Truyện 7 Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc - Âm Tần (full)

Advertisement
Lục Bắc Thần nghe được lời cô nói, ánh mắt mang theo ý cười: “Anh lạ chỗ nào chứ?”

Nếu nói cụ thể là lạ ở đâu thì Cố Sơ quả thật nhất thời không thể nói ra. Thật ra mâý ngày này cô đều đang nghĩ xem liệu Lục Bắc Thần có cùng cô quay về Quỳnh Châu hay không. Lời này cô chần chừ rất lâu vẫn không thể hỏi ra, hay chính vì sợ một câu nói của anh: Xin lỗi, anh không thể quay về cùng em. Vì thế, cô cũng đã nghĩ ra rất nhiều lý do khiến Lục Bắc Thần không thể cùng cô trở về. Hoặc là anh không muốn đối mặt với dì, hoặc là anh muốn quay về nước thăm người thân, nhưng sau khi tổng kết hàng ngàn hàng vạn lý do, cô cũng không thể ngờ anh lại lấy lý do công việc.

Tuy rằng có chút hụt hẫng nhưng cô tuyệt đối tin lời anh nói. Vụ án này trong chốc lát dính líu tới hai nạn nhân, hơn nữa còn chết rất thảm, thủ đoạn gây án của hung thủ cực kỳ tàn độc, lão luyện, chưa biết chừng người bị hại còn không chỉ là hai người họ. Còn chưa phá được án ngày nào thì hung thủ còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật ngày ấy, thế nên anh một lòng dồn tâm sức vào công việc cũng không có gì đáng trách. Nhưng cô cũng được coi là thành viên của tổ chuyên án, cũng có tư cách tham gia vụ án này, lúc này anh đề cập tới chuyện để cô về Quỳnh Châu trước, tuy rằng tết sắp tới, lời anh nói hợp tình hợp lý nhưng Cố Sơ cứ cảm thấy có điều bất ổn.

“Em cảm thấy hình như anh đang giấu em chuyện gì.” Cô chống cằm nhìn anh.

Lục Bắc Thần hơi nghiêng mặt, khóe môi vẫn giữ nguyên một nụ cười mỉm: “Giác quan thứ sáu của người phụ nữ đa phần do tình cảm tác động. Em ở bên cạnh anh phải học cách phân tích vấn đề bằng lý trí.”

“Trên đời này chuyện gì cũng phân tích bằng lý trí thì mệt lắm.” Cố Sơ lẩm bẩm.

Anh giơ tay kéo cô vào lòng, khẽ thở dài, thì thầm: “Được rồi, đừng giận dỗi trẻ con nữa. Trung thu này ngoan ngoãn về Quỳnh Châu đón tết. Với lại, anh cũng không để em nhàn rỗi đâu.”

“Anh có nhiệm vụ gì giao cho em sao?” Cố Sơ nghe xong lập tức có tinh thần trở lại.

“Nhiệm vụ quan trọng.” Lục Bắc Thần ra vẻ nghiêm túc.

Hai con mắt Cố Sơ sáng ngời, như được thay bằng hai viên kim cương vậy, tỏa sáng ra tận bên ngoài. Cô phấn khích hỏi: “Mau nói đi, mau nói đi, nhiệm vụ gì vậy?”

“Rất đơn giản, những tài liệu anh đưa em, em phải thuộc nằm lòng.” Lục Bắc Thần ung dung nói.

Tài liệu?

Cố Sơ ngẩn ra giây lát rồi lập tức nhớ ra, nghi ngờ hỏi: “Những tài liệu y học liên quan đến ngoại khoa thần kinh?”

“Đúng.”

“Rốt cuộc vì sao em phải đọc mấy tài liệu đó?” Gần hai hôm nay anh luôn nhét cho cô một số tài liệu ngoại khoa thần kinh, vô vàn các thể loại, có thứ giống như giáo trình, lại có những tài liệu lâm sàng. Đủ các chứng bệnh nan y khó chữa không thể đếm hết tới từ khắp các quốc gia, các báo cáo thuật ngữ của những học giả chuyên ngành ở nước ngoài, thậm chí còn cả những miêu tả phẫu thuật chi tiết, cái gì cũng có.

Muốn cô đọc mấy thứ này cũng không khó, lúc học đại học cô đã chuyển từ nội khoa qua ngoại khoa, cuối cùng chuyên ngành chính là ngoại khoa thần kinh, thế nên đọc cũng như cá gặp nước. Chỉ có điều sau khi nhà họ Cố gặp chuyện, cô cũng ít quan tâm tới những nội dung này hơn, chỉ tập trung nuôi em gái tốt nghiệp đại học và suy tính những vấn đề thực tế hơn.

Nhưng Lục Bắc Thần bỗng dưng đưa cho cô những tài liệu này, trong đó chỉ có một phần nhỏ là cô từng được học, tuyệt đại đa số là những phương diện kiến thức cô chưa từng tiếp xúc. Mỗi khi lật những tài liệu này ra cô luôn cảm thấy mình như vô tình có được một cuốn bí kíp võ công vậy, những kiến thức chuyên ngành và kinh nghiệm thực tế khổng lồ bên trong khiến cô phải thốt lên sửng sốt.

Có điều, cô lấy làm lạ vì sao Lục Bắc Thần lại bắt cô đọc những thứ ấy.

Lục Bắc Thần nhìn thẳng vào đôi mắt có phần tò mò của cô, có vẻ suy tư rồi nói: “Sau này em sẽ dùng đến.”

“Những thứ anh đưa em đều là nghiên cứu về người sống, công việc của chúng ta là đối mặt với người chết, người chết làm gì có thần kinh não?” Cố Sơ đầy một bụng nghi vấn: “Không phải anh cho rằng em có khả năng khiến người chết sống lại đấy chứ? Vậy thì anh đề cao em quá rồi.”

“Sẽ dùng trong công việc.” Lục Bắc Thần chỉ giải thích đơn giản, rồi vỗ vai cô và nói: “Bảo em đọc thì em cứ đọc, nhiều câu hỏi vì sao như vậy làm gì? Bảo em đọc những cái đó cũng là tốt cho em.”

Đáy mắt Cố Sơ ẩn giấu một nụ cười, cô ngước nhìn anh: “Anh làm thầy giáo mà chẳng có tý nhẫn nại nào. Nếu anh thật sự nhận học trò, khi người ta hỏi anh, anh nhất định sẽ bực bội.”

“Thực tế là em được anh dạy rất tốt.” Lục Bắc Thần không đồng tình.

Cố Sơ mím môi cười: “Đó là vì em vốn đã thông minh, lanh lợi.”

“Em đúng là chẳng khiêm tốn chút nào.” Lục Bắc Thần cười khẽ.

“Đây là sự thật, vì sao em phải khiêm tốn?” Cố Sơ kéo tay anh lại, nhẹ nhàng khoác lấy: “Thế nên sau này mà em thành đạt vậy thì có liên quan rất nhiều tới điều kiện của bản thân. Anh ấy à, mắt mọc trên đỉnh đầu, nếu không phải là một bộ não thông minh tuyệt đỉnh liệu có thể lọt vào mắt anh không? Vì vậy, anh nhận một học trò giỏi, người học trò đó mà có tiếng tăm đâu phải vì anh dạy giỏi mà vì bản thân người đó thông minh, khả năng lĩnh hội cao, em nói vậy anh nghĩ sao?”

“Cũng tức là anh phải cảm ơn em đã giúp anh nhận được một cô học trò có thể khiến anh nở mày nở mặt?”

“Ừ hứ.” Cố Sơ đắc ý gật đầu.

Lục Bắc Thần nhìn cô, buồn cười. Thấy gương mặt cô tươi tắn, đôi môi đỏ hồng xinh xắn, tình yêu trong trái tim bỗng trở nên nồng nhiệt. Anh không kìm được lòng mình, cúi đầu, ghé sát tới má cô. Cô lại phản ứng rất nhanh, giơ ngón trỏ chặn đôi môi anh định cướp hương thơm ấy lại, cười hì hì: “Nói không lại em định giở trò cứng rắn?”

Anh nghe xong, cười xấu xa, cất giọng quyến rũ: “Cứng ở phía dưới.”

Cố Sơ sững sờ giây lát rồi lập tức hiểu ra ý của anh, trừng đôi mắt xinh đẹp lườm anh, khuôn mặt đỏ lựng: “Háo sắc!”

Lục Bắc Thần bị cô mắng không giận mà bật cười, thẳng thừng khóa cô trong lòng, nhẹ nhàng vỗ về: “Tóm lại, về Quỳnh Châu đón tết thật vui. Còn nữa, cũng phải cố gắng học những tài liệu đó. Anh hứa với em, anh sẽ nhanh chóng về Quỳnh Châu với em.”

“Được rồi, được rồi.” Cô giơ tay khẽ nghịch cúc áo anh, lẩm bẩm: “Em cũng đâu phải người vô lý, anh còn công việc không đi được, em hiểu mà.”

“Không giận chứ?”

Cố Sơ lắc đầu.

Lục Bắc Thần cúi xuống, hôn lên trán cô. Khi bờ môi anh di chuyển xuống, đúng lúc cô ngẩng đầu lên, môi anh và môi cô cách nhau rất gần. Cô hỏi: “Nếu vụ án của Bàng Thành có phát hiện gì quan trọng, anh nhất định phải nói cho em biết.”

“Được.” Anh cười.

Rồi anh lại định cúi xuống hôn cô. Cô mím môi, một lần nữa trốn tránh, cười hớn hở nói: “Đi rửa bát đi.”

Đáy mắt Lục Bắc Thần ngập tràn thương yêu, anh xoa đầu cô rồi đứng dậy làm theo lời cô nói.

Mặc dù chưa được ăn món thịt chiên nhưng bữa tối nay Cố Sơ cũng cảm thấy ngọt ngào, ấm áp hơn nhiều. Lúc Lục Bắc Thần rửa bát, có vừa dựa vào cửa bếp vừa ngẫm nghĩ hôm nào nhất định phải làm lại một đĩa thịt chiên cho anh nếm thử. Nghĩ tới thịt chiên, cô liền nhớ tới đĩa thịt vừa đổ đi. Đúng là kỳ lạ thật, rõ ràng vừa làm ra thì có mùi vị của nhà hàng đó, vì sao để nguội lại trở nên bình thường nhỉ? Hơn nữa cô vừa ngửi vừa nếm, thịt không còn một chút mùi vị nào của bí kíp nữa, trở thành một đĩa thịt chiên không thể bình thường hơn.

Vốn đề nằm ở đâu?

Tại cô rốt cuộc vẫn chưa nắm được? Hay bí kíp đó chỉ là đồ giả? Cô nghĩ Lăng Song làm việc cũng không thiếu tin cậy đến vậy, cậu ta không phải là một người dễ bị lừa gạt, hơn nữa ở giữa còn dính líu vấn đề phí quảng cáo, một khi bí kíp là giả thì Lăng Song không thể nào không biết.

Cố Sơ có vô vàn điều khó hiểu, bất chợt thở dài ngao ngán.

Bên kia, Lục Bắc Thần rửa từng chiếc đĩa một rất sạch sẽ, hơn nữa còn sắp xếp gọn gàng theo thứ tự to nhỏ của từng chiếc đĩa. Nghe thấy tiếng cô thở dài, anh bèn hỏi cô có chuyện gì vậy. Cố Sơ ngước nhìn bóng lưng anh. Dưới ánh đèn, lưng anh rộng lớn, vững chãi, tim cô chợt bồng bềnh, rung động. Cô bất chợt nhớ lại cảnh tối đó anh cõng cô đi trên con đường rợp bóng cây. Tối đó gió chầm chậm thổi, từng bước chân của anh trầm ổn vững vàng, hệt như phong cách làm việc của anh vậy. Cô cứ thế được anh cõng thẳng tiến. Ở trên lưng anh, cô lại tìm được cảm giác như bố cõng ngày xưa.

Sau đó cô nhớ tới Lâm Gia Duyệt, lại nhớ tới Ngư Khương, hoặc là những người con gái từng xuất hiện trong cuộc đời anh mà cô không biết. Tuy rằng trong lòng có chút ghen tỵ nhưng cô hiểu, một người xuất sắc như anh, được những người con gái khác nhớ nhung cũng là chuyện bình thường. Giống như câu nói của chị họ vậy: Nếu em đã lựa chọn đi cùng một người đàn ông xuất sắc, thành đạt, thì phải đối mặt với khả năng bị những người phụ nữ khác giành giật. Hoặc là em đấu tranh tới cùng, hoặc là em bỏ cuộc, trốn chạy.

Đấu tranh tới cùng có nghĩa sẽ phải phòng bị cả đời này, bỏ cuộc trốn chạy tức là cả đời sẽ mệt mỏi trong nhung nhớ.

Cố Sơ là người đầu tiên. Việc duy nhất cô nghĩ tới chính là phải nắm chắc hạnh phúc trước mắt. Bất luận con đường này tương lai sẽ khó khăn dường nào, chỉ cần anh không lìa xa, cô cũng sẽ không bỏ cuộc.

Cô bước tới, nhẹ nhàng ôm chặt lấy anh từ phía sau.

Cô áp mặt lên lưng Lục Bắc Thần, hít hà mùi hương của anh qua lớp áo sơ mi.

“Ước gì anh có thể đón tết cùng em.” Cố Sơ làm nũng.

Cô không nghĩ tới món thịt chiên nữa. Lúc này ấy chuyện ấy đã tan thành mây khói, chỉ nghĩ tới chuyện sẽ chia cách với anh lâu như vậy, lòng cô lại hoang mang đến tắc nghẹn.

Tay Lục Bắc Thần còn ướt nước, bên cạnh lại không có khăn tay, anh đành để mặc cho cô ôm mình như vậy, nghiêng mặt an ủi cô: “Anh sẽ nhanh chóng làm xong mọi việc.”

Cố Sơ khẽ gật đầu sau lưng anh. Thật ra trong lòng cô hiểu rõ, làm pháp y không giống các ngành khác, tiến triển của vụ án không phải việc họ có thể quyết định. Thế nên thời gian của anh đa phần phải chạy theo vụ án, nếu không kịp quay về với cô cũng dễ hiểu thôi.

Cô đi theo anh xếp đĩa gọn gàng, đôi tay đẹp tuyệt vời. Lòng bàn tay rộng lớn, những ngón tay dài với từng khớp xương rõ ràng. Đôi tay này cầm dao giải phẫu, đôi tay này nói thay lời người chết. Cô thật sự muốn được nắm lấy nó đến trọn đời.

Trọn đời, một kỳ vọng đẹp biết bao.

“Bắc Thần.” Cô khẽ gọi tên anh.

Anh đáp lại.

“Anh có thích trẻ con không?” Cô hỏi một câu.

Trái tim nơi lồng ngực không ngừng đập thình thịch, một mặt cô mong đợi câu trả lời của anh, mặt khác lại sợ câu trả lời của anh…

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement