, chồng của cô bất quá chỉ là thân ở Tào doanh nhưng lòng ở Hán.

Có lẽ từ ngày hôm qua sau khi nhìn thấy Nhiễm Tịch Vi, anh đã bắt đầu dự tính ly hôn với cô?

Ha hả, yên tâm đi!

Cố Hề Hề tôi dù hèn mọn cỡ nào, cũng có lòng tự trọng của mình!

Thời điểm nhóm phù rể bước ra, chung quanh ồ lên tiếng reo hò chói tai.

Nhưng tâm Cố Hề Hề vẫn lặng yên, cứ như người đàn ông của cô trong nhóm người trên kia, đã trở thành người xa lạ.

Sau khi đọc lời tuyên thệ, buổi lễ kết thúc, mọi người ùa ra ngoài chuẩn bị cho màn ném hoa cưới. Đây là màn được các thiếu nữ độc thân ưa thích nhất, không chỉ vậy mà tất cả mọi người đều hào hứng đón xem.

Chỉ trừ Cố Hề Hề!

Cố Hề Hề nhìn thoáng qua mọi người, liền đứng lên nhẹ nhàng xoay người rời khỏi.

Doãn Tư Thần ngẩng đầu lên, anh vốn muốn tìm kiếm Cố Hề Hề, chỉ là chưa kịp nhìn thấy cô thì đã thấy bóng dáng cô bỏ đi, chỉ còn vương lại trong mắt anh là tà áo lụa nhẹ nhàng.

Không biết vì sao Doãn Tư Thần cảm thấy hôm nay Cố Hề Hề không giống mọi ngày. Anh không cảm nhận được sự quen thuộc của cô, thay vào đó là sự lạnh lùng xa cách.

Doãn Tư Thần có cảm giác..

Giống như anh sắp mất đi cô..

Hai chữ “mất đi” dù chỉ trong tưởng tượng, lại làm trái tim Doãn Tư Thần cảm thấy đau xót.

Doãn Tư Thần theo bản năng lập tức muốn bước đến nắm tay Cố Hề Hề.

Nhưng anh chỉ vừa nhấc chân nửa bước, Nhiễm Tịch Vi bên cạnh lập tức ngăn cản: “Tư Thần, anh đi đâu vậy? Hoa cưới sẽ ném ở hướng này mà! Điệp Y nói là sẽ ném hoa cho em đó! Anh sẽ giúp em chụp hoa cưới nhé?”

Doãn Tư Thần bị Nhiễm Tịch Vi ngăn cản, lại ngẩng đầu lên thì không còn thấy bóng dáng Cố Hề Hề.

Nhiễm Tịch Vi không muốn Doãn Tư Thần đi tìm Cố Hề Hề, nên sống chết gì cũng phải lôi kéo Doãn Tư Thần đứng cạnh cô ta để chụp hoa cưới.

Điệp Y nhìn một vòng tất cả mọi người, sau đó ánh mắt nhìn về hướng Nhiễm Tịch Vi, liền ném hoa cưới trong tay về hướng đó!

Nhiễm Tịch Vi không chần chừ liền chạy đến cướp hoa. Cô ta vui đến mức không kiềm chế, đứng đối diện Doãn Tư Thần la lên: “Tư Thần, anh xem nè, em chụp được rồi! Em thật sự chụp được hoa rồi!”

“Ừ, tốt.” Doãn Tư Thần thất thần trả lời, anh chẳng quan tâm chuyện gì đang xảy ra, tầm mắt anh vẫn nhìn quanh tìm kiếm trong đám đông.

Lúc này mọi người đang chụp ảnh kỷ niệm, có người chụp chung với nhau một nhóm, có người chụp một mình.

Nhưng khắp nơi đều không thấy Cố Hề Hề..

* * *

Cố Hề Hề một mình đi tới cây cầu nhỏ ở một hồ nước gần đó, cô dựa vào thành ngắm nhìn dòng nước róc rách bên dưới. Gương mặt lạnh lùng của cô điềm đạm dưới ánh mặt trời vàng hạ, người khác nhìn vào sẽ cảm nhận được sự xa cách, một cảm giác khó diễn tả.

Cách đó không xa, một nhóm người đã nhìn thấy Cố Hề Hề!

“Nặc Nặc! Nặc Nặc của ta!” Một cặp vợ chồng trung niên kêu lên thảng thốt.

Mọi người xung quanh đều ngây người!

Tất cả đều dụi dụi mắt, không sai, họ thật sự không nhìn lầm!

Vân Nặc đang đứng trên cây cầu!

Khuôn mặt thanh lãnh, tóc dài đen mượt, tà váy nhẹ nhàng thanh nhã.

Đây đúng là khí chất và thần thái của Vân gia đại tiểu thư!

Nhưng Vân Nặc vốn đã qua đời hai năm trước?

Sao lại xuất hiện ở đây? Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Khoan đã!

Không lẽ đây là cô gái mọi người đồn là có khuôn mặt giống Vân Nặc sao?

Nhưng thật sự là quá giống!

Rõ ràng giống nhau như đúc!

Dù là ngũ quan, dáng người, khí chất, thật là giống nhau như đúc!

Cô ấy chính là Vân Nặc!

Khí chất tựa như đóa lan thanh tao thoát tục đã từng làm si mê không biết bao nhiêu người.

Cố Hề Hề hoàn toàn không biết mọi người đang vây lại nhìn mình, cô vẫn đứng yên trên cây cầu, trong tay cầm một ít đồ ăn nhẹ, cô bẻ từng mẩu vụn ném xuống mặt hồ. Nhìn thấy đàn cá đang ngao du xúm lại ăn, buồn phiền trong lòng cô như vơi được phần nào.

Có lẽ nhân sinh cũng như đàn cá này vậy..

Cố Hề Hề bây giờ thậm chí không nghe được tiếng ồn ào, bởi sự náo nhiệt đó không liên quan đến cô. Cô bắt đầu hoài nghi bản thân vì sao lại muốn đến tham dự hôn lễ này?

Chồng của cô đã tìm lại được tình yêu đầu đời chân thành của anh, còn tình cảm của cô chỉ vừa chớm nở đã bị chôn vùi.

Sự tồn tại của cô bây giờ còn ý nghĩa gì, chẳng qua chỉ chờ đến ngày đứa bé ra đời.

Nếu đã như vậy hà tất phải tự lừa dối bản thân, không phải nên sớm từ bỏ thân phận Doãn thiếu phu nhân này hay sao?

Cố Hề Hề đang suy tư, liền nghe được một âm thanh kích động vang lên từ phía sau: “Nặc Nặc? Con đã trở lại? Vì sao không về nhà hả con? Ba mẹ đều rất nhớ con, con biết không?”

Cố Hề Hề quay đầu lại, lập tức nhìn thấy một cặp vợ chồng trung niên đang xúc động rơi lệ nhìn cô.

Hơ.. vị phu nhân này quen quá..

Còn vị tiên sinh đứng cạnh đang bật khóc kích động là ai?

Cố Hề Hề mờ mịt nhìn: “Xin hỏi chú và dì đây là..”

Giây tiếp theo, người đàn ông trung niên kia đã khóc nấc không thành tiếng, liền bước đến ôm chầm Cố Hề Hề vào lòng.

“Con gái của ta! Con thật là nhẫn tâm! Con nói đi là đi biệt mất hai năm! Con có biết ba mẹ đau đớn đến mức muốn theo con sang thế giới bên kia không?” Ông ấy vừa khóc vừa nói.

Cố Hề Hề bị một người lạ ôm như vậy, nhưng kỳ lạ là cô không có cảm giác ghét bỏ người này. Cô chỉ đứng yên để cho đối phương ôm mình.

Chờ khi đối phương bớt xúc động, lúc này cô mới mở miệng: “Xin lỗi, nhưng chú và dì đây nhận nhầm người rồi.”

Nghe Cố Hề Hề nói vậy, người đàn ông trung niên lập tức buông lỏng Cố Hề Hề ra, nói liên hồi: “Nặc Nặc, sao lại nói như vậy với ba? Có phải con thấy ba đây chưa đủ thương tâm sao?”

Lúc này Cố Hề Hề mới nhận ra vị phu nhân đứng bên cạnh khóc lóc, hình như là vị phu nhân cô vô tình gặp ở nhà hàng?

Nhưng sao hai người họ lại..

Họ liên tục gọi cô là Nặc Nặc, còn xưng ba mẹ..

Không lẽ họ là Vân lão gia và Vân phu nhân?

Cố Hề Hề lập tức hiểu rõ, liền nói: “Xin lỗi, chú là Vân lão gia đúng không ạ? Con xin phép giải thích một chút! Con thật sự không phải Vân Nặc, con tên Cố Hề Hề! Là người ở thành phố N.”

Người đang ở trước mặt Cố Hề Hề đúng là Vân lão gia và Vân phu nhân.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement