Binh Vương Thần Bí - Giang Khương (Truyện full)

Advertisement

Trong lúc Chủ nhiệm Tiền vỗ ngực cam đoan hoàn thành nhiệm vụ, mọi người bên cạnh mặc dù không bị Giang Khương nhìn chằm chằm, nhưng trong lòng vẫn căng lên.   

             Trong những chuyện như vậy, ai cũng không dám khinh thường. Nếu chuyện của mình phụ trách xảy ra vấn đề, không cần nói gì nữa, trực tiếp nhận tờ giấy ra về thôi. Đây là chuyện mà các đồng chí trong thể chế khẩn trương nhất, giống như học sinh gặp phải thầy giáo nghiêm khắc, vội vàng thẳng sống lưng, sợ bị Giang Khương giáo huấn.   

             - Giáo sư Bạch, phương diện nghiên cứu dịch bệnh không cần ngài phối hợp nữa. Bên phía nhà trẻ, ngài cho nhân viên của mình chú ý nhiều hơn, đồng thời thu thập tiêu bản máu càng nhiều càng tốt, tiến hành xét nghiệm và phân tích.   

             Giang Khương nhìn sang Giáo sư Quý Bạch của trung tâm kiểm soát và phòng ngừa dịch bệnh:   

             - Tôi sẽ mời y sĩ Lâm hướng dẫn lại cho ngài.   

             Nghe Giang Khương nói, trong lòng Giáo sư Quý Bạch có chút khó chịu. Ông đường đường là một trong những người phụ trách của trung tâm kiểm soát và phòng ngừa dịch bệnh, bây giờ chỉ hỗ trợ mấy chuyện vặt vãnh, thật sự làm cho ông ta mất cả thể diện.   

             Nhưng lúc này ông ta không dám kháng lệnh. Lâm y sư và tiểu tổ hỗ trợ nghiên cứu dịch bệnh đó, ông ta cũng không rõ ràng lắm. Nhưng thoạt nhìn bọn họ đều là những nhân vật hếch mũi lên trời, ông cũng không dám trêu chọc, lập tức đáp lời:   

             - Vâng, tổ trưởng Giang.   

             Phó trưởng phòng Nghiêm bên cạnh thấy Giang Khương ra lệnh cho mọi người, ở một bên cũng cảm thấy không vui. Nhưng bây giờ y không có biện pháp. Giang Khương hạ lệnh cũng rất chặt chẽ, không hề xuất hiện một sơ hở nào, khống chế bố cục rất gắt gao. Trước mắt mà nói thì tạm thời không có cách nào dìm hàng Giang Khương.   

             Sau khi hạ lệnh xong, Giang Khương chậm rãi nhìn lướt qua mọi người một lần nữa, trầm giọng nói:   

             - Được rồi, mọi người thủ vững vị trí, phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn phát sinh, đồng thời chờ đợi bên tổ nghiên cứu dịch bệnh đưa sang tin tức. Mặc dù không nhất định sau hai mươi bốn tiếng sẽ gỡ bỏ phong tỏa tin tức, nhưng cũng nên chuẩn bị hết thảy. Tôi hy vọng đến lúc đó sẽ không xảy ra vấn đề gì.   

             - Vâng.  

             Mọi người đều gật đầu lên tiếng.   

             - Cứ như vậy đi, giải tán.   

             Dứt lời, Giang Khương đứng dậy bước ra khỏi phòng hội nghị, lưu lại một đám người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, còn có Phó trưởng phòng Nghiêm đang buồn bực, sau đó vội vàng giải tán đi làm chuyện của mình.   

             Tổ trưởng Giang vừa ra lệnh, nếu chuyện mà mình phụ trách xảy ra vấn đề, chỉ sợ trốn không thoát. Vì thế ai cũng không dám chậm trễ.   

             Như ong vỡ tổ mà chạy đi.   

             Vẻ mặt Phó trưởng phòng Nghiêm hiện lên sự thất vọng, nhưng rồi cũng không thất vọng bao lâu, rất nhanh cười lạnh. Bây giờ tiểu tử này nói hay lắm, nhưng bắt tay vào xử lý sẽ không đơn giản như vậy. Bây giờ chúng ta cứ chờ xem.   

             - Y sĩ Giang, nhiệt độ cơ thể của Tiểu Bảo lại cao lên.   

             Vừa mới trở lại phòng cách ly, Giang Khương liền thấy Viên Dũng lo lắng cầm một bản ghi chép đến.   

             Mặc dù đã sớm dự liệu đến tình huống này, nhưng khi nó xuất hiện, trong lòng Giang Khương lại có chút căng thẳng, đưa tay tiếp nhận bản ghi chép. Nhiệt độ cơ thể của Tiểu Bảo đã lên đến 38.8 độ C.   

             Giang Khương thở hắt ra, bước lại nhìn gương mặt hơi đỏ bừng của Tiểu Bảo, sau đó bước ra ngoài, vừa đi vừa nói:   

             - Viên Dũng, tiếp tục theo dõi nhiệt độ cơ thể. Nếu nhiệt độ lên đến 39.5, hãy dùng túi chườm băng.   

             - Vâng, y sĩ Giang.   

             Viên Dũng đáp.   

             Cạch. Từ trong phòng khử trùng bước ra, Giang Khương bước vào phòng thí nghiệm bên cạnh. Nhìn Lâm Ngọc Tường và Trương Ngọc Phượng đang bận rộn, trong lòng Giang Khương cũng thoáng yên tâm hơn. Thời gian đã trôi qua hai ngày, Lâm Ngọc Tường và Trương Ngọc Phượng cũng không hề có dấu hiệu bị lây nhiễm, nói rõ tin tức mà chỗ Đường y sư truyền đến là thật. Nếu thật sự xảy ra tình huống lây nhiễm qua đường hô hấp, Lâm Ngọc Tường và Trương Ngọc Phượng chỉ sợ cũng không tránh được.   

             Chậm rãi bước đến đằng sau hai người, nhớ đến chuyện thân nhiệt Tiểu Bảo cao hơn, Giang Khương lo lắng nói với Lâm Ngọc Tường:   

             - Lâm huynh, bên phía nhà trẻ lại xuất hiện thêm hai bệnh nhi. Không biết bên phía Đường y sư đã nghiên cứu dịch bệnh như thế nào rồi?   

             Quay đầu nhìn Giang Khương, Lâm Ngọc Tường chần chừ một chút, nói:   

             - Để tôi gọi điện thoại cho Đường y sư hỏi thăm tình huống như thế nào.   

             Nhìn Lâm Ngọc Tường cầm điện thoại lên hỏi, Giang Khương cười khổ. Những cuồng nhân nghiên cứu của Thiên Y Viện, tính tình cũng sẽ rất cổ quái. Khi họ đang toàn tâm toàn lực nghiên cứu, anh đến quấy rầy, tất sẽ không được hoan nghênh.   

             Cho nên Giang Khương cũng không dự định đến lều của Đường y sư để hỏi. Ngay cả điện thoại hắn cũng không dám gọi, đành bất đắc dĩ nhờ Lâm Ngọc Tường. Hắn không muốn làm Đường y sư mất hứng.   

             Cũng may Lâm Ngọc Tường là người thông minh, Giang Khương vừa nói, y đã biết được Giang Khương cần gì.   

             - Đường y sư nói, bây giờ đã có chút manh mối. Nhiều nhất là khoảng mười mấy tiếng nữa sẽ cho ra kết quả cuối cùng.   

             Nhìn ánh mắt sốt ruột của Giang Khương, Lâm Ngọc Tường nói hai câu với bên kia xong, liền cúp điện thoại nói với Giang Khương:   

             - Đừng lo lắng. Chỉ cần trong vòng hai mươi bốn giờ có thể điều chế được thuốc, Tiểu Bảo cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì nhiều.   

             - Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.   

             Nghe được chỉ cần mười mấy tiếng nữa thôi, Giang Khương thở phào nhẹ nhõm. Có thuốc, không chỉ tình huống của Tiểu Bảo có thể khống chế, mà bên phía nhà trẻ cũng không cần lo lắng nữa. Sau hai mươi bốn tiếng giải trừ phong tỏa tin tức, khi công bố cũng không khiến quần chúng khủng hoảng nhiều.   

             Tại một doanh trại trong một khu rừng.   

             - Tướng quân, bên phía Miêu đại sư đã đắc thủ rồi.   

             Trưởng phòng Hồ vui vẻ nói qua điện thoại.   

             - Thật sao? Miêu đại sư có đáng tin không?   

             Bên kia truyền đến một thanh âm trầm thấp.   

             - Đúng vậy, thưa tướng quân. Bên phía Bắc Kinh truyền đến tin tức, bây giờ nhà trẻ Tây Sơn đang phong tỏa tin tức. Đứa bé kia cũng đã được đưa đến bệnh viện ba quân chủng, ngay cả khoa Nhi ở đó cũng bị phong tỏa luôn.   

             Trưởng phòng Hồ vừa nói, trong lòng cũng rất kinh ngạc, dường như có chút kính sợ thủ đoạn của Miêu đại sư.   

             Người bên kia thoáng trầm ngâm một chút rồi hỏi:   

             - Miêu đại sư không lưu lại dấu vết gì chứ?   

             - Xin tướng quân cứ yên tâm. Động tác của Miêu đại sư rất sạch sẽ. Căn cứ vào tin tức ở Bắc Kinh, bây giờ bọn họ dùng phương thức dịch bệnh có thể lây nhiễm để tiến hành cách ly khoa nhi bệnh viện ba quân chủng và nhà trẻ. Hơn nữa thời gian cũng đã gần hai ngày rồi, cũng không có gì khác thường. Cho nên hẳn không có vấn đề gì.   

             Đối với vấn đề này, Trưởng phòng Hồ lại rất bình tĩnh.   

             - Ừm, vậy thì tốt rồi.   

             Giọng nói bên kia hiện lên sự hài lòng, sau đó lại hỏi:   

             - Bây giờ tình huống ra sao rồi?   

             - Không ngoài sở liệu, tên tiểu tử kia đã xuất hiện. Bây giờ đang ở trong bệnh viện ba quân chủng. Nhưng tình huống bên trong thì tạm thời chưa rõ. Tôi đang cân nhắc không biết có nên cài người vào trong đó hay không.   

             Trưởng phòng Hồ đáp.   

             - Để phòng ngừa vạn nhất, tạm thời không cần, chỉ cần phải người theo dõi tên tiểu tử đó, không đến thời khắc cuối cùng thì không được động thủ ở Bắc Kinh, tuyệt đối không để hắn chạy thoát.   

             Giọng nói của vị tướng quân rất kiên định:   

             - Mặt khác, dặn dò Miêu đại sư, bảo ông ấy mau rời khỏi Bắc Kinh, tuyệt đối không được để xảy ra sơ sót. Vạn nhất không được thì...   

             - Vâng, xin tướng quân cứ yên tâm.   

             Lãnh ý chợt xuất hiện trên gương mặt trưởng phòng Hồ. Ý tướng quân rất rõ ràng. Tại đất đế đô, một chút sơ suất cũng không được xảy ra. Nếu không, một khi bị cấp trên chú ý đến, điều tra đến đây, chuyện xấu nhất sẽ xảy ra.   

             Về phần Miêu đại sư, nếu như để xảy ra vấn đề, cho người ám sát cũng không phải là chuyện khó khăn gì.   

             Sau khi cúp điện thoại, Trưởng phòng Hồ suy nghĩ một chút rồi mở ngăn kéo bàn công tác, lấy ra một điện thoại vệ tinh, gọi cho một người.  

             Lúc này, tại một khách sạn nhỏ gần bệnh viện ba quân chủng, một người đàn ông tóc hoa râm, diện mục âm lãnh móc điện thoại ra. Sau khi nhìn con số trên màn hình, liền nở nụ cười âm u.   

             - Khặc khặc, yên tâm đi, trưởng phòng Hồ, tuyệt đối sẽ không có ai phát hiện.   

             Nghe Trưởng phòng Hồ hỏi, người đàn ông mỉm cười, thấp giọng nói.   

             Nghe được câu trả lời khẳng định của Miêu đại sư, trưởng phòng Hồ thở phào nhẹ nhõm, sau đó cung kính nói:   

             - Miêu đại sư, nếu không, để tôi mua cho ngài một vé máy bay, ngài quay về Tây Cương trước nhé?   

             Nghe giọng nói cung kính của Trưởng phòng Hồ, người đàn ông trung niên gật đầu hài lòng, nhưng nụ cười trên mặt lại càng âm u hơm:   

             - Trưởng phòng Hồ, ngài không cần lo lắng. Khó khăn lắm mới đến Bắc Kinh một lần, tôi cũng định đi chung quanh tham quan một chút, mấy ngày nữa sẽ về. Ngài cũng không cần lo lắng có ai phát hiện. Thủ pháp của tôi, tuyệt đối không ai có thể nhận ra. Hơn nữa, vạn nhất Trưởng phòng Hồ cần hỗ trợ gì, tôi cũng có thể tùy thời hỗ trợ.   

             Nghe bên kia nói xong, trưởng phòng Hồ có chút cau mày, nhưng vẫn mỉm cười:   

             - Được rồi, hết thảy ngài phải cẩn thận. Có chuyện gì thì thông báo cho tôi.   

             - Đương nhiên, đương nhiên, khặc khặc.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement