Bảo Bối, Ngoan Ngoãn Để Ta Yêu - tác giả Tiểu Thanh Tân

Advertisement
Editor: Táo đỏ phố núi

Đôi mắt trong veo ngập nước nhín về bốn phía, nhìn vẻ mặt chờ đợi của từng người, Nhiếp Tử Vũ trở nên sáng tỏ, chỉ một giây sau đôi mắt của cô ngân ngấn mông lung.

Rồi lại rời tầm mắt về phía Nhiếp Tử Phong đang quỳ một chân dưới đất, ánh mắt chăm chú nhìn mình, Nhiếp Tử Vũ cắn chặt môi.

Không phải là cô đang nằm mơ! Tất cả đều là thật! Anh thực sự cầu hôn với mình! Không chỉ như vậy, còn nói yêu cô...

Nhưng mà, cô có thể tin tưởng anh được không? dienndnle,qu.y don

Nước mắt rơi xuống như mưa, nhưng mà lần này, không phải rơi nước mắt vì đau khổ, mà là vui mừng quá nên rơi nước mắt. Bởi vì trong lòng của cô, đã sớm nhận định rằng: Cho dù có thể tin tưởng anh hay không, cô cũng đều lựa chọn tin anh! Cho nên lần này…

"Vũ Vũ, em đồng ý không?" Nhiếp Tử Phong mỉm cười nhìn cô, sự thâm tình dưới đáy mắt chưa bao giờ thay đổi.

Nghe vậy, Nhiếp Tử Vũ không lắc đầu cũng không có gật đầu, mà chỉ nhìn anh, hít một hơi hỏi: "Hôn lễ của anh phải làm sao bây giờ." Anh đã cầu hôn với cô, vậy thì anh để Quan Duyệt ở đâu?

"Có hôn lễ, thế nhưng không có chú rể." Đời này kiếp này, người anh muốn lấy chỉ có mình cô.

Nghe thấy câu trả lời này của anh, sự lo lắng của Nhiếp Tử Vũ mới được gạt qua một bên. Đôi mắt cụp xuống nhìn chiếc nhẫn kim cương ở trong chiếc hộp kia là chiếc nhẫn được tạo hình trái tim, cô do dự một chút, rồi chậm rãi đưa tay của mình ra.

Nhìn thấy động tác của cô, Nhiếp Tử Phong biết là câu trả lời của cô. Anh nhanh chóng lấy chiếc nhẫn từ trong hộp ra đeo vào tay cô, lúc này mới phát hiện tay của mình đang rất run.

"Anh yêu em.” Anh thâm tình lên tiếng, tiếng vỗ tay và chúc phúc vang lên từ bốn phía, trong phòng chờ sân bay rất náo nhiệt.

Ở dưới sự chú ý của mọi người, Nhiếp Tử Phong đứng dậy từ dưới mặt đất, ôm cô vào trong lòng mình, đồng thời trong lúc ôm cô, Nhiếp Tử Phong nghe thấy người đang chúi đầu ở trong lồng ngực của mình hỏi:

“Anh định giải quyết Quan Duyệt như thế nào?”

"Cô ta? À..." Nhiếp Tử Phong lộ ra một nụ cười thâm hiểm, trong mắt anh chợt hiện lên chút lạnh lùng và nham hiểm. dienndnle,qu.y don

...



Nhìn hơn nửa quan khách đã đi khỏi, gương mặt tô son trát phấn rất tinh xảo của Quan Duyệt trở nên cau có, hai tay của cô ta nắm chặt hoa cưới, dường như muốn bóp nát nó luôn. Cô ta nhìn gương mặt đáng sợ của mình trong gương, đột nhiên đứng lên vứt bó hoa cưới xuống dưới đất, đôi tay nâng váy, bàn chân hung hăng giẫm lên bó hoa.

“Khốn kiếp, chết tiệt!” Cô ta vừa điên cuồng giẫm đạp lên đoá hoa cưới vô tội, vừa gạt tất cả những đồ trang điểm ở trên bàn xuống rơi vãi khắp nơi, để xả sự tức giận ở trong lòng mình. Đợi sau khi cô đập bể đồ xong, lúc này cô ta mới dừng lại, nhìn vẻ mặt hung ác không chút hình tượng của mình trong gương.

"Nhiếp, Tử, Phong!" Cô ta nghiến răng nghiến lợi nói ra ba chữ từ trong miệng của mình, lửa giận trong lòng bùng lên rất mạnh, dường như muốn thiêu đốt hết tất cả mọi thứ, mỗi một lỗ chân lông đều như toé ra lửa, ánh mắt trở nên u ám. Bộ dạng nhìn khiến cho người ta vô cùng sợ hãi.

Đột nhiên, cô ta nở một nụ cười châm chọc, một giây sau bắt đầu cười lớn lên: "Ha ha ha... Ha ha ha ha..." Viền mắt đỏ lên, cô ta vừa cười vừa rơi nước mắt, hai điểm mâu thuẫn, khiến cho người ta nhìn vào càng thấy kinh khủng hơn.

Thời gian cử hành hôn lễ đã qua nửa giờ, khi cô ta một lòng mong mỏi Nhiếp Tử Phong quay trở lại, thì đột nhiên MC lại tuyên bố: huỷ bỏ hôn lễ.

Tin tức này đối với cô ta mà nói, không thể nghi ngờ sẽ là một đả kích nặng nề! Cô ta có thể tưởng tượng ra, ngày mai báo chí sẽ viết ra tiêu đề gì.

Táo đỏ le^e quyy do^nn.

"Ngày kết hôn, chú rể không thấy bóng dáng đâu, cô dâu chưa bước vào cổng nhà giàu đã bị ruồng bỏ!"

Nghĩ đến cảnh vừa rồi mọi người nghe tin đều dùng ánh mắt thương hại để nhìn mình, Quan Duyệt liền cảm thấy tức giận, lửa giận bùng lên trong mắt.

"Nhiếp Tử Phong! Anh cũng dám đùa giỡn tôi! Tôi sẽ khiến cho anh phải trả một giá đắt!” Cô ta tức giận thét lên, sau đó xoay người giơ chiếc gương trang điểm lên hung hăng đập bể.

Tiếng ‘Loảng xoảng” vang lên, cái gương vỡ thành từng mảnh nhỏ.

Ngay lúc Quan Duyệt cầm lấy cái ghế muốn tiếp tục đập bể đồ đạc, thì của phòng trang điểm đột nhiên bị đẩy mạnh ra.

"Chị, xảy ra chuyện không hay rồi!"

Quan Duyệt nghe thấy thì nhìn về phía người tới, là em gái của mình Quan Lăng.

"Chuyện gì!" Cô ta không vui nhìn em gái mình, sắc mặt vẫn khó coi như trước.

Ánh mắt của Quan Lăng nhìn đống hỗn độn ở dưới đất, dừng lại một chút.

Lại khiến cho Quan Duyệt có cơ hội tức giận: "Nếu như mày muốn tới đây xem tao có đau lòng tới chết không, thì cút ra ngoài cho tao!” Cô ta không kiên nhẫn nhìn em mình, dưới mắt hiện lên sự chán ghét vô cùng.

"Em..." Bị sự tức giận của cô ta dọa cho sợ hãi khiến choQuan Lăng rất muốn cứ như vậy mà bỏ chạy, nhưng lại vì vấn đề mặt mũi nhà họ Quan nên vội vã mở miệng: “Chị, bây giờ ở trên màn hình, tất cả đều là ảnh chụp của chị, chị mau đi xem một chút đi.”

"Ảnh chụp gì?" Quan Duyệt lạnh lùng nhìn em mình, bỏ chiếc ghế trang điểm ở trên tay xuống. Táo đỏ le^e quyy do^nn.

“Thì… Chính là, chính là loại ảnh chụp kia đó.” Quan Lăng không biết mở miệng như thế nào.

Thấy Quan Lăng ấp a ấp úng, sắc mặt của Quan Duyệt tối đi, lập tức sải bước đi ra sân của hôn lễ.

Cô ta muốn nhìn xem, Nhiếp Tử Phong đang giở trò gì!

...

Quan Duyệt đi tới hiện trường hôn lễ, lập tức nhận ra có điều không thích hợp! Bởi vì ánh mắt của quan khách không phải nhìn cô ta với ánh mắt đồng tình hoặc thương hại nữa, mà là nhìn với ánh mắt vô cùng chán ghét, buồn nôn. Thậm chí còn có mấy người phụ nữ đi tới mắng cô ta với khẩu khí ngang ngược: “Không biết xấu hổ!”, còn các phóng viên thì nhào tới chắn ở trước mặt cô ta, liên tục “tách tách” chụp không ngừng, và không quên đưa ra câu hỏi:

"Tiểu thư Quan, xin cô hãy giải thích một chút về những tấm hình này.”

"Tiểu thư Quan, xin hỏi những tấm hình này là hình thật sao?”

"Tiểu thư Quan..." dfien ddn lie qiu doon

Tiếng bàn tán và các câu hỏi liên tiếp vang lên, khiến cho Quan Duyệt vốn đang có tâm trạng không tốt, sắc mặt lại càng trở nên vô cùng khó coi.

“Cút đi!” Cô ta tức giận hét lên, sau đó đẩy bọn họ ra đi về phía trước. Trước sự chỉ trỏ của mọi người cô ta đi lại trước màn hình lớn, thì nhìn thấy màn hình vốn đang để ảnh cưới của mình và Nhiếp Tử Phong lúc này lại đặt hình khiêu dâm.

Trong ảnh nữ chính bị người đàn ông đặt dưới thân, thay đổi rất nhiều tư thế. Nam chính thì khuôn mặt được làm mờ, nhưng nữ chính thì lại nhìn thấy rất rõ ràng.

“Cái này… Cái này sao lại… Những tấm hình này tại sao lại ở đây…” Nhìn tới đây, Quan Duyệt cũng không nói được lời nào nữa. Sắc mặt cô ta tái nhợt vì sợ hãi, người liên tục lùi lại. Những hình ảnh này không phải đã bị cô ta thiêu huỷ rồi sao, tại sao lại xuất hiện ở đây.

Giọng nói của cô ta tuy nhỏ, nhưng mà vẫn lọt vào tai của các phóng viên, thế là vấn đề càng trở nên nghiêm trọng hơn.

"Tiểu thư Quan, cô thừa nhận người trong hình này là cô rồi sao?”

"Tiểu thư Quan, chúng tôi xác nhận lại thì đó là ảnh cô chụp lúc học trung học, xác định đó là cô …” dfien ddn lie qiu doon

"Tiểu thư Quan..."

Sắc mặt của Quan Duyệt từ trắng đổi sang xanh, cô ta tức giận xô đẩy những người phóng viên bao vây ở xung quanh mình, quát lớn lên với MC đang ở cách đó không xa: “Tắt đi, mau tắt đi cho tôi! Còn các người nữa, cút đi, không được chụp nữa! Nếu không tôi sẽ kiện các người!” Cô ta hung dữ uy hiếp.

P/s: chắc là chờ thứ 3 mới có chương mới a. Cuối tuần này tớ bận rồi, ko edit được. Hẹn qua tuần gặp lại. Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ ^^

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement