Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Advertisement

“Mommy, vị tướng quân Vân Tử Tiêu kia thật sự giống mommy lắm sao?” Doãn Ngự Hàm ngóc cái đầu nhỏ nhìn Hề Hề.

Hề Hề mỉm cười dịu dàng, nhẹ nhàng xoa đầu Doãn Ngự Hàm, từ tốn trả lời: “Đúng vậy, mommy còn một chị gái song sinh, cả hai chị em đều giống như đúc Vân Tử Tiêu, hai con thấy có phải trùng hợp lắm không? Bà nội của mommy từng nói đây là số mệnh của Vân gia. Chị em chúng ta là thế hệ thứ 1111 của Vân gia, mang trên mình sứ mệnh chấn hưng gia tộc, Vân gia sẽ suy tàn bởi vì chúng ta, cũng sẽ hưng thịnh bởi vì chúng ta. Đây chính là lời tiên tri dành cho Vân gia.”

“Mommy yên tâm, con sẽ giúp mommy!” Cố Miểu nắm chặt bàn tay nhỏ bé, đôi mắt màu hồng bảo thạch thể hiện quyết tâm kiên định.

Hề Hề cúi đầu hôn lên trán Cố Miểu, ánh mắt tràn đầy tình cảm ấm áp: “Ừa, mommy tin tưởng Cố Miểu!”

Gương mặt nhỏ nhắn của Cố Miểu được hôn, nháy mắt đã đỏ ửng!

Được mommy công nhận, thật là thích nha!

Doãn Ngự Hàm chu chu miệng nhỏ nói: “Mommy, còn con nữa! Con cũng sẽ giúp mommy! Sao mommy chỉ hôn Cố Miểu?”

Hề Hề bật cười, cô xoay người hôn lên trán Doãn Ngự Hàm một cái, lúc này cậu nhóc mới thỏa mãn.

Cô nhìn hai bánh bao nhỏ mà trong lòng cảm giác thật kỳ lạ, rõ ràng hai cậu bé chỉ ở bên cạnh cô có mấy ngày, nhưng cô lại cảm nhận sự thân thiết đến khó hiểu, một người độc thân như cô lại muốn làm mẹ của hai bánh bao nhỏ?

“Được rồi, không còn sớm nữa, chúng ta phải nghỉ ngơi sớm vì mai sẽ có chuyến bay buổi sáng từ Paris đến London, không được dậy trễ đâu.” Hề Hề mỗi tay ôm một bánh bao nhỏ, dỗ cho hai cậu nhóc từ từ đi ngủ.

Ở phòng bên cạnh, Tiểu Vương nằm trằn trọc miên man suy nghĩ mãi vẫn chưa ngủ được.

Ba năm.. thiếu phu nhân, đã ba năm rồi.. chủ tịch đợi chị đã ba năm, đã đến lúc chị nên trở về!

* * *

Sáng hôm sau, Hề Hề đã thức dậy từ rất sớm để chuẩn bị mọi thứ. Trong lúc cô đang chuẩn bị bữa sáng cho hai bánh bao nhỏ thì Tiểu Vương đã giúp hai cậu nhóc thay quần áo chỉnh tề.

“Hai con rửa mặt nhanh lên rồi ra ăn sáng!” Hề Hề hô lớn: “Ăn xong thì chúng ta sẽ đến sân bay ngay, lần này là mommy đi công tác nên không thể để mọi người đợi được.”

“Chào buổi sáng mommy~!” Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu cùng chạy như bay tới nũng nịu.

Hề Hề cúi người xuống ôm hai bánh bao nhỏ, hôn lên má mỗi cậu nhóc một cái.

“Chào buổi sáng hai con trai!” Ôm hai bánh bao nhỏ trong lòng mà Hề Hề quả thật thỏa mãn, cô nhìn sang thấy Tiểu Vương, cười nói: “Tiểu Vương, em cũng mau chuẩn bị ăn sáng đi, lần này đi Anh quốc phải phiền em chăm sóc hai thằng bé dùm chị rồi.”

Tiểu Vương cười thoải mái: “Chị cứ yên tâm, nhất định không thành vấn đề.”

Sau bữa sáng, cả bốn người tức thì cấp tốc lên đường, toàn bộ hành lý đều ném vào xe của Tiểu Vương, tất cả lập tức tiến thẳng đến sân bay.

Quả nhiên vừa đến nơi đã có người đang chờ cô ở sảnh sân bay.

“Hề Hề tiểu thư, tôi là Tiểu G trợ lý của Doãn chủ tịch, tôi phụ trách sắp xếp vé máy bay cho cô từ đây đến Anh quốc. Sau khi tới London thì sẽ có Tiểu A tiếp đón tiểu thư.” Tiểu G tận chức tận trách thực hiện nhiệm vụ, hơn nữa đã chu đáo làm thủ tục trước và đưa thẻ lên tàu bay cho Hề Hề, Tiểu Vương cùng hai bánh bao nhỏ: “Chúc tiểu thư có chuyến đi vui vẻ!”

Vui vẻ? Cô đi làm việc cơ mà?

Hề Hề không nói gì, chỉ cảm ơn và nhận thẻ lên tàu bay, cả bốn người cùng tiến đến khu vực kiểm tra hải quan và lên máy bay đến London, Anh quốc.

Đây không phải lần đầu Hề Hề đến London, nhưng cô cũng không phải quá quen thuộc với thành phố này. Mấy năm nay đa phần thời gian cô đều ở Paris, thỉnh thoảng có đi công tác nhưng sau đó sẽ trở về ngay, ít khi ở lại đâu quá lâu.

Cô vẫn luôn cảm thấy kỳ lạ về việc sử dụng ngoại ngữ của mình, khẩu âm của cô áp dụng cho các ngoại ngữ khác rất tốt, đến mức người khác sẽ lầm tưởng đó là tiếng mẹ đẻ của cô. Duy nhất chỉ có tiếng Anh.. cô hoàn toàn không thể phát âm chuẩn theo tông giọng của người Anh.

Nghe thấy thanh âm non nớt của Cố Miểu đang nói chuyện với các cô gái tiếp viên hàng không bằng tiếng Anh chính tông, đáy lòng Hề Hề càng buồn bực.

“Mommy, sao tiếng Anh của mommy lạ vậy, nghe cứ như cách phát âm của người Mỹ?” Doãn Ngự Hàm tò mò hỏi.

Hề Hề nhún vai buồn bực nói: “Mommy không biết nữa, hình như từ rất lâu trước đây mommy đã quen cách phát âm của người Mỹ, cố gắng thế nào cũng không sửa được.”

Tiểu Vương ngồi bên cạnh tủm tỉm cười, hiển nhiên thiếu phu nhân sẽ phát âm theo giọng Mỹ rồi. Trước đây khi làm việc ở tập đoàn Doãn thị thì thiếu phu nhân đã quen với tông giọng này mà!

Bàn tay nhỏ xíu của Cố Miểu nắm tay Hề Hề, lắc qua lắc lại: “Không sao, mommy có thói quen phát âm như thế nào thì bọn con đều thích!”

Hề Hề lập tức mỉm cười.

Ôi con trai thật ngoan ngoãn hiểu chuyện, cô đột nhiên thật ghen tỵ với mẹ của hai bánh bao nhỏ, thật không biết người phụ nữ nào lại được phúc phần lớn sinh ra hai cậu nhóc đáng yêu thế này! Không biết người phụ nữ đó có bộ dáng ra sao nữa?

Tầm một tiếng sau thì máy bay đã đáp tại sân bay chính Heathrow ở London, Anh quốc.

Vừa ra khỏi cổng hải quan thì đã thấy Tiểu A đang đứng chờ họ, Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu lúc này đang lẽo đẽo theo sau Tiểu Vương. Không phải hai cậu nhóc không hăng hái, mà là không dám hăng hái..

A a a! Chú Tiểu A chính là trợ lý thân cận nhất của daddy! Ngoại trừ chú Tiêu Hằng thì chú Tiểu A là người đắc lực nhất bên cạnh daddy! Nhất định không thể làm mommy nhận điều gì khác thường được!

Tiểu A nhìn thấy chỉ có một mình Hề Hề tiến về phía mình, liền hiểu rõ tâm tư của hai vị tiểu thiếu gia, tức thì tươi cười cung kính nói: “Hề Hề tiểu thư, thật ngại quá, tiểu thư vừa đáp chuyến bay tới đây lại phải bắt tay vào công việc ngay. Nhưng xin yên tâm, gia quyến của tiểu thư sẽ được người của chúng tôi chăm sóc chu đáo. Bởi vì địa điểm nơi làm việc khá xa nên chúng ta phải đi xe thêm một quãng đường nữa, để kịp thời gian thì có thể mời tiểu thư đi cùng tôi ngay được không?”

Hề Hề nghe thấy phải bắt đầu công việc ngay thì gật gật đầu: “Tôi thì không sao, chỉ là hai đứa con của tôi?”

“Vệ sĩ của chúng tôi sẽ đưa hai cậu bé đến nơi nghỉ ngơi, xin cứ yên tâm.” Tiểu A nhìn Hề Hề lo lắng cho hai vị tiểu thiếu gia thì càng cười vui vẻ, trong đầu cậu nghĩ nếu chủ tịch biết vậy thì nhất định sẽ rất vui.

“Vậy được, tôi sẽ cùng đi với mọi người.” Hề Hề biết với địa vị của Doãn Tư Thần cũng như bản lĩnh các vệ sĩ của anh thì hai bánh bao nhỏ tuyệt đối không có vấn đề gì, huống chi còn có một trợ lý Tiểu Vương luôn túc trực bên cạnh.

Hề Hề thấy hai bánh bao nhỏ đang núp một góc, cô chào hỏi Tiểu A sau đó tiến đến cạnh hai cậu nhóc và dặn dò: “Mommy phải đi làm việc, lát nữa hai con đi theo dì Tiểu Vương đến nơi nghỉ ngơi trước, có gì thì gọi điện thoại cho mommy, biết không?” Cô kiên nhẫn căn dặn từng thứ một.

“Dạ biết dạ biết~!” Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu ngân dài tiếng đáp, cười tủm tỉm rồi đồng thanh nói: “Mommy bận cứ đi trước đi ạ! Bọn con sẽ tự chăm sóc mình!”

Nghe câu trả lời đầy tự tin sảng khoái của hai bánh bao nhỏ, lúc này Hề Hề mới đứng lên đi cùng Tiểu A. Từ thủ đô London đến nơi ‘làm việc’ coi vậy mà mất đến hai tiếng đồng hồ chạy xe, khoảnh khắc vừa xuống xe thì Hề Hề đã bị choáng ngợp.

Trước mắt cô là một tòa lâu đài xa hoa lộng lẫy!

Đây là một lâu đài cổ theo phong cách kiến trúc từ thế kỷ thứ 15!

Có vẻ như lâu đài này đã được mua lại, hiện tại thuộc sở hữu tư nhân. Trước cổng lâu đài là một quản gia người Anh đang đứng cạnh hai người hầu gái, cả ba cung kính chào đón cô.

“Xin chào phu nhân, tôi là quản gia của lâu đài này, phu nhân có thể gọi tôi là Helen. Tôi phụng lệnh chủ nhân ở đây chờ đón phu nhân.” Helen mặc trang phục chuyên dành cho các quản gia của quý tộc Anh, vị quản gia này có chiều cao tầm thước, khuôn mặt xinh đẹp thanh lịch, vóc dáng tao nhã, tuổi tác khoảng chừng xấp xỉ ba mươi tuổi, từng cử chỉ đều toát lên vẻ chuẩn mực thanh tao.

“Xin chào, tôi là Vân Hề.” Hề Hề đưa tay đặt lên bàn tay đeo găng trắng của quản gia, tùy ý để đối phương dìu cô xuống xe.

“Đây là nơi làm việc của tôi?” Hề Hề tức khắc khó hiểu nhìn Tiểu A, ở đây là Anh quốc, tất cả đều là người Anh, còn cần một phiên dịch viên chuyên nói giọng Mỹ như cô sao?

Tiểu A mỉm cười, hơi cúi đầu nói: “Đúng vậy, nơi này là hầm rượu của riêng chủ tịch, chuyên dùng để chưng cất các loại rượu quý. Đúng lúc hôm nay là ngày có thể thưởng thức một số chai rượu.”

Hề Hề cảm tưởng cứ như một giấc mơ! Tuy cô biết Doãn Tư Thần tới Anh quốc là để đến hầm rượu, nhưng cô không ngờ anh xa xỉ đến mức mua cả một lâu đài chỉ để ủ rượu?

Đây chính là lâu đài của quý tộc nha!

Là nơi ở của các quý tộc thời phong kiến, vậy mà chỉ dùng để chứa rượu sao?

Hề Hề nghẹn họng nhìn trân trối..

“Mời phu nhân.” Helen vô cùng cung kính mời Hề Hề bước vào.

Bước chân Hề Hề cứ lâng lâng như đi trên mây, cô mơ màng theo Helen tiến vào cổng lớn của lâu đài. Quả nhiên bên trong là cảnh tượng hoa mỹ tráng lệ, mỗi một chi tiết bên trong lâu đài đều nói lên địa vị cùng sự tôn quý của chủ nhân.

Hề Hề càng lúc càng không hiểu nhiệm vụ chuyến công tác lần này của cô là gì?

Rõ ràng vừa rồi Tiểu A nói cô sẽ bắt tay ngay vào công việc mà?

Nhưng tình huống hiện tại có chỗ nào giống chuẩn bị phiên dịch không?

Quản gia dẫn Hề Hề đến một cửa phòng rất lớn, nhẹ nhàng gõ cửa vài cái, thanh âm lễ độ báo cáo: “Chủ nhân, phu nhân đã tới.”

“Tiến vào.” Tiếng nói trầm thấp của Doãn Tư Thần truyền ra từ trong phòng.

Quản gia lập tức nhẹ nhàng đẩy cửa phòng, mời Hề Hề vào.

Vẻ mặt Hề Hề mờ mịt khó hiểu, chậm rãi bước vào.. chẳng lẽ sẽ ở đây làm công việc phiên dịch?

Cô vừa vào phòng thì phát hiện bên trong chỉ có một mình Doãn Tư Thần, à không, bên cạnh có một con mèo đang nằm! Bất quá con mèo này chỉ nằm co rúm lại một góc, hoàn toàn không dám ngẩng đầu nhìn vị đế vương cao cao tại thượng kia!

Thời điểm ánh mắt cô chạm phải khoé mắt hẹp dài của Doãn Tư Thần, đột nhiên cô hoảng loạn nhớ đến sự cố say rượu đêm hôm trước, bất quá thái độ của anh thật sự nghiêm túc nên cô đã mau chóng trấn tĩnh lấy lại tinh thần.

Xem ra, anh đang có công việc cần giải quyết.

Tiểu A tiến đến phía sau Doãn Tư Thần, cúi người nhỏ giọng bẩm báo vài câu.

Doãn Tư Thần hơi hơi gật đầu, đáp: “Được, đã biết.”

Tiểu A đứng thẳng người, tiếp theo lùi về sau vài bước, an tĩnh đứng yên.

Quản gia mang theo khay trà vào phòng, sau đó lặng lẽ lui ra ngoài.

Ánh mắt Doãn Tư Thần vẫn nhìn thẳng Hề Hề, liền lên tiếng: “Xem ra chỉ rời khỏi một chút là không được.”

“Hả?” Hề Hề ngẩn ra, lời này có ý tứ gì chứ?

Chỉ rời khỏi một chút là không được, nghĩa là sao?

“Có một con mèo xông vào hầm rượu của tôi, đã làm hỏng cả một thùng rượu nguyên chất.” Doãn Tư Thần ung dung nói: “Tôi đang ở đây chờ gặp chủ của con mèo để họ giải thích. À phải, nghe nói chủ con mèo này là người Pháp, không biết có thể làm phiền Hề Hề tiểu thư giúp tôi phiên dịch không?”

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement