Bé Con, Xin Đừng Dụ Dỗ - Thư Nghiên (truyện full)

Advertisement
Hôm nay là ngày vui không tránh được việc bị mời rượu, trong người có nồng độ cồn nên Nghiên Trì không lái xe, hắn đành phải gọi taxi đưa cả hai về căn hộ Nghiên lão gia chuẩn bị thôi.

Thư Nghiên yếu ớt ngồi tựa vào lòng hắn, cảm giác như nguyên khí trong cơ thể sắp bị tiêu hao hết vậy.

Không ngờ rằng bản thân vì ngày hôm nay lại mệt như thế, bác sĩ cũng đã nói tránh làm những việc hao tâm tổn sức rồi, nhưng không phải chỉ vì lo lắng hồi hộp mà đã thành ra nông nổi này chứ?

Hắn nắm chặt tay cô, tự thề với trời rằng sẽ không bao giờ buông đôi tay này ra khỏi.

Ngày hôm nay hắn thật sự rất hạnh phúc, ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời hắn đã trải qua.

“Vợ, bà xã, em yêu... Nên gọi em thế nào đây nhỉ.”

“Anh gọi thế nào em cũng đều thích cả.”

Cô khó khăn lẩm bẩm một câu nhỏ, vẫn luôn không ngừng cảm nhận hơi ấm từ cơ thể hắn.

Nghiên Trì ngẫm nghĩ một lát, chung quy lại thì hắn vẫn thích gọi bé con hơn. Bé con của hắn, để hắn yêu thương, bảo vệ và chở che.

Ngồi taxi gần hai tiếng đã tới nơi rồi, giờ đã không còn sớm nữa, bản thân ai nấy cũng đều cạn kiệt sức.

Hắn ôm Thư Nghiên vào trong, nhìn sơ qua thiết kế nội thất trong nhà rất ấm cúng, thích hợp cho đôi vợ chồng mới cưới.

Tạm gác lại chuyện này đi đã, hắn nhìn một lượt xung quanh rồi đưa cô vào phòng ngủ.

Lúc chiều quản gia đã chuyển đồ đạc của cả hai về đây rồi, nên không cần phức tạp chuẩn bị cái gì nữa.

“Nghiên Trì...”

“Anh đây.”

Hắn để cô ngồi ngay ngắn xuống giường, dịu dàng đáp trả.

“Em thật sự rất yêu anh.”

“Anh biết, anh cũng yêu em.”

Thư Nghiên khẽ chớp mắt cố gắng thu lại gương mặt của người đàn ông trước mắt, hình ảnh trong veo không chút tì vết.

Lời yêu anh dù cho có nói nhiều đến thế nào cũng không đủ...

Cô yêu hắn còn hơn cả những gì mình nói ra, thật sự không ai hiểu hết được hắn đối với cô quan trọng thế nào. Kể từ khi được sinh ra tới tận bây giờ, trừ bố mẹ ra thì hắn là người duy nhất, người duy nhất khiến cô không nỡ rời xa.

Phải làm sao đây, dường như đã không còn cách nào khác cả?

“Sao thế, sao lại nhìn anh bằng ánh mắt này? Em đang nuối tiếc điều gì à, muốn làm điều gì với anh?”

“Nếu như không gặp em thì bây giờ anh sẽ thế nào?”

Hắn ngồi xuống cạnh cô, trầm ngâm nghĩ ngợi một lúc.

Nếu không gặp được cô thì hắn sẽ không được trải qua nhiều chuyện thế này, cũng không cảm nhận được mùi vị của sự hạnh phúc. Và có lẽ nếu không gặp được cô thì chắc hắn sẽ không có tình cảm với bất cứ cô gái nào khác. Với tính cách của hắn thì ngoài cô ra, quả thực không còn ai có thể khiến hắn rung động được nữa.

“Anh vẫn sẽ bị ép về nhà và trở lại với công việc giúp bố điều hành công ty. Anh sẽ như một cỗ máy làm việc, làm vì sự ép buộc, làm một cách không có mục tiêu và chẳng có gì hứng thú. Cuộc sống anh sẽ trở nên nhạt nhẽo vô cùng, mọi thứ xung quanh sẽ khiến anh trở nên vô cảm và khó chịu. Rồi đến già, anh trở thành một ông già độc thân và khó tính, ai ai cũng đều không ưa nổi.”

Thư Nghiên ngước nhìn hắn, đôi đồng tử khẽ lay động.

“Anh không được như vậy.”

Hắn bật cười vuốt nhẹ tóc cô gật nhẹ đầu.

“Đương nhiên là thế rồi, đó là chỉ khi không gặp được em thôi. Còn bây giờ, nhờ có em mà anh đã thiết tha trong công việc và cuộc sống rồi, hơn nữa mục tiêu của anh không chỉ là những điều đơn giản như hiện tại, mà còn hơn thế nữa.”

Hắn sẽ dốc hết sức để cho cô một cuộc sống thật vui vẻ và hạnh phúc. Chân trời góc bể, dù cô có muốn gì hắn nhất định sẽ đem thứ đó về cho cô. Một cuộc sống vợ chồng sung túc, an nhàn có hai người đồng lòng cùng chung một nhịp đập, hay với những đứa trẻ đáng yêu là kết tinh tình yêu của cả hai... Mọi việc, mọi thứ cần chuẩn bị hắn đã sẵn sàng cả rồi.

Đáy lòng dâng lên một cảm xúc xúc động, Thư Nghiên không dám đáp trả gì về niềm hạnh phúc của hắn, cũng bởi tới bây giờ cô chẳng còn làm gì được nữa.

“Anh phải chăm sóc bản thân cho thật tốt, nhất là sức khoẻ của mình.”

“Anh biết rồi.”

“Đừng làm việc quá sức, phải ăn uống đủ bữa, nghỉ ngơi đủ giấc.”

“Ừm... Nhưng sao em lại nói anh mấy thứ này? Sau này em từ từ nhắc nhở anh là được.”

Khó lắm, sợ rằng sẽ chẳng có cái gọi gì là sau này...

“Anh phải lo cho mình thật tốt mới có thể lo cho em đúng chứ?”

“Bé con luôn là sự ưu tiên của anh, chỉ cần mọi thứ của em đều tốt thì mọi thứ của anh cũng tự động tốt lên thôi.”

Thư Nghiên khẽ cụp mi mắt, cô gượng người nhỏm dậy hôn vào đôi môi kia.

Từng lời nói của hắn như con dao cứa nhẹ vào trái tim cô vậy, rất nhói đau...

Cuối cùng thì lời xin lỗi vẫn là lời duy nhất mà cô có thể nói với người đàn ông này.

Hắn có hơi ngạc nhiên một chút nhưng vẫn yêu thương đáp trả lại nụ hôn.

Bất giác dòng máu nóng trong người như ngọn sóng từng đợt cuộn trào, Thư Nghiên mím đôi môi nhợt nhạt đẩy Nghiên Trì ra khỏi.

“Sao thế?”

“Em xin lỗi, em hơi mệt rồi.”

Hắn gật đầu nhìn sang đồng hồ. Phải rồi, sơ ý quá, đã muộn thế này mà còn chưa cho cô nghỉ ngơi nữa.

“Anh pha nước ấm cho em nhé, tắm xong rồi vào ngủ một giấc.”

“Anh tắm trước đi... Chiếc váy này rất đẹp, em muốn mặc nó thêm lúc nữa...”

Nhìn chiếc váy cô dâu nhẹ nhàng bồng bềnh trên người cô, hắn khẽ cười.

Đúng vậy, rất xinh đẹp!

“Vậy anh tắm trước nhé, em nghỉ ngơi chút đi.”

“Vâng...”

Nghiên Trì vui vẻ bước vào nhà tắm, hắn lúc này cứ chốc lại cười một cách ngốc nghếch.

Nhìn mình trong gương, hắn cũng không quên tự cảm thán mình một câu: “Chồng của bé con cũng đẹp thật đấy chứ nhỉ?”

Ngớ ngẩn, thật là hết sức ngớ ngẩn!

Hắn uống nước súc miệng một cách khó hiểu, tại sao trong miệng thoang thoảng lại có mùi máu vậy?

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement