Cô vợ mù: Ly hôn, anh không đồng ý (full) – Bạch Hoài An – Hoắc Tùng Quân – Truyện tác giả: Gia Gia

Advertisement

Chương 454: Tôi có thể tin tưởng ông không

Ngô Thành Nam khóc đến một nửa, len lén ngẩng đầu kết quả nhìn thấy ông cụ không giống như bình thường, không bị chuyện của Ngô Lập Thành làm cảm động, ngược lại ánh mắt rất kỳ lạ, trong lòng anh ta lộp bộp một tiếng.

Lẽ ông cụ biết tất cả sự thật?

Ý nghĩ này vừa hiện ra, thì bị chính Ngô Thành Nam phủ định, không thể nào không thể nào, ông cụ không thể nào biết được những chuyện đó.

Thậm chí anh ta cũng sẽ không nghi ngờ mình không phải là con cháu của nhà họ Ngô, vẫn là nên đừng tự doạ mình nữa.

Mặc dù trong lòng Ngô Thành Nam bình tĩnh lại, nhưng cũng cảm nhận không được ổn cho lắm, những thủ đoạn lúc trước dùng trước mặt ông cụ bách phát bách trúng, bây giờ thì lại đều vô dụng cả, ông cụ không để mình bị đẩy vòng vòng, chẳng lẽ lần này mình diễn trò quá mức, hoặc là ông cụ nghe nhiều năm như vậy đã nghe đến mệt mỏi rồi?

"Ông nội?" Ngô Thành Nam thăm dò gọi ông cụ một tiếng, mặc dù cố gắng khống chế, nhưng là trong giọng nói vẫn mang theo một chút lo sợ và bất an..

Trong nháy mắt ông cụ Ngô thu lại ánh mắt của mình, nhìn nghiêm túc giống như bình thường, trừ cái đó ra thì không có gì khác nhau.

Bây giờ vẫn chưa phải lúc chất vấn, hơn hai mươi năm qua của Ngô Thành Nam, được ông ta dẫn dắt, ở nhà họ Ngô có không ít người ủng hộ, ông ta phải nhân cơ hội trước khi anh ta bị vạch trần lặng lẽ xử lý những người này.

Anh ta làm mình quá thất vọng, hơn nữa không có lương tâm, nói dối quá mức thành thạo, một chút do dự quanh co cũng không có, có thể thấy được đã sâu tận trong xương tủy, không còn thuốc chữa nữa rồi.

Nhưng mà dù sao đây cũng là đứa trẻ mình một tay nuôi lớn, ông cụ gục đầu xuống, vẻ mặt có chút phức tạp và do dự.

Mặc dù không thể để Ngô Thành Nam kể thừa công ty, nhưng ông ta sẽ để lại cho anh ta đầy đủ tài sản, nếu như anh ta có thể học hỏi một chút ở nhà họ Ngô, anh ta có thể dùng mở tài sản này đủ để nuôi sống bản thân, thậm chí anh ta có thể sống đầy đủ như trong trước đây.

Sau khi ông cụ suy nghĩ kỹ càng, chống nạng đứng lên, Ngô Thành Nam cũng vội vàng đứng lên theo, muốn dìu ông ta, lần này ông cụ không từ chối.

Trước khi chưa vạch trần, ông ta không thể biểu hiện quá mức khác thường, để Ngô Thành Nam sinh lòng nghi ngờ.

Quả nhiên Ngô Thành Nam nhìn thấy ông ta không từ chối, trên mặt tuôn ra vẻ mừng rỡ, cho là một phen khóc lóc kể lể vừa nãy của mình quả nhiên là có ích, ông cụ trở về dáng vẻ trước kia.

"Dìu ông đến phòng sách đi, ông phải xử lý một số chuyện." Giọng nói của ông cụ nhàn nhạt.

Ngô Thành Nam mừng rỡ gật đầu, dìu ông cụ đến cửa phòng sách, khi đang chờ đi vào trong, ông cụ dừng bước lại, nhìn Ngô Thành Nam cao hơn mình một cái đầu, sờ lên đầu anh ta, vỗ vỗ trên bả vai anh ta.

"Đã nhiều năm như vậy rồi, cháu cũng lớn thành đứa trẻ to xác, cao hơn ông rất nhiều"

Ngô Thành Nam bị ông ta nhìn trong lòng này thình thịch, nhưng nghe những lời ông ta nói, trong lòng dâng lên một chút hy vọng, ông cụ nói những câu này, chắc không phải muốn chính thức giao tài sản của nhà họ Ngô cho anh ta tiếp nhận đấy chứ.

Trong mắt anh ta hiện lên kích động và tham lam, bị ông cụ nhìn rõ trong mắt.

Trước kia ông cụ cũng từng nhìn thấy trong anh ta của anh ta có tâm trạng như vậy, nhưng là bởi vì lúc đó không nghi ngờ thân phận của anh ta, chỉ cảm thấy anh ta muốn mau chóng trưởng thành, tiếp nhận công ty, nhưng bây giờ nhìn thấy, trong lòng lại có chút chán ghét.

Đây mới là tham lam thật sự, anh ta đang ngấp nghé tài sản không thuộc về anh ta.

"Ông nội, bất kể cháu trở nên cao lớn thế nào, cháu cũng chỉ là cháu trai của ông, sẽ luôn hiếu thảo với ông, tôn trọng ông. Ngô Thành Nam làm ra vẻ ánh mắt chứa đầy yêu mến.

Ông cụ Ngô khẽ gật đầu: "Ừ, cháu nhớ kỹ lời cháu nói hôm nay"

Ngô Thành Nam sững sờ, luôn cảm thấy câu này là lạ.

Không đợi anh ta suy nghĩ kỹ, ông cụ tiếp tục nói: "Thời gian không còn sớm nữa, cháu mau đến công ty đi."

Sau khi Ngô Thành Nam đi khói, ông cụ bảo thư ký vào phòng sách của mình.

Thư ký vừa vào cửa, đã nhìn thấy vẻ mặt ông cụ nghiêm túc ngồi sau bàn đọc sách, thần kinh cũng đi theo đó mà căng thẳng lên: "Ông chủ, ngài tìm tôi có chuyện gì?"

Ông cụ Ngô nhìn ông ta, ánh mắt nhàn nhạt: "Ông đi theo tôi cũng gần ba mươi năm rồi đúng không"

Thư ký gật đầu: "Nói cho đúng là 34 năm, từ khi chưa đến hai mươi tuổi tôi đã đi theo bên cạnh ngài, lúc đó tôi không còn. đường có thể đi, là ngài cho tôi cơ hội, để tôi trở thành dáng vẻ như ngày hôm nay, cả một đời của tôi cũng sẽ không quên đại ân đại đức của ngài."

Ông cụ Ngô gật gật đầu: "Vậy tôi có thể tin tưởng ông không?"

Thư ký nghe xong thì biết ông ta muốn giao cho mình làm chuyện rất quan trọng, khuôn mặt căng cứng, trịnh trọng nhẹ gật đầu: "Ngài yên tâm, cái mạng này của tôi đều là của ngài, tuyệt đối sẽ không làm ra những chuyện phản bội với ngài, nếu như ngài không yên lòng, tôi có thể giao đứa con độc nhất của tôi cho ngài trông giữ"

Ông ta chỉ có một đứa con, đứa con này là cả tính mạng của ông ta, có thể giao con của mình cho ông cụ làm con tin, đã có thể chứng minh lòng trung thành của ông ta.

Ông cụ hài lòng khẽ gật đầu, mới lấy ra một cái túi nhỏ trong suốt, bứt một sợi tóc trên đầu mình, rồi bỏ vào trong cái túi.

Thư ký nhìn hành động kỳ lạ của ông ta có chút sững sờ, mãi cho đến khi ông cụ đưa cái túi cho ông ta, ông ta mới chú ý trong đó có hai sợi tóc.

Một sợi là của ông cụ vừa mới bứt xuống, tóc có chút màu hoa râm, một sợi khác thì là màu đen, tóc rất trẻ trung khỏe mạnh. "Ông chủ, ngài đây là?"

Ông cụ nhàn nhạt liếc nhìn ông ta: "Cầm lấy đi làm giám định quan hệ huyết thống."

Ông ta vô cùng tin tưởng ông cụ Hoắc và Hoắc Tùng Quân, hai người đó không thể nào lừa ông ta về chuyện này, nhưng hơn hai mươi năm trước ông ta phạm vào một sai lầm rất lớn, nên bây giờ vẫn cẩn thận một chút thì sẽ tốt hơn.

Tóc của Ngô Thành Nam là lúc nãy khi ông ta sờ đầu anh ta len lén bứt ra, chờ có kết quả, nếu như thật sự giống kết quả nhà họ Hoắc giao cho ông ta, vậy ông ta nhất định phải làm ra một hành động lớn.

 Lời này vừa dứt, thư ký đã biết sợi tóc màu đen này thuộc về ai, rất rõ ràng sợi tóc này là của Ngô Thành Nam Ngô.

Ông cụ bảo ông ta đi làm giám định huyết thống, đó chính là, rất có thể Ngô Thành Nam không phải cháu trai ruột của nhà họ

Ý nghĩ này vừa hiện lên, trong đầu thư ký trống rỗng.

Chuyện này cũng quá không thể tưởng tượng nổi, ông cụ nuôi một đứa trẻ hơn hai mươi năm, nếu như không phải cháu trai ruột của nhà họ Ngô, vậy chỉ e là nhà họ Ngô phải tẩy bài rồi.

Nhưng mà khổ sở nhất hẳn là ông cụ.

Từ khi Ngô Thành Nam vào nhà, thư ký đã ở bên cạnh ông cụ, nhiều năm như vậy, đều tận mắt nhìn thấy, biết ông cụ bỏ ra bao nhiều tâm huyết với Ngô Thành Nam.

Sau khi nhận được tin cậu cả qua đời, đứa cháu trai Ngô Thành Nam này gần như chính là trụ cột tinh thần của ông cụ, mà bây giờ trụ cột tinh thần này nếu như là giả...

Thư ký nhớ tới cảnh tượng công cụ té xíu ở nhà họ Hoắc, còn có khi trên đường trở về trên người quanh quẩn bị thương, hẳn là người nhà họ Hoắc đã nói tin tức này cho ông ấy biết.

Chỉ trong nháy mắt, trong đầu thư ký hiện lên nhiều thứ, cuối cùng nhìn về phía ông cụ, ánh mắt có chút đau lòng: "Vâng thưa ông chủ, tôi sẽ đi kiểm tra, có lẽ hai ngày sẽ có kết quả"

Ông cụ khẽ gật đầu, giọng nói già nua khàn khàn khó khăn nói: "Vất vả cho ông rồi, ngoài ra..."

Ông ta dừng lại một chút, qua mấy giây, mới tiếp tục nói: "Đi điều tra một chút, ngoại trừ đứa con nuôi Ngô Thành Nam này, Lập Thành còn có đứa con nào khác hay không, phải thêm nhiều người, nếu như có, nhất định phải cố gắng tìm được nó."

Đã nhiều năm như vậy, thật ra ông cụ cũng không còn ôm hi vọng, trên thế giới trẻ em bị bắt cóc nhiều như vậy, có mấy đứa có thể tìm được đường về nhà.

Nhưng nhà họ Ngô dù sao cũng không phải như gia đình bình thường, ông ta còn muốn đánh cược một lần, hy vọng trước khi ông ta nhắm mắt, có thể nhìn thấy đứa bé kia.

Cháu trai ruột của ông ta, con trai ruột của Ngô Lập Thành.

Ông cụ nghĩ đến đây, hốc mắt có chút ửng đỏ, có ngàn vạn ngôn từ muốn nói, nhưng cuối cùng chỉ có thể hóa thành một cái thở dài nặng nề.

Trong lòng thư ký cũng không quá dễ chịu, bây giờ tuổi tác ông cụ đã cao, tìm một đứa trẻ mất tích hơn hai mươi năm, cũng không phải chuyện một sớm một chiều, ông cụ còn có thể đợi được sao?

Không lâu sau ông cụ khôi phục lại cảm xúc, chỉnh lại tâm trạng của mình, giọng nói nghiêm túc: "Trước tiên chuyện này không được để lộ ra ngoài, âm thầm tiến hành, không thể để bất kỳ kẻ nào phát hiện ra được, nhất là Ngô Thành Nam và Bách Nhã, biết không?"

Bây giờ hai người đó tranh quyền đoạt thế ở công ty, nếu như biết đến sự tồn tại của đứa bé kia, khó có thể chắc chắn sẽ không có ý đồ xấu xa gì.

Thư ký khẽ gật đầu, cất cái túi cẩn thận, mới ra khỏi phòng sách.

Trước khi đi quay đầu nhìn thoáng qua, ông cụ ngồi trong phòng sách lớn như vậy, sau lưng có giá sách to, nhưng cả người vô cùng nhỏ bé, lẻ loi trơ trọi đáng thương.

Sau khi thư ký từ phòng sách ra ngoài, thì chuẩn bị lái xe đem tóc đi giám định trước, lúc xuống lầu, vừa đúng lúc gặp Ngố Thành Nam thay một bộ quần áo cũng chuẩn bị ra ngoài.

Ngô Thành Nam vừa thấy thư ký, thì cười lên tiếng chào hỏi ông ta: "Thư ký Trần, bây giờ tâm trạng của ông nội tôi đã khá hơn chút nào chưa? Buổi sáng ông đi đâu vậy? Tại sao tôi cảm thấy sau khi về nhà tâm trạng ông trở nên có hơi sa sút như vậy?"

Thư ký Trần nghe anh ta nói, nhíu nhíu mày, nếu như ở quá khứ, ông ta sẽ cảm thấy Ngô Thành Nam đang quan tâm ông cụ, nhưng mới vừa nghe ông cụ nói ra bí mật này, bây giờ lại nghe những lời này, đã cảm thấy lòng của người này không đơn giản.

Anh ta đang len lén tìm hiểu việc làm của ông cụ!

Thư ký Trần nghĩ đến đây, thật sự thấy không đáng thay ông cụ, nuôi nhiều năm như vậy, lại nuôi ra một kẻ ăn cháo đá bát.

"Cậu chủ, ông cụ đến nhà họ Hoắc, dù sao trước đó ngài tự mình truyền một chút tin tức ra, người nhà họ Hoắc rất tức tối, ông cụ là đến đó xin lỗi thay cho ngài".

Giọng điệu ông ta cứng rắn, nụ cười trên mặt Ngô Thành Nam cứng đơ lại, có chút không được tự nhiên.

Giọng nói của thư ký Trần mang theo một chút oán trách: "Tôi đi theo ông cụ hơn ba mươi năm, ông ấy cứng cỏi ngông nghênh, nhưng rất ít khi cúi đầu trước người khác, hai năm nay xử lý tình hình rối rắm cho cậu, xin lỗi nhà họ Hoắc bao nhiêu lần rồi. Ngài phải biết thông cảm cho ông cụ, đừng hành động theo cảm tính, ông cụ đã lớn tuổi rồi."

Nói xong ông ta nhìn thoáng qua Ngô Thành Nam, thì rời đi.

Ngô Thành Nam nhìn bóng lưng của ông ta, sắc mặt khó xử, thật lâu mới xì một tiếng, nhỏ giọng nói: "Chẳng qua chỉ là một thư ký, có tư cách gì khoa tay múa chân với tôi, dạy dỗ tôi!"

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement