Trong lúc bọn họ nói chuyện, Trần Đức cũng không dừng lại, vẫn đi về phía trước.
Lúc này, anh đã đi tới trước mặt sáu người.
Trần Đức không tính làm quen với họ, nhưng Đạm Đài Nguyệt lại bỗng dưng mớ miệng, tốt bụng nhắc nhở: “Anh bạn này, núi Bách Thú rất nguy hiểm, một mình anh đi vào không khác gì chịu chết. Nếu chỉ vì một ít linh thạch mà đánh bạc cả tính mạng thì không đáng”.
Cô ta vừa nói vừa lấy ra vài miếng linh thạch có linh khí cực kỳ nồng màu hồng cỡ bằng bàn tay: “Mấy miếng linh thạch này đủ để đổi một con dã thú đã chết, anh cầm nó rồi rời khỏi đây đi!”
Trần Đức kinh ngạc, không ngờ ở một nơi tàn khốc như Côn Luân Hư lại có người tốt bụng như vậy?
Sau đó, anh chợt mỉm cười, đáp: “Cảm ơn cô, nhưng linh thạch thì thôi, tôi không phải tới đây đế bắt dã thú mà chỉ là đang vội nên tính băng qua núi Bách Thú!”
“Băng qua núi Bách Thú?”, Lương Khâu lại nói, đánh giá Trần Đức một lượt từ trên xuống dưới, nghiền ngẫm trêu ghẹo: “Đúng là can đảm ghê, muốn băng qua núi Bách Thú phải tiến vào sâu bên trong. Một mình anh đi vào thì sẽ lập tức chết không chỗ chôn đó”.
Ngay cả Mậu Danh trước đó đã nhìn Trần Đức bằng ánh mắt khen ngợi cũng nhíu mày, cảm thấy tên nhóc này có chút kiêu ngạo.
Một mình mà đòi băng qua núi Bách Thú, còn là võ giả trẻ như vậy, hoàn toàn chính là nằm mơ giữa ban ngày, ok?
Trong trí nhớ của họ, họ chưa từng thấy Trần Đức trong số thế hệ trẻ, cũng chẳng quen biết nên đương nhiên anh chỉ là võ giả bình thường.
Võ giả bình thường trong độ tuổi này chắc chỉ đạt tới Linh Căn kỳ là cùng nhỉ?
Không, nói chính xác hơn có lẽ còn chưa đạt tới Long Tượng kỳ của Địa Nguyên Tam Trọng nổi ấy chứ!
“Sâu trong núi Bách Thú có một số dã thú không thua kém gì Linh Căn kỳ, thậm chí là Linh Hải kỳ, anh có chắc muốn băng qua đây không vậy?”, ngay cả Đạm Đài Nguyệt cũng thây Trần Đức có chút kiêu ngạo, ngây thơ: “Có thế gặp được tôi là may mắn của anh đó, anh nên cầm linh thạch rồi đi đường khác đi!”
“Ặc… thật sự không cần đâu”, Trần Đức không để ý đến Lương Khâu, nói với Đạm Đài Nguyệt: “Cảm ơn lòng tốt của cô, tôi muốn đi qua con đường này”.
Trần Đức nói xong cũng không tính nói gì thêm, chào tạm biệt họ rồi xoay người đi vào núi Bách Thú.
Đạm Đài Nguyệt hừ hừ trước sự lạnh lùng của Trần Đức, nên nói cô ta cũng đã nói rồi, thậm chí vì bớt khiến một người uổng mạng còn lấy ra mấy miếng linh thạch. Nếu đối phương đã không nghe thì cô ta cũng chẳng muốn xen vào việc của người khác nữa.
“Ha… Đầu năm nay mấy người ngu ngục nhiều ghê, có cản cũng không cản được cứ muốn đi chịu chết”, Lương Khâu lạnh nhạt nói: “Hy vọng tên nhóc kia đừng cản trở chúng ta, không thì chưa chờ dã thú xơi, tôi cũng sẽ tự tay giết chết anh ta”.
“Không đến lúc cần thiết thì tốt nhất là đừng nên tùy tiện giết người, huống chi… chúng ta cũng không phải đến để giết người”, Đạm Đài Nguyệt khẽ nhắc.
“Nguyệt, anh biết mà, em đó, chỉ là quá tốt bụng”, Lương Khâu hoàn toàn không thèm để ý nói.
“Tôi chỉ là không muốn để người ngoài làm hỏng chuyện của chúng ta thôi”, sắc mặt Đạm Đài Nguyệt lạnh nhạt, gắt nói.
“Núi Bách Thú lớn như vậy, chắc hẳn sẽ không dễ dàng gặp phải đâu nhỉ?”, Mậu Danh lấy một cái dụng cụ trên người ra, nó giống như một thiết bị lần theo dấu vết, bên trên đang có một điểm xanh nhạt lóe lên.
“Được rồi, đừng lãng phí thời gian nữa, chúng ta đi vào thôi!”, Đạm Đài Nguyệt mở miệng.
Sau đó, đội ngũ sáu người lập tức đi vào núi Bách Thú.
Trần Đức không để ý đến sáu người đằng sau, anh cảm thấy có lẽ họ chỉ là đội ngũ tới đây để bắt dã thú nên cũng chẳng quan tâm lắm, mà là dùng hết sức lên đường.
Núi Bách Thú vô cùng lớn, muốn băng qua ngọn núi này thì dù với tốc độ của anh cũng phải mất nửa ngày.
Lúc này, trời đã sập tối, một khi trời tối, dã thú trong rừng cũng bắt đầu hoạt động đi kiếm ăn. Anh phải tranh thủ thời gian lên đường được chút nào hay chút ấy.
Mặt trời dần xuống núi, sắc trời cũng càng trở nên u ám.
Trần Đức mở thấu thị nhãn, ngắt lấy một ít lá cây và cỏ dại cài lên người, thu liễm hơi thở, dựa vào kinh nghiệm phong phú trong mười mấy năm qua vừa núp vừa tiến lên!
Trong đêm đen, anh nhìn thấy không ít dã thú, trong đó có ba con giống như Truy Phong Sư của Mục Lâm, cơ thể khổng Tô như ba ngọn núi nhỏ di động, thở hồng hộc.
Trần Đức dùng kinh nghiệm ẩn núp của mình đi ngang qua chúng nó mà cũng không bị phát hiện, sau đó anh đấy nhanh tốc độ rời đi…
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |