10.
Sau khi đến đồn cảnh sát, tôi giao bọc tài liệu đó cho lực lượng cảnh sát.
Bên trong toàn bộ đều là những tư liệu mà Đỗ Nguyên thu thập được suốt mười mấy năm nay.
Chứng cứ về nạn buôn bán người ở cái làng này.
Có mạng lưới quan hệ của nhân vật, bên trên còn chú giải tên của những người đó, cùng với số hiệu lúc giao dịch của bọn họ.
Còn có cả bản đồ vẽ bằng tay, những kẻ đó bình thường sẽ tiến hành giao dịch ở đâu, các địa điểm đều được vẽ chú thích rõ ràng.
Thì ra năm mà tôi rời làng, Đỗ Nguyên vẫn luôn không thể rời khỏi đó.
Dựa vào sự thông minh của thầy, muốn rời khỏi đó là chuyện dễ như trở bàn tay. Nhưng thầy không làm vậy, thầy ở lại nơi đó, thầy không chỉ muốn báo thù cho Chung Thiến Thiến. Thầy ấy còn muốn giải cứu càng nhiều người vô tội hơn.
Thầy giả khùng giả điên, ẩn nấp trong làng bao nhiêu năm chính là muốn đợi đến ngày này, tôi có thể trở lại nội ứng ngoại hợp cùng thầy.
Đem những phong tục xấu xa thối nát của cái làng này diệt cỏ tận gốc.
Hôm nay, có được chỗ tư liệu của Đỗ Nguyên, lại có sự làm chứng của bố tôi, lực lượng cảnh sát bắt đầu lập án, đồng thời huy động lực lượng điều tra những vụ án mất tích năm đó.
Những năm đó việc buôn bán người ở trong làng nhiều vô kể.
Sau đó cùng với sự phát triển của kinh tế, mặc dù có sự chỉnh đốn cải tiến nhưng cũng không hoàn toàn bị loại bỏ.
Cảnh sát tìm hiểu ngọn ngành, rất nhanh đã giải cứu được những người phụ nữ đang bị nhốt ra ngoài.
Có vài người đã sinh con rồi, không nỡ rời đi.
Có người cho dù đã có vài đứa con, cũng vẫn theo cảnh sát rời đi đầu không ngoảnh lại.
Đương nhiên, cảnh sát cũng đưa mấy kẻ buôn người đó theo.
Hôm đó tôi cũng ở hiện trường.
Có không ít gương mặt quen biết, bọn họ thù hằn nhìn tôi, như thể hận không giết được tôi vậy.
Có người mắng tôi là tên sói mắt trắng, có người chửi tôi lòng lang dạ sói. Còn có một người chửi khó nghe nhất, người đó không chỉ mắng tôi mà còn mắng luôn bố tôi.
Bảo nếu không phải hắn ta đem mẹ tôi đến giới thiệu cho bố, sao lại có thể sinh ra tôi cơ chứ.
Người mắng tôi đó, tôi nhận ra hắn ta. Trước kia vô cùng thân thiết với bố tôi. Cho dù hắn có nói như vậy, nếu như hắn không lừa mẹ tôi đến làng thì tôi không được sinh ra trên thế giới này.
Nhưng khi tôi nghe thấy lời như vậy, chỉ đáp lại hắn một câu: “Tôi thà rằng trên thế giới này không có tôi, cũng không muốn hủy hoại cả cuộc đời của mẹ mình.”
Người đó còn muốn chửi tiếp nhưng bị cảnh sát quát cho mấy tiếng, rồi trực tiếp bị dẫn đi.
Trước khi rời đi, tôi đến mộ của Đỗ Nguyên và Chung Thiến Thiến một chuyến.
Những người đó căn bản không xây cho Đỗ Nguyên một ngôi mộ đàng hoàng mà trực tiếp chôn thầy ấy cùng với Chung Thiến Thiến.
Như vậy cũng tốt, lúc sống không thể ở bên nhau, lúc chết có thể chôn cùng nhau, nghĩ lại cũng là ý nguyện của Đỗ Nguyên.
Tôi dùng con dao gọt hoa quả mang theo bên người cắt cỏ xung quanh, dọn dẹp ngôi một một chút.