Chương 352 Anh bây giờ thật khiến người ta cảm thấy ghê tởm
“Anh biết sai rồi mà” Lâm Thẩm ngẩng
đầu lên, nhìn Tống Thanh Uyển với ánh mắt
chân thành, trong mắt tràn đầy khổ sở, tựa
như niêm đau mất đi tình yêu.
Tống Thanh Uyển lạnh lùng nhìn gã, không
tỏ vẻ gì.
Lâm Thâm thoáng sửng sốt, bỗng gã tiến
lên, ra vẻ muốn ôm Tống Thanh Uyển.
“Chậc” Trong mắt hiện lên nét lạnh lùng,
vô tình, Tống Thanh Uyển hơi lùi về sau,
không cho Lâm Thâm cơ hội được như ý.
Cận Tri Dực ngồi bên trong mà không yên
lòng, ngước mắt quan sát tình huống ngoài
cửa sổ, thấy Lâm Thâm ép sát từng bước,
anh ta siết chặt cái thìa đang cầm trong
tay, đôi mắt như sắp phun lửa.
“Khụ, khụ” Nhìn bộ dáng đó của anh ta,
Giang Tiêu Tiêu che miệng ho khẽ.
“Tiêu Tiêu, em sao thế?” Cận Tri Thận nghe
Giang Tiêu Tiêu ho khan thì lo lắng, giơ tay
đỡ lưng cô và vỗ nhẹ.
Thấy hai người họ khoe ân ái một cách
trắng trợn, Cận Tri Dực trừng mắt, đâm thìa
vào trong cốc thật mạnh.
“Anh biết sai thật rồi... Thanh Uyển” Lâm
Thâm thấy Tống Thanh Uyển lùi bước,
trong mắt hiện lên nét bi thương. Cô ấy
nhìn đôi mắt từng khiến mình si dại, cười
lạnh và nói.
“Biết sai thì có ích gì” Giọng điệu bình thản
lạ kỳ, lúc nói ra câu đó, Tống Thanh Uyển
cũng kinh hãi vì giọng điệu của mình, cô ấy
chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ nói chuyện
với đối phương bình tĩnh đến vậy.
“Anh... anh thật sự biết sai rồi, xin lỗi em,
anh biết việc anh làm trước kia cực kỳ
khốn nạn, nhưng mà, anh thề sau này anh
tuyệt đối sẽ không làm như thế nữa, em
tha thứ cho anh đi, Thanh Uyển... sau khi
rời xa em, anh mới biết người anh yêu chỉ
có mình em mà thôi”
Lâm Thâm vươn tay ra cầm một bàn tay
của Tống Thanh Uyển, cô ấy nhíu mày,
muốn rút tay về nhưng không ngờ lại bị đối
phương giữ chặt hơn.
“Biết sai rồi thì cũng có ích gì, làm sai mà
có thể dùng một câu xin lỗi là bù đắp được
chắc? Thế thì cần cảnh sát làm gì nữa...
Chuyện đã xảy ra rồi, chúng ta không thể
quay trở lại như xưa được nữa”
Tống Thanh Uyển nói như đang giễu cợt,
cô ấy hất tay gã ra rồi xoay người định bỏ
đi.
Lâm Thâm thấy cô ấy định đi thì quýnh lên,
lập tức giữ cô ấy lại ngay, nói: “Em tha thứ
cho anh đi mà, em nói thật lòng đấy, anh
thê chuyện như trước kia tuyệt đối sẽ
không xảy ra lần thứ hai, thật đấy, anh bảo
đảm”
Gã giữ chặt tay Tống Thanh Uyển như sợ
cô rời đi, nhưng cô ấy hất văng tay gã ra.
“Lâm Thâm..” Tống Thanh Uyển ngước
mắt lên nhìn gã, hiện lên trong mắt là một
cảm xúc không biết tên nào đó.
Đôi môi của cô ấy mở ra rôi khép lại, nói
rành rọt từng chữ: “Anh bây giờ thật là làm
người ta ghê tởm”
Nói xong, cô ấy nở nụ cười như châm chọc,
rồi thở dài, nói: “Từ bỏ đi. Tôi vĩnh viễn sẽ
không tha thứ cho anh."
Nghe vậy, ánh mắt Lâm Thâm hiện lên vẻ
tuyệt vọng, khó chịu không nói ra lời, gã hơi
tiến lên, Tống Thanh Uyển thấy gã có vẻ lại
muốn kéo tay mình thì lùi vê sau một
bước.
Giang Tiêu Tiêu ngước mắt lên, lo lắng
nhìn hai người bên ngoài cửa Sổ, cô cảm
cốc nhấp một ngụm nhỏ, thấy tình hình
bên ngoài càng lúc càng khó kiểm soát thì
nhìn sang Cận Tri Dực với vẻ lo âu.
Đối phương yên lặng nhìn ra ngoài cửa sổ,
như thể chuyện xảy ra ngoài kia không liên
quan gì đến mình, thế nhưng nét lo lắng
trong ánh mất cùng với nảm đấm siết chặt
để lộ suy nghĩ thật của anh ta.
“Hầy” Giang Tiêu Tiêu thở dài rồi lắc đầu,
Cận Tri Dực bây giờ khác hẳn ngày thường.
“Chuyện bên ngoài có hơi... Có lẽ Tống
Thanh Uyển không xử lý được, anh không
ra giúp cô ấy một tay à?” Giang Tiêu Tiêu
suy nghĩ, cuối cùng cũng nói. Cận Tri Dực
nghe cô nói thế thì nghệt ra, không nhúc
nhích.
Mãi lâu sau, anh ta mới quay đầu lại, thong
thả nói: “Chuyện của cô ấy đâu có liên
quan gì đến em, em giúp cô ấy làm gì”
Giang Tiêu Tiêu nghe anh ta nói thì sững
sờ, muốn nói gì đó nhưng lại không biết
đáp lại thế nào.
“Anh nghĩ gì mà cho rằng tôi sẽ cho anh
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |