Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)

Advertisement

Nội dung từ 186 đã được điều chỉnh. Cảm ơn bạn đọc đã thông báo cho admin ạ.

Như này cũng to quá đi mất.

It nhất cũng là cup G!

Anh biết của Lâm Dao rất to, nhưng không ngờ lại to đến vậy, anh phát hiện trước đây bàn thân đã đánh giá thấp Lâm Dao rồi.

Nhìn thấy ánh mắt của Trần Đức, hai má Lâm Dao lập tức trờ nên đỏ bừng: “Anh nhìn đâu đây?”

“E hèm”.

Trần Đức thu hồi tầm mắt, bây giờ cần phải giải quyết chính sự trước.

Anh nhìn ra cửa.

“Người bạn ngoài cửa, nếu như đã đến rồi, tại sao cứ đứng ở bên ngoài?”

“Không hổ là Hoang giaỉ”

Trần Đức vừa dứt lời, một bóng người bước ra khỏi cửa, người đến không phải ai khác mà chính là Quan Hổ.

Ông ta mặc một bộ đồ dân quốc, trông ông ta giống như một học giả ờ tuổi năm mươi.

Lâm Dao không ngờ ngoài cửa lại có ngưòi, vẻ mặt cô kinh ngạc, bất giác kéo cổ áo trên ngực lại: “ông là ai, sao ông lại ở đây?”

“Cô Lâm, tôi là Quan Hổ, quản gia của Trương Thiên Dương – chủ tịch tập đoàn bất động sản Thiên Dương, mạo muội đến làm phiền, thành thật xin lỗi cô”.

“Trương Thiên Dương?” sắc mặt Lâm Dao nhất thòi thay đổi: “Trương Tử Đằng bảo ông đến sao?”

“Cô Lâm, đừng hiểu lầm, tôi đặc biệt đến đây mòi Hoang gia, có chuyện nhờ cậu ấy giúp đỡ”.

Quan Hổ biết Lâm Dao đã hiểu lầm, tưởng ông ta đến đây gây chuyện nên vội vàng giải thích: “Cô yên tâm, tôi tuyệt đối không có ác ý”.

“Tìm Hoang gia?”

Lâm Dao liếc nhìn Trần Đức, biết người Quan Hổ vừa nhắc đến là anh.

“Không sao, Lâm Dao, cô lên lầu trước đi, có thể là ông ta tìm tôi có chút chuyện”, Trần Đức nói: “Nếu có ác ý, cũng không cần phải đứng đợi ở ngoài cửa năm tiếng đồng hồ”.

“Năm tiếng?”, Lâm Dao kinh ngạc: “Anh nói người này đứng ở ngoài cửa năm tiếng”.

Trần Đức gật đầu: “Cô có thể hỏi ông ta”.

Lâm Dao di chuyển ánh mắt sang phía Quan Hồ.

Sắc mặt Quan Hổ hơi thay đổi.

Quả nhiên là cao nhân.

Đúng thật là ông ta đã đứng đợi ngoài cửa hơn năm tiếng đồng hồ rồi.

Có điều, ông ta đến đây không hề quấy nhiễu đến ai cảỉ

Có thể nói là không một tiếng động.

Vì ông ta đến đây lúc đêm khuya, không tiện quây rầy nên đã đợi sẵn ở cửa, dự định chò đến khi trời sáng thì gõ cửa đi vào.

Không ngò đối phương lại có thể biết ông ta vẫn luôn đứng ngoài cửa.

Ông ta rất kinh ngạc, nhưng cũng có chút buồn bực.

Thanh niên này biết rõ ông ta đã đến, nhưng vẫn bắt ông ta phải đợi hơn năm tiếng đồng hồ.

Cả thành phố Tần Thành có mấy ngươi dám đối xử với ông ta như vậy.

Có điều vừa nghĩ đến bản thân còn có chuyên nhờ giúp đỡ, cho dù Quan Hổ có ý kiến gì thì cũng chỉ có thể giữ trong lòng:

“Cô Lâm, quả thực đúng như Hoang gia đã nói, tôi đã ở ngoài cửa hơn năm tiếng rồi”.

“Ông IỢỈ hại thật…”, Lâm Dao giơ ngón tay cái lên, sau đó nói: “Vậy được rồi, hai ngươi nói chuyên đỉ, tôi đi lên ngủ bù một giấc”.

Quần áo của Lâm Dao quá mỏng, cô không muốn bị người đàn ông nào khác ngoài Trần Đức nhìn thấy, nên cô viện cớ lên lầu.

Sau khi cô rời đi, Quan Hổ nói: “Hoang gia, cậu hẳn vẫn còn nhớ anh Dương đã từng đến…chỗ cậu ở hai năm trước đúng không?”

Vốn dĩ ông ta định nói nhà tù, nhưng sau khi nghĩ lại, thây từ này không được may mắn cho lắm, nên đã đổi thành từ khác.

“Tôi nhớ”, Trần Đức biết ý định của Quan Hổ, nhưng anh không ngờ Trương Thiên Dương lại tìm đến đây nhanh như vậy.

“Tôi biết ông tìm tôi có chuyên gì nhưng tại sao Trương Thiên Dương không đích thân đến?”

“Thành thật mà nói”, Quan Hổ im lặng một hồi, bước lên trước, thấp giọng đáp: “Anh Dương… tình hình của anh ấy không được ổn lắm, đã hôn mê bất tỉnh rồi”.

Sau đó, Quan Hổ thuật lại những gì đã xảy ra vào đêm qua với vẻ mặt đau buồn, không ai ngờ mọi chuyên lại xảy ra đột ngột như vậy.

Trần Đức thật sự không ngờ Trương Thiên Dương đột nhiên đổ bệnh, lại còn liên quan đến anh:

“Tôi không thể rời khỏi đây quá lâu. Trong vòng mười phút, nếu tôi có thể nhìn thấy Trương Thiên Dương, vậy

thì tôi có thể đi cùng với ông”.

“Mười phút?”

Sắc mặt Quan Hổ hơi thay đổi, ngươi này quá kiêu ngạo, ông ta đã đích thân đến tận cửa đợi hơn năm tiếng đồng hồ, nhưng thôi bỏ đi, những chuyên này vì Trương Thiên Dương ông ta có thể làm được.

Nhưng!

Trần Bát Hoang thực sự đã đưa ra một yêu cầu quá sức vô lý!

Phải biết rằng, từ đây đến biệt thự của Trương Thiên Dương ít nhất cũng phải mất ba mươi phút.

Mười phút là chuyên không thể nào.

“Đúng, chỉ mười phút thôi”, Trần Đức lặp lại như cũ, Tống Ngữ Yên có thể sẽ gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào, nếu như anh đã ký hợp đồng thì phải giữ lời hứa, không thể để cô ấy xảy ra chuyên.

“Hơn nữa, trong vòng mười phút này, nhất định phải bảo đảm đưa tôi trở lại đây, thời gian rời khỏi đây không được quá mười phút”.

Giọng điệu của Trần Đức biểu thị không thể thương lượng, có thể làm được hay không là chuyên của Quan Hổ.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement