Vương Phi Muốn Tái Gia Rồi

Advertisement

Chương 189: Muốn cầm tiền của ta đi nuôi tình nhân bên ngoài ư?

Đừng mơ tưởng Thế nhưng người nên biết rằng, người chính là sự áy náy thổ thẹn mà ngoại tổ phụ ta cả đời này không có cách nào buông bỏ được.

Cũng chính là tên đạo thủ người đã hại chết mẫu thân của ta, vì người mà bà ấy tự tương thành bệnh, mà đã sớm rời khỏi trần gian này.

Ngàn vạn lần đừng cho rằng mẫu thân của ta đưa chúng ta đến Thượng Kinh là vì bà ấy ghen tị với quyền thế giàu có Tương phủ người, bà ấy chỉ là muốn rằng ta và sư huynh ở sau lưng bà sẽ có một chỗ dựa nương tựa, và có tiền đồ rộng mở.

Thế nhưng những năm này, người lại không màng quan tâm dòm ngó tới, sinh ra mà lại không nuôi dưỡng, nuôi dưỡng mà không giáo dục chứ, thế mà bây giờ người lấy tư cách gì mà đứng trước mặt ta khoa chân múa tay đây!”

Tất thảy mọi thứ, những uất ức phiền muộn đã âm ỉ cháy trong thân tâm Lãnh Băng Cơ bao ngày qua đã bộc phát thổi bùng, là những vật ức tủi thân vốn có, và cũng là những chua xót đắng cay mà sự huynh gặp phải.

Lãnh Tương là một con người sống thanh liêm tài cao, trước giờ vẫn luôn thao thao bất tuyệt, thế nhưng đứng trước những lời chất vấn của con gái mình, ông ta lại im lặng nói không nên lời.

Từ bóng dáng của Lãnh Băng Cơ, ông ta thấp thoáng nhìn thấy nhiều năm về trước, trên đại điện Kim Loan, giọng nói trẻ con và dáng dấp mặt đỏ tía tại ấy đang phản bác lại Sử Thần Nam Chiếu.

Ông ta không biết rằng, Lãnh Băng Cơ bắt đầu từ khi nào lại trở nên yếu đuối, trầm lặng ít nói, và cũng bắt đầu từ khi nào lại mãnh liệt bộc lộ tài năng của mình.

Ông ta không có cách nào để phản bác trước những lời nói đó, chỉ có thể tức giận chỉ tay vào mũi của Lãnh Thanh Hoan, đáng thương nghiêm giọng để duy trì thể diện còn sót lại cuối cùng với tư cách là phụ thân.

“Đồ nghịch tử! Ngươi điên rồi!”

Lãnh Bằng Cơ mỉm cười: “Chính là phụ thân người nhiều năm nay hãy xem lại đi, những gì đã nói thì người cũng đã nghe hết rồi, nếu như người nhớ đến ta, ta sẽ tạm ở trong phủ tầm hai ngày, đợi cho đến khi nào người nhìn đến chán ngấy rồi, lúc đó hãy nhớ sắp xếp xe ngựa tiễn ta đi, trước tiên ta sẽ quay trở về khu viện trước kia nghỉ ngơi”.

Cũng không đợi Lãnh Tượng đáp lại lời nào, khịt mũi, chăm chăm giương mắt nhìn, rồi nghênh ngang bỏ đi.

Vốn dĩ chuẩn bị một bụng lí do thoái thác sẵn sàng những lời lẽ đanh thép giáo huấn, thế nhưng ông ta cũng chán nản ngồi xuống, tức giận đập mạnh tay ghế một cái: “Năm ấy đáng lẽ không nên sinh ra các người!”.

Lần trở về lần này của Lãnh Băng Cơ không giống như lần trước, lần trước chính là Lãnh Băng Nguyệt đường làm quan rộng mở, nàng phải quỳ trước từ đường chịu hình phạt, tựa như một con gà chán nản sa sút tinh thần, gần đây về việc kỹ thuật kim châm tài giỏi của nàng có thể giải được độc cá nóc đã cứu được một tính mạng của Hỉ công công thoát khỏi tay âm phủ đã được lan truyền khắp trong phủ.

Những hạ nhân đang ngấm ngầm bàn luận, đại tiểu thư Bạch gia (hình như tác giả bị nhầm chỗ này rồi ý) e là ổn định ngồi lên chiếc ngai vàng phong vương phi rồi, nghỉ ngơi một lát cũng không được nữa.

Chính vì thế, sau khi nàng quay trở lại, nàng vô cùng hưng phấn nhiệt tình, nàng không cần phân phó thuộc hạ, tự mình đích thân chủ động quét dọn sạch sẽ khu viện, những trái dưa hấu tươi mát, điểm tâm vô cùng bắt mắt và ấm trà nồng nàn thơm phức khắp cũng được bày ra, không biết là vinh quang hơn trước kia bao nhiêu nữa.

Lần này Lãnh Băng Cơ sẽ không keo kiệt nữa, nên thưởng thì sẽ thưởng, bộ dạng vô cùng ra loại đắc ý. Nếu như sau này sư huynh không thể đậu khoa cử, tương lai sẽ trở về Tương phủ, những hạ nhân này sẽ kiêng dè, nể sợ mình, sẽ không dám khịt mũi khinh thường.

Vừa mới ăn trưa xong, đang định nghỉ ngơi, thì Lãnh Băng lại đến.

Phe phẩy cánh quạt tròn thêu những cánh hoa bướm đầy sặc sỡ khéo léo, lưng tựa vào cánh của viện, dáng vẻ của nàng ta vô cùng yểu điệu thướt tha, lạnh lùng nhìn về phía Lăng Băng Cơ, cười chế giễu.

“Ta vốn tưởng rằng, muội không thể lưu lại trong vương phủ quá bảy ngày, thật không ngờ, Lãnh Bằng Nguyệt lại không phải là đối thủ của muội, không thể không trở về Tượng phủ để chuyển viện binh”

Lãnh Băng Cơ ngồi dưới bóng cây ở trong khu viện, vén chiếc khăn che mặt lên, tự mình ngắm nhìn tam muội không được người khác ưa thích này, nhướng mày ngạc nhiên: “Chuyển viện binh gì chứ?”

Lãnh Thanh Dao bật cười “ha ha”: “Rõ ràng là đang giả vờ mơ hồ. Lãnh Băng Nguyệt đặc biệt gửi thư cho Kim Di Nương, đưa người từ Vương phủ trở về tạm tránh ít ngày, nếu không bây giờ tỷ làm gì có cửa chứ?

Lãnh Băng Cơ đột nhiên nhận ra, chẳng trách phụ thân lại “Nhớ” mình, hóa ra vẫn là vì tạo cơ hội cho nhị muội quyến rũ Mộ Dung Phong sao?

Lãnh Băng Cơ lại lần nữa dùng khăn che mặt, thờ ơ nói: “Đôi mắt của muội thật là đẹp”

Lãnh Thanh Dao khịt mũi coi thường: “Trên đời này có mấy người ngốc nghếch giống như tỷ, Phàn Cao Chi được gả vào vương phủ đã hủy hoại tiền đồ của mình một cách nghiêm trọng, khiến cho tên tiện nhân Lãnh Bằng Nguyệt đắc ý”.

Lãnh Bằng Nguyệt với muội ấy thời gian qua không hợp sau, như lửa với nước không thể dung hòa..

“Vì vậy nên lần trước tam muội mới chủ động như vậy, chẳng lẽ là muốn giành lấy địa vị đó sao?”

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement