ở ngoại vi Côn Luân Hư, địa hình vô cùng phức tạp, nếu không có người có thực lực mạnh hoặc có người có thực lực mạnh dẫn đường thì không chỉ dễ bị lạc mà còn có thể chết giữa đường.
Trần Đức đang giữ tấm bản đồ của Lục Phong đưa. Trên bản đồ chỉ là một phần của Côn Luân Hư. Trên đó thể hiện rõ đường đi từ Hương Giang đến Thiên Kiếm Phong và từ Thiên Kiếm Phong đến học viện Vô Song, đây là con đường gần và phù hợp với Trần Đức nhất.
Trần Đức chỉ có tám ngày, anh không hề trì hoãn. Sau khi đến Hương Giang, đi theo con đường trên bản đồ đến núi Côn Luân, tiến vào sâu bên trong núi, sau khi đến chỗ tiếp giáp Côn Luân Hư, anh cảm thấy rõ ràng nồng độ linh khí ở đây đích thị cao hơn rất nhiều so với thế tục!
Gấp hơn mười lần!
Dọc theo đường đi anh còn nhìn thấy rất nhiều hoa, cây cối và thảo dược mình chưa từng gặp qua, thậm chí đi sâu vào còn thấy một vài động vật tướng mạo kỳ quái.
Dưới sự bồi dưỡng của linh khí, dã thú thông thường ngày xưa rõ ràng đã xuất hiện biến dị ở các mức khác nhau.
Rất dứt khoát.
Trên người Trần Đức tản ra khí tức cường giả, mặc dù dã thú mạnh, nhưng nó cũng không dám tập kích anh.
Dù đường núi gập ghềnh, nhưng Trần Đức giống như đi trên đất bằng, đêm trăng sáng, Trần Đức không dừng lại nghỉ ngơi, tốc độ còn ngày càng nhanh, đồng thời anh cũng nâng cao cảnh giác chuẩn bị đón một vài tình huống bộc phát bất cứ lúc nào.
Đây là thói quen nhiều năm từ khi anh nhập ngũ, chỉ cần đến một nơi không hiểu biết gì, bất cứ lúc nào anh cũng sẽ quan sát tỉ mỉ và tìm hiểu tình hình xung quanh.
Đột nhiên.
Bước chân của anh dừng lại.
Bởi vì.
Anh nhìn thấy hai người trước mặt.
Cầm đầu là một tên đàn ông khoảng chừng ba mươi tư ba mươi lăm tuổi, đầu cắt ngắn, người cơ bắp, giống như thường tập luyện ở phòng gym, trông vô cùng có sức lực.
Sau lưng có một người đàn ông giống y vậy, khoảng chừng bốn mươi tuổi.
Tốc độ của bọn họ rất nhanh, đấu đá bừa bãi. Trần Đức vừa nhìn thấy bọn họ thì tên đàn ông cầm đầu lại chạy thẳng về phía anh, đụng vào người anh.
Hai người liền lùi lại hai bước.
Còn chưa kịp nói gì, tên hầu hơn bốn mươi tuổi trợn tròn mắt nhìn anh tràn đầy sát ý, trông cực kỳ khó chịu, hắn ta lấy ra một cái búa bổ về phía đầu Trần Đưc.
Trần Đức nhanh tay nhanh mắt, thuận thế né tránh kịp.
Cũng may bất cứ lúc nào anh cũng duy trì cảnh giác.
Nếu không rất có thể sẽ bị một búa kia bổ trúng.
“Mẹ nó, tránh nhanh đây”, tên hầu mặt đầy ngang tàng, gã nổi giận nói: “Mẹ kiếp mày không có mắt hả? Còn không mau xin lỗi cậu chủ Bộ đi!”
“Được rồi, gấp rút lên đường mới quan trọng”.
Người đàn ông cầm đầu mở miệng,
giọng nói hùng hậu và trầm thấp, hắn ta không hề liếc nhìn Trần Đức.
Hẳn ta dẫn theo người hầu tiếp tục lên đường, cũng không biết muốn đi nơi nào.
Nhìn bóng lưng của hai người, Trần Đức cau mày, sát ý trong mắt dập dờn.
Vừa rồi,
Rõ ràng là cái tên đàn ông hơn ba mươi tuổi kia đụng vào anh. Thực tế sau khi phát hiện ra hai người anh liền dừng lại, sao anh có thể đụng vào người ta chứ?
Không ngờ cái tên hầu kia lại muốn giết anh!
“Côn Luân Hư tàn khốc như vậy sao?”, Trần Đức lẩm bẩm, anh thu hồi ánh mắt, không có nhiều thời gian trì hoãn, anh phải gấp rút chạy tới Thiên Kiếm Phong.
“Đứng lại!”
Đột nhiên,
Anh vừa chuẩn bị đi,
Hai người kia chợt dừng lại.
Người đàn ông cầm đầu nhìn chằm chằm anh, hắn ta trầm giọng nói: “Vừa rồi trong mắt mày xuất hiện sát ý? Muốn giết tao?”
Trần Đức dừng lại.
Đúng là vừa rồi anh xuất hiện một chút sát ý, người ta không nói hai lời liền nhấc búa muốn bổ vào anh, anh có thể không xuất hiện sát ý sao?
Huống chi anh cũng chỉ xuất hiện sát ý mà thôi, không hề có ý muốn ra tay.
“ừ’, Trần Đức thành thật trả lời, giọng rất nhạt, không có bất kỳ chữ thừa.
“Ha ha ha, cậu chủ Bộ, hắn muốn giết cậu?”, tên hầu của hắn ta đột nhiên bật cười, giống như nghe thấy truyện cười: “Thằng nhóc, màu không quen cậu chủ nhà tao à?”
“Tôi cần phải biết sao?”, Trần Đức hỏi ngược lại.
“Đúng, đúng là nên biết!”, tên hầu kia cao giọng, gã lớn tiếng nói: “Cậu chủ nhà tao họ Bộ, tên Kinh Phong!”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |