Cô vợ mù: Ly hôn, anh không đồng ý (full) – Bạch Hoài An – Hoắc Tùng Quân – Truyện tác giả: Gia Gia

Advertisement

Chương 423: Lấy giả đánh tráo 

Bạch Hoài An đang chuẩn bị đi tìm mấy người Sở Minh Nguyệt, vừa rồi cô bận đi chúc rượu, lại bị bố Hoắc và mẹ Hoắc lôi kéo đi theo bên người, cho nên cô cũng chưa nói được mấy câu với bọn họ. 

Ôn Thanh Tuyền và Hứa Vi An thật vất vả mới đến đây một chuyến, cô phải tranh thủ thời gian để ở chung với hai người nhiều hơn. 

Cô đang chuẩn bị đi về phía bọn họ thì đột nhiên một bóng người cao lớn đứng chắn ở trước mặt cô. 

Bạch Hoài An sửng sốt một chút, đối diện với ánh mắt dịu dàng của Lâm Bách Châu. 

Cô đang chuẩn bị nở một nụ cười thì đột nhiên nghĩa đến cô nàng Diệp Lan kia, ngay sau đó nụ cười của cô có chút cứng đờ, ngượng ngùng mà nói với anh ta: “Bách Châu, có chuyện gì sao?” 

“Chẳng lẽ không có chuyện gì thì không thể nói chuyện với em sao?” Khuôn mặt của Lâm Bách Châu rất đẹp trai và nhã nhặn, cười rộ lên như đang đắm chìm trong gió xuân. 

Thấy Bạch Hoài An sững sờ, anh ta lại cười khẽ một tiếng: “Chỉ đùa một chút thôi, bây giờ có rảnh để trò chuyện với anh không?” 

Bạch Hoài An ngẩng đầu nhìn anh ta, dưới ánh mắt chờ mong của anh ta, cô khẽ gật đầu: “Được, đi qua đây với em đi.” 

Vừa nói, cô vừa dẫn Lâm Bách Châu đi đến một nơi yên tĩnh, nụ cười ở trên mặt đã trở nên tự nhiên. 

“Bách Châu, gần đây sắc mặt của anh có vẻ rất tốt, cơ thể đã khỏe hẳn chưa?” 

Lâm Bách Châu gật gật đầu, đôi mắt vẫn luôn nhìn Bạch Hoài An, giọng nói có chút khàn khàn: “Ừ, đã khỏe hẳn rồi, anh đã nghe theo lời em, vẫn luôn chăm chỉ trị liệu, ăn uống đầy đủ, bồi bổ cơ thể thật tốt” 

Bạch Hoài An không biết như thế nào, nhưng Lâm Bách Châu như vậy lại tạo cho người ta một loại cảm giác áp bách. Khi bị anh ta nhìn, cảm giác chính mình giống như một con mồi đang bị con báo nhìn chằm chằm. 

Cô không được tự nhiên mà khẽ cử động cơ thể, tránh đi đôi mắt của anh ta: “Vậy là tốt rồi, cơ thể của anh khỏe mạnh thì em đã yên tâm rồi” 

Nói xong câu đó, hai người đều trở nên yên lặng, trong lúc nhất thời bầu không khí có chút xấu hổ. 

Bạch Hoài An cũng không biết tại sao lại như vậy, lúc trước khi cô và Lâm Bách Châu ở chung với nhau, cô sẽ luôn cảm thấy đặc biệt thoải mái. Nhưng bây giờ, cho dù như thế nào thì cũng cảm thấy rất khó xử. 

Quả nhiên đã trải qua chuyện tỏ tình này, bọn họ sẽ không thể nào quay trở lại bộ dạng bạn bè như trước kia. 

Vẫn là Lâm Bách Châu dẫn đầu phá vỡ sự xấu hổ này, trong tay anh ta cầm hai ly rượu, đưa một ly trong đó cho Bạch Hoài An: “Uống một ly đi, anh chúc em đính hôn thành công” 

Bạch Hoài An sửng sốt một chút: “Tửu lượng của em không tốt, gần như uống một ly là đã say, Hoắc Tùng Quân không cho em chạm vào rượu, lúc này khi em đi chúc rượu, anh ấy đều đổi thành nước đun sôi để nguội cho em” 

Cổ nói lời này không hề có ý gì khác, chỉ là muốn giải thích một chút về lý do vì sao cô không thể uống rượu. 

Nhưng khi lọt vào tai của Lâm Bách Châu thì lại vô cùng chói tai. 

Anh ta đặt ly rượu trở lại, cụp mắt xuống, giọng nói có chút thận trọng: “Anh có thể ôm em một chút được không? Chỉ đơn thuần là cái ôm của những người bạn” 

Bạch Hoài An bị bộ dạng này của anh ta làm cho lo lắng, người đầu tiên mà cô nhìn thấy sau khi chữa khỏi đôi mắt chính là Lâm Bách Châu. 

Khi đó anh ta dịu dàng, ấm áp, khí phách ngời ngời, là nam thần trong bệnh viện, là bác sĩ Lâm không gì sánh bằng trong miệng của mọi người. 

Nhưng anh ta bây giờ lại không dám liếc nhìn cô một cái, muốn ôm một cái cũng rất thận trọng. 

Bạch Hoài An thở dài, chủ động tiến lên một bước, ôm lấy bờ vai của anh ta, nhẹ nhàng vỖ VỖ. 

Một cái ôm rất lịch sự, vô cùng có chừng mực, không mang theo bất cứ sự mập mờ nào. 

Cơ thể của Lâm Bách Châu khựng lại một chút, rũ mắt xuống là có thể nhìn thấy bả vai trắng nõn và bóng loáng của cô, quanh mũi là hơi thở thơm mát của cô, chỉ cần hơi quay đầu một chút, khuôn mặt của anh đã ở ngay bên gáy của cô. 

Hô hấp của anh ta có chút dồn dập, tim đập như sấm. 

Cái ôm này chỉ kéo dài vài giây, Bạch Hoài An đang chuẩn bị buông anh ta ra, vừa định nói chuyện thì đột nhiên cảm giác được phần cổ có chút đau nhói, trước mặt tối sầm lại. 

Trước khi nhắm mắt, cô chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng dáng của Lâm Bách Châu, anh ta gục đầu xuống, không thể thấy rõ biểu cảm trên khuôn mặt anh ta, nhưng có thể cảm giác được một sự ớn lạnh. 

Rõ ràng là đang trong thời tiết mùa hè nóng bức, Bạch Hoài An thất vọng nhắm mắt lại. 

Trước khi cô ngã xuống, Lâm Bách Châu đã ôm chặt lấy eo của cô, vòng tay ôm lấy cơ thể mềm nhũn không có sức lực của cô vào trong lòng mình. 

Cho dù bây giờ anh ta đã gầy hơn lúc trước, nhưng so với Bạch Hoài An thì cũng cao hơn rất nhiều. Anh ta gần như ôm trọn cơ thể của cô vào trong lòng ngực của mình. 

Lâm Bách Châu vùi đầu vào vùng cổ của cô, quyến luyến mà cọ cọ, trên khuôn mặt đẹp trai lộ ra vẻ thỏa mãn bệnh hoạn, khuôn mặt tái nhợt cũng có chút đỏ bừng. 

Lúc này, bên tai anh ta vang lên âm thanh lộc cộc của giày cao gót. 

Ánh mắt sắc bén của Lâm Bách Châu liếc sang, cơ thể trở nên căng cứng, khi nhìn thấy bộ lễ phục quen thuộc thì mới thở phào một hơi nhẹ nhõm. 

Anh ta ôm lấy Bạch Hoài An, giọng nói dửng dưng, nhìn Diệp Lan: "Cô đến rồi sao? Có bị người khác nhìn thấy không?" 

Diệp Lan nhìn Bạch Hoài An đang hôn mê bất tỉnh ở trong ngực của anh ta, trong mắt hiện lên một tia phức tạp: “Thật không biết, bị anh coi trọng là may mắn hay là bất hạnh của cô ta” 

Lâm Bách Châu nhíu mày một chút: “Đừng nói những lời vô nghĩa này, thay quần áo đi!” 

Nói xong anh ta liền bể Bạch Hoài An lên, lập tức đi đến vườn hoa phía sau. 

Diệp Lan nghiến chặt răng, đi theo sau anh ta. 

Bởi vì quan hệ của Lâm Bách Vĩ và Hoắc Tùng Quân rất tốt, cho nên khi còn nhỏ anh ta đã đi theo anh trai mình đến nhà họ Hoắc vô số lần, đối với nhiều nơi vô cùng quen thuộc. 

Phía sau vườn hoa có một nơi rất khuất, trước kia là căn cứ bí mật của Hoắc Tùng Quân và bọn họ, vẫn luôn được giữ gìn cho đến bây giờ. 

Anh ta trực tiếp đi đến chỗ ẩn nấp kia, xung quanh rất yên tĩnh, âm thanh ầm ĩ và tiếng nhạc có chút mơ hồ, không rõ ràng. 

Lâm Bách Châu cẩn thận đặt Bạch Hoài An xuống, nhìn cô một cách thèm thuồng và cổ gắng kiềm chế một hồi lâu mới lui ra ngoài, khi nhìn thấy Diệp Lan, anh mắt anh ta đã khôi phục lại sự lạnh nhạt. 

“Đi, giúp cô ấy thay đồ đi, cẩn thận một chút, da của Hoài An rất mỏng, đừng để bị va đập” Anh ta nhớ tới những lời mà lúc này Diệp Lan đã nói ở trong buổi tiệc, nhìn cô ta chằm chằm, cổ ý cảnh cáo mà nói: “Không cho phép làm một số động tác nhỏ, nghe thấy không? 

Diệp Lan cắn chặt răng, cười lạnh một tiếng: “Nếu như anh không yên tâm thì tự mình đi thay quần áo cho cô ta đi, động tác của tôi thô lỗ, đừng để tôi làm tổn thương đến người trong trái tim của anh” 

Lâm Bách Châu cũng không nói lời nào, trong ánh mắt có một cảm giác áp bách. 

Diệp Lan bị nhìn đến mức có chút áp lực, đành phải đầu hàng: “Biết rồi, tôi sẽ cẩn thận” 

Nói xong liền xoay người đi vào căn phòng nhỏ bí mật kia. 

Bạch Hoài An đang lẳng lặng nằm trên giường, khuôn mặt tinh xảo và xinh đẹp vô cùng bình thản, giống như công chúa đang say giấc ở trong câu chuyện cổ tích. 

Diệp Lan ngồi xổm xuống bên cạnh cô, cẩn thận đánh giá cô, cô ta muốn nhìn xem rốt cuộc người phụ nữ này có cái gì mà có thể khiến cho nhiều người thích như vậy. 

Nhưng mà càng nhìn thì cô ta càng kinh ngạc, lúc trước cô ta luôn cảm thấy mình đã rất xinh đẹp, ở trường học cũng được coi là hoa khôi của khoa, nhưng căn bản không thể so với Bạch Hoài An. 

Người này giống như là tác phẩm hoàn mỹ nhất của tạo hóa, cho dù là khuôn mặt hay dáng người, mọi thứ đều vô cùng tinh xảo. 

Diệp Lan cảm thấy có chút thất bại, lúc này ngoài cửa truyền đến giọng nói mất kiên nhẫn của Lâm Bách Châu: “Động tác nhanh lên, đừng có kéo dài thời gian!” 

Cô ta quay đầu, nhìn xuyên qua khe cửa, thấy Lâm Bách Châu đang đưa lưng về phía bọn họ, có thể là mãi không nghe thấy âm thanh cởi quần áo nên mới không kiên nhẫn. 

Khe cửa cũng là Lâm Bách Châu yêu cầu để lại, sợ cô ta gây bất lợi cho Bạch Hoài An. 

Diệp Lan nhìn quần áo trên người hai người, ánh mắt lóe lên, ngón tay duỗi về phía Bạch Hoài An. 

Qua một hồi lâu, giọng ngọt yêu kiều và ngọt ngào của Diệp Lan vang lên, hướng về phía cửa nói: “Tôi đổi xong rồi”. 

Tiếng nói vừa dứt, Lâm Bách Châu liền xoay người lại, đẩy cửa đi vào, phản ứng đầu tiên là nhìn về phía Bạch Hoài An đang ở trên giường. 

Nhìn thấy cô đã mặc vào bộ lễ phục của Diệp Lan, trên người cũng không có gì không ổn, trong lòng thở một hơi nhẹ nhõm. Anh ta quay đầu đang chuẩn bị nói với Diệp Lan vài câu, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng của cô ta thì lông mày anh ta hung hăng cau lại. 

Diệp Lan căn bản là chưa mặc xong quần áo, bờ vai trắng như tuyết đang để lỏa lồ, phía trước ngực của bộ lễ phục ống đứng trên người cô ta đang rất lộn xộn. 

Cô ta ôm quần áo tán loạn ở trước ngực, lộ ra một mảng lớn da thịt trắng như tuyết, còn có khe rãnh sâu hun hút, ánh mắt ái muội, lộ ra một tia dụ hoặc. 

“Cậu hai Lâm, khóa kéo phía sau tôi không với tới, anh có thể giúp tôi một chút được không?” 

Cô ta quả thật có vài phần giống với Bạch Hoài An. Nhưng khi mặc bộ lễ phục của Bạch Hoài An, lại để lộ ra ánh mắt giống như là nịnh hót. 

Trong lòng Lâm Bách Châu có chút buồn nôn, ánh mắt chán ghét của anh ta nhìn sang một bên: “Diệp Lan, cô đừng có giở trò quỷ với tôi, trong tay tôi có yếu điểm của cô, nếu cô không muốn bị trường đuổi học thì thành thật một chút cho tôi!” 

Diệp Lan nhìn thấy bộ dạng phong tình khó hiểu của anh ta thì toàn bộ ái muội ở trong mắt đều đã biến mất không thấy, tức giận xoay người lại, nhanh chóng kéo khóa kéo ở sau lưng lên. 

“Tôi mặc xong rồi!” 

Lần này thật sự đã mặc xong rồi! 

Lâm Bách Châu lười nhìn đến cô ta, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm Bạch Hoài An, cẩn thận bế cô lên, nói với Diệp Lan: “Bây giờ buổi tiệc cũng sắp kết thúc rồi, tiếp theo chắc hẳn cô đã biết phải làm như thế nào, cẩn thận một chút, ít nhất là trước khi tôi rời đi, đừng để bị người khác phát hiện ra manh mối gì, nghe thấy không?”

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement