Cô vợ mù: Ly hôn, anh không đồng ý (full) – Bạch Hoài An – Hoắc Tùng Quân – Truyện tác giả: Gia Gia

Advertisement

Chương 50: Mất hết nhân tính

Bạch Hoài An mắc lừa đã ngồi trên xe của Hoắc Tùng Quân.

Anh hiểu rõ Bạch Hoài An muốn biết điều gì, liền chủ động nói với cô: “Năm đó, sau khi em mất tích, anh đã nghi ngờ An Bích Hà. Anh nghi ngờ bố mẹ nhà họ An đã phối hợp với cô ấy để lừa gạt anh, vì vậy anh đã kiểm tra camera giám sát bệnh viện đêm đó”

Bạch Hoài An chăm chú nhìn anh, không dám bỏ sót một lời nào.

Năm xưa, cô rơi vào hoàn cảnh bất lợi, một là mắt bị mù, hai là Hoắc Tùng Quân không tin tưởng cô, sau khi lo liệu xong tang lễ cho mẹ lại bị An Bích Hà ra tay tàn độc, thậm chí ngay đến cơ hội để điều tra sự thật cô cũng không có.

Lần này về, cô cũng đã đến bệnh viện, nhưng muốn kiểm tra camera giám sát từ năm đó thật sự quá khó khăn.

Bạch Hoài An không ngờ rằng lúc ấy Hoắc Tùng Quân cũng đã kiểm tra camera giám sát, nếu phát hiện ra điều gì thì có thể dùng nó làm bằng chứng có lợi.

Cô rất mong đợi, nhưng những gì Hoắc Tùng Quân nói sau đó khiến cô hơi thất vọng.

Anh nói: “Tình cờ là hai ngày trước đó, camera giám sát ở cửa phòng bệnh của mẹ em đã bị hỏng, không có hình ảnh về những gì xảy ra vào đêm tai nạn, vì vậy nên con đường điều tra đã bị cắt đứt. Nhưng sự việc quá tình cờ khiến người ta phải nghi ngờ..”

Hoắc Tùng Quân dừng lại, thấy Bạch Hoài An lộ vẻ thất vọng, liền nói thêm: “Có lẽ An Bích Hà đã lên kế hoạch sẵn muốn giết mẹ nên đã bố trí. từ trước. Anh đã hỏi người chăm sóc mẹ tối hôm đó, cô ấy nói có một y tá khác đã nhờ cô ấy giúp đỡ, khi người chăm sóc quay lại thì phát hiện mẹ đã tắt thở”.  Bạch Hoài An chìm trong suy tư, cũng không để ý đến cách xưng hô của Hoắc Tùng Quân với mẹ mình.

“Nói như vậy tức là chỉ cần tôi tìm được y tá kia, chắc chắn tối hôm đó người của An Bích Hà sai cô ấy lừa người chăm sóc đi, thì về cơ bản tôi có thể xác định được là An Bích Hà đã hại chết mẹ tôi, đúng không!”

Hoắc Tùng Quân gật đầu: “Đúng vậy, vấn đề là cô y tá biến mất đến nay vẫn chưa tìm thấy. Người trong nhà không biết cô ấy đã đi đâu, báo cảnh sát mà cũng chưa tìm thấy. Mất tích ngay trong năm đó”.

Bạch Hoài An hít sâu một hơi, trong lòng đã có linh tính không tốt, vẻ mặt nghiêm trọng: “E rằng y tá kia đã bị sát hại rồi”.

Cũng giống như việc An Bích Hà bảo Lâm Kỳ trừ khử mình vậy, nhưng cô đã may mắn sống sót.

Bạch Hoài An không hiểu rốt cuộc An Bích Hà bị làm sao, một gia đình như nhà họ An nuôi dạy nên một đứa con gái ích kỷ, bướng bỉnh và tự phụ thì cô có thể hiểu được.

Nhưng rõ ràng An Bích Hà đã thoát ly khỏi phạm trù bướng bỉnh, cô ta không có nhân tính, trong mắt cô ta, mạng người không bằng ngọn cỏ ven đường.

Bạch Hoài An quay đầu nhìn Hoắc Tùng Quân, vẻ mặt kỳ quái.

Hoắc Tùng Quân cảm nhận được ánh mắt của cô, khó chịu nghiêng đầu, đôi mắt nhạt màu hiện lên vẻ nghi hoặc: “Sao lại nhìn như thế này, trên mặt tôi có cái gì sao?”

Những lời này khiến Bạch Hoài An chuyển sự chú ý đến khuôn mặt của anh.

Trước đây cô không ngắm kỹ Hoắc Tùng Quân, bây giờ mới để ý, cô thật sự phải thừa nhận gương mặt của Hoắc Tùng Quân thật sự rất đẹp.

Làn da trắng trẻo mát lạnh, đường nét trên khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ, ánh mắt lãnh đạm và kiêu ngạo, khi hơi cạp xuống, hàng mi dài che kín đôi mắt lạnh lùng sâu thẳm, tạo cho người ta một cảm giác lạnh lùng y hệt tính cách của anh.

“Không có gì” Bạch Hoài An quay đầu nhìn màn đêm phía trước: “Nếu như không có bất ngờ xảy ra thì An Bích Hà sẽ là người đầu ấp tay gối của anh trong tương lai. Có một con quỷ vô nhân tính như vậy ngủ bên cạnh, không biết anh có sợ không”.

Những điều An Bích Hà đã làm thật điên rồ. Bạch Hoài An chỉ nghe thôi đã cảm thấy lạnh cả sống lưng, nếu phải sống với loại người như thế này… cô thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Đôi môi của Hoắc Tùng Quân giật giật: “Cảm ơn Hoài An đã quan tâm đến anh, đừng lo, anh sẽ không để chuyện đó xảy ra đâu”.

Anh chưa bao giờ nghĩ đến việc kết hôn với An Bích Hà.

Bạch Hoài An chau mày, “Tôi không quan tâm đến anh, tôi chỉ nói sự thật thôi”

“Vâng vâng vâng, em chỉ nói sự thật thôi!” Hoắc Tùng Quân cũng không tranh luận với cô, nhất mực nghe lời cô.

Trong thâm tâm, Bạch Hoài An cảm thấy kỳ cục, một Hoắc Tùng Quân như vậy thật sự khiến cô hơi khó xử.

Hai người ngồi trong xe, không nói không rằng. Đêm đã khuya, bên ngoài không có ai, màn đêm tối đen như mực.

Bạch Hoài An nghịch ngón tay, chợt nghĩ tới điều gì đó, quay đầu nhìn Hoắc Tùng Quân: “Một năm qua, anh thường đến thắp hương cho mẹ tôi phải không?”

 

Hoắc Tùng Quân giữ vô lăng nhìn thẳng về phía trước, giọng nói trầm thấp khàn khàn: “Ừ”

Bạch Hoài An siết ngón tay, cô cắn chặt môi dưới, một lúc lâu sau mới thì thầm: “Cảm ơn… nhưng bây giờ tôi đã về rồi, sau này không cần phiền anh nữa”

Hoắc Tùng Quân cau mày, cảm thấy rất khó chịu, Bạch Hoài An và anh quá xa cách, quá lạ lẫm.

Anh muốn nói rằng không hề phiền phức, không phiền phức chút nào, nhưng lại sợ mình quá nhiệt tình làm cho Bạch Hoài An sợ hãi bỏ chạy, nên chỉ có thể im lặng, không nói một lời.

Có vẻ như sau này phải cố gắng hơn nữa, phấn đấu để đường hoàng đến nghĩa trang thắp hương danh chính ngôn thuận.

Bạch Hoài An thấy anh không nói, còn tưởng im lặng là ngầm đồng ý, cô thở phào nhẹ nhõm. Hoắc Tùng Quân đã từng khiến cô thất vọng, nhưng cô cũng nợ anh rất nhiều.

Nếu Hoắc Tùng Quân cứ giúp cô mãi thì cô sẽ cảm thấy rất khó chịu.

Xe vẫn bon bon về phía trước, Bạch Hoài An nhìn đồng hồ, thế là họ đã đi được gần một tiếng.

Dường như có điều gì đó không đúng, rõ ràng khi đến đây, bắt taxi chỉ mất hơn 40 phút.

Hoắc Tùng Quân còn đi nhanh hơn taxi, cũng không bị tắc đường, tại sao lại chậm hơn nhiều như vậy?

“Hoắc Tùng Quân, anh có đi nhầm đường không?” Bạch Hoài An ngập ngừng hỏi.

Người Hoắc Tùng Quân bỗng cứng đờ, ánh mắt căng thẳng, yết hầu anh khẽ dịch chuyển, nhưng vẻ mặt vẫn nghiêm túc, nói với giọng khóc hiểu: “Thật sao? Xin lỗi, anh không quen đường đi trong rừng núi. Có lẽ anh đi nhầm thật rồi.”

Bạch Hoài An tỏ vẻ nghi ngờ, Hoắc Tùng Quân đã sống ở thành phố An Lạc từ nhỏ, nơi cô sống cũng không xa xôi hẻo lánh, làm sao anh có thể không biết đường được chứ?

Cô cho rằng anh cố tình!

“Vậy để tôi tìm chỉ đường, anh đi theo chỉ dẫn là được” Bạch Hoài An nói rồi mở điện thoại di động lên.

Mặt Hoắc Tùng Quân đanh lại, đảo vô lăng cho xe rẽ, giọng nói lạnh lùng cứng rắn: “Không cần, hình như anh thấy chung cư nhà em rồi.”

Bạch Hoài An nhìn theo ánh mắt anh, nhìn thấy khu chung cư quen thuộc cùng phòng khám 24 giờ ở lối vào của chung cư.

Hoắc Tùng Quân tỏ vẻ luyến tiếc, nếu như Bạch Hoài An không cảnh giác như vậy thì anh còn định đưa cô đi vòng vèo một đoạn đường xa, thật sự muốn đường đưa cô về nhà dài ra thêm.

“Anh chỉ cần đưa tôi vào phòng khám là được.Bạch Hoài An nhìn xuống mắt cá chân sưng đỏ của mình và gọi điện cho Sở Minh Nguyệt.

Điện thoại vừa reo chuông là cô ấy bắt máy ngay.

Giọng nói lo lắng của Sở Minh Nguyệt cất lên: “Hoài An, cậu đã về chưa, đã xảy ra chuyện gì rồi phải không? Sao cậu còn chưa về đến nhà?”

Bạch Hoài An nhanh chóng trấn an: “Tớ không sao, chỉ bị treo mắt cá chân thôi. Hiện tại đang ở phòng khám ngoài cổng chung cư, lát nữa cậu đến đón tớ nhé”

Sở Minh Nguyệt nhận lời ngay, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên trong điện thoại.

“Hoài An, tớ tới ngay, cậu đợi nhé.”

Hoắc Tùng Quân vẫn im lặng lắng nghe trong lúc cô nói chuyện điện thoại, anh thở phào nhẹ nhõm khi nghe thấy giọng nói của một cô gái ở đầu bên kia.

Sau khi xe dừng lại, Bạch Hoài An vốn dĩ chỉ định vịn vào Hoắc Tùng Quân một chút, nhưng vừa giơ tay thì đã bị bế bổng lên.

Hoắc Tùng Quân ung dung bể cô vào phòng khám, dặn bác sĩ bôi thuốc giúp cô.

– Mọi chuyện chỉ diễn ra trong vài phút nhưng Bạch Hoài An vô cùng căng thẳng, thấy Hoắc Tùng Quân không có ý định rời đi, ánh mắt cô không ngừng thúc giục.

“Hoắc Tùng Quân, có phải anh nên quay về rồi không?”

“Không sao, anh không vội, dù sao cũng chẳng có việc gì” Hoắc Tùng Quân cười nhìn cô: “Chân của em bị đau. Lát nữa có thể không tiện, anh sẽ đưa em lên lầu”.

“Không cần!” Bạch Hoài An tức tốc ngăn anh lại, để Sở Minh Nguyệt nhìn thấy họ cùng nhau sẽ rất lúng túng.

Trước khi vào tiệc, cô còn thề thốt với Sở Minh Nguyệt rằng cô sẽ tránh xa Hoắc Tùng Quân, nhất định phải chọc tức anh ta, khinh thường anh ta, thế mà trong nháy mắt, cô đã tự vả vào mặt mình bôm bốp. Cô sẽ bị Sở Minh Nguyệt cười chê suốt cả đời.

Lúc này, hìn thấy Bạch Hoài An thực sự lo lắng và căng thẳng, Hoắc Tùng Quân mới buông tay chuẩn bị ra về.

Cô đang định thở phào nhẹ nhõm thì đột nhiên thấy anh quay lại, hung hăng sải bước tới chỗ cô, cúi đầu, nheo mắt lại, đứng yên bên cô, ánh mắt nóng rực nguy hiểm, giống như dã thú nhìn chằm chằm con mồi.

“Anh, anh muốn làm gì?” Bạch Hoài An bất giác rụt người lại, cảm giác bị áp bức ghê gớm.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement