Bé cưng tinh quái full

Advertisement

Chương 418 Rơi xuống

Người phụ nữ kia cũng bám sát không dứt, thấy Giang Tiêu Tiêu lên tầng cũng lên theo, không cho cô một chút cơ hội nghỉ ngơi nào.

Khi Giang Tiêu Tiều kiệt sức, cầu thang cũng đến phần cuối, trên sân thượng rộng lớn bây giờ vô cùng vắng vẻ, chỉ có một mình cô đứng đó.

Nhưng tình hình ấy chỉ kéo dài nửa giây mà thôi, chẳng bao lâu sau người phụ nữ điên đó lại cầm dao xông tới.

Có lẽ bởi vì hai người bọn họ chạy quá nhanh nên những người phía sau vẫn chưa theo kịp, Giang Tiêu Tiêu thở hồng hộc nhìn người phụ nữ điện trước mặt, nỗi sợ hãi bồng bao phủ cơ thể có.

Đối phương nhìn chằm chằm cô một lúc, sau đó nở nụ cười không thiện ý chút nào: “Cuối cùng tao cũng đuổi kịp mày”.

Cô ta vừa nói như thế, Giang Tiêu Tiêu cảm giác hô hấp của mình cũng ngừng lại trong khoảnh khắc, cô nhìn đối phương với ảnh mắt hoảng sợ xen lẫn chút tức giận.

Xem ra mâu thuẫn đánh nhau là giả, chẳng qua là muốn mượn cớ ấy nhằm vào cô mà thôi.

Thật là không ngờ lòng vòng mãi, cuối cùng mục tiêu lại là cô.

Giây phút này Giang Tiêu Tiêu gần như muốn ngất xỉu, nếu cô lấy trứng chọi đá thật thì chỉ sợ sẽ không có kết quả tốt.

Nhưng bây giờ đã lên đến sân thượng, không còn đường nào để đi nữa, lối ra duy nhất đã bị người phụ nữ kia chặn mất rồi, chờ đợi cô chỉ có đường cùng.

Bấy giờ người phụ nữ kia cũng nhận ra tình hình lúc này, cô ta cầm dao, ép sát từng bước, cô ta cũng không nói gì cả, chỉ tiến lại gần Giang Tiêu Tiêu

Giang Tiêu Tiêu cố gắng giữ bình tĩnh, định khuyên nhủ đối phương tỉnh táo lại, cô cố gắng dịu giọng nói: “Cô nghe tôi nói này, dù ai muốn có làm như thế này thì cô cũng phải hiểu làm vậy sẽ phải ngồi tù, đối phương cho cô lợi ích gì, chỉ cần cô nói tôi cũng sẽ thỏa mãn cô”

Cô liệt kê điều có lợi và có hại, nghĩ đủ mọi cách khuyên bảo người phụ nữ này, thế nhưng dường như cô chẳng mảy may quan tâm, vẫn cầm dao áp sát như cũ.

Để bảo đảm an toàn cho mình, Giang Tiêu Tiêu buộc phải lùi dần về phía sau, đột nhiên, lưng cô tựa vào lan can, cô đến đường cùng rồi.

Cùng lúc đó, Cận Tri Dực chống gậy, đi từng bước đuổi theo về phía đó với sự dìu đỡ của Tống Thanh Uyển. Anh ta đi đứng không tiện, trong lòng lại sốt ruột, chỉ có thể vừa đi vừa nhảy lật đà lật đật.

Theo sau anh ta là bác sĩ và bảo vệ nghe thấy động tĩnh nên chạy lại. Hóa ra bọn họ ổn đĩ theo Giang Tiêu Tiêu và người đàn bà kia, nhưng người ở chỗ đầu cầu thang quá đông, không cẩn thận bị chia tách, ngay lập tức mọi người tán loạn, hoàn toàn không tìm thấy hai người bọn họ đi đâu.

Cho đến khi phòng giám sát của bệnh viện truyền tin tức tới, nói rằng hai người họ đi lên sân thường, cả đám người mới vội vàng chạy đi.

Lúc này Cận Trị Thận cũng sốt ruột đến độ phát điện, chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của anh, rốt cuộc anh chẳng thể nào nghĩ tới trong bệnh viện lại xảy ra chuyện như thế này, vì thế không sắp xếp người ở đây.

Nhưng chẳng thể ngờ nơi mình lơ là lại xảy ra vấn đề. Bây giờ anh đang rất tự trách, xen lẫn cảm xúc lo lắng, hận au không thể bay đến bệnh viện ngay lập tức.

Bởi vì không biết tình hình ở hiện trường, anh không thể làm gì khác hơn là gọi điện lại cho Cận Trị Dực.

“Tri Dực, tình hình bây giờ thế nào rồi?” Giọng điệu của Cận Tri Thận nghe hết sức nôn nóng, có thể thấy được anh rất lo lắng cho tình huống ở đây.

Nhưng hiện tại Cận Tri Dực chưa lên đến sân thượng, đành phải nói thật: “Anh à, em vẫn đang chờ thang máy, bọn họ lên sân thượng rồi, bây giờ em đang lên đó.”

Bây giờ chân của anh ta bắt đầu đau nhức, nếu thật sự leo lên đến sân thượng, chỉ sợ cái chân này cũng thành tàn phế, thể nên anh ta chỉ còn cách ở đây chờ thang máy.

Thời gian chậm chạp trôi qua như dài cả một thế kỷ, một phút sau, rốt cuộc thang máy cũng tới nơi, Cận Tri Dực lật đật xông vào, ấn nút lên tầng cao nhất.

May mà không có nhiều người đi thang máy này lắm, Cận Tri Dực mới dùng hơn một phút đến đích đến.

Thang máy không lên thẳng sân thượng, Cận Tri Dực chỉ có thể cố gắng leo lên tầng cầu thang cuối cùng để lên sân thượng.

Vào giờ phút này, trên sân thượng.

Giang Tiêu Tiêu đã bị buộc không còn đường lui, nhưng hình như người phụ nữ trước mặt cô không có ý định từ bỏ, cô ta vẫn lại gần từng bước một.



Tuy nhiên trong lòng cô ta vẫn có chút sợ hãi, sợ Giang Tiêu Tiêu nóng lên sẽ phản kháng, vì thế cô ta bước đi cũng rất thận trọng.

Chẳng qua cô ta đánh giá cao Giang Tiêu Tiêu, hiện giờ cô hoàn toàn không có sức đánh trả, cô sợ đến mức hai chân mềm nhũn chứ đừng nói là đối diện với người phụ nữ dũng mạnh và nhanh nhẹn trước mặt này.

Giang Tiêu Tiêu lớn tiếng hô: “Cô đừng tới đây, cô chém chết tội cảnh sát sẽ mang cô đi đấy”.

Ai ngờ câu nói của cô giống như dồn ép người phụ nữ kia, cô ta dứt khoát vung dao lên chém, cô buộc phải né tránh theo bản năng.

Người phụ nữ đó thấy Giang Tiêu Tiêu tránh thoát thì lại vung dao chém lia lịa, dù người đứng ở đây là đàn ông chắc khỏe cũng chưa chắc ngăn được những nhát chém của đối phương chứ nói chi là một người phụ nữ yếu ớt như cô.

Nhát chém sau cùng suýt nữa bổ lên mặt Giang Tiêu Tiêu, cô hoảng loạn ngửa ra sau tránh nhát dao ấy, nhưng toàn thân cô lại theo đà ngã ngửa, lộn nhào ra ngoài.

“Tiêu Tiêu!” Lúc Cận Tri Dực và Tổng Thanh Uyển chạy tới nơi đúng lúc nhìn thấy cảnh tượng ấy.

Bấy giờ Tống Thanh Uyển cũng không quan tâm Cận Tri Dực ở bên cạnh mình mà lập tức xông lên toàn giữ Giang Tiêu Tiêu lai.

Thế nhưng Giang Tiêu Tiêu đã lộn người ra bên ngoài, bây giờ chạy đến cũng không kịp nữa.

Một điều may mắn là Giang Tiêu Tiêu giữ được một cột lan can trong lúc hoảng loạn, bây giờ cô đang treo lơ lửng trên lan can.

Khi Tống Thanh Uyển đuổi tới nơi thì thấy Giang Tiêu Tiêu đang mượn lực từ cánh tay nắm lan can để leo lên.

Bỗng nhiên, người phụ nữ kia lại giơ dao chém thêm lần nữa, Tống Thanh Uyển kêu lên một tiếng chói tai, Giang Tiêu Tiêu giật mình, vô thức buông lỏng tay.

Đây là thứ duy nhất cô bắt được, bây giờ thả tay ra đồng nghĩa với việc chỉ có thể rơi xuống.

Tống Thanh Uyển nhanh tay nhanh mắt giữ vội tay cô lại, bấy giờ mới ngăn cho cô không rơi xuống ngay lập tức.

Giang Tiêu Tiêu lớn tiếng hô: “Cô đừng tới đây, cô chém chết tội cảnh sát sẽ mang cô đi đấy”.

Ai ngờ câu nói của cô giống như dồn ép người phụ nữ kia, cô ta dứt khoát vung dao lên chém, cô buộc phải né tránh theo bản năng.

Người phụ nữ đó thấy Giang Tiêu Tiêu tránh thoát thì lại vung dao chém lia lịa, dù người đứng ở đây là đàn ông chắc khỏe cũng chưa chắc ngăn được những nhát chém của đối phương chứ nói chi là một người phụ nữ yếu ớt như cô.

Nhát chém sau cùng suýt nữa bổ lên mặt Giang Tiêu Tiêu, cô hoảng loạn ngửa ra sau tránh nhát dao ấy, nhưng toàn thân cô lại theo đà ngã ngửa, lộn nhào ra ngoài.

“Tiêu Tiêu!” Lúc Cận Tri Dực và Tổng Thanh Uyển chạy tới nơi đúng lúc nhìn thấy cảnh tượng ấy.

Bấy giờ Tống Thanh Uyển cũng không quan tâm Cận Tri Dực ở bên cạnh mình mà lập tức xông lên toàn giữ Giang Tiêu Tiêu lai.

Thế nhưng Giang Tiêu Tiêu đã lộn người ra bên ngoài, bây giờ chạy đến cũng không kịp nữa.

Một điều may mắn là Giang Tiêu Tiêu giữ được một cột lan can trong lúc hoảng loạn, bây giờ cô đang treo lơ lửng trên lan can.

Khi Tống Thanh Uyển đuổi tới nơi thì thấy Giang Tiêu Tiêu đang mượn lực từ cánh tay nắm lan can để leo lên.

Bỗng nhiên, người phụ nữ kia lại giơ dao chém thêm lần nữa, Tống Thanh Uyển kêu lên một tiếng chói tai, Giang Tiêu Tiêu giật mình, vô thức buông lỏng tay.

Đây là thứ duy nhất cô bắt được, bây giờ thả tay ra đồng nghĩa với việc chỉ có thể rơi xuống.

Tống Thanh Uyển nhanh tay nhanh mắt giữ vội tay cô lại, bấy giờ mới ngăn cho cô không rơi xuống ngay lập tức.

“Chị Tiêu Tiêu, chị không được thả tay ra, nhất định phải nắm chặt tay em!” Tống Thanh Uyển run rẩy nói hết câu này, cô ấy sợ Giang Tiêu Tiêu không còn hơi sức.

Lúc này cô dùng hết mọi sức lực để giữ Giang Tiêu Tiêu, nói một câu cũng rất tốn sức.

Nhưng Giang Tiêu Tiêu tụt xuống với tốc độ quá nhanh, nhanh đến mức Tống Thanh Uyển cảm thấy mình không thể nắm bắt được,

Vài giây trôi qua, càng lúc hai người bọn họ càng mất sức, Giang Tiêu Tiêu lại rơi xuống một chút nữa, lần này gần như lôi cả Tổng Thanh Uyển ra ngoài, may sao cô ấy kéo chặt mới không ngã ra ngoài.



 

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement