Nếu yêu anh là sai, em nguyện vì anh sai cả đời – Thời Minh Ngọc – Phong Đình Quân (truyện full)

Advertisement

Chương 169: Không phá thì không có lập

“Xin lỗi Tổng giám đốc Quách, tôi vẫn không rõ ý của anh. Anh đang nói nếu như tôi không hề liên lạc với Phong Đình Quân, đối với hạng mục này của chúng ta cũng có chỗ tốt?”

Tổng giám đốc Quách cười thần bí: “Cô Thời, ý của tôi là thực ra cô làm nhà thiết kế là tốt vô cùng, làm ở trang sức Duy Nhất không phải là tốt à, mà ông chủ Lục Danh của cô dường như có ý với cô đấy, an tâm làm dâu nhà họ Lục, tốt hơn so với tự mình dốc sức nhiều”.

Thời Ngọc Minh càng nghe, nụ cười trên mặt lại càng nhạt, cho đến khi biến mất gần như không còn.

Cô khí phách nói: “Tổng giám đốc Quách, tôi nghĩ đàm phán hẳn là trên hai bên tôn trọng lẫn nhau mới có thể tiến hành”

“Đúng mà, tôi cũng không có không tôn trọng cô, tôi chỉ cho cô một lời đề nghị thôi, giúp cô chọn một con đường đơn giản mà thôi. Cô Thời, lời ngày hôm nay của tôi có thể bây giờ cô nghe không hiểu, nhưng thật ra cô vĩnh viễn không hiểu mới là chuyện tốt”

Thời Ngọc Minh cau mày thật sâu: “Mạo muội hỏi một chút, ông chủ của anh là.”

Tổng giám đốc Quách nở nụ cười nói: “Ông chủ của ta không tiện lộ diện, thế nhưng lại có thể nói cho cô biết, anh ấy họ Hình”

“Hình?”

Cái họ này có khá hiếm, cô không nhớ rõ có từng gặp qua hay chưa.

“Được rồi, nói chính sự đi”

Tổng giám đốc Quách nháy mắt cho nữ trợ thủ ở sau lưng, nữ trợ thủ hơi hơi gật đầu, cầm laptop trong tay đưa cho anh ta.

Tổng giám đốc Quách nhìn màn hình laptop một chút, sau đó quay màn hình sang cho cô xem: “Cô Thời, cô xem một chút đây là tiền phạt kế toán công ty chúng tôi hạch toán ra, dựa theo hợp đồng quy định thời gian thanh toán, các người đã kéo dài một tháng nên số tiền phạt là con số này, nếu như tiếp tục kéo dài, chúng ta chỉ có thể gặp nhau ở toà”.

Vừa nghe đến muốn ra tòa, Tôn Bảo vội hỏi: “Tổng giám đốc Quách, thế nhưng công ty bây giờ tài chính công ty chúng tôi thật sự không có nhiều tiền như vậy… Có thể thư thả cho một đoạn thời gian nữa không?”

Sắc mặt tổng giám đốc Quách âm trầm, căn bản không nhìn ông ta: “Đã thư thả cho một tháng, không cần phải tiếp tục kéo dài nữa”

“Vậy… Nếu như phải ra tòa thì có phải sẽ thành án à?”

Tổng giám đốc Quách lại ra hiệu cho người đàn ông mang dáng vẻ luật sư phía sau mình kia ý bảo để anh ta giải thích.

Luật sư tiến lên một bước, nói theo giấy tờ: “Dựa theo tình trạng nợ nần cùng khoản tiền nợ hiện nay, nếu như tiến hành phá sản bán đấu giá toàn bộ công ty, có thể trung hòa một phần, thế nhưng vẫn sẽ phán xử có thời hạn từ ba năm đến bảy năm tù”

Tôn Bảo ngây ra: “Lâu như vậy?”

“Bởi vì khoản tiền nợ quá lớn, lại còn lâu như vậy. Hơn nữa đây là sau tình huống dùng tất cả tài sản hiện tại của công ty các người bù vào. Nói cách khác, nếu như khoản tiền này các người không kết toán rõ ràng, công ty không còn, người đại diện pháp lý của công ty còn phải ngồi tù, chỉ đơn giản như vậy, tổng giám đốc Tôn tự suy tính một chút đi”

Tôn Bảo nghe đến đó, lại đột nhiên nở nụ cười: “Là người đại diện pháp luật của công ty phải ngồi tù à?”

“Không sai.”

Tròng mắt Tôn Bảo đảo loạn, trong lòng đã có chủ ý.

Biểu hiện của ông ta, Thời Ngọc Minh đều nhìn ở trong mắt, Tôn Bảo hơn phân nửa là muốn dùng chiêu ve sầu thoát xác, để cho người khác thay ông ta nhận cái tai họa ngồi tù này rồi.

“Cô Thời Tổng giám đốc Quách gọi cô một tiếng: “Hôm nay Tổng giám đốc Tôn gọi cô tới để thương thảo vấn đề thanh toán hạng mục này với chúng tôi đúng không? Được rồi, tôi xin hỏi cô, lúc nào có thể thanh toán khoản này đây?”

Tôn Bảo nhẹ nhàng kéo cô một cái, nhỏ giọng nói: “Ngọc Minh vừa rồi không phải là cô còn tràn đầy tin tưởng à? Cô có biện pháp đúng không?”

“Tôi…”

Tinh tinh tinh…

Thời Ngọc Minh cười khẽ một tiếng, thu điện thoại di động.

Xem ra cách nghĩ của Tiên Sinh giống cô, vậy đại khái chính là ăn ý.

“Cô cười cái gì, nói chuyện đi!” Tôn Bảo vội vã hỏi tới: “Biện pháp của cô là gì?”

“Tôi không có cách nào cả” Cô nói.

Tôn Bảo lập tức nóng nảy: “Sao cô có thể không có cách nào chứ? Cô cùng Lục Danh… Đúng rồi, Lục Danh, để Lục Danh giúp một chút đi! Lẽ nào cô có thể trơ mắt nhìn cậu bị vào tù à? Tôi là em trai duy nhất của mẹ cô đấy! Không phải là mẹ cô đã dặn dò cô, phải thật tôn trọng tôi à?”

Thời Ngọc Minh thở dài, hai tay giơ lên: “Cậu, cháu và Lục Danh thực sự không có quan hệ, anh ta sẽ không nguyện ý bỏ ra nhiều tiền như vậy vì cháu đầu”

“Vậy vậy dáng vẻ đầy tự tin vừa rồi của cô, là giả bộ?”

“Không phải, vừa rồi cháu đã đến một biện pháp, chính là điều cầm đá quý về trước, sau đó sẽ tìm nguồn tiêu thụ bán đi, thế nhưng điều này cần thời gian. Vừa rồi cháu cũng không biết còn có chuyện tiền phạt này mà! Đồ đắt như vậy, muốn tìm người mua thu hồi tiền, không phải là chuyện một sớm một chiều, đến lúc đó tiền phạt sẽ là con số chúng ta không gánh nổi, tiền bán đá quý cũng không đủ!” Nói tới chỗ này, cô còn không quên oán giận: “Trước đó cậu cũng không nói cho cháu biết, trong hợp đồng lại còn có tiền phạt mà?”

Tôn Bảo bị cô chặn họng, mặt đỏ lên: “Tôi… Tư liệu tôi đều đã cho cô, là cô không thấy được, bây giờ còn trách tôi?”.

“Hai tiếng đồng hồ, muốn xem hết tư liệu cao hơn một mét, cậu làm được à?”

“Tôi…”

Thời Ngọc Minh hít sâu một hơi, làm ra vẻ tiếc hận nói: “Xem ra cháu vẫn còn quá ngây thơ rồi, cháu cho rằng có thể bảo vệ được công ty của bố, để cậu có thể an tâm hưởng phúc thanh nhàn, bây giờ chỉ e là không được rồi. Nhưng mà cậu không cần lo đầu, cháu và mẹ sẽ đi thăm cậu trong tù, về phần mợ… Bà ta sẽ vì cậu ở lại theo mẹ con cháu sống vất vả à?”

Nếu như trước đây, Tôn Bảo chắc chắn sẽ nói như chém định chặt sắt “Có”

Nhưng là bây giờ, cái chữ “Có” này căn bản nói không nên lời.

Nếu Trương Huệ lui tới với nhiều kẻ có tiền như vậy, cuối cùng lại lựa chọn ông ta chẳng qua vì trên tay ông ta nắm giữ tất cả tài sản sau khi nhà họ Thời cùng nhà họ Phong gộp lại, trong toàn bộ tỉnh Hòa Vân có thể nói là số một số hại.

Một khi ông ta vào tù, lấy tính cách của Trương Huệ sợ rằng ngày thứ hai đã thu dọn quần áo dời đi!

Tôn Bảo hung hăng cắn răng: “Đừng có nói tới bà ta!”

Thời Ngọc Minh khẽ cười gật đầu: “Được, cậu nói không nói tới thì cháu cũng không nhắc lại, cháu đều nghe cậu”

“Vậy làm sao bây giờ?” Tôn Bảo ngẩng đầu lên: “Thực sự Lục Danh không muốn à? Không phải cậu ta thích cô à? Vì cô bỏ ra ít tiền thì đã làm sao? Ngay cả chút tiền ấy đều tiếc còn muốn lấy cháu gái nhà ngoại của tôi? Để cậu ta mơ giấc mộng xuân thu đi!”

Đúng vào lúc này, cửa phòng họp bỗng nhiên bị đẩy ra.

“Ý của ông là chỉ cần tôi bỏ ra số tiền này, Thời Ngọc Minh có thể gả cho tôi?”

Thời Ngọc Minh nhìn lại, không khỏi đổ mồ hôi.

Hôm nay Lục Danh khôn mặc tẩy trang, mà là mặc một thân áo da quần jean, quần jean còn thủng lỗ chỗ, trên áo da còn có định tán rậm rạp chằng chịt, giống như con nhím, một tay ôm một cái mũ bảo hiểm xe máy to đùng, trên tóc đầy mồ hôi lấp lánh, cả người hơi thở gấp dường như là tới rất gấp.

“… Tổng giám đốc Lục, sao anh lại tới đây?”

Lục Danh nhíu mày, khóe miệng hơi cong lên: “Cô quản tôi à? Tôi muốn tới thì tới chứ?

“Bây giờ tôi đang làm việc…”

Lục Danh gật đầu, đặt mông ngồi xuống bên cạnh cô, cười hì hì nói: “Vừa tôi tôi đều nghe thấy được rồi, cậu cô nói tôi theo đuổi cô cũng không thể không bỏ tiền, đây cũng không phải là tác phong của cậu hai Lục tôi. Chỉ cần cô đồng ý gả cho tôi, số tiền này tôi bỏ ra giúp cô”

Thời Ngọc Minh cau mày: “Anh biết số tiền này là bao nhiêu à?”

Lục Danh hừ lạnh một tiếng: “Cho dù bao nhiêu tôi cũng có thể bỏ ra. Thế nào, Tiên Sinh không muốn giúp cô bỏ ra số tiền này à? Cô xem nói chuyện đến tiền, người ta đã lộ ra nguyên hình. Lúc này mới là lúc thấy rõ ai là người thật lòng”

Ở đây còn có ba người tổng giám đốc Quách, Tôn Bảo, Thời Ngọc Minh không muốn để cho anh ta nhắc tới Tiên Sinh, Tiên Sinh, vội đổi chủ đề: “Đợi lát nữa chúng ta trò chuyện tiếp, để tôi xử lý công việc xong đã…” .

“Sợ cái gì, vừa hay tôi ở đây, tôi giúp cô xử lý” Lục Danh nhìn về phía tổng giám đốc Quách ngồi đối diện, gật đầu coi như là chào hỏi: “Nói đi, cô ấy thiếu các người bao nhiêu tiền?”

Tổng giám đốc Quách nhíu mày: “Cậu hai nhà họ Lục ở phía đông thành phố?”

“Đúng là tôi, thì thế nào?”

“Anh nhất định phải quấy cho đục nước lần này?”

“Ít nói nhảm, tôi ghét nhất bị người ta chít chất bên tai.”

Tổng giám đốc Quách chỉ chỉ laptop đặt trên bàn hộ nghị:” Vậy tổng giám đốc Lục xem một chút đi, số tiền cụ thể ở chỗ này.”

Lục Danh cúi đầu liếc một cái, nghi ngờ nhìn về phía Thời Ngọc Minh: “…Cô làm cái gì thiếu nhiều như vậy? Nhưng mà không sao, tôi đã nói sẽ giúp cô thì nhất định sẽ giúp cô. Ôi chao ôi,ôi , cái đó, đưa tôi tài khoản.”

Mắt thấy cục diện càng ngày càng loạn, Thời Ngọc Minh trực tiếp nhào tới lôi kéo Lục Danh đi ra ngoài: “Anh đi ra ngoài trước tôi có lời muốn nói với anh”.

“Ôi chao, ái, ôi ôi chao, ái, ôi ôi chao, ái, ôi, tốt nhất cô nói chuyện thì đừng động tay động chân với tôi, tôi đồng ý lấy cô chứ không đồng ý làm những chuyện khác với cô.”

“Anh câm miệng!” Thời Ngọc Minh thực sự không nhịn được, gầm nhẹ một tiếng, nhưng rất nhanh thì ý thức được mình làm vậy rất không thỏa đáng, xoay người mang theo áy náy nói với Tổng giám đốc Quách: “Thật ngại quá tổng giám đốc Quách, tôi có chút việc riêng quan trọng hơn cần xử lý ngay lập tức, phiền ngài chờ tôi chút”.

Tổng giám đốc Quách rất hăng hái ôm cánh tay: “Cô cứ tự nhiên, coi như tôi xem trò hay”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement