Vương Phi Muốn Tái Gia Rồi

Advertisement

Chương 105: Khối cải trắng này rốt cục bị heo vây quanh

Lãnh Băng Cơ chúc đầu xuống dưới, hai cổ tay đều Dung Phong lại nhanh hơn nàng một bước, chân dài phóng một cái nhảy xuống xe ngựa trước, sau đó quay

bị cánh tay to của Mộ Dung Phong cố định. Nàng giấy không ra liền hung hăng mắng: “Ngươi muốn làm gì? Không phải người kêu ta cách xa ngươi một chút sao? Lại lên cơn thần kinh gì nữa?”

“Nếu muốn sống thì câm miệng cho bản vương!”

Con bà nó, muốn giết người à? Trông tên này nghiêm túc vậy, hình như là hắn nói thật rồi. Lãnh Băng Cơ ngay lập tức thức thời ngậm miệng.

Nhi Nhi ở phía sau cũng sững sờ một hồi mới mới phản ứng kịp, liền sải chân ngắn chạy theo. Mộ Dung Phong cũng không trở về Triều Thiên khuyết, mà trực tiếp vác Lãnh Băng Cơ quẹo sang một hướng khác. Hắn đá mở cửa gỗ, sau đó xoay người “Rầm” một tiếng đóng cửa gỗ lại, nhốt Nhi Nhi ở bên ngoài.

Nhi Nhi biết chỗ này, nó chính là hồ nước nóng mà Mộ Dung Phong thường tắm, bên trong có một bể tắm nhân tạo, nối với một chỗ nước chảy, vào mùa hè nước sẽ có độ ẩm thích hợp, có thể giảm nóng.

Nàng ta ở ngoài cửa luẩn quẩn một hồi, xong lại cảm thấy nhất định là không thích hợp với con nít liền thức thời chạy đi, bỏ lại một mình Lãnh Băng Cơ trong cảnh nước sôi lửa bỏng.

Là nước sôi lửa bỏng thật cả nghĩa đen và nghĩa bóng, bởi vì Mộ Dung Phong bước tới bên cạnh hồ, xong liền trực tiếp vứt nàng xuống, không chút lưu tình.

Nước trong hồ âm ẩm rất dễ chịu, dưới đáy ao có lát đá cuội năm màu. Lãnh Băng Cơ bị ném vào liền trực tiếp sặc một ngụm lớn nước tắm.

Đối xử với một phụ nữ có thai thô bạo như vậy, Mộ Dung Phong, người còn miếng lương tâm nào không hả?

Lãnh Băng Cơ ở trong hồ trở mình, sau đó từ trong nước trồi đầu lên. Nhưng nàng mới vừa tính chửi ầm lên thì đã bị dọa đến há to miệng, nói năng lộn xộn.

“Ngươi, ngươi muốn làm gì?”

Thật sự là dẫn dụ người ta phạm tội mà! Mộ Dung Phong trên bờ đang cởi quần áo, hơn nữa không giống cái kiểu chậm rãi thong thả như đêm hôm trước, mà là kiểu rất nôn nóng. Hắn xé đại ngọc bên hông, sau đó cởi bỏ cẩm phục bên ngoài, rồi hắn cứ thể cải tiếp cho đến mình trần, chỉ chừa lại một chiếc khố che thân.

Đường nét thân thể hắn cường tráng hoàn mỹ, cơ bụng nổi lên, nam tính mười phần, thật sự chính là kiểu mặc quần áo thì gầy mà cởi quần áo thì trông có thịt. Lại thêm một nước da màu mật ong, còn có… khụ khụ, bờ mông hẹp, thắt lưng ông khiến cho người ta mặt đỏ tim đập, cũng rất khiến cho suy nghĩ của người ta bay xa, không dời mắt nổi. Thế nhưng mà, câu dẫn một nữ nhân như sói như hổ bằng cách này thật sự được sao?

Mộ Dung Phong từng bước hướng về phía nữ nhân hoa dung thất sắc kia, khóe môi nhếch ra lệ khí tà ác. Hắn căn bản không phải muốn tắm uyên ương, mà là muốn tắm rửa cho Lãnh Bằng Cơ, điểm trang sạch sẽ, sau đó thì ăn sống nuốt tươi.

Lãnh Bằng Cơ dưới sự bức bách đầy sát khí của hắn thì từng bước lui lại. Mà Mộ Dung Phong lại giống như một con thú đang đùa giỡn con mồi trong tay mình. Hắn bước vào trong hồ, từng bước ép sát.

“Ngươi còn bước tới nữa thì ta sẽ không khách khí đâu!” Lãnh Băng Cơ miệng hùm gan sứa uy hiếp hắn.

Mắt phượng của Mộ Dung Phong nheo lại một cách nguy hiểm. Hắn nhìn nữ nhân ướt như chuột lột trước mặt mình, khàn khàn lên tiếng: “Kêu đi, xem thử có ai tới cứu nàng hay không?”

Kêu á? Ngươi cũng quá coi thường có nãi nãi ta rồi. Cô nãi nãi chỉ thích nghe người khác lạ, tiếng la càng thảm thì càng kích thích.

Nàng lật cổ tay, trong lòng bàn tay giờ có thêm một viên đạn dược màu đen, nói: “Chỉ cần ta không cẩn thận run tay để viên thuốc này rơi vào nước, thì người sẽ trúng độc, không tin cứ thử xem!”

Mộ Dung Phong nhướn mày kiếm, lạnh lùng chế nhạo: “Ô Kê Bạch Phượng hoàn?”

Ặc… Lãnh Băng Cơ giật mình, quả nhiên bổn cũ soạn lại sẽ bị lộ tẩy cẩm có sai, nhưng tên này làm sao mà biết được?

Đang lúc nàng sững sờ, đầu ngón tay Mộ Dung Phong đã dùng một viên đá cuội nhỏ từ dưới nước trực tiếp bắn viên thuốc kia văng lên bờ.

Còn hắn thì đã ép tới bên cạnh nàng.

“Lãnh Bằng Cơ, nàng thực sự là to gan, trên đời này còn có chuyện gì mà nàng không dám làm không hả?”

Lãnh Bằng Cơ căn cứ vào nguyên tắc chạy cũng chết mà không chạy cũng chết, bèn cứng cổ: “Lá gan của ta thì rất nhỏ, nhưng nếu có người dám ép ta, cái gì ta cũng dám làm!”

Mộ Dung Phong cười lạnh một tiếng”Vậy sao? Vậy thứ sau lưng bản vương là có ai ép nàng sao?”

Lãnh Băng Cơ suýt chút nữa đã quên vụ này. Lúc đó đấu võ mồm với hắn, nhất thời có ý nghĩ nông nổi. Hôm nay hắn vừa nhắc tới tới, trong lòng Lãnh Bằng Cơ ngay lập tức lộp bộp một tiếng: Hỏng việc rồi!

Lúc đó thật sự là to gan, muốn bản thân ngay lập tức có thể cùng hắn hòa ly, cầu đi đằng cầu, lộ đi đằng lộ. Đợi mình cao chạy xa bay rồi, hắn làm sao tìm mình tính sổ được nữa?

Càng huống chi tên này có tật không thích gần người, nghe nói hắn tắm rửa thay y phục gì gì đó chưa bao giờ nhờ tay người khác. Trong thời gian ngắn hắn hẳn là không phát hiện được đi?!

Thế chẳng nhẽ. Ngày hôm qua hắn thừa dịp mình không có ở đây đã tu thành chính quả với ai ai ai đó, thành công lăn giường rồi? Cải trắng nuôi nhiều năm như vậy, để heo nhà ai chiếm mất tiện nghi rồi???

Lãnh Băng Cơ còn muốn giả ngu giả ngố: “Sau lưng người làm sao vậy? Bị thương à?”

Quai hàm Mộ Dung Phong cắn chặt: “Sau lưng bản vương có gì, trong lòng nàng lẽ nào không biết rõ sao?”

Lãnh Băng Cơ cười ngượng: “Ta không hiểu Vương gia ngài đang nói cái gì”.

Mộ Dung Phong liền nổi giận: “Không cần giả ngốc với bản vương. Lãnh Băng Cơ, bản vương lệnh cho nàng lập tức tẩy sạch con rùa đằng sau cho bản vương! Nếu không nàng có tin bản vương lập tức khiến nàng chết đuối trong cái hồ này hay không?”

“Con rùa của người thì có liên quan gì tới ta? Ngươi cứ như vậy chắc chắc là ta làm à?”

“Nàng cho rằng ai cũng có thể tùy tiện đến gần thân thể bản vương sao?”

Lãnh Băng Cơ đảo mắt, hỏi ngược lại: “ Vậy vương gia làm thế nào mà phát hiện? A, ta biết rồi, nhất định là có người cởi áo Vương gia, mưu đồ bất chính, sau đó… à há, là con rùa này khiến cho các người mất hứng, cho nên Vương gia người mới thẹn quá hóa giận như vậy!”

Lãnh Băng Cơ chẳng qua là thuận miệng bịa chuyện để nói lái sang chuyện khác thôi, ai ngờ khuôn mặt Mộ Dung Phong vậy mà thoắt cái đã đỏ bừng, đỏ đến cả mang tai, ánh mắt cũng có chút hốt hoảng.

Lại bị mình chó ngáp phải ruồi nói trúng rồi?

Lãnh Băng Cơ chua xót bĩu môi: “Đều nói nam nhân dễ thay lòng, quả thực không phải giả! Chẳng qua ta chỉ đi có một ngày thôi, vậy mà đã không kềm chế được cô đơn, có niềm vui mới rồi!”

Mộ Dung Phong bị nàng kiếm chuyện, lại vẫn mở miệng phản bác: “Ai có niềm vui mới hả?”

“Chẳng lẽ không phải sao?” Lãnh Băng Cơ vừa diễn kịch làm ra vẻ mặt ai oán, vừa liếc mắt nhìn quanh, tính toán xem tỷ lệ thuận lợi trốn thoát thành công của mình được bao lớn.

“Các ngươi nếu không phải là có quan hệ xác thịt, nàng ta làm sao có thể thấy người trần trụi? Hơn nữa nhất định là làm giữa ban ngày ban mặt, nhất định là phát rồ phát dại, không kiêng kỵ gì!”

Những lời này của nàng căn bản cũng không có suy nghĩ đã nói hết ra, khiến cho Mộ Dung Phong nghe đến sững sờ.

Lúc này không chạy, còn chờ lúc nào? Lãnh Băng Cơ nghĩ rồi liền vắt chân lên cổ mà chạy. Nhưng ai ngờ lại đạp lên đá cuội trơn trượt dưới chân. Nàng trượt một cái, cả người liền ngã vào trong nước “ùng ục… ùng ục”… lại nốc thêm mấy ngụm nước nữa.

Bàn tay to của Mộ Dung Phong liền khua vào trong nước, sau đó ôm lấy thắt lưng với nàng lên.

“Muốn chạy?”

Lãnh Băng Cơ bị hai ngụm nước làm cho hơi mơ hồ. Nàng theo bản năng siết chặc cánh tay hắn không dám buông, không ngừng ho khan mấy tiếng.

Đợi đến khi ánh mắt khó khăn lắm mới rõ ràng trở lại, nàng bất chợt nâng mắt, lại đúng lúc chạm vào một đôi đồng tử sâu thẳm tối tăm.

Mộ Dung Phong cũng bị nàng vẩy nước lên mặt. Giọt nước từ tóc đen trước trận hắn nhỏ xuống, lướt qua hầu hết nhô ra, một đường lăn xuống dưới rồi tan vào trong quần áo ẩm ướt đã dính sát vào người của Lãnh Băng Cơ.

Y phục như ẩn như hiện, chỗ cổ áo có hơi xốc xếch, lộ ra xương quai xanh tinh xảo khúc khuỷu, uyển chuyển sắc xuân.

Ngực của hai người dân vào nhau, nhiệt độ trong nháy mắt bắt đầu tăng lên.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement