Nếu yêu anh là sai, em nguyện vì anh sai cả đời – Thời Minh Ngọc – Phong Đình Quân (truyện full)

Advertisement

Chương 132: Tôi không cùng khẩu vị với cô

“ông nội Phong”

Thời Ngọc Minh kêu lên một tiếng, sau đó nhỏ giọng nhắc nhở Thời Dương: “Thời Dương, đây là ông cụ”.

Thời Dương bé nhỏ lập tức ngoan ngoãn: “Chào ông cụ, cháu là Thời Dương”

Thời Dương…

Ông cụ Phong nghe thấy vậy cười khổ: “Này, vào thôi, ngoài trời gió to rồi! Chúng ta đi vào trước đã!”

Tuy rằng đây không phải lần đầu tiên đến nhà cũ, Thời Ngọc Minh vẫn cảm thấy có chút chật chội. Bác Lâm đang ôm Phong Minh Nguyệt, khuôn mặt già nua đầy cưng chiều, ông ta thật sự rất yêu quý Phong Minh Nguyệt. Những việc mà Phong Đình Quân đã hứa thực hiện, coi như là đáng tin cậy, anh ấy đã không mang theo Minh Nguyệt, nếu không cô sẽ không biết Cố Quận Nhi sẽ làm gì với con bé. Phong Đình Quận trước đây cũng đã nói sẽ chăm sóc tốt cho Phong Minh Nguyệt.

Hóa ta là như thế này.

Những đồ ăn của ông cụ Phong đã chuẩn bị rất cẩn thận. Thời Dương đi tới, trên bàn còn có rất nhiều đồ chơi khác như ô tô, lego, bóng rổ, bóng đá,…tất cả những đồ chơi đó bé trai đều rất thích. Nhìn sơ qua những món đồ ăn vặt đó đứa trẻ nào cũng thích, là người đã lớn tuổi như ông cụ cũng rất vất vả để chuẩn bị nhiều món đồ ăn như vậy. Thời Ngọc Minh chợt cảm thấy, nếu ông nội Phong chu đáo và cẩn thận như vậy, tại sao chồng cô lại không thừa hưởng một chút nào?

“Tiểu Minh Minh” ông cụ Phong cười khổ: “Đứa trẻ này nói, không có sự cho phép của cháu thì sẽ không lấy bất cứ thứ gì của người lạ”

Lúc này cô mới hoàn hồn và nhìn thấy Thời Dương đang nhìn về phía cô. Rốt cuộc cậu bé vẫn chỉ là một đứa trẻ, nhìn thấy những đồ ăn vặt và đồ chơi hấp dẫn như vậy ánh mắt đầy ham muốn, nhưng cậu bé vẫn luôn ghi nhớ lời cô nói, không được tùy tiện nếu chưa được sự đồng ý từ cô.

Thời Ngọc Minh khẽ gật đầu: “Tiểu Dương, những thứ này đều do ông cụ mua. Con nên nói gì nhỉ?”

“Cảm ơn ạ!”

Thời Dương hiểu được ý của Thời Ngọc Minh, mẹ đã đồng ý, cậu bé lập tức cười nói: “Cảm ơn ông cụ ạ!”.

“Ôi, Bác Lâm nhìn thằng nhóc này đi. Khi nó cười giống y tên tiểu tử Phong Đình Quân đúng không?”

Bác Lâm gật đầu lia lịa: “Đúng vậy, lúc nhìn thấy tiểu thiếu gia này ở cửa, nhìn giống như tạo ra từ một khuôn với thiếu gia vậy. Nhưng cậu bé này lại có tính cách giống Tiểu Minh Minh, rất thích cười, Phong Minh Nguyệt của chúng ta cũng rất thích cười”.

Ông cụ Phong đan nhìn Thời Dương đang ăn uống vui vẻ, nét mặt không giấu được nụ cười: “Thằng nhóc Phong Đình Quận này phải thật có phúc mới cưới được Tiểu Minh Minh, nhìn những đứa cháu của tôi đi, mỗi đứa một vẻ, đứa nào cũng dễ thương. Tôi phải cho những người bạn cũ của tôi nhìn thấy chúng, chắc chắn họ sẽ rất ghen tị với tôi!”

“Không phải sao, ông chủ nhìn xem, hai đứa nhỏ của nhà chúng ta thật sự nhìn rất giống hội trưởng, Thời Dương giống với thiếu gia nhất, còn Phong Minh Nguyệt lại giống Tiểu Minh Minh, đều thừa hưởng dung mạo xinh đẹp từ bố mẹ”

“Ô … thật đáng tiếc khi Phong Đình Quân không biết quý trọng vận may …”

Nụ cười trên mặt Bác Lâm hơi nhạt đi, sau đó ông ta nói: “Huống hồ … lão thiếu gia vẫn còn ở đó”

“E hèm!”

Ông cụ Phong hắng giọng ngăn cản không cho Bác Lâm nói tiếp. Bác Lâm hiểu ra và lập tức im lặng. Thời Ngọc Minh đều nhìn thấy tất cả những điều, trong lòng cũng đoán ra được.

“Ông nội Phong, cháu có chuyện muốn hỏi ông”

ông cụ Phong gật đầu: “Cháu nói đi!”

“Cháu nghe nói … Phong Đình Quận còn có một người anh em ruột đúng không ạ?”

Ông cụ Phong sắc mặt đột nhiên trở nên cảnh giác: “Ai nói cho cháu biết? Phong Đình Quận sao?”

“Vậy… chuyện này là thật đúng không ạ? Tại sao ngay từ đầu anh ấy lại rời khỏi nhà họ Phong? Bác trai Phong và bác gái Phong luôn coi Phong Đình Quân là con trai duy nhất của mình, không phải bọn họ muốn tìm con trai trưởng hay sao?”

“Tiểu Minh Minh” ông cụ Phong ngắt lời cô”

“Chuyện này..ông vẫn chưa biết phải nói thế nào cho cháu hiểu!”.

“Ông nội Phong, cháu xin lỗi, cháu không cố ý hỏi về bí mật của nhà họ Phong, nhưng cháu nghĩ cháu cũng là con cháu trong gia đình, tại sao Phong Đình Quân được giáo dục và chăm sóc chu đáo như vậy mà anh ấy dường như trở thành một người khác. Hơn nữa, mọi người không đến hỏi thăm anh ấy hay sao?”

Ông cụ Phong khẽ nhíu mày: “Vì…Phong Đình Quân không xứng đáng là con cháu nhà họ Phong!”

Thời Dương giật mình trước sự lớn tiếng của ông cụ, cậu bé giật mình suýt nữa thì làm rơi mảnh lego trên tay.

Ông cụ Phong vẻ mặt đầy tội lỗi, vội vàng dỗ dành: “Không sao đâu, đừng sợ, ông cụ không hung dữ như vậy, Thời Dương, cháu nhìn xem đây là xếp hình Transformers mà ông cụ đã mua cho cháu, cháu có thích không?”

Thời Dương gật đầu thỏ thẻ: “Cháu thích.”

“Vậy ai là anh hùng mà Thời Dương thích nhất!”

“Người Sắt!”

“Được rồi, lần sau Thời Dương tới, ông cụ sẽ chuẩn bị thật nhiều người Sắt cho cháu nhé. Thời Dương thường xuyên đến đây gặp ông cụ, được không?”

Đang nói chuyện thì bỗng nhiên chuông cửa vang lên.

Bác Lâm cười nhẹ: “Chắc là thiếu gia đến rồi, để tôi ra mở cửa”

Phong Đình Quân đến sao?

Thời Ngọc Minh bất ngờ không nói lên lời, nhìn sang ông cụ Phong. Giọng Bác Lâm từ cửa vọng vào: “Cô là ai?”.

“Xin chào Bác Lâm, tôi là bạn gái của Phong Đình Quân, tôi tên là Cố Quân Nhi, lần trước tôi đến thăm ông nội, có chuyện chưa nói được với ông ấy. Lần này tới là để thăm ông nội.”

Bác Lâm chưa bao giờ nghe đến cái tên Cổ Quân Nhi, nhưng cái tên này ông cụ Phong thì đã nghe đến từ lâu. Ông ta quát: “Không cần, cô về đi, ông nội sức khỏe rất tốt, không cần ai đến thăm”

Cố Quân Nhi không chịu đi, đẩy cửa ra, vượt qua Bác Lâm bước vào.

Bác Lâm muốn ngăn cản, nhưng vẫn ôm Phong Minh Nguyệt trong tay nên không thể ngăn được, trong nháy mắt, Cố Quân Nhi đã bước vào ngồi xuống sô pha: “Ôi, cô Thời cũng ở đây rồi!”

Trước khi Thời Ngọc Minh kịp lên tiếng, đã nghe thấy ông cụ Phong nói: “Cháu dâu tôi đưa con trai nhỏ đến đây để thăm tôi. Gia đình chúng tôi đang rất vui vẻ và hòa thuận. Cô Cố đây không mời mà đến. Cô có biết lễ phép tối thiểu không?”

Cố Quân Nhi cúi đầu, vuốt nhẹ bụng: “Vậy thì ông nội, ông thật là có phúc phần. Trong bụng cháu đây cũng là cháu chắt của ông. Ông không thể sủng ái người này mà rũ bỏ con cháu mình, có phải không?”

ông cụ Phong gần như không kìm nén được cơn tức giận: “Cô Cố, cô muốn gì?” “Cháu chỉ muốn kết hôn với Phong Đình Quân, ông nội, cháu rất yêu Phong Đình Quân”

ông cụ Phong hừ lạnh: “Phong Đình Quân còn không biết đứa con trong bụng của cô bằng cách nào mà xuất hiện, bản thân anh ta làm gì, người ngoài nói về anh ta thế nào, anh ta sẽ tự biết. Không cần cô phải đến đây làm loạn. Liệu Phong Đình Quân có muốn lấy một người phụ nữ vô lương tâm như cô không?”

Cố Quân Nhi hiển nhiên không ngờ ông cụ Phong lại ăn nói sắc sảo như vậy, nụ cười cứng đờ: “Nhưng ông ơi, Thời Ngọc Minh còn có những người đàn ông khác, ông có biết không?”

ông cụ Phong tái mặt: “Cái gì?”

Thời Ngọc Minh hít sâu một hơi, cười nhẹ: “Cổ Quân Nhi, cô cũng biết không ít nhỉ?”

“Cô thừa nhận rồi sao? Thừa nhận cũng là cái tốt”

Cố Quân Nhi nói: “Thời Ngọc Minh, cô đã có người khác rồi, vậy tôi yêu cầu cô nhanh chóng rời xa Phong Đình Quân càng nhanh càng tốt. Đừng chần chừ nữa.

Mọi người cũng sẽ không chấp nhận cô nữa đâu!”

“Cô thấy Phong Đình Quận ở đâu?”

“Từ khi hai người ly thân, Phong Đình Quân đã có những lần biến hóa tài tình. Đôi khi ngay cả Minh Kiệt cũng không biết anh ấy đã đi đâu. Không phải đi tìm cô thì còn đi đâu?”

Thời Ngọc Minh tức giận cười một tiếng: “Nếu cô không tìm thấy anh ấy thì cứ nhắn anh ấy đến tìm tôi!”

“Không cần cô phải nhắc nhở!”

“Đương nhiên không hẳn như vậy, tôi cũng đã có người khác rồi. Đối với Phong Đình Quân, tôi chỉ muốn mau chóng thoát khỏi anh ấy. Nói thật, tôi rất mong hai người nhanh chóng đến bên nhau, đừng bao giờ làm phiền đến cuộc sống của tôi nữa”.

Cố Quân Nhi sắc mặt hơi trầm xuống, ánh mắt chớp chớp, khóe miệng cứng ngắc nói: “Tốt nhất cô cũng nên nghĩ như thế này”.

“Đương nhiên là tôi nghĩ như vậy rồi, nhưng Cố Quân Nhi, tại sao Minh Nguyệt lại uống rượu trắng có nồng độ cao như vậy? Tôi sẽ ghi nhớ lần này. Lần này chỉ là cảnh cáo, nếu cô dám động đến một sợi tóc của cô bé, tôi cam đoan cô sẽ không thể ở lại thành phố này đâu!”

Cố Quân Nhi hiển nhiên không tin: “Tùy cô? Ồ, tôi hiểu rồi, người mới hiện tại của cô cũng là một người rất giàu có? Chẳng lẽ cũng là một lão đại gia giàu có nào đó?”

Thời Ngọc Minh nói: “Tôi không có cùng khẩu vị với cô, cũng không thích dùng chung thứ đồ dơ bẩn đó!”

ông cụ Phong nghiêm nghị nói: “Cố Quân Nhi, ai cho phép cô tới đây để mắng nhiếc cháu dâu của tôi, cút ngay ra khỏi đây!”

“Ông nội Phong, vừa rồi ông không nghe thấy sao? Thời Ngọc Minh đã có người khác rồi!

Ông vẫn phải bảo vệ cô ấy như thế này sao?”

Thời Dương ngơ ngác hỏi: “Mẹ, bà dì này nói mẹ bên ngoài có người khác là có ý gì?”

ông cụ Phong lấy tay bịt tai Thời Dương và nói dứt khoát: “Cút ngay! Cút ngay! Bác Lâm, đuổi cô ta ra ngoài cho tôi, đừng để cháu tôi nghe thấy những lời nói dơ bẩn này!”

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement