Bà chủ cực phẩm của tôi (full 257 chap) – Truyện tiểu thuyết tác giả: Tả Thủ Siêu Thần

Advertisement

Chương 168 – Chuyển biến (18)

Phương Thanh Di trở về nhà, sau khi xong việc, cô bỗng cảm thấy thật trống trải.

Cô nhìn quanh nhưng không thấy bóng dáng của người đàn ông vẫn hay xuất hiện trong nhà ở đâu cả..

Cô nhếch miệng, rõ ràng là chỉ thiếu vắng một người, Lâm Húc Dương mới không ở nhà có một ngày mà cả căn nhà rộng lớn thiếu vắng hẳn đi.

Phương Thanh Di suy tư một lúc rồi đi vào phòng của người đàn ông này.

Từ sau khi Lâm Húc Dương vào ở thì Phương Thanh Di không còn bước vào căn phòng mà cô phân cho anh nữa.

Mặc dù không phải muốn thăm dò sự riêng tư của Lâm Húc Dương nhưng dường như chỉ có bước vào căn phòng của anh thì cô mới có thể cảm nhận được một chút hơi người.

Căn phòng của Lâm Húc Dương rất đơn giản, phảng phất mùi thuốc lá chưa bay hết, chăn gấp gọn gàng đặt trên gối. Tất cả đồ đạc được phân loại đặt cùng nhau, không có cảm giác luộm thuộm lôi thôi của những người đàn ông bình thường.

Quần áo Phương Thanh Di mua cho anh được treo gọn gàng, nhìn như sợ bị nhăn rồi mặc sẽ không đẹp nữa.

Dưới gầm giường có hai đôi giày, không phải loại xịn, được đặt ngay ngắn ở chân giường.

Trên chiếc tủ ở đầu giường là một cuốn sổ màu đen, một cốc trà, và một cái gạt tàn sạch sẽ.

Dường như có thể tưởng tượng ra được dáng vẻ Lâm Húc Dương dựa người vào đầu giường hút thuốc.

Phương Thanh Di đi tới xem cuốn sổ trong tay nhưng cuối cùng cô lại không mở ra.

Cô bỗng nhớ Lâm Húc Dương rất nhiều. Trong đầu luôn nhớ lại cảnh hai người cùng ăn cơm ở nhà. Anh vừa rửa bát vừa nói chuyện phiếm với cô, hoặc là khi ngồi sô-pha xem tivi, anh còn nói ra những lời kỳ quặc chọc cho cô cười.

Có điều hình như mỗi lần xem tivi, anh đều cùng cô xem những Chương trình mà cô thích thì phải?

Anh cũng chẳng tranh giành gì, dù đôi khi anh có xem một Chương trình đến mê mẩn, nhưng khi phát hiện Phương Thanh Di tới, anh cũng tự giác đưa điều khiển cho cô.

Haiz…Cũng không biết bây giờ cái người này ở công ty sao rồi?

Bây giờ trời nóng, muỗi nhiều, không biết cậu ấy có nước hoa đuổi muỗi không?

Nóng quá có biết mở điều hòa hay không? Đồ ăn gọi có đủ không?

Phương Thanh Di nhớ Lâm Húc Dương ăn khá nhiều. Cậu luôn nói hồi đi vác xi măng đã khiến khẩu phần ăn của cậu tăng lên.

Nghĩ tới đây, Phương Thanh Di cầm áo khoác đi ra cửa.

Cô tự an ủi mình, cô tới công ty xem tình hình để để phòng chứ không phải vì Lâm Húc Dương. Chẳng qua, thấy cậu ta vất vả nên sẽ mua chút đồ ăn đêm để chiêu đãi cậu ta thôi.

Bản thân đêm hôm còn đích thân mua đồ ăn tới cho, Lâm Húc Dương nhìn thấy chắc sẽ cảm động rơi nước mắt đấy nhỉ?

Đàn ông mà, thi thoảng cũng phải cho chút lợi ích, dỗ dành tử tế mới được.

Lái xe đi qua một sạp đồ nướng, Phương Thanh Di bước xuống mua nhưng phát hiện ra mình không biết Lâm Húc Dương thích ăn gì, nên đành mua đại một ít.

Tới công ty, Phương Thanh Di ngồi trong xe nhìn sân khấu hình chữ T bên ngoài, không thấy vấn đề gì cô mới đi vòng qua cửa sau công ty.

Buổi tổi cửa phía trước đều khóa, mở cũng không tiện.

Mặc dù Phương Thanh Di biết nếu gọi Lâm Húc Dương ở cửa trước thì chắc chắn anh sẽ mở cửa.

Nhưng cô không muốn phiền phức như vậy. Cô muốn lẳng lặng gây bất ngờ cho Lâm Húc Dương, nói cách khác là để xem một mình người đàn ông này ở công ty làm những gì.

Công ty tối đen, chỉ có vài ánh đèn chiếu sáng. Để ý thấy phòng bảo vệ vẫn sáng đèn, Phương Thanh Di mỉm cười sải bước tới.

Nhưng mới đi được vài bước thì Phương Thanh Di đi chậm lại. Cô mơ hồ nghe được giọng nói của hai người.

Một nam một nữ. Giọng nói rất quen thuộc. Trong đó một người chính là Lâm Húc Dương, vậy người còn lại?

Cô nghĩ một lúc, có thể nghe được loáng thoáng hai người đang nói chuyện từ ngoài cửa sổ.

Cung Ấu Hi? Sao cô gái này lại tới đây?

Phương Thanh Di chau mày, mượn bóng tối để che giấu, Lâm Húc Dương không hề phát hiện ra cô tới.

Cô đi khẽ, tiến gần hơn, định nghe xem hai người đang nói gì.

Bên trong phòng bảo vệ, đôi má Cung Ấu Hi đỏ ửng. Đôi mắt xinh đẹp ánh men say. Trên bàn đặt mấy lon bia đã uống cạn, đồ nướng mà cô gái này mang đến cũng đã được ăn hết.

“Ấy, đã hơn mười giờ rồi, Tiểu Hi, khi nào cô về?”

Lâm Húc Dương nhìn điện thoại nhắc nhở.

“Sao thế? Anh Húc Dương định đuổi em đi à?”

Cung Ấu Hi buồn bã hỏi.

“Không phải đuổi cô đi mà không còn sớm nữa, ngày mai cô còn bận chuyện công ty mà? Không nghỉ sớm cho khỏe sao?”

Lâm Húc Dương giải thích.

“Em biết, nhưng em muốn ở cùng anh thêm một lúc nữa. Lần này em đi không biết khi nào mới lại gặp anh, khi đó anh đã nói là sẽ gửi tin nhắn cho em, kết quả anh xem, một tin anh cũng không gửi!”

Cung Ấu Hi nhìn chằm chằm Lâm Húc Dương, buồn rầu không nói nên lời.

“Khụ… Xin lỗi, không phải tôi gọi điện cho cô đây sao? Lúc trước tôi thật sự cũng rất bận rộn.”

Bị Cung Ấu Hi nhắc nhở, Lâm Húc Dương mơ hồ nhớ lại chuyện đó, anh chỉ biết ngượng ngùng đáp lại.

“Đến cả thời gian gửi một tin nhắn cho em cũng không có sao? Chẳng lẽ anh và chị Phương ở cùng nhau bận đến thế? Không dành ra được một chút thời gian nhớ em sao?”

Cung Ấu Hi ảm đạm hỏi.

“Tiểu Hi, cô uống say rồi phải không? Chuyện này không liên quan gì tới Phương Thanh Di. Mấy ngày đó tôi bận thật, cô yên tâm, sau này rảnh tôi sẽ nhắn tin cho cô.”

Lâm Húc Dương chau mày giải thích.

“Mới có vài lon sao mà say được? Em chỉ muốn nói nhiều hơn với anh thôi mà.”

Cung Ấu Hi lắc đầu, đôi mắt mơ màng ánh lên sự kiên quyết.

Có thể rượu không khiến người say nhưng cô nhóc này có ý định mượn rượu để say.

“Thôi được, dù sao vẫn còn thời gian, chúng ta nói thêm một lúc cũng được, nhưng cô phải về nhà trước mười hai giờ đấy!”

Lâm Húc Dương nghiêm khắc dặn dò.

“Ừm…”

Cung Ấu Hi gật đầu, dường như hơi do dự, cô khổ sở hỏi:

“Anh Húc Dương, chị Phương tốt như vậy sao? Khiến anh một lòng vì chị ấy?”

“Tiểu Hi, chúng ta đừng nói về chuyện này được không? Tôi không muốn làm tổn thương cô, cô và Thanh Di đều là những cô gái tốt, nhưng chuyện tình cảm rất khó nói chính xác được.”

Lâm Húc Dương để lộ nụ cười áy náy.

“Em biết, em biết chuyện này không thể miễn cưỡng, em cũng biết em gặp anh trước chị ấy có khi lại là một tình huống khác, nhưng anh Húc Dương, em thích anh, anh biết mà.”

“Nhưng rõ ràng anh vẫn chưa thành đôi với Phương Thanh Di mà cứ một mực từ chối em. Đôi khi em thật sự rất mệt, thậm chí cảm giác mình là kẻ ngốc si tình. Thích anh, yêu anh như vậy thật không đáng.”

“Người khác đều nói nếu em muốn tìm dự phòng thì chọn đại cũng được vài đội nhưng em lại cứ trở thành kẻ dự phòng của anh mà không biết xấu hổ.”

“Đôi khi em thấy rất mệt mỏi, gia đình cũng gây áp lực, mà không có ai thấu hiểu. Nhiều khi em thấy mình không thể kiên trì được nữa, tìm một người rồi lấy theo ý bố mẹ cho xong.”

Cung Ấu Hi đau khổ vò tóc.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement