Anh vốn không phải đối thủ của linh hồn thể trước mặt.
Nếu cô ta muốn gây bất lợi cho anh thì chẳng cần phải nói nhảm nhiều như vậy làm gì.
Tiếp đó…
Trần Đức nhắm mắt lại.
Linh Lung khẽ lắc người một cái, lần nữa tiến vào đầu Trần Đức. Cùng lúc đó, Trần Đức nhắm hai mắt lại, đột nhiên, khoảng không tăm tối trước mặt anh xuất hiện một tia sáng.
Kế đó, tia sáng kia bắt đầu khuếch trương, anh nhìn thấy những sợi ánh sáng mảnh như sợi tóc, chúng đan xen vào nhau, dần hội tụ lại một chỗ. Vô số sợi ánh sáng cùng trói buộc một bóng người tí hon.
Bên dưới người tí hon kia là một vùng mênh mông như đại dương, có chất lỏng màu sữa trắng ngà chảy xuôi, vô cùng vô tận, mênh mông không có điểm dừng.
Trần Đức ngạc nhiên phát hiện bóng người kia…
Chính là anh!
Anh muốn nhúc nhích, nhưng bởi vì bị trói nên không cách nào hành động được.
“Có thấy không?”, giọng của Linh Lung lại lần nữa vang lên, kế đó, cô ta xuất hiện trước mặt Trần Đức. Chỉ khác ở chỗ, Linh Lung có thể tùy ý bay nhảy, di chuyển hệt như một tinh linh, lơ lửng giữa không trung.
“Đây chính là biển tâm thức của anh, khi anh đạt đến trình độ nhất định thì có thể giãy khỏi trói buộc này, giống như tôi, có thể trôi nổi trong biển tâm thức. Mạnh hơn nữa thì có thể hồn rời khỏi xác, uhm… nói là linh hồn thì chẳng bằng nói là thần thức, có lẽ sẽ đúng hơn”.
Trần Đức muốn nói gì đó, nhưng lại không cách nào mở miệng.
Cùng lúc đó, một cơn đau dữ dội ập đến, anh đột ngột mở hai mắt, cảnh tượng vừa rồi đã hoàn toàn biến mất, khoảng không trước mặt anh lại khôi phục như thường.
“Anh quá yếu ớt, bổn cô nương chỉ có thể để anh xem trong chốc lát, nếu cứ tiếp tục như thế, sẽ khiến trí não anh bị tổn thương”, Linh Lung nói, tuy nhiên, lúc này cô ta đang ở trong đầu Trần Đức.
“Tóm lại, biển tâm thức tựa như một căn phòng, vốn dĩ chỉ có anh ở đó, giờ có thêm tôi, đối với anh cũng không có gì ảnh hưởng, hiểu không?”
Linh Lung cảm thấy có hơi mệt mỏi, đối với võ giả có cấp bậc như Trần Đức thì những việc này quá mức phức tạp và khó có thể tưởng tượng được.
Trần Đức là một người rất dễ tiếp nhận sự mới lạ, tuy chuyện vừa rồi có hơi ly kỳ, nhưng anh đã nhanh chóng hiểu rõ và chấp nhận điều đó.
Đồng thời, anh cũng nhận ra rằng phía trước còn một chặng đường dài mà anh phải đi.
Lâu Vạn Xuân và gã họ Trần kia… liệu bọn họ có phải là cao thủ đã đạt đến cảnh giới thần thức ly thể?
Trần Đức hít sâu một hơi, rồi lại thở hắt ra, anh đã hiểu rõ đại khái và dần lấy lại bình tĩnh: “Cô ở trong biển tâm thức của tôi thì có gì tốt? Còn nữa… rốt cuộc cô có lai lịch như thế nào?”
“Đương nhiên là bởi vì thể chất của anh thuộc tính hỏa, ở lại biển tâm thức của anh, tôi có thể rèn luyện thần trí của mình, đồng thời những tổn thương thần thức của tôi cũng dần được chữa trị… Tạm thời anh không hiểu được đâu, mà cũng không cần hiếu, sẽ không có lợi cho anh”.
“Chúng ta nói tiếp chuyện đỉnh Long Văn đi, nhóc à, nhóc tên gì đó? Chẳng lẽ nhóc định khiêng đỉnh Long Văn ra khỏi đây à?”
“Trần Đức, tự Bát Hoang”.
Trần Đức bình thản tiếp nhận tất cả những chuyện đang xảy ra trước mắt, tinh thần của anh đã hoàn toàn bình tĩnh, không còn chấn động, mà trở nên cực kỳ ổn định. Sau khi thờ ơ giới thiệu tên mình, anh nói tiếp: “Tôi cũng không định khiêng nó ra ngoài như vậy, nhưng muốn đem nó đi thì hình như… chỉ có thể làm thế. Tôi cứ thế khiêng ra ngoài thì sẽ sống không quá ba ngày ư? Có ý gì?”
“Ha ha, năm đó, cũng vì nó mà suýt nữa bổn cô nương đã đi đời nhà ma rồi. Lúc trước, có không biết bao nhiêu cao thủ ngấp nghé nó, không ngờ hôm nay lại làm lợi cho nhóc”, giọng Linh Lung tràn đầy u oán, có điều, đã nhiều năm trôi qua, cô ta đã sớm mất đi hứng thú. Chung quy thì cái đỉnh này cũng không thuộc về cô ta, xem như vô duyên, không thể miên cưỡng được.
Quan trọng nhất là với trạng thái của cô ta hiện tại thì không thể nào sử dụng đúng tác dụng của đỉnh Long Văn được.
“Trần Bát Hoang, đặt hai tay của anh lên hai quai đỉnh”.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |