Vương Phi Muốn Tái Gia Rồi

Advertisement

Chương 257: Xấu hổ còn ở phía sau kìa

Hoàng đế vừa tới, quân thần ngồi xuống yên vị, yến hội lập tức bắt đầu.

Những điệu múa uyển chuyển hòa cùng tiếng đàn tiếng hát, tiếng sáo vang, ăn uống linh đình, cứ như vậy cho tới tận lúc trăng lên.

Hôm nay hoàng đế rất vui.

Mộ Dung Phong và vài vị hoàng tử ăn uống linh đình, hơn nữa còn có quan viên kinh rượu, tất cả đều say khướt, chỉ giữ lại một chút tỉnh táo cuối cùng.

Lãnh Băng Cơ cũng cảm thấy cả người mệt mỏi, bị mùi rượu khiến cho đầu óc choáng váng, nhưng lại không tiện rời đi trước.

Rất nhanh, trăng đã lên cao, trăng sáng trong vời vợi, giống như một hòn ngọc sáng, tỏa ra ánh hào quang sáng bừng cả một vùng đất trời.

Cung nhân mang trái cây, bánh ngọt, rượu nho bày đầy bàn thờ, cung thỉnh Thái hậu và Hoàng hậu nương nương tiến tới bát nguyệt.

Bái nguyệt là tập tục tết trung thu, nam không bái nguyệt, nữ không cúng ông táo, bái nguyệt đều là chuyện của nữ nhi.

Nghe nói trung thu hàng năm, Thái hậu đều sẽ dẫn theo nữ nhi hoàng thất tới tế bái nguyệt thần, cầu nguyện năm sau mưa thuận gió hòa, các cô nương chưa xuất các có thể tìm được lang quân như ý.

Lãnh Băng Cơ lần đầu tiên tham gia, nghe theo nguyên tắc đám đông, cũng đứng dậy đi theo mọi người rời khỏi yến tiệc, đi tới nơi bày biện bàn thờ, nhưng lại bị Hoàng hậu ngăn cản.

“Từ xưa đã có tập tục, nữ tử mang thai và cơ thể không sạch sẽ sẽ không thể bái nguyệt, Phong vương phi tránh sang một bên tạm nghỉ một lát đi”

Nữ tử không sạch sẽ không phải có nghĩa xấu mà là chỉ nữ quyến tới kỳ kinh nguyệt, không thể đụng vào hương khói, đó là bất kính với thần linh.

Cả người Lãnh Băng Cơ vô cùng mệt mỏi, không muốn quay lại yến tiệc, chỉ muốn đi tới một nơi thanh tịnh, yên tĩnh nghỉ ngơi một lát.

Điêu ma ma thấy nàng ăn mặc mỏng manh, mà lúc này trời thu cũng lạnh dần, bèn dặn dò một câu, sau đó trở về lấy áo choàng cho nàng.

Lãnh Băng Cơ tìm một nơi yên ắng, không cầm theo đèn, đứng dưới mái hiên, nhìn trăng sáng trên đỉnh đầu, nhất thời lại suy nghĩ bay bổng.

Đang ở yên tiệc ồn ào nên tới đây lại thấy đặc biệt an tĩnh.

Có tiếng bước chân hướng tới gần, có có giọng nói của một nam một nữ thấp giọng nói chuyện.

“Buông ta ra, cẩn thận bị người khác nhìn thấy, hôm nay chàng đừng làm loạn”

“Sợ cái gì? Nếu bị người khác nhìn thấy ta sẽ xin hoàng thượng cưới nàng”

“Chẳng phải rất đáng xấu hổ sao, chỉ khiến người ta chê cười, nếu chàng có ý này, lúc trước khi được thả ra ngoài sao lại khuyên ta ở lại trong cung chứ?”

Tiếng nói chuyện càng ngày càng gần, hiển nhiên là một đôi nam nữ lén lút yêu đương, đang tìm nơi yên ắng để thân mật.

Lãnh Băng Cơ cố ý ho nhẹ một tiếng nhắc nhở, sợ hai bên xấu hổ. Thấy cửa cung điện phía sau khép hờ bèn nghiêng người lách vào, muốn chờ hai người đi khỏi rồi đi cũng không muộn.

Ai biết đôi nam nữ kia còn đứng lại trước cửa cung điện, lôi lôi kéo kéo.

“Ta còn phải bưng trầu rót nước hậu hạ chỗ hoàng thượng, đừng làm loạt, lát nữa mặt đỏ miệng sưng thì làm sao gặp người khác đây?”

Nam tử đẩy cửa phòng ra, lôi kéo nàng ta vào cung điện, nữ tử lại đứng lì ở cửa, không chịu tiến vào.

Lãnh Băng Cơ sửng sốt, hôm nay ánh trăng sáng nên trong phòng cũng sáng sủa. Nếu như hai người tiến vào bắt gặp nàng ở đây thì đúng là xấu hổ.

Nàng quét mắt nhìn trái phải xung quanh một lượt, thấy có một cái tủ đứng dựa vào tường, vội vàng mở tủ ra chui vào đó, sau đó đóng cửa tủ lại.

Trong tủ trống không, cũng chỉ có hai cái thảm trải giường.

Có lẽ đây là nơi nghỉ chân cho các phi tần dạo chơi.

Khi vừa đóng cửa tủ lại, nam tử kia bèn kéo cung nữ vẫn còn đang ỡm ờ kia vào, sau đó đóng sập cửa phòng. Lập tức cúi đầu chặn miệng cung nữ kia lại, mặc cho nàng ta không ngừng kháng nghị.

Cung nữ “ô ô” lên vài tiếng, sau đó không còn kháng nghị nữa, chỉ nghe được tiếng thở dốc từ hai người, ở nơi yên tĩnh nên càng nghe rõ ràng hơn.

Lãnh Băng Cơ nhìn ra ngoài từ khe cửa tủ, chỉ thấy bóng dáng cao gầy tuấn tú của nam tử, ôm sát nữ tử vào lòng, ánh trăng ngoài cửa sổ rọi vào, tạo thành một bóng dáng dài thượt trên mặt đất.

Nữ tử giống như một con mèo nhỏ khẽ rên lên những tiếng kiều mị từ cổ họng khiến người ta không khỏi đỏ mặt tía tai.

Bàn tay nam tử bắt đầu không quy củ.

Rốt cuộc nữ tử cũng không chịu được nữa nói: “Không được, lát nữa hoàng hâu nương nương bát nguyệt xong, yến hội cũng tan rồi, nếu như ta không ở trước mặt hoàng thượng, người tìm ta thì phải làm sao bây giờ?”

“Trước mặt hoàng thượng nhiều người hầu hạ như vậy, lẽ nào còn không thể thiếu nàng sao? Ngày thường ta rất ít có cơ hội tiến cung, hôm nay cố ý tới tìm nàng. Dày vò ta vài tháng, lế nào nàng không đau lòng sao?”

Nữ tử khẽ gắt lên: “Quỷ mới tin lời chàng nói, cho rằng ta ở trong cung nên không biết phẩm hạnh của chàng sao? Ngày nào cũng tới thanh lâu uống rượu ăn chơi đàng điếm, ta chẳng qua cũng chỉ là một món đồ nhắm rượu của chàng mà thôi”

“Lén lút tư thông qua lại với chàng, đây là tội lớn đến thế nào chứ? Nếu là đồ nhắm rượu của chàng cũng phải là sơn hào hải vị”

“Chàng trăm phương nghìn kế lấy lòng ta, tưởng ta không biết tâm tư của chàng sao? Giúp chàng tìm hiểu động tĩnh của triều đình, cũng khiến chàng dễ bề mà phát tài hơn.”

“Vậy thì nàng cũng là thần tài của ta, ta có nhiều bạc, đương nhiên cũng là để giúp nàng”

Không biết lấy ra thứ gì từ trong lồng ngực, nhét vào lòn: nữ tử: “Tặng cho nàng, cố ý lấy từ nơi xa xôi ngàn dặm về đấy”

Nữ tử bị dỗ đến mềm lòng, hai người ôm ôm ấp sau, sau đó dần hướng về phía chiếc ghế dài.

Lãnh Băng Cơ trốn trong tủ quần áo, trong lòng không ngừng kêu khổ. Đây là chuyện gì đây sớm biết thế này thì nãy đã ho khan nhiều hơn để tách đôi uyên ương ra cho xong. Tự mình trốn trốn tránh tránh, bây giờ thì hay rồi, còn phải chứng kiến cảnh hoạt sắc sinh hương này nữa.

Phải biết rằng, sau khi Hoàng hậu bái nguyệt xong, yến hội cũng sẽ kết thúc, Mộ Dung Phong nhất định sẽ tìm nàng khắp nơi, đến lúc đó đôi uyên ương này bị bắt, nàng trốn ở đây cũng thật là khó nói.

Hơn nữa, điểm chí mạng chính là lời nói của nam nhân iọng nói có chút quen thuộc, có là là người nàng quen.

Có điều mang thai đầu óc có chút mơ hồ, hơn nữa dáng vẻ lưu manh đó khiến nàng nhất thời không nghĩ ra là ai.

Sao các người lại chọn nơi như thế này chứ? Đúng là gan to bằng trời, tận dụng mọi lúc mọi nơi mà chạy tới đây lén lút tư thông với nhau.

Lãnh Băng Cơ còn đang buồn bực, đột nhiên nghe thấy bên ngoài điện có tiếng bước chân, là Điêu ma ma mang áo.

choàng tới, nhìn trái nhìn phải không thấy nàng, nhưng lại không dám cất tiếng gọi.

Tìm tới cửa cung điện, duỗi tay đẩy cửa ra, nhưng lại bị nam tử kia khóa từ bên trong, cho nên không thể vào được.

Bà ta tưởng Lãnh Băng Cơ đang nghỉ ngơi bên trong nên gõ gãi vài tiếng, thấp giọng nói: ương phi nương nương, người nghỉ ngơi ở bên trong sao?”

Đôi nam nữ đang vong tình kia sửng sốt, lập tức sửa sang lại váy áo hỗn độn, nữ tử không biết làm sao, luống cuống tay chân nói: “Phải làm sao bây giờ?”

“Sợ cái gì? Tùy tiện kiếm một cái cớ rồi đuổi đi thôi”

Nữ tử như sắp khóc đến nơi: “Ngộ nhỡ bị bà ta nhìn thấy, ta nửa đêm nửa hôm ở cùng một chỗ với nam nhân thì sao còn mặt mũi gặp người khác đây?”

Nàng ta hoảng loạn nhìn xung quanh, sau đó đẩy nam tử: “Mau trốn vào tủ quần áo đi!”

Lãnh Băng Cơ còn tưởng rằng tình huống vừa rồi đã không xong rồi, không ngờ kết quả phía sau còn tệ hơn.

Trời ơi, nếu như hắn ta tiến vào thì nàng cũng không thể gặp người nữa rồi.

Điêu ma ma thấy cửa cung vẫn đóng chặt, bên trong không có ai đáp lại, lại một lần nữa gõ cửa: “Hoàng hậu đã bái nguyệt xong rồi, yến cũng sắp kết thúc, nương nương, chúng ta hồi phủ đi?”

Bà ta tìm khắp nơi không thấy người đâu, biết đây là một cung điện để đó không ai ở, dùng làm nơi nghỉ chân cho các phi tử. Hiện giờ cửa lại bị khóa bên trong, nếu Lãnh Băng Cơ không ở đây thì còn có thể đi đâu chứ?

Chắc không phải mệt quá nên ngủ thiếp đi rồi chứ?

Trong phòng, cung nữ kia trực tiếp đẩy nam tử tới tủ quần áo trước mặt.

Nam tử còn quay mặt cười cợt, trêu chọc nàng ta một câu: “Như vậy mới kích thích”

Sau đó, lập tức mở tủ quần áo ra.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement