Ra khỏi phòng học, Trần Đức vội vàng đi đến văn phòng của Hoàng Tố Tố.
“Cô giáo xinh đẹp, cô tìm em có chuyện gì vậy ạ?” Trần Đức hỏi.
“Em vừa mới chuyển đến, rất nhiều môn học đều không theo kịp. Hai ngày nay cô đã ghi chép cho em một sô kiến thức”, Hoàng Tố Tổ lấy hai quyển sổ ghi chép ra: “Cầm về xem cho kỹ, học tốt môn tiếng Anh sẽ rất có lợi cho em trong tương lai”.
Trần Đức ngớ người, anh còn tưởng có chuyện gì.
Dăm ba cái thứ tiếng Anh này, mười mấy tuổi anh đã biết hết rồi.
Hơn nữa, không chỉ mỗi tiếng Anh mà anh còn thông thạo ngôn ngữ của hơn mươi quốc gia lớn nhò, thậm chí anh còn có thể nói được một sô tiếng địa phương của một vài quốc gia.
Có điều, vì Hoàng Tố Tố có ý tốt nên anh cũng không nói gì mà cầm lấy cuốn sổ: “Cảm ơn cô giáo xinh đẹp ạ”.
“Không có gì, về xem cho kỹ nhé”.
Trần Đức nhận lấy cuốn sổ, đang chuẩn bị ròi đi.
Anh định đi thì có tiếng gõ cửa bên ngoài văn phòng.
Quay đầu lại, liền thây ở cửa xuất hiện một ngươi đàn ông, khoảng chừng ba mươi tuổi, thân hình khá cường tráng.
Hơn nữa, còn là một người đàn ông ngoại quốc, mái tóc vàng và đôi mắt xanh, tuy không còn trẻ nhưng lại có sức hút của một người đàn ông trưởng thành.
“Chào, Rose”, người đàn ông ngoại quốc nói tiếng
Hoa rất thạo: “Đã lâu không gặp!”
Nhìn thấy hắn, sắc mặt Hoàng Tố Tô hơi thay đổi, trông có vẻ không vui cho lắm.
“Thưa cô, đây là?” Trần Đức hỏi.
“Bạn của cô”, Hoàng Tố Tố gượng cười: “Trần Đức, xong việc rồi, em về lớp trước đi”.
“Vâng”.
Trần Đức mỉm cười, quay ngươi rời đỉ.
Khi đi ngang qua người đàn ông ngoại quốc, mũi của Trần Đức khẽ nhúc nhích, anh không khỏi cau mày.
Mùi máu.
Anh thực sự ngửi thấy mùi máu tanh từ trên người đàn ông ngoại quốc này.
“Lai lịch của người này là gì…”, Trần Đức quay đầu nhìn lại.
Người đàn ông này, chắc chắn không tầm thường.
Từ người đàn ông ngoại quốc, Trần Đức không chỉ ngửi thấy mùi máu, mà trực giác nhạy bén còn nói cho anh biết người đàn ông đó không hề đơn giản.
Anh lo lắng sẽ xảy ra chuyên nên cô ý dừng lại ờ cửa.
Có điều, trong văn phòng không hề có động tĩnh gì cả, thậm chí còn không nghe thấy âm thanh nói chuyên nào cả.
Trần Đức vẫn còn hơi lo lắng, hai mắt anh khẽ nheo lại, rất nhanh, bức tường trước mặt dần dần trở nên trong suốt.
Sau đó, biến mất hoàn toàn.
Có lẽ lực nhìn xuyên thâu có thể xuyên qua bức tường, lần này thứ anh nhìn thấy không phải là hai bộ xương, mà là hai người hoàn chỉnh.
Bên trong rất bình tĩnh, không có chuyện gì xảy ra, Hoàng Tố Tô đang ngồi trên ghê bên bàn làm việc, có vẻ như hai người đang nói chuyện gì đó.
Trông dáng vẻ của người đàn ông ngoại quốc hay Hoàng Tố Tố thì dường như đều không mây vui vẻ.
Vì không có chuyện gì xảy ra cả nên Trần Đức đã ròi đi, Tống Ngữ Yên vẫn đang ở trong phòng học, anh không thể ròi đỉ quá lâu.
“Rose, chuyện này cô làm là thích hợp nhất”, trong văn phòng, ngưòi đàn ông ngoại quốc nói tiếng Anh cực kỳ chuẩn: “Nêu cô không làm, bên trên sẽ không bỏ qua cho cô đâu”.
Hoàng Tố Tô tựa như biến thành một người khác, cô ngồi thẳng lưng, ánh mắt sắc bén, toàn thân thi thoảng toát ra sát khí, hoàn toàn khác với cô giáo hiền lành, nói tiếng Anh lưu loát:
“Bọ Cạp, tôi nói lại lần nữa, sau khi thực hiện xong nhiệm vụ lần đó, tôi đã ròi khỏi Gai Độc rồi”.
“Nhưng Độc vương không đồng ý”, Bọ Cạp nói: “Là cô tự ý rời khỏi căn cứ, cô nghĩ Độc vương không biết cô đang dạy học ở ngôi trường này sao?”
“Không phải ông ây không tìm được cô, chỉ là muốn để cô sống yên ổn một khoảng thòi gian, bây giờ Độc vương cần cô”.
“Trở về nói với ông ta, tôi đã rửa tay gác kiếm rồi, chuyện giết ngươi đừng tìm tôi nữa”, sắc mặt Hoàng Tô Tố u ám, bá khí nói: “Nêu muốn trả thù tôi, cứ việc đến
đây, Rose tôi chấp hết!”
“Được, nếu đã như vậy thì tôi sẽ chuyển lời của cô đến Độc vương”, ngưòi đàn ông ngoại quốc được gọi là Bọ Cạp vô cùng tức giận, đóng sầm cửa bỏ đi.
Bên trong lớp học.
Đàm Thu hạ gục một tên, đứng ở trước mặt Tống Ngữ Yên, trong chốc lát cũng không có ngưòi nào dám tiến lên gây chuyện.
“Đàm Thu, xin cậu đấy, thả tôi ra được không?” Tống Ngữ Yên chớp chớp đôi mắt to tròn, tinh quái cầu xin Đàm Thu.
Đàm Thu vờ như không nghe thấy.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |