Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người - Triệu Dật (full)

Advertisement

Chương 573: Tôi có cách  

             Triệu Dật đặt bó hoa và giỏ trái cây ở ghế bên cạnh. Sau đó tiến thêm một bước, nhẹ nhàng ôm lấy Khổng Hi và vỗ lưng an ủi cô: “Đừng lo lắng, bệnh của ông nội nhất định sẽ từ dữ hóa lành, nhất định sẽ không sao cả.”  

             Những ngày qua, Khổng Hi vẫn luôn ở trong trạng thái lo lắng, sợ hãi vì bác sĩ đã hết cách rồi. Không có ngày nào cô có thể ngủ ngon được, tâm sức tiều tụy, cả ngày lo lắng thấp thỏm như chú nai con đang hoảng sợ.  

             Bây giờ được Triệu Dật ôm chặt như vậy, vòng tay ấm áp rộng lớn ấy cho cô cảm giác muốn dựa dẫm vào. Sự khủng hoảng vốn được đè nén sâu trong lòng cuối cùng cũng không chịu được nữa, cô gục vào vai Triệu Dật, lập tức rơi nước mắt: “Bác sĩ nói chức năng tim phổi đã suy giảm hết rồi, không còn cách nào nữa, ông nội cũng bắt đầu rơi hôn mê. Phải làm sao bây giờ? Tôi thật sự rất sợ…”   

             Cha mẹ Khổng Hi mất sớm nên từ nhỏ cô đã là một cô gái kiên cường. Nhưng bây giờ, ông nội là người tốt nhất với cô cũng muốn bỏ cô lại, điều này làm cho cô không thể mạnh mẽ nổi nữa.  

             Những ngày qua, cô vẫn cố gắng vượt qua cơn khủng hoảng, mỗi khi thức giấc chỉ sợ sẽ nghe được tin ông nội đã qua đời.  

             Vừa gặp mặt, Triệu Dật chẳng nói lời nào mà chỉ ôm chặt lấy cô, phá vỡ chút mạnh mẽ giả vờ cuối cùng của cô trong nháy mắt.   

             Khổng Hi gục vào ngực Triệu Dật khóc nức nở, phát tiết hết tất cả cảm xúc đã tích lũy bao nhiêu ngày qua.  

             Triệu Dật nhẹ nhàng ôm lấy Khổng Hi, cũng chỉ nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cô, để mặc cô khóc thút thít trong lòng mình.  

             Loại cảm xúc nặng nề này có thể khóc lên được là chuyện tốt. Ngược lại, nếu chỉ giấu ở trong lòng thì sẽ rất dễ sinh bệnh.  

             Triệu Dật để cho Khổng Hi khóc một lúc, đợi đến khi cảm xúc của cô dịu lại mới khẽ an ủi: “Đừng sợ, có tôi ở đây rồi.”  

             Khi cảm xúc bất lực khổ sở kia biến mất thì ngay lập tức Khổng Hi lại cảm thấy rất ngại ngùng. Thế mà cô lại khóc nức nở trong lòng một nam sinh, thật sự quá mất mặt.  

             Khổng Hi buông Triệu Dật ra, đứng thẳng người dậy, nước mắt vẫn còn đọng trên mặt. Dáng vẻ khi khóc của cô cũng đẹp, vô cùng điềm đạm đáng yêu làm cho người ta thương tiếc.  

             Triệu Dật lấy một bịch khăn giấy từ trong túi ra, rút ra một tờ rồi nhẹ nhàng lau sạch nước mắt trên mặt Khổng Hi.  

             Khổng Hi cảm thấy hơi xấu hổ nên nhận lấy khăn giấy để tự lau nước mắt. Nhưng cô lại thầm cảm thán trong lòng rằng khoảnh khắc này Triệu Dật tạo cho người khác cảm giác rất an toàn và có thể dựa dẫm, chẳng có chỗ nào giống nam sinh mà rõ ràng là khí chất bình ổn của một người đàn ông trưởng thành.  

             Triệu Dật chờ Khổng Hi lau sạch sẽ nước mắt trên mặt xong thì mới nhẹ nhàng nói: “Chúng ta cùng đi thăm ông nội một chút nhé.”  

             Khổng Hi ừ một tiếng, đối với Triệu Dật trong lòng cô cảm thấy rất xúc động.  

             Từ lúc nghe điện thoại đến giờ mới được bao lâu đâu mà Triệu Dật đã chạy từ Giang Châu về đến Thiên Phủ rồi, chắc là cúp điện thoại  xong thì đã vội vã lái xe một mạch đến cao tốc, sau đó đến thẳng bệnh viện.  

             Chẳng cần nói cũng biết là phần tâm ý này đã đủ để làm Khổng Hi rất cảm động.  

             Hai người đến gần phòng bệnh.  

             Phòng bệnh là phòng đơn, rất rộng rãi, bên trong bố trí đầy đủ các loại thiết bị. Còn có một người mặc đồng phục y tá chăm sóc riêng cho ông, đang ngồi ghi chép số liệu dụng cụ ở bên cạnh.  

             Ông Khổng yên tĩnh nằm trên giường, đeo mặt nạ oxy, mặc dù mắt vẫn mở to nhưng đã trở nên vẩn đục, vô thần. Toàn thân như ngọn nến tàn, chỉ cần một cơn gió phảng phất thổi qua cũng sẽ tắt.  

             Thấy hai người đi vào, ông Khổng hơi nghiêng đầu qua, ánh mắt nhìn về phía Khổng Hi, trong mắt có yêu thương, cũng có hổ thẹn.  

             Chắc hẳn khi ông thấy hai mắt đỏ ngầu của Khổng Hi thì cũng đoán được Khổng Hi vừa mới khóc, trong lòng ông cũng cảm thấy khó chịu.  

             Khổng Hi ngồi xuống bên cạnh giường, nói nhỏ: “Ông nội, đây là Triệu Dật, cậu ấy chính là cổ đông mới của công ty mà lúc trước cháu đã nói với ông. Cậu ấy cũng là bạn của cháu, nghe nói ông bệnh nên đến đây thăm…”  

             Triệu Dật đặt giỏ trái cây xuống, đưa hoa tươi cho Khổng Hi để Khổng Hi thay hoa cũ trong bình thành hoa mới.   

             Triệu Dật mỉm cười nói: “Ông ơi, ông cứ yên tâm tĩnh dưỡng, sẽ không có chuyện gì đâu.”  

             Ông Khổng đeo mặt nạ oxy nên không tiện nói chuyện, ông dùng ánh mắt sáng hơn vài phần để đánh giá Triệu Dật từ trên xuống dưới, cuối cùng ánh mắt ông chạm vào ánh mắt Triệu Dật.  

             Triệu Dật mỉm cười, ánh mắt chân thành tiếp xúc với ánh mắt của ông Khổng, không có chút do dự nào.  

             Một lúc lâu sau, biểu cảm trong mắt ông Khổng mới trở nên nhẹ nhàng hơn. Thậm chí còn hơi có ý cười, lại nhìn Khổng Hi ở bên cạnh một chút, có vẻ cũng vui hơn.  

             Sau khi thăm hỏi đơn giản, Triệu Dật và Khổng Hi cùng đi ra khỏi phòng bệnh.  

             Bên ngoài phòng bệnh, Triệu Dật nói: “Tôi có thể xem bệnh án của ông nội cô không?”  

             Khổng Hi ngạc nhiên: “Cậu hiểu được sao?”  

             Triệu Dật cười nói: “Có lẽ tôi có cách giúp ông nhưng mà tôi nhất định phải xem bệnh án trước đã.”  

             Mắt Khổng Hi sáng lên: “Cậu nghiêm túc đấy chứ?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement