Ngoại Tình Ngọt Ngào Lạc Đồ Đồ

Advertisement
Ngoài tình Ngọt ngào

CHƯƠNG 140: NƯỚC CỜ TỐT BỊ PHÁ HỎNG

Lúc Hạng Ân đi vào, tôi chưa kịp lau nước mắt, đúng lúc bị cô ta nhìn thấy bộ dạng đó của tôi.

Cô ta lập tức thét lên “Chị dâu, chị đang làm cái quái gì vậy ? Chúng tôi vui vẻ đến đây còn chị lại trốn trong này khóc, chị như vậy là có ý gì?”

Câu nói này đã thu hút sự chú ý của người nhà Hạng Chương, ánh mắt họ như vừa nhìn thấy động vật lạ không bằng, đứng trước cửa nhìn tôi, sắc mặt của từng người đều rất khó coi.

“Kha Kha à, cô như vậy là có ý gì? Hay là không hoan nghênh hai ông bà già chúng tôi đến?” Giọng nói sắc sảo của mẹ chồng vang lên.

Tôi sớm đã lau sạch nước mắt, đứng đối mặt với bọn họ.

“Kha Kha, em có chuyện gì vậy?” Hạng Chương giả bộ hỏi han, giống như oán hận nhìn tôi, sau đó dỗ ngọt gia đình rời đi, sau khi đóng cửa lại, biểu cảm ấm áp vừa nãy của anh lập tức trở nên lạnh lùng hung dữ.

“Đồng Kha Kha, cô cố ý ra vẻ không vui phải không?” Anh ta bước đến trước mặt tôi đè thấp giọng xuống hỏi.

Tôi mím môi không trả lời.

Vừa nãy là tôi bị mất kiểm soát, nhưng tại sao mất kiểm soát tôi lại không có cách nào giải thích, thà không nói gì còn hơn.

“Tiện nhân ! Tôi đã cảnh cáo cô rồi, trước mặt bố mẹ tôi phải diễn tốt vai diễn của một người vợ, bây giờ cô như vậy là có thái độ gì?” Anh vừa nói vừa giơ tay , bộ dạng như muốn đánh tôi đến nơi vậy.

Tôi không tránh không né, trong lòng thầm nói với bản thân, đây là lần cuối cùng tôi để hắn đánh, sau này anh ta muốn cũng chẳng còn cơ hội !

Cái tát đó cuối cùng cũng không giáng xuống, Hạng Chương thấp giọng: “Đồng Kha Kha, những chuyện này tôi sẽ ghi nhớ, đợi gia đình tôi đi rồi , chúng ta sẽ từ từ tính nợ!”

Nói xong, hắn khinh bỉ nhổ bãi nước bọt, mở cửa rời đi.

Tôi nghe thấy hắn đang thay tôi xin lỗi cả nhà, nói tôi từ sau khi đánh mất Nám Nám thần kinh có chút vấn đề, mẹ hắn còn lo lắng hỏi liệu có ảnh hưởng đến việc sinh con sau này, có khi nào sẽ sinh ra đứa bé thần kinh không.

Có trời mới biết tôi cảm thấy nực cười thế nào, nhưng tôi lại càng thấy hận hơn.

Lời của Hạng Chương đã nhắc nhở tôi, đúng vậy, phải tính sổ, anh ta đối với tôi như thế nào, tôi đều ghi nhớ ?

Buổi tối, cả nhà bọn họ vui vẻ thân thiết, còn tôi lại giống như người hầu vậy, nấu cơm rửa bát cho họ, rót nước pha trà……

Tôi làm mọi truyện là cam tâm tình nguyện bởi có như vậy tôi mới có cơ hội dùng đến thứ mà Toàn Hà Đăng đưa cho.

Nói thật lòng, lúc bỏ thuốc vào tôi có chút run tay, nói cho cùng thì tôi cũng chưa làm chuyện này bao giờ, nhưng lại rất sảng khoái, nghĩ đến chuyện của Hạng Chương bị bại lộ trước gia đình hắn, tôi rất muốn biết kết cục của hắn sẽ như thế nào..

Bố mẹ Hạng Chương mệt cả một ngày, sớm đã đi nghỉ ngơi, để Hạng Chương bọn họ có thể nhanh chóng ân ái, tôi kéo Hạng Chương về phòng để anh ta sớm nghỉ ngơi.

Nằm trên giường, tôi mở to mắt, tim đập rất nhanh, chờ đợi khoảnh khắc đó đến.

Hạng Chương và Hạ Khải Quyền không để tôi phải chờ lâu, rất nhanh đã nghe thấy tiếng thở dốc, tôi nhắm mắt lại.

Tiếng động càng ngày càng to, Hạng Ân nằm bên cạnh đẩy đẩy người tôi, tôi vờ như vừa tỉnh dậy, dụi dụi mắt hỏi cô ta : “Sao vậy ?”

“Chị dâu, chị có nghe thấy tiếng gì lạ không?” Hạng Ân trong bóng tôi hỏi tôi.

Tôi không nhìn thấy được biểu cảm trên mặt cô ta, không biết là cô ta giả vờ hay là thật sự không hiểu.

“Âm thanh kì lạ gì cơ?” Tôi vờ như không hiểu.

“Không, không có gì, chị ngủ tiếp đi .” Hạng Ân nói với tôi, nghe vẻ có chút hoảng loạn.

Tôi cười thầm trong lòng, đúng lúc Hạ Khải Quyền kêu lên một tiếng, tôi lập tức phản ứng quay lại: “Tiếng gì vậy?!”

Sau đó bất chấp sự ngăn căn cản của cô em chồng tôi lao nhanh xuống giường, chuàng chiếc áo mở cửa ra ngoài.

“Chị dâu !” Hạng Ân hét lên, tôi quay đầu vừa muốn nói gì với cô ta thì nghe thấy phòng bên cạnh vang lên một tiếng, bố mẹ Hạng Chương cũng bị tiếng ồn làm cho tỉnh giấc, cũng đi ra ngoài.

Tiếp sau đây nên làm gì đây?

Đầu óc tôi căng thẳng đến trống rỗng, có lẽ là do hưng phấn.

Chỉ có điều ngập ngừng mất hai giây, tôi mới lao đến trước cửa phòng Hạ Khải Quyền trước mặt họ.

Rất tiếc cửa đã bị khoá.

Tôi chỉ đành đập cửa: “Hạng Chấm, Hạng Chương anh đang làm gì vậy?”

Âm thanh bên trong bỗng nhiên im bặt.

Tôi quay đầu nhìn về phía bố mẹ Hạng Chương và Hạng Ân, nhìn thấy sắc mặt họ hết sức khó coi.

Tôi tiếp tục gõ cửa: “Hạng Chương, Hạ Khải Quyền, hai người có trong đó không? Mau mở cửa ra đi.”

Liên tiếp kêu lên vài tiếng, Hạng Chương mới mở cửa, khuôn mặt đỏ ửng không bình thường, cau mày nói: “Đêm hôm rồi cô còn gọi gì mà gọi?”

“Âm thanh vừa nãy là gì ? Làm cả nhà đều tỉnh giấc rồi.” Tôi nhìn hắn, mặt không chút biểu cảm mà hỏi.

Hắn bây giờ mới phát hiện ra đứng sau tôi còn có gia đình hắn, khuôn mặt biến sắc, lớn giọng quát mắng: “Đồ thần kinh, làm gì có âm thanh nào? Vừa nãy hình như là Tiểu Hạ gặp ác mộng, tôi đã gọi anh ta tỉnh, bây giờ không sao rồi.”

Nói xong, anh ta lướt qua tôi đi về phía bố mẹ: “Bố mẹ, sao hai người cũng ra đây vậy? Là Kha Kha gọi mọi người ra đây sao? Đừng quan tâm đến cô ta, cô ta bị thần kinh đó.”

Đến lúc nào rồi mà hắn vẫn còn có thể nói dối như vậy, tôi thật là khâm phục độ mặt dày của hắn.

Vốn cho rằng bố mẹ Hạng Chương sẽ truy hỏi đến cùng vừa nãy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng thật không ngờ bố mẹ hắn lại không hỏi gì, chỉ trừng mắt nhìn tôi: “Kha Kha, nửa đêm con lên cơn điên gì vậy? Mau chóng trở về phòng ngủ đi !”

Tôi nghẹn lời trố mắt lên nhìn bọn họ.

Người có vấn đề rõ ràng là Hạng Chương, nhưng họ lại không nói hắn một chữ nào mà lại nói tôi bị điên?

Lẽ nào những âm thanh vừa nãy bọn họ lại có thể coi như không nghe thấy gì ?

“Tiểu Anh, nhanh chóng đưa chị dâu về phòng ngủ đi.” Hạng Chương thúc dục.

Hạng Ân kéo tôi qua đó, tôi ngơ ngác cứ thế theo cô ta về phòng.

“Chị dâu, chị mau ngủ đi.” Hạng Ân ấn tôi lên giường rồi nói.

Tôi nhíu mày nhìn cô ta: “Âm thanh vừa nãy …..”

Sắc mặt Hạng Ân lập tức cứng đờ, nhỏ giọng: “Chị dâu, vừa nãy chị cũng nghe thấy phải không? Không phải là em nghe nhầm chứ?”

“Chị có nghe thấy!” Tôi gật đầu, “Nhưng tại sao bố mẹ giống như không nghe thấy vậy?”

“Không biết….” Hạng Ân lắc đầu, “Thôi bỏ đi, chắc là không có chuyện gì đâu, chúng ta ngủ thôi.”

Tôi nằm trên giường, buồn bực mở mắt trong bóng tối.

Vốn dĩ tối nay sẽ có một màn kịch hay, kết quả lại không như tôi mong muốn.

Bỗng nhiên cảm thấy bản thân như muốn nổ tung, không dễ dàng gì mới có được nước cờ tốt như vậy trong tay, nhưng lại bị chính bản thân phá hỏng.

Nếu như lúc đó tôi không gõ cửa, cứ mặc Hạng Chương và Hạ Khải Quyền ân ái cuồng nhiệt thì bố mẹ hắn sao có thể vờ như không nghe thấy gì….

Lặng lẽ than thở, tôi chán nản nhắm mắt.

Lăn qua lăn lại trằn trọc, tôi quyết định ngày mai chính thức yêu cầu ly hôn với Hạng Chương, sau đó tôi có thể rời khỏi nơi đây.

Nghĩ mãi nghĩ mãi thiếp đi lúc nào không hay, còn mơ một giấc mơ đẹp, trong mơ tôi và Hạng Chương ly hôn thuận lợi, tôi đến một vùng đất xa lạ và tìm đước Nám Nám.

Trong tiếng cười của Nám Nám, tôi cười cười tỉnh giấc, tâm trạng phân chấn thức dậy.

Hạng Ân kỳ lạ nhìn tôi một cái: “Chị dâu, hôm nay có chuyện tốt gì à? Nhìn chị có vẻ rất vui.”

Tôi gật đầu, thay quần áo đi đánh răng rửa mặt.

Ra khỏi phòng đã thấy cả nhà Hạng Chương tụ họp đầy đủ bên bàn ăn rồi, tôi đi đến nói: “đúng lúc mọi người đã có mặt ở đây, con có chuyện muốn thưa ạ”

“Đồng Kha Kha!” Hạng Chương lập tức gọi tôi.

Tôi thờ ơ nhìn hắn: “Hạng Chương, chúng ta ly hôn đi.”

Cả phòng yên lặng đến lạ thường.

Tất cả mọi người đều đang nhìn tôi, sắc mặt Hạng Chất trắng bệch, đứng phắt dạy: “Đồng Kha Kha, hôm qua cô điên còn chưa đủ sao mà hôm nay lại tiếp tục vậy?”

“Tôi không điên. Hạng Chương, nếu anh đã từng gọi điện thoại hỏi, vậy anh nên biết bây giờ anh không thể ngăn cản được tôi nữa rồi, tôi muốn ly hôn!” Khuôn mặt không chút biểu cảm nhìn anh ta.

Khuôn mặt Hạng Chương biến sắc, đột nhiên kéo ghế ra đứng dậy đi về phía phòng ngủ.

Tôi biết hắn định làm gì, tôi đứng yên một chỗ không động đậy đợi hắn quay lại.

Sắc mắt của bố Hạng Chương rất không tốt: “Kha Kha, có phải con trách bố và mẹ đến nên trút giận lên Hạng Chương không ? Con không cần phải như vậy, bố mẹ sẽ nhanh trở về thôi, đừng có động chút là đòi ly hôn vậy.”

“Đúng là đồ không hiểu chuyện, mới sáng sớm đã nói những chuyện không may như vậy !” Mẹ của Hạng Chương trừng mắt nhìn tôi, “Cô sinh con gái chúng tôi không nói cô một lời, cô làm lạc mất cháu chúng tôi cũng không trách cô, bây giờ lại còn muốn ly hôn? Cô có còn mặt mũi không?”

Tôi yên lặng lắng nghe, nhưng nghe như nước đổ lá khoai.

Chuyện ly hôn này, chỉ cần Hạng Chương đồng ý là được, những người khác không liên quan.

Trong lúc nói chuyện, Hạng Chương bước ra ngoài với khuôn mặt đanh thép: “Đồng Kha Kha, cái đồ tiện nhân, cô đã làm gì rồi?”

“Nói vào chủ đề chính đi!” Tôi lạnh nhạt trả lời.

“Muốn ly hôn? Cô mơ đi ! Cô còn chưa sinh được cho Hạng gia chúng tôi một đứa con mà muốn đi sao?” Ánh mắt hung hãn của Hạng Chương nhìn tôi.

Tôi cười nhạt: “Tôi có sinh một đứa con gái, là các người không cần nó! Trách tôi? Tôi không muốn nói mấy lời thừa thải với anh, anh có biết không, nói chuyện với anh tôi thấy thật kinh tởm!”

“Tôi muốn ly hôn, chúng ta hôm nay sẽ làm thủ tục!”

“Cô đừng mơ !” Thái độ của Hạng Chương vô cùng cương quyết.

Tôi nhìn bố mẹ hắn, cười nhạt “Hạng Chương, anh muốn tôi nói cho bố mẹ anh biết sự thật của anh sao? Chuyện đêm qua, anh muốn tôi nói rõ ngọn ngành ra không?”

Khuôn mặt Hạng Chương lập tức biến sắc, nhanh chóng quay sang nhìn bố mẹ, sắc mặt bất an.

“Đêm hôm qua? Rốt cuộc có chuyện gì?” Hạng Ân luôn im lặng lại đột nhiên lên tiếng hỏi.

Hạng Chương không trả lời mà nhìn chằm chằm tôi: “Câm mồm! Đồng Kha Kha, cô đừng ép tôi!”

“Câu này anh nói rất đúng! Hạng Chương, bây giờ là anh đang ép tôi, tôi chuyện gì cũng có thể làm ra đó!” Tôi cười lạnh nhạt.

“Hai người rốt cuộc đang nói cái gì vậy.” Hạng Ân có chút sốt ruột.

Bố mẹ Hạng Chương cũng hoài nghi nhìn tôi, càng nghi ngờ nhìn Hạng Chương.

Chuyện đêm qua, tôi không quan tâm có phải họ đang giả ngu hay không, nhưng nếu Hạng Chương không đồng ý, tôi sẽ lập tức nói cho họ biết, người con trai họ luôn tự hào lại là người đồng tính không thể cho Hạng gia đứa cháu để nối dõi tông đường.

Hạng Chương sợ nhất là điều này, ánh mắt càng lúc càng hung tợn nhìn tôi, nhưng tôi vẫn thản nhiên.

“Cô vào đây với tôi!” Anh tay hung hãn lôi cánh tay tôi vào phòng , bất chấp sự phản kháng của tôi.

“Đồng Kha Kha, cô đang uy hiếp tôi sao?” Hắn nghiến răng mà hỏi.

“Đúng, không sai!” Tôi thẳng thắn trả lời

Hắn lập tức nổi giận, giáng một cái tát xuống mặt tôi, lực rất mạnh đến mức bên tai kêu ù ù, suốt cả buổi vẫn không thể trở lại trạng thái bình thường.

“Đồng Kha Kha, nếu cô dám nói ra, có tin tôi sẽ giết cô không!”

Hắn hung ác trước mặt tôi, tôi giữ lấy khuôn mặt đang đỏ bầm lên, không nhịn được cười thành tiếng: “Hạng Chương, anh lại dám đánh tôi? ! Anh có tin nếu anh còn động vào tôi dù chỉ là một sợi tóc, tôi sẽ lập tức nói hết mọi chuyện giữa anh và Hạ Khải Quyền cho gia đình anh nghe!”

Hạng Chương giơ tay, từ từ hạ xuống, hắn nhìn tôi không cam tâm , còn tôi ngẩng đầu, ưỡn ngực mặt đối mặt với hắn, không chút sợ hãi.

Trong tay hắn không hề có bất kỳ điểm yếu nào của tôi nhưng ngược lại tôi đang nắm được thóp hắn, bây giờ người phải sợ hắn là anh ta!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement