Trần Bát Hoang là đối thủ của Liễu Tông Nguyên sao?
Một người vừa mới đột phá, còn một người đã đột phá trăm năm!
Từ trăm năm trước, Liễu Tông Nguyên đã đạt đến cấp Địa Tiên, thực lực cúa ông ta hoàn toàn xứng đáng với danh đệ nhất Côn Luân Hư!
Vô địch chính là nói về ông ta!
Liều Tông Nguyên rất bình tĩnh, vững như bàn thạch, ra vẻ nắm chẳc phần thắng trong tay, Trần Bát Hoang thực sự rất mạnh, rất yêu nghiệt.
Ông ta không thể ông thừa nhận điều này.
Nhưng dù có mạnh, có yêu nghiệt đi nữa, cuối cùng vẫn chưa trưởng thành, cùng lắm cũng vừa đột phá đến Địa Tiên mà thôi.
Tu sĩ cảnh giới như vậy, ông ta có thể đập chết chỉ bằng một chưởng!
Ông ta, Địa Tiên cửu trọng, hiện giờ, Liều Tông Nguyên ông ta sớm đã đạt đến cảnh giới thất trọng!
“Nhóc con, tôi đánh giá cậu rất cao”, Liễu Tông
Nguyên ông ta sớm đã đạt đến cảnh giới thất trọng!
“Nhóc con, tôi đánh giá cậu rất cao”, Liều Tông Nguyên nhìn Trần Đức, trong đôi mắt tỏa ra sự hứng thú nồng nhỉệt.
“Trên người cậu chắc chắn có bỉ mật nào đó phải không? Nếu không thì không thể nào tìm được khí linh, càng không thể nào xóa sạch dấu ấn lão phu để lại, nếu cậu đã muốn ra mặt giúp ông ta, thì quỳ xuống, bái ta làm sư, dâng bí mật của cậu lên bằng hai tay, như vậy, có thể đổi lấy mạng của ông ta”.
Cái gì?!
Lời này vừa nói ra, trên toàn bộ sông Tây Lưu, tất cả những người có mặt, bao gồm cá Ngụy Vô Minh, đều kinh ngạc!
Liều Tông Nguyên vậy mà lại muốn nhận Trần Đức làm đệ tử?!
Đây là một việc vinh dự như thế nào chứ!
Trong hàng trăm năm qua, không biết có bao nhiêu người đã tặng lễ vật lớn, tiền bạc, võ kỹ, linh thạch, địa bàn, thiên tài địa bảo, muốn được Liễu Tông Nguyên thu nhận làm đệ tử.
Nhưng, từ trước đến nay không một ai thành công!
Mọi người đều biết, trong số những người canh giữ Côn Luân Hư, duy nhất chỉ có Liễu Tông Nguyên luôn chỉ có một mình, không có người thản thích, không có truyền thừa, cái gì cũng không có!
Có thế trở thành đệ tử của ông ta đồng nghĩa với việc có được tất cả những gì ông ta có!
Lúc này, ông ta vậy mà lại nhìn trúng Trần Bát Hoang?!
“Đáng chết, tại sao anh ta lại may mắn như
vậy!”
Trong đám đông, Lục Tử Ngang quỳ mọp trên đất, nắm chặt tay, hai mắt đỏ hoe, hồi đó hắn ta là một trong những người muốn bái Liễu Tông Nguyên làm thầy, gia tộc hẳn ta vì thế đã bằng lòng bỏ ra mọi thứ!
Nhưng, Liều Tông Nguyên chỉ nói một câu sau đó liền đuổi hắn ta đi.
Rác rưởi, không xứng tu võ!
Lúc này, Liều Tông Nguyên lại…lại…muốn nhận Trần Bát Hoang?!
Lục Tử Ngang vô cùng ghen tị.
Đáng tiếc, trong tình huống này, hắn ta chỉ có thể quỳ, đến tư cách nói chuyên còn không có!
“Cậu Trần…hay là…cậu đồng ý với ông ta đi?!”, đại trường lão Tô Tây Pha thấp giọng, cẩn thận nói: “Cậu, không phải là đối thủ của ông ta!”
“Đúng vậy!”, Vu Thu Yến cũng nói: “Có thể làm đồ đệ của ông ta, chắc chân sẽ không bị thiệt!”
“Cậu Trần, đảy là một cơ hội tốt, cơ hội tốt đế
vươn lẽn!”, Lâm Chấn Lôi cân nhắc nói: “Đây cũng là vinh dự của cậu!”
Trần Đức im lặng không lên tiếng, ánh mắt tập trung trên người Liễu Tông Nguyên, nhìn ông ta từ trên xuống dưới.
Giống như đang suy xét, cân nhắc.
Liều Tông Nguyên cũng không vội, yên lặng đứng sừng sững trên mặt sông, dẫu sao, rất khó để một người giao ra bí mật trên người mình, tên yêu nghiệt như Trần Bát Hoang, tuổi còn trẻ mà đã đạt đến cảnh giới Địa Tiên, sẽ không dễ dàng bị thuyết phục.
Vì vậy, ông ta sẵn lòng chờ.
Cũng tin rằng Trần Bát Hoang sẽ đưa ra sự lựa chọn đúng đắn, chọn sai đồng nghĩa với việc đối diện với cái chết.
“Ông…?”
Sau khi hít thở hơn mười cái, đột nhiên, ánh mẳt Trần Đức trở nên nghiền ngẫm, khóe miệng nhếch lên: “Ông là cái thá gì? Có tư cách thu nhận tôi làm đồ đệ sao? Nếu tôi là ông, đã trốn trên đỉnh Thiên Huyền Phong, thành thành thực thực làm một cục đá, hoặc sẽ lập tức cút trở về, co đầu rút cổ, tiếp tục
làm một con rùa già bất tử”.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |