Vương Phi Muốn Tái Gia Rồi

Advertisement

Chương 243: Lão hổ không ra oai, lại bị tưởng rằng mèo bệnh

Sau đó, phụ thân của Cẩm Ngu chết nơi xa trường, mẫu thân nàng ta vì quá đau buồn không lâu sau cũng đi. Cẩm Ngu trở thành cô nhi từ đó.

Hoàng đế biết ơn công lao của phụ thân Cẩm Ngu, Huệ Phi đã ngỏ ý muốn đưa Cẩm Ngu tiến cung coi như con ruột mà nuôi dưỡng nàng ta.

Còn Mộ Dung Phong chăm sóc vị muội muội này rất tốt, khi còn bé chính là thanh mai trúc mã, vô tư hồn nhiên chơi đùa cùng nhau.

Sau này lớn lên, càng ngày càng có nhiều người trêu đùa hai người họ, nói răng Cẩm Ngu là thê tử nuôi từ nhỏ của hắn, chính lúc hắn cũng đang trong thời kỳ tuổi trẻ phản nghịch hắn lập tức thẹn quá hóa giận, cho rằng người khác làm vấy bẩn tình cảm thuần khiết giữa hai người bọn họ.

Sau đó, hắn mới biết rằng người khởi xướng tất cả những điều này vừa hay lại là Cẩm Ngu.

Nàng ta tung những điều giả dối bịa đặt này khắp nơi, độc đoán không cho phép những cô nương khác đến gần hắn, khiến mấy người huynh đệ của hắn hết lần này đến lần khác cười nhạo hắn. Sự chán ghét đối với Cẩm Ngụu, chính trong thời kỳ phản nghịch của hắn tích tụ mà thành.

Hắn đã cảnh cáo nàng ta rất nhiều lần, nhưng kết quả lại bị Huệ Phi nghiêm khắc khiển trách, bắt hắn phải nhận lỗi với Cẩm Ngu đang khóc sướt mướt.

Dung Phong niên thiếu kiêu ngạo, ngỗ ngược, quay người liền chạy đến thư phòng tìm phụ hoàng, thỉnh cầu xin được theo ngoại công dời kinh, chinh chiến xa trường, kiến công lập nghiệp.

Hoàng đế gần như không hề nghĩ ngợi gì dứt khoát đồng ý.

Hơn nữa, còn phái rất nhiều mưu sĩ và tướng tài đến để bảo vệ hắn, giúp hắn lập được chiến công lừng lây, khiến hắn thiếu niên thành danh, vang danh thiên hạ.

Sau này, hắn mời nhận ra rằng, chỉ có như vậy, phụ hoàng mới có thể thuận lý thành chương thu lại binh quyền trong tay Lão Quốc Công, ngoại công hắn cũng đã tuổi cao sức yếu.

Dù sao thì hắn cũng tránh mặt Cẩm Ngu từ xa, thỉnh thoảng mới khải hoàn hồi kinh. Cẩm Ngu càng ngày càng thêm si mê hắn, sống chết bám riết, những tin đồn nhảm đó, bởi vì có sự ngầm đồng ý của Huệ Phi đồn đãi giống như lông gà bay đầy trời, mọi người đem hắn vào Cẩm Ngu buộc chặt với nhau, điều này kiến hắn càng thêm chán ghét.

May mắn thay, hắn niên thiếu được phong vương, hoàng đế ban thưởng phủ đệ Nhưng sự quản thúc độc đoán và chuyên chế của Huệ Phi vân đeo bám hắn như hình với bóng. Huệ Phi cố tình tác hợp cho hắn và Cẩm Ngụ, hết lần này đến lần khác ần cần dạy bảo, lấy ơn cứu mạng năm đó ra ép buộc hắn phải đối xử tốt với Cẩm Ngu, kiến hắn ngột ngạt không thở nổi.

Vì vậy, thái độ tránh Cẩm Ngu như tránh rắn rết bò cạp của hắn, bắt nguồn từ lòng tự trọng, sự nổi loạn và phản kháng lại sự chuyên chế của Huệ Phi từ thời niên thiếu, đã ăn sâu vào.

xương tủy của hắn. Giống như một cái lò xo, sức ép của Huệ Phi và Cẩm Ngu càng lớn, lòng phản kháng của hắn càng nặng.

Nhìn chăm chằm dáng vẻ làm bộ làm tịch của Cẩm Ngu, ánh mắt Mộ Dung Phong vẫn lạnh lùng như cũ, hắn vỗ vỗ vào.

lưng Cẩm Ngư: “Ta sẽ sai người đi gọi bà vú của muội và Đại Mạt”

“Muội không về, muội sợi”

“Bổn vương muốn đi nghỉ ngơi.”

“Biểu ca trước đây vần luôn ở cùng muội, dỗ muội đi ngủ cơ mà”

“Bây giờ muội đã trưởng thành rồi!”

“Nhưng trước mặt biểu ca, Cẩm Ngu sẽ luôn chỉ là một đứa trẻ”

“Muội buông ta ra trước đã” Mộ Dung Phong cảm thấy mình sắp mất hết kiên nhẫn đến nơi rồi, thật sự hận không thể một trưởng quạt bay nàng ta ra ngoài trời mưa: “Muội muốn thế nào?

Cẩm Ngu trong lòng hắn khóc nức nở không nói lên lời: “Muội còn có thể thế nào? Muội không có người thân, đến mắt cũng không nhìn được nữa, chỉ có huynh là biểu ca của muội, muội chỉ muốn biểu ca ở bên muội”

Quần áo của nàng ta ướt đẫm, bờ vai mượt mà thơm ngào ngạt, vì khóc thút thít mà khế run, tất cả đều hiện lên vô cùng đáng thương.

Lãnh Băng Cơ ở trong phòng sau cảm giác bản thân sắp tức nổ phổi.

Da mặt cũng đủ dày đấy!

Đã từng thấy người vô liêm sỉ, nhưng chưa từng thấy những người vô liêm sỉ như vậy. Dùng chiêu này, còn không bằng nàng ta tự cởi sạch y phục, chạy đến trước mặt Mộ Dung Phong, càng nhanh gọn hơn.

Còn Mộ Dung Phong, đồ con rùa nhà chàng, bản lãnh gia bạo của chàng với ta lúc đầu chạy đi đâu rồi? Cứ để người khác ôm chàng không buông như vậy sao?

Hít sâu, hít sâu, nàng hất chăn ra, phải tự mình ra trận thôi.

Hổ không ra oai, vậy mà thực sự xem ta là mèo bệnh sao!

“Thì ra là quận chúa Cẩm Ngu, vương gia chàng đúng thật là, Cẩm Ngu đã bị dọa sợ thành ra như vậy rồi, sao chàng nhẫn tâm đuổi nàng ta đi như thế này sao được? Để Huệ Phi nương nương biết được, lại nói ta làm nữ chủ nhân không hợp quy cách”

Nghe nàng lời nói, Cẩm Ngu chậm rãi buông lỏng bàn tay đang ôm eo Mộ Dung Phong, thay vào đó là ôm lấy cánh tay của hẳn, cánh tay còn ở trước ngực hắn cọ cọ, ra vẻ thị uy nhìn Lãnh Băng Cơ.

“Từ nhỏ đến lớn muội đã sợ kiểu thời tiết như thế này rồi, trước đây vẫn luôn là biểu ca dỗ muội đi ngủ. Hôm nay sét đánh vô cùng đáng sợ, nhất thời kìm lòng không được. Biểu ca là sợ Vương Phi tỷ đây hiểu nhầm, nếu không sao nỡ đuổi muội đi? “

Lãnh Băng Cơ chấp nhặt lời nói của nàng ta không biết xấu hổ như thế nào, nàng chỉ chớp chớp mắt: “Mắt quận chúa Cẩm Ngu không nhìn thấy nữa, còn sợ sét đánh sao?”

Cẩm Ngu nghẹn ngào: “Mi nhưng muội có thể nghe thấy tỷ tỷ không sợ sao?”

“Ta không có làm chuyện gì xấu, ăn ngay nói thẳng, sợ cái gì?”

Cẩm Ngu lắc lắc cánh tay Mộ Dung Phong: “Vương Phi tỷ tỷ rõ ràng là đang nói bóng nói gió.”

Mộ Dung Phong mất kiên nhãn mà vùng khỏi tay nàng ta, nói: “Nàng ấy chỉ là vì danh tiết của muội mà lo lắng, là một cô nương nửa đêm canh ba, nhất định phải để ý lời nói và việc làm của chính mình”

Chẳng lẽ Vương Phi “Tại sao muội lại không để ý? Muội chỉ là đến tìm biểu ca nói một hai câu, Vương Phi liền không vừa lòng?”

Mộ Dung Phong mím môi, một người đàn ông, có mấy lời cũng không nói ra được.

Lãnh Băng Cơ không hề khách sáo: “Muội nửa đêm nửa hôm chạy đến đây, cả người ướt đẫm quyến rũ, là muốn vương gia ở cùng muội, hay là muốn ba người ngủ chung? Luôn miệng kêu vương gia dỗ muội ngủ, đều biết nam nữ bảy tuổi không cùng chiếu, có cần gọi người đến hỏi thử, có hợp lẽ thường hay không?”

Cẩm Ngu nghẹn ngào, nước mắt lã chã, lời nói hùng hồn đầy lý lẽ: “Tỷ cho răng muội muốn sao? Nếu không phải vì cô đơn không nơi nương tựa, mắt lại không nhìn thấy, chỉ có biểu ca là người thân, muội sao lại đáng thương như vậy? Chỉ là muốn biểu ca ở bên muội, dỗ muội ngủ, có gì không hợp lẽ thường? Sớm biết Vương phi tỷ tỷ không vừa lòng muội như vậy, muội việc gì phải ở lại tự rước lấy nhục? “

Lại là chiêu này.

Nếu ta sinh ra một đứa con gái vô liêm sỉ như vậy, đã dìm nó trong bồn tiểu, cho nó tha hồ làm loạn.

Lãnh Băng Cơ không tiếp tục đàn gảy tai trâu nữa, đi tới cửa hai bước đến trước của lớn giọng gọi ra bên ngoài: “Người đâu!”

Điêu ma ma, Nhi Nhi , Đại Mạt và những người khác đội mưa bước nhỏ chạy tới, cúi đầu: “Vương phi nương nương có gì sai bảo?”

Lãnh Băng Cơ chỉ vào Cẩm Ngu: “Mọi người đều biết lễ nghĩa liêm sỉ. Hôm nay ta hỏi mọi người, nửa đêm nửa hôm, Cẩm Ngu quần áo xộc xệch như vậy chạy đến phòng ta, cả người ướt sũng, ôm ôm ấp ấp, đòi vương gia một người đàn ông dỗ nàng ta ngủ, như vậy hợp lễ nghĩa sao? “

Lãnh Minh Nguyệt và Mộ Dung Vương ôm ôm ấp ấp trước mọi ánh mắt, mất hết thể thống, còn sống chết tranh giành một trắc phi. Cẩm Ngu như vậy rõ ràng là muốn bôi nhọ thanh danh của Mộ Dung Phong.

Vậy thì để nàng ta như ý đi, để tất cả mọi người đến xem xem, tránh cho ngày khác nói, lại bị nàng ta cắn ngược lại.

Cung nhân Đại Mạt trong lòng biết rõ tất cả việc làm của Cẩm Ngu, bị Lãnh Băng Cơ chất vấn, một chữ cũng nói không ra, mắt đỏ tía tai.

Cẩm Ngu không hề cảm thấy bản thân mình sai: “Ta nói chuyện với biểu ca ta, biểu ca cùng bằng lòng chiều theo ta, có liên quan gì đến tẩu?”

Lãnh Băng Cơ nhìn vẻ mặt không biết xấu hổ của nàng ta, đưa tay kéo cổ áo trước ngực nàng ta, dứt khoát kéo sang một bên, dùng hết sức vung tay.

“Chát!”

Tiếng chát rất vang.

Sảng khoái, rất sảng khoái!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement