Cô vợ mù: Ly hôn, anh không đồng ý (full) – Bạch Hoài An – Hoắc Tùng Quân – Truyện tác giả: Gia Gia

Advertisement

Chương 68: Em đi hẹn hò

Bạch Hoài An không hề biết đến kế hoạch của An Bích Hà, cô chỉ muốn chạy thật nhanh về nhà, ngay cả khi về đến nhà, mở cửa nhà ra thì cô vẫn như đang trong cơn mê cho đến khi đụng phải Sở Minh Nguyệt thì cô mới bừng tỉnh lại.

“Sở Minh Nguyệt, sao cậu vẫn chưa đi ngủ?” Cô bị Sở Minh Nguyệt dọa sợ hết cả hồn, đến mức kêu lên thành tiếng.

“Tớ đang đợi cậu về, nhìn thấy cậu về rồi tớ mới yên tâm đi ngủ” Sở Minh Nguyệt nói, sau đó cô ấy sờ cằm một cái rồi đi vòng hai vòng quanh Bạch Hoài An: “Biểu cảm của cậu lúc quay về đây không hợp lý cho lắm, hình như có gì đó sai sai thì phải” .

Khuôn mặt của Bạch Hoài An đỏ bừng, cô cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Đâu… Đâu có gì khác đâu, vẫn như mọi khi mà” .

“Bạch Hoài An, cậu ở đó tới hơn ba tiếng mới về, không lẽ Hoắc Tùng Quân đó phải dỗ tới ba tiếng mới chịu đi ngủ?” Sở Minh Nguyệt tràn đầy nghi vấn, cô ấy ngồi ở trong phòng khách tròn ba tiếng, vốn còn định nếu vẫn chưa thấy Bạch Hoài An trở về thì sẽ báo cảnh sát nữa.

“Cái này… Tại vì phát sinh một số chuyện nên tớ mới về trễ như vậy” Bạch Hoài An cảm thấy hơi ngượng ngùng sờ sờ đầu: “Xin lỗi nha Minh Nguyệt, khiến cậu phải lo lắng rồi”

“Chậc chậc..” Sở Minh Nguyệt khoanh tay trước ngực, nhìn chằm chằm Bạch Hoài An từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài kĩ càng một lần rồi nói: “Bạch Hoài An, tớ ngửi thấy trên người cậu có một mùi chanh nồng nặc, rất giống với mùi của loại sữa tắm mà cậu thường dùng. Cậu vừa tắm ở nhà họ Hoắc à?”.

Sở Minh Nguyệt dựng một chút, rồi đột nhiên cô ấy mở to hai mắt, lắc lắc tay của Bạch Hoài An, nói: “Không… Không lẽ cậu lên giường với tên Hoắc Tùng Quân đó à!”

“Tớ… Không có, Sở Minh Nguyệt, cậu nói bậy bạ gì vậy!” Khuôn mặt của Bạch Hoài An vừa đỏ vừa nóng, giống như một tôm vừa luộc chín.

Sở Minh Nguyệt hoàn toàn không nghe lời giải thích của cô, lắc đầu, vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Tớ biết mà, đáng lẽ không nên để cậu đi qua đó một mình. Cái tên Hoắc Tùng Quân này đúng là quá hèn hạ, dám dụ dỗ cậu một cách trắng trợn như vậy. Bạch Hoài An, còn cả cậu nữa, sao cậu không cố gắng chống lại sự mê hoặc đó” .

Toàn thân Bạch Hoài An trở nên bối rối, vừa xấu hổ vừa hờn giận: “Tớ không có, tớ chỉ tắm. nhờ ở nhà họ Hoắc thôi chứ không hề lặn giường gì cả. Tớ chỉ xoa bóp, ấn huyệt cho anh ấy mà thôi, không hề xảy ra những chuyện không nên xảy ra. Sở Minh Nguyệt, cậu hiểu lầm rồi!”

“Có thật vậy không? Cậu không lừa tớ chứ?” Sở Minh Nguyệt trừng mắt nhìn cô.

Đột nhiên Bạch Hoài An nhớ đến hình ảnh Hoắc Tùng Quân từ trong nhà tắm đi ra, trên người chỉ quấn đúng một chiếc khăn tắm, lúc này vẻ mặt của cô có chút không tự nhiên cho lắm. Nếu như nói là dụ dỗ thì đúng là Hoắc Tùng Quân đúng là đã dụ dỗ cô, nhưng cô không hề cắn câu.

Sở Minh Nguyệt nhìn thấy sự do dự ở trong mắt Bạch Hoài An, ánh mắt phức tạp: “Đúng là bị tớ đoán trúng tim đen rồi chứ gì?”

“Không phải mà.” Bạch Hoài An kể hết toàn bộ sự việc xảy ra đêm nay lại cho Sở Minh Nguyệt, dù sao thì cô ấy cũng đâu phải là người ngoài.

Sở Minh Nguyệt nghe xong, cảm xúc dâng trào. Hóa ra là tên Hoắc Tùng Quân này còn thủ đoạn hơn nhiều so với cô ấy tưởng tượng, lại ngang nhiên dám làm trò như vậy. Hừ, dám dùng mỹ nam kế để quyến rũ Bạch Hoài An, đúng là không thể chấp nhận được.

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, Sở Minh Nguyệt vẫn tán thưởng hành động bảo vệ Bạch Hoài An trước An Bích Hà của Hoắc Tùng Quân.

“An Bích Hà là người có tính chiếm hữu cao, muốn chiếm Hoắc Tùng Quân cho riêng mình mà Hoắc Tùng Quân đó lại vì cậu mà hủy bỏ hôn ước với cô ta. Theo như tính cách độc ác của An Bích Hà thì cô ta nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cậu, nhất là cậu nhiều lần khiến cho cô ta mất thể diện trước mắt nhiều người như vậy, vừa rồi lại còn kích động cô ta nữa. Tớ nghĩ khoảng thời gian này cậu nhất định phải cẩn thận, đề phòng cô ta định ra tay với cậu” .

Vẻ mặt của Sở Minh Nguyệt vô cùng nghiêm túc, không quên nhắc nhở Bạch Hoài An, thủ đoạn của An Bích Hà vô cùng đáng sợ. Không thể đánh giá thấp được người phụ nữ điện này, không biết cô ta sẽ làm ra những hành động điên rồ gì nữa.

Bạch Hoài An cũng ngoan ngoãn gật đầu, đúng là cô cũng nên cần phải nâng cao sự cảnh giác.

“À đúng rồi, trước đó tớ với Hoắc Tùng Quân đã thương lượng xong rồi, mỗi tuần tớ sẽ đến chỗ anh ấy hai lần để giúp anh ấy cải thiện giấc ngủ. Ngày mai là cuối tuần, buổi tối tớ đi có việc nên sẽ về trễ, cậu không cần phải chờ đâu, cứ đi nghỉ ngơi đi” .

Nhìn thấy bọng mắt xanh xao của Sở Minh Nguyệt, Bạch Hoài An cảm thấy vô cùng đau lòng.

Trước đây Sở Minh Nguyệt là một người làm việc tự do, vô lo vô nghĩ nhưng lại vì Bạch Hoài An mà ở lại thành phố An Lạc này, khiến cho cô cảm thấy vô cùng áy náy.

Để có thể ổn định cuộc sống ở thành phố An Lạc, gần đây Sở Minh Nguyệt đã trở thành một giáo viên ở Học viện mỹ thuật, vì vậy trong khoảng thời gian này cô ấy vô cùng bận rộn nhưng vẫn luôn phải lo lắng cho cô.

“Không sao đâu, qua khoảng thời gian này rồi thì tớ cũng rảnh rỗi lắm, chỉ là tớ lo lắng cho cậu nên mới ở lại với cậu thôi, tất cả mọi chuyện tớ đều nghe theo cậu, vì vậy cậu không cần phải lo lắng cho tớ, cứ vui vẻ thoải mái là được, cậu vui thì tớ cũng vui mà”.

Sở Minh Nguyệt cười cười với Bạch Hoài An, vẻ mặt vô cùng dịu dàng.

“Vì vậy ngày mai tớ vẫn sẽ ngồi chờ cậu, tốt nhất là cậu không nên ở nhà Hoắc Tùng Quân quá trễ, có biết chưa?”

Bạch Hoài An: “Tớ biết rồi”. Lúc này Bạch Hoài An cảm thấy Sở Minh Nguyệt không khác gì người mẹ ở nhà của mình cả.

Ngày hôm sau, Hoắc Tùng Quân từ từ tỉnh dậy, tinh thần thoải mái. Đã lâu lắm rồi anh chưa được ngủ một giấc ngon như vậy. Anh vội vàng nhìn vị trí bên cạnh, nhưng không thấy bóng dáng của Bạch Hoài An.

Chắc là anh vừa mới ngủ thì cô đã rời đi rồi.

Hoắc Tùng Quân cười cười, lắc đầu bất đắc dĩ, không sao hết, còn nhiều thời gian, anh nhất định sẽ làm cho Bạch Hoài An tình nguyện ở lại đây.

Sau khi tới công ty, việc đầu tiên mà Hoắc Tùng Quân làm chính là công bố thông báo cho toàn công ty.

Nhà họ Hoắc và nhà họ An chính thức giải trừ hôn ước. Thông báo của anh vừa công bố thì bên nhà họ An cũng ra thông báo.

Tuy rằng Hoắc Tùng Quân đã nói với bố An rằng có thể đổ hết tất cả nguyên nhân lên trên người anh thế nhưng bố An không hề làm như vậy, chỉ nói rằng tính cách của hai người không hợp vì vậy nên giải trừ hôn ước, nhưng việc hợp tác thì vẫn như cũ, không có gì thay đổi.

Thông báo vừa công bố đã gây nên sóng to gió lớn.

Năm đó khi nhà họ Hoắc và nhà họ An đính hôn, phô trương thanh thế giới truyền thông đều tập trung ở đó tranh nhau đưa tin, hầu như khắp phố lớn ngõ nhỏ, mọi người ở thành phố An Lạc đều biết. Bọn họ còn nói hai người họ là trai tài gái sắc, môn đăng hộ đối, trời sinh một cặp.

Thế nhưng mới chỉ hơn một năm mà bọn họ đã giải trừ hôn ước.

Trước khi buổi tiệc sinh nhật của bố Lâm thì các vị khách đều cảm thấy không có gì ngoài ý muốn. Nhưng từ khi Hoắc Tùng Quân nhìn thấy Bạch Hoài An, thất lễ tiến lên ôm cô vào trong lòng thì bọn họ cũng đã đoán được ngày hôm nay sớm muộn gì cũng đến.

Đám người đó vẫn luôn hóng hớt, chờ đợi thông báo từ nhà họ Hoắc và nhà họ An ngoại trừ Lâm Bách Châu và An Bích Hà..

Khi Lâm Bách Châu nhìn thấy thông báo này thì mặt mũi xám xịt, đôi mắt nhìn chằm chằm từng dòng từng chữ trên đó, trong lòng có một loại cảm giác vô cùng bất an.

Sau đó anh ta đứng dậy, trực tiếp đi ra ngoài, anh ta nhất định phải gặp Bạch Hoài An để hỏi rõ, nếu không trong lòng không yên.

Lâm Bách Châu vừa mới chuẩn bị ra khỏi cửa thì nhìn thấy Lâm Bách Vĩ đang nói chuyện điện thoại với ai đó.

“Tên nhóc Tùng Quân này đúng là tuổi trẻ tài cao, hành động nhanh chóng. Mới vài ngày mà đã vội vã đi từ hôn rồi, chắc cũng không bao lâu nữa nó có thể khiến cho Bạch Hoài An hồi tâm chuyển ý” .

“Đủ rồi, Châu Hữu Thiên, cậu đừng có tỏ ra đau lòng nữa, cô ấy cũng đâu phải là nàng tiên bé nhỏ của cậu… Người mà Hoắc Tùng Quân đã để ý tới thì làm sao có thể dễ dàng buông tay như vậy được. Cậu mau bỏ cải suy nghĩ đỏ đi. Chúng ta cả cược đi… Bạch…”

Lâm Bách Vĩ đang nói chuyện, đột nhiên ngừng lại, anh ta nhìn thấy đôi mắt đen như mực, lạnh lùng và không có ý tốt của Lâm Bách Châu thì trở nên lúng túng.

Ôi trời ạ, sao anh ta có thể quên mất, hôm nay là cuối tuần, Lâm Bách Châu sẽ về nhà nghỉ ngơi.

Lâm Bách Vẽ cảm thấy chột dạ và chán nản, còn Châu Hữu Thiên ở bên kia điện thoại thì liên tục hưng phấn hét lớn: “Lâm Bách Vĩ, cá cược cái gì? Tiền cược bao nhiêu? Này, cậu mau nói tiếp đi, đang hay mà!”.

Vẻ mặt của Lâm Bách Châu không có gì thay đổi, chỉ nhìn chằn chằm chiếc điện thoại di động trong tay Lâm Bách Vĩ đứng ở phía đối diện, không nói gì nhưng lại khiến cho người khác cảm thấy vô cùng áp lực.

Lâm Bách Vĩ vội vàng cúp điện thoại, cẩn thận, dè dặt nhìn lướt qua em trai, hỏi: “Bách Châu, hôm nay em không ở nhà nghỉ ngơi à? Không lẽ trong bệnh viện có chuyện gì gấp à?”

“Không phải” Lâm Bách Châu lạnh lùng nói, khóe miệng hơi co giật: “Em đi hẹn hò với Hoài An.”

Lâm Bách Vĩ cảm thấy ngạc nhiên, trong lòng vô cùng buồn bực, rõ ràng vừa rồi anh ta mới nghe Hoắc Tùng Quân khoe khoang về tiến triển của mình và Bạch Hoài An.

Nhưng mà nhìn biểu cảm của Lâm Bách Châu cũng không giống như đang nói dối. Không lẽ là Bạch Hạ An bắt cá hai tay?

Cũng không đúng.

Lâm Bách Vĩ lắc đầu, anh ta nhớ lần trước lúc nhìn thấy Bạch Hoài An ở trong buổi tiệc thì cô ấy cũng đâu có tiếp xúc thân mật gì với Lâm Bách Châu đầu, ngay cả khi cô ấy kéo tay của anh ta thì cũng chạm vào cánh tay chứ không hề đụng tới ngón tay. Vừa nhìn đã biết là giữa hai người đó chắc chắn có khoảng cách.

Tôn trọng có thừa, thân mật không đủ.

Lâm Bách Châu nhìn thấy dáng vẻ không tin của Lâm Bách Vĩ thì trong lòng cảm thấy không thoải mái, cố giữ dáng vẻ bình tĩnh, lẩm bẩm: “Hoài An thích ăn ô mai nhất, anh, trong nhà còn ô mại không? Em muốn mang một ít qua cho cô ấy nếm thử” .

Thái độ tự nhiên này của Lâm Bách Châu khiến cho Lâm Bách Vĩ càng thêm hoang mang.

Khi Lâm Bách Châu cầm ô mai rời đi thì đã tính toán hết cả rồi. Quả nhiên anh thì nghe thấy Lâm Bách Vĩ đang gọi điện thoại cho Hoắc Tùng Quân, mặc dù nghe thì có vẻ là chế nhạo Hoắc Tùng Quân nhưng thật ra là đang tiết lộ tin tức việc Lâm Bách Châu sẽ đi hẹn hò với Bạch Hoài An.

Anh ta khẽ nhếch mép.

Đúng vậy, Lâm Bách Châu muốn để cho Hoắc Tùng Quân biết được việc đó, cũng muốn khiến cho Hoắc Tùng Quân hiểu lầm.

Nếu như không kích thích anh ta một chút thì làm sao có thể khiến cho anh ta lộ nguyên hình ra trước mặt Bạch Hoài An chứ!

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement