“Tôi tin cái đầu cậu”, Lão Yêu Hoàng lẩm bấm một câu, tuy Trần Đức nói đúng, nhưng ông ta vẫn khó che đậy nồi kinh hãi.
“Rào rào!”
Nhược Thủy sôi sục, thú Thủy Hư nhảy vọt lên cao vạn trượng.
Cuối cùng dừng trước người Trần Đức.
Trần Đức không thu vào tiếu thiên địa ngay lập tức, mà cùng Hiên Viên Anh Hùng bước lên trước, cưỡi lên thú Thủy Hư, nhanh chóng bơi về bờ bên kia!
Cho đến lúc này, đám người Thủy Dương Vân, Cát Phong Hành mới chú ý đến Hiên Viên Anh Hùng, Cát Phong Hành ngạc nhiên nói: “Sao… sao lại có thêm một người?”
“Không biết”.
Thủy Dương Vân rất thản nhiên, bình tĩnh: “Tôi chỉ biết, Trần Bát Hoang chưa tăng cảnh giới, người bên cạnh cậu ta cũng không mạnh, tôi hoàn toàn không cảm nhận được nguyên khí dao động, hoàn toàn chỉ là phế vật, Phong Hành, lần này có lẽ hai chúng ta thực sự sắp có được cơ duyên lớn rồi!”
Lời nói thản nhiên của Thủy Dương Vân lập tức khiến Cát Phong Hành nối hứng thú, lóe lên hào quang hy vọng, nhưng ông ta vẩn hơi lo lắng: “Tam trưởng lão, người bên cạnh Trần Bát Hoang hình như đến từ bờ bên kia, thực sự không vấn đề chứ?”
Không phải ai cũng có thế qua được bờ bên kia Nhược Thủy, người có thế đi ra từ bẻn đó, chẳng lẽ là phế vật thật?
“Đương nhiên có vấn đề, hơn nữa, vấn đề rất lớn”, Thủy Dương Vân tự tin nói: “Có thế vượt qua bên kia bờ, đương nhiên không phải kẻ yếu, chỉ đáng tiếc, rất rõ ràng, người đó bị thương nặng, rất yếu, ngay cả thọ nguyên cũng không còn mấy ngày, chẳng khác gì với người phàm, không phải lo lắng!”
Thủy Dương Vân chắp hai tay sau lưng, mái tóc ông ta bay bay, giống như cao nhân tuyệt thế, bình phẩm Hiên Viên Anh Hùng.
Vân Tịch Dao, Vân Diệp, Tu La Tử, hai vị thái thượng trường lão đảo Định Thiên, và cả An Nhã Hi đã trốn vào bóng tối đều nhìn chằm chằm không chớp mắt thú Thủy Hư đang lướt nhanh trên hồ Nhược Thủy.
Thú Thủy Hư đi với tốc độ rất nhanh, nhanh như một luồng ánh sáng, hồ Nhược Thủy như thuộc về thế giới của nó, không gian của nó, trong chớp mắt đã đi mấy trăm mét, những chỗ nó đi qua, nước phía sau chia thành hai bên, bọt nước bắn cao trên mấy trảm trượng!
Hồ Nhược Thủy rộng ba bốn vạn mét, ba năm phút đã đến bên bờ!
Trần Đức mời Hiên Viên Anh Hùng xuống bờ, mái tóc trắng tuyết của ông ta bay bay trong gió, ánh mắt kiẽn nghị và đầy thăng trầm lướt nhìn xung quanh.
Mười mấy vạn năm rồi, ông đã lâu khỏng ngắm nhìn cảnh tượng bên ngoài.
Mười mấy vạn năm nay, ông ta chỉ thấy sa mạc.
Không ngờ, đời này của ông ta còn có thể trở về thế giới đại thiên, kể cả là người tâm tính trầm ổn như Hiên Viên Anh Hùng, trong lòng vẫn dâng lên sự kích động mà người thường khó phát hiện.
“Hiên Viên tiền bối, thế giới bên ngoài chắc hơi khác với trước đây phải không?”, Trần Đức mỉm cười với Hiên Viên Anh Hùng.
“Đúng thế”.
Hiên Viên Anh Hùng gật đầu: “Thay đối rất lớn, năm đó, hòn đảo này còn là một vùng đất hoang, bây giờ đã nhà cao chọc trời, thủ phủ san sát…”
Vừa nói, ánh mắt của ông ta hướng về mấy người đang đợi ở đây, cuối cùng lướt nhìn qua Cát Phong Hành, Thủy Dương Vân, chậm rãi nói: “Hai ông già đó, đến đây có ý đồ”.
Cát Phong Hành và Thủy Dương Vân cách bọn họ không xa, cũng chỉ cách bảy tám mươi mét.
“Đúng, bọn họ là người của học cung Đạo Vận”, Trần Đức đã nói cho Hiên Viên Anh Hùng biết hoàn cảnh của mình, không khỏi cười khố nói: “Thật không ngờ, mười tháng trôi qua, bọn họ vẫn còn đợi ờ đây, thật kiên nhẳn”.
Gần mười tháng trôi qua, Trần Đức thực sự không nghĩ bọn họ sẽ còn ở đây, thực sự khiến anh rất kinh ngạc.
Trần Đức cũng lướt nhìn sang Cát Phong Hành và Thủy Dương Vân theo ánh mắt của Hiên Viên Anh Hùng, tên trên người Cát Phong Hành phát ra sát ý cực kỳ dày đặc gần như sắp kết thành chất rắn, đôi mằt già nhìn chằm chằm Trần Đức, như rắn rết, ánh mắt âm lạnh.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |