Nếu yêu anh là sai, em nguyện vì anh sai cả đời – Thời Minh Ngọc – Phong Đình Quân (truyện full)

Advertisement

Chương 245: Anh ta chỉ là muốn có được cô

Giọng nói này…

Giống hệt tiên sinh trong ký ức của cô.

Trong một phút chốc cô hơi bối rối, không phân biệt rõ đêm nay là đêm nào, càng không phân biệt rõ người ở trước mặt mình rốt cuộc là ai.

Không phân biệt rõ sao?

Thời Ngọc Minh lấy tay che đi khuôn mặt đau đớn, từ lúc anh bắt đầu nói câu đầu tiên, trong lòng cô đã có câu trả lời.

Cái gọi là không phân biệt rõ, chỉ đơn giản là không muốn thừa nhận, hay nói cách khác, trong lòng vẫn còn ôm dấu vết ảo tưởng.

Nhưng mà tưởng tượng dù sao cũng chỉ là tưởng tượng, khi tỉnh dậy sau giấc mơ, tất cả mọi thứ đều phải trở về hiện thực lạnh lùng phũ phàng.

“Bố, bố trở về có chút trễ rồi, mẹ rất buồn đó.” Thời Nguyệt nằm trong vòng tay của bố, ấm áp nói.

Phong Đình Quân ôm con gái chậm rãi bước vào bên trong: “Sao muộn thế này mà con vẫn chưa ngủ?”

Thời Nguyệt ấp úng nói: “Bố, con lo lắng cho bố”

“Lo lắng cho bố sao?”

“Vâng” Thời Nguyệt nặng nề gật đầu: “Anh trai nói rằng, bố là siêu anh hùng, phải đi chiến đấu với kẻ xấu, con rất sợ bố sẽ bị thương”

Trái tim của Phong Đình Quân rung lên, cả người anh dường như mềm ra.

Con gái thực sự khác con trai.

Con trai sẽ ngưỡng mộ anh, sẽ noi gương anh, nhưng mà con gái thực sự là một tấm áo bông chu đáo, cho dù anh có là anh hùng bên ngoài hay không, trong lòng cô bé sẽ luôn quan tâm xem mình có bị tổn thương hay không.

Phong Đình Quân nói: “Không phải lo lắng đâu, bố rất lợi hại. Con nhìn xem, bố bây giờ vẫn còn ôm con chắc chắn đó sao?”

“Nhưng mà mẹ cũng rất lo lắng” Thời Nguyệt quay đầu nhìn lại mẹ vẫn luôn đứng nguyên tại chỗ, nói nhỏ: “Bố ơi, bố cũng có thể ôm mẹ, được không ạ?”

Câu nói của con gái, khiến cả hai người có chút ngượng ngùng.

Thời Ngọc Minh ngay lập tức lùi lại một bước, cử chỉ né tránh rất rõ ràng.

Phong Đình Quân cảm thấy trong lòng nhói đau, nhưng mà trên khuôn mặt không chút thay đổi, mà nhẹ giọng ôn nhu nói: “Mẹ con rất kiên cường”

Thời Nguyệt dường như có vẻ hiểu nhưng không hiểu, ngoan ngoãn năm trong vòng tay của bố, trời đã khuya rồi, cũng đã đến giờ đi ngủ, cô bé nhanh chóng nhắm mắt lại, gục đầu vào bả vai của bố, cái miệng nhỏ ngủ mà mở ra không biết gì.

“Ngồi đi” Đột nhiên nghe thấy Thời Ngọc Minh vẫn luôn không muốn cất lời thì hạ giọng nói: “Có muốn uống gì không?”

Phong Đình Quân có một chút kinh ngạc, anh là đột nhiên đến thăm, còn cho rằng Thời Ngọc Minh vẫn sẽ như sáng này từ chối anh hàng nghìn lần.

Anh ôm con gái bằng cả hai tay, từ từ ngồi xuống ghế sô pha trong phòng khách, cố gắng không làm kích động đứa nhỏ trong vòng tay mình, để cô bé có thể ngủ yên giấc.

“Không uống, anh không khát”

Thời Ngọc Minh đã cầm một cốc nước lấy từ máy lọc nước ra, đặt trước mặt anh: “Nước ấm, vừa đủ để uống. Nếu như bị đau bụng, thì nên uống ít cà phê và rượu thôi., bảo Trần Quân Ninh đun nước sôi cho anh.”

Phong Đình Quân vẫn ôm con gái bằng cả hai tay, nhưng không trả lời.

Thời Ngọc Minh nhân cơ hội đặt ly cà phê để lên bàn trà trước mặt anh: “Ăn cơm chưa?”

“.Ừm”

“Rốt cuộc là anh đã ăn chưa?”

“Chưa ăn”

“Tôi biết mà”

Phong Đình Quân hỏi: “Làm sao em biết được?”

“Không phải anh đã yêu cầu Trần Quân Ninh giữ liên lạc với tôi sao? Cô ấy vừa gửi cho tôi một tin nhắn WeChat, đặc.

biệt nhấn mạnh răng anh chưa ăn tối”

Tâm tư của anh đã bị Thời Ngọc Minh nhìn xuyên thấu tâm can, cũng chỉ có thể cúi đầu cười: “Anh không có ý gì khác, anh chỉ là sợ em không chăm sóc được hai đứa nhỏ, bảo thư ký Trần có thể giúp một tay”

“Có sự giúp đỡ của mẹ tôi, còn có cả Như Ý, hai đứa trẻ đều rất ngoan, sẽ không quá sức gì cả.”

“Vậy thì do anh suy nghĩ quá nhiều rồi”

“Con gái giao cho tôi, tôi đưa con bé vào phòng đi ngủ.”

Thời Ngọc Minh nghiêng người về phía trước, cẩn thận từng chút một bế con gái ra khỏi vòng tay của anh rồi đi.

Cơ thể mềm mại như sáp trong vòng tay anh đột nhiên biến mất, làn gió mát rượi thổi qua, khiến người ta không khỏi cảm thấy u uất.

Anh tiếp tục giữ hành động ôm con gái một lúc lâu, cho đến khi Thời Ngọc Minh đã cho con gái vào cũi, rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại, anh mới nhận ra mình đã giữ động tác này từ lâu, anh thu tay lại, siết chặt hai tay vào nhau.

Căn phòng này là một dãy phòng, ba phòng ngủ, còn có một phòng bếp, thiết kế rất ấm áp, không giống như một khách sạn, mà giống một nơi ở thông thường.

“Trong nhà tôi chỉ có trứng và cơm thôi, cơm rang có được không?”

Phong Đình Quân phản ứng một lúc, mới chợt nhận ra rằng Thời Ngọc Minh đang hỏi mình, liền gật đầu: “Cũng được, cái gì cũng được”

“Vậy thì anh uống chút nước rồi ngồi chờ một lát”

“Ừm, được”

Phòng khách vẫn tối om, chỉ có một chút ánh sao lọt qua cửa sổ, anh ngồi ở trên ghế sô pha, trước mặt là khung cửa sổ lớn cao từ trần đến sàn, với những ngôi sao bạc rơi trên toàn thân anh.

Hình vẽ này, à.

Thời Ngọc Minh thu lại ánh mắt, đi thẳng vào phòng bếp.

Khéo léo đánh trứng, chiên cơm, chỉ trong vòng chưa đầy năm phút, là đã có món cơm chiên bình thường tại nhà.

Một mùi khói dầu thoang thoảng trong không khí.

Vì có liên quan đến chứng bệnh trầm cảm, anh rất khó chịu với mùi khói dầu, chỉ cần có một chút thôi là anh cảm thấy không chịu được, nhưng mà không biết chuyện gì đang xảy ra, hôm nay khi ở nơi đây, ngược lại lại cảm thấy loại mùi này khiến lòng người thanh thản.

“Ăn thử đi, chắc chăn không bãng khách sạn năm sao, nhưng mà có thể ăn no căng bụng, xem xem anh đã ăn quen chưa”

Phong Đình Quân đưa hai tay ra nhận lấy, cho vào miệng một miếng, chậm rãi nhai: “Rất ngon”

Thời Ngọc Minh cười khúc khích: “Tôi còn nghĩ rằng bây giờ anh đều ăn các món bít tết kiểu Pháp mỗi ngày, loại thức ăn dân dã này có thể không lọt vào trong tầm mắt của anh.

Trần Quân Ninh cũng thế, nếu như anh không ăn cơm, cô ấy sẽ đặt món cho anh, chỗ tôi chỉ có món cơm và trứng bình thường thôi, nếu như anh ăn không quen, thì tôi không thể phục vụ rồi”

…Anh ăn quen rồi” Anh nặng nề gật đầu, vừa nói vừa xúc một miếng cơm chiên lớn khác cho vào trong miệng: “Thật sự, đặc biệt ngon.”

Thời Ngọc Minh theo thói quen muốn ngồi trên ghế sô pha và nhìn bầu trời đây sao bên ngoài, nhưng mà anh đã bước đến ghế sô pha, nhưng lại quay lại, dựa vào bóng đen trong góc, đứng ôm tay và tự hỏi mình đang nghĩ gì.

“Minh, em cũng tới ngồi đi?”

“… Không được, tôi đứng là được rồi”

Phong Đình Quân chỉ ba đến năm miếng đã vét sạch bát cơm rang, cũn ra đứng cùng cô: “Hôm nay tôi đến đây, tôi có chuyện muốn nói với cô”

“Ừm”

Anh ta hít một hơi thật sâu, nói: “Ba năm nay em ở nước ngoài, anh đã suy nghĩ kí càng. Minh, tai nạn ô tô thật sự quá trùng hợp, hơn nữa cái kết quá bi đát, anh vốn tưởng rằng tai nạn ô tô này là do cậu của em và Trương Huệ, bọn họ đã lên kế hoạch để có được tài sản của nhà họ Phong, nhưng mà sau đó lại cảm thấy rằng, với chỉ số thông minh của Tôn Bảo và tầm nhìn của Trương Huệ, trong một trò chơi lớn như vậy, sẽ không thực sự để tự đưa mình vào, chỉ cần dựa vào hai người họ, đoán là không thể làm được”

Thời Ngọc Minh ngẩng đầu nhìn lên: “Không phải là vẫn còn có Cố Quân Nhi sao? Ánh sáng duy nhất của anh, tôi rất nhớ”

*… Lúc đó anh..” Phong Đình Quân bực bội vò đầu bứt tóc: “Sau vụ tai nạn xe cộ đó, anh đã thực sự xuất hiện một chút vấn đề về thần kinh, lúc đó anh bị mắc chứng trầm cảm, do đó đối với em thật sự không tốt. Mà Cố Quân Nhi… Thành thật mà nói, tôi luôn cảm thấy rằng, chỉ cần cô ấy xuất hiện, cảm xúc của anh sẽ dịu đi rất nhiều, sau này khi nghĩ lại, rất có khả năng là cô ấy đã biết về bệnh tình của anh, cho anh một loại thuốc an thần”

“Thuốc an thần?”

“Cũng có khả năng là một loại thuốc trị bệnh an thần, bây giờ cô ấy đã vào ngồi tù rồi, anh cũng không hoàn toàn chắc chắn được, nhưng mà những năm gần đây khi em không ở bên cạnh anh, anh đã nghĩ rất nhiều, nghĩ lại những chuyện trước đây rất nhiều lần. Thời điểm mà Cố Quân Nhi xuất hiện, còn có mỗi khi cô ấy xuất hiện bên cạnh anh khi đó cảm xúc của anh sẽ dịu đi, có vô số sự trùng hợp cùng nhau, có lẽ thật sự đây không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên.”

Thời Ngọc Minh nghe xong có chút ẩn ý: “Ý của anh là, người chủ mưu vụ tai nạn xe cộ, có lẽ chắc không phải Cố Quân Nhi, mà là người khá “Đúng vậy” Phong Đình Quân nặng nề gật đầu: “Hơn nữa, mục đích của anh ta cũng không phải là nhà họ Phong, bởi vì sau khi tai nạn xảy ra, nhà họ Phong đã bị cậu của cô Tôn Bảo trực tiếp nuốt chửng, còn những người phía sau thì coi như không quan tâm chút nào…”

Thời Ngọc Minh cau mày: “Nếu như, phân tích của anh là đúng, thì người đó đứng sau tốn bao nhiêu công sức để gây ra vụ tai nạn xe cộ, vừa không cần tiền vừa không cần công ty, mục đích của anh ta là gì?”

“Đó là cô”

“„Cái gì?”

“Anh ta chỉ là muốn có được em” Phong Đình Quân nói: “Minh, những lời tiếp theo anh nói có thể em sẽ không muốn nghe, nhưng mà anh nghĩ rằng vẫn bắt buộc phải nói ra. Người tiên sinh mà em nói, thời điểm xuất hiện cũng thật là trùng hợp, em không thấy như thế sao? Nếu như không có vụ tai nạn xe hơi đó, thì hai người chúng ta sẽ kết hôn vào ngày hôm sau, hạnh phúc sống cùng nhau qua ngày. Nhưng mà tại nạn xe cộ đó lại xảy ra trước ngày hôn lễ một này, anh ta chính là muốn phá bỏ hôn lễ của chúng ta, anh ta chính là muốn tách chúng ta ra, sau đó… có được em”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement