- Giờ tôi đã khôi phục toàn bộ thực lực, hơn nữa bây giờ cũng đã mấy tháng trôi qua... Vẫn không có tin tức cụ thể của Giang Khương. Tôi lệnh cho anh, trong vòng một tuần, bất kể dùng biện pháp gì, phải dụ Giang Khương ra khỏi Trung Quốc cho tôi!
Trước những lời lạnh lùng của Bá tước Fini, trong lòng Trương Nguyên thầm vui mừng. Nếu không phải nhận được tin tức rồi thì ắt hẳn lần này mình chuẩn bị chạy trốn như chuột rồi.
Trương Nguyên lập tức nghiêm túc, cung kính trả lời:
- Bá tước các hạ, mấy tháng qua tôi luôn chuẩn bị cho chuyện này, chưa khi nào lơ là. Lần này tôi tới là để báo cho ngài biết, dưới sự nỗ lực lên kế hoạch của tôi, Giang Khương vừa mới xuất ngoại rồi!
- Giang Khương thật sự xuất ngoại sao?
Bá tước Fini chấn động tinh thần, cặp mắt đỏ kè lóe lên tia mừng rỡ, nhìn về phía Trương Nguyên nói.
Trương Nguyên mỉm cười nói:
- Đúng... Đã xuất ngoại, bây giờ vừa mới tới Akan rồi...
- Được...
Buổi tối, đèn đuốc ở sân bay Akan sáng choang, một chiếc máy bay nhẹ nhàng đáp xuống. Bánh xe phát ra những tiếng “rít rít”, một làn khói xanh bắn ra, sau đó chậm rãi dừng lại.
Cánh cửa máy bay mở ra, người dẫn đầu là một người đàn ông trung niên tóc vàng sắc mặt tái nhợt, mặc lễ phục nạm vàng màu đen. Đằng sau là mấy thanh niên đẹp trai tóc vàng hoặc tóc nâu mặc lễ phục đen, trong đó thậm chí còn có một thanh niên Đông phương tóc đen. Họ chậm rãi bước xuống máy bay trong ánh mắt lấp lánh của mấy cô tiếp viên hàng không. Sau đó bước lên hai chiếc xe Mercedes dạng dài đang chờ sẵn dưới cầu thang nghênh ngang chạy đi.
Nửa giờ sau, một chiếc máy bay từ Trung Quốc đáp xuống sân bay Akan. Ngô tiên sinh dẫn theo hai thuộc hạ ngẩng đầu bước xuống máy bay, ngửi cái hơi thở hanh nóng trong không khí, hừ lạnh nói:
- Bà nội nó, nóng quá...
Hai giờ sau nữa, một nhóm đàn ông trung niên lưng hùm vai gấu vô cùng hung hãn mang theo sự mừng rỡ và hưng phấn yên lặng bước xuống máy bay...
- Chekhov...
Trong một kho hàng Giang Khương vừa mới thuê, nhìn đám người đi tới, Giang Khương nhanh chóng bước tới trước gương mặt lộ nụ cười sáng lạn hiếm ra, đưa tay ra sức ôm người đàn ông tóc vàng hơi gầy đi đầu tiên.
Chekhov vỗ mạnh lưng Giang Khương, dùng tiếng Nga hưng phấn mắng:
- Cái thằng khốn kiếp cậu... Tôi cứ nghĩ là cậu chết thật rồi!
- Xin lỗi, người anh em của tôi...
Giang Khương cảm nhận lực độ của cú đấm trên lưng, trong lòng ấm áp, ôm chặt Chekhov, lớn tiếng cười nói:
- Nghe nói anh còn vì tôi mà đâm một dao... Có đau không... haha...
Giang Khương buông Chekhov ra, nhìn người đàn ông cường tráng như tinh tinh đang mỉm cười giang tay ra sau lưng anh ta.
Giang Khương cũng giang hai tay ra, ôm đối phương.
- Thượng đế của tôi ơi, tôi cũng luôn nghĩ, chúng tôi còn chưa chết sao cậu có thể chết được...
Tinh tinh lớn ôm lấy Giang Khương, sau đó mới nhìn Giang Khương lùn hơn anh ta nửa cái đầu trước mặt, quan sát hồi lâu rồi mới cảm thán nói:
- Giờ cậu là người đàn ông chân chính rồi...
Sau khi Giang Khương lần lượt ôm bảy tám người đàn ông thì mới mời mọi người ngồi xuống, sau đó ôm một cái rương bên cạnh, ném lên bàn, cười lớn tiếng nói:
- Nào... các anh em, vì sự xa cách lâu ngày của chúng ta...
Giang Khương nhìn mấy người đàn ông ngã đầy đất liền xoa xoa mi tâm, nhẹ nhàng khà ra mùi rượu, sau đó cầm ly nước Annie đưa sang uống hai ngụm rồi mới thở dài nói:
- Những người này tửu lượng của ai cũng tốt hơn trước kia...
- Cũng gần như vậy... Có điều trước kia bọn họ đều nhường anh...
Lúc này Annie khuôn mặt đầy xúc động, đưa tay nhẹ nhàng xoa xoa hai bên huyệt Thái dương giúp Giang Khương. Cô nhìn khuôn mặt anh tuấn dưới tay mình, trên mặt lộ ra nụ cười ấm áp:
- Tửu lượng của anh tốt thật đấy...
- Đúng vậy... tốt thật... có điều giờ chỉ còn lại...
Giang Khương cười khổ một tiếng, hơi nhắm mắt lại, trước mắt dần dần hiện lên một vài cảnh tượng và một số người...
Đống lửa nóng rực, tiếng nhạc mạnh, trong không khí đầy mùi thịt nướng thơm lừng và mùi rượu nồng...
Đội trưởng cùng với Xe Tăng cầm chai rượu so tài, hai người mỗi người một chai Vodka dốc vào miệng, còn Đại Hùng và Pháo Đài mặc một chiếc quần ở bên cạnh vật lộn. Pháo Đài quăng Đại Hùng qua vai, làm cậu ngã mạnh xuống đất. Cách đó không xa Tích Nghiêm ôm một cây đàn ghita, ngồi trên mui xe jeep, gãy đàn, thỉnh thoảng lại cầm chai bia bên cạnh lên nhấp một ngụm, chọc hai cô gái tóc vàng dáng người bốc lửa bên cạnh đỏ mặt.
Annie ở bên cẩn thận thêm gia vị cho thịt nướng đưa tới, sau đó mình đưa tay ra lấy rồi bỏ lên lửa, thỉnh thoảng lại trở mấy miếng thịt khác. Bất chợt phía sau một chai Vodka đưa tới, sau đó liền nghe thấy Cơ Đầu hét lớn:
- Nào... Giang, tiểu gia của chúng ta, uống rượu...
Sau khi bị chuốc say lại nằm xuống đất như một con heo chết, mắt mơ màng ngẩng đầu nhìn bầu trời rực rỡ những vì sao, xa xăm mà ấm áp...
Lúc này, điện thoại Annie vang lên. Annie nhìn một chút, sau đó liền đưa điện thoại di động cho Giang Khương, nói:
- Tiểu Duệ gọi tới!
- Được...
- Viện trưởng đã hạ lệnh cho nhân viên Ban tình báo toàn lực phối hợp với hành động của anh. Hơn nữa còn có một tiên sinh dẫn người đến, có lẽ mai sẽ đến nơi...
Giang Khương nghe Mã Tiểu Duệ nói vậy trong mắt liền lóe lên vẻ bất ngờ, sau đó lại cười khổ. Hắn biết Viện trưởng và sư phụ sẽ không bỏ mặc hắn. Nếu mình đi họ sẽ kiên quyêt không cho phép. Cho dù mình lén đi cũng sẽ bị cản lại.
Cho nên lần này mới len lén rời đi, sau đó ngay cả di động gì đó cũng tắt máy, chỉ để lại cho Mã Tiểu Duệ phương thức liên lạc của Annie. Nhưng hắn không ngờ, Viện trưởng và sư phụ lại làm vậy. Và họ làm như vậy thì sẽ phải chịu áp lực cực lớn của những người khác.
- Không cần... Tôi không cần viện giúp đỡ, đây chỉ là chuyện riêng của tôi!
Giang Khương thở dài, nói:
- Giờ tôi chỉ muốn biết, những thứ tôi cần có hay không?
- Có... Tôi đã gửi qua rồi, có lẽ ngày mai anh sẽ nhận được...
Dường như Mã Tiểu Duệ không hề bất ngờ trước phản ứng của Giang Khương. Cô lập tức nói:
- Nếu tiên sinh cũng tới, có người giúp cũng tốt, dù sao chuyện này viện trưởng cũng đã sắp xếp xong xuôi rồi!
- Không.. Nếu như tôi không dùng đến, vậy thì áp lực của viện trưởng vẫn sẽ nhẹ một chút, hơn nữa bên cạnh tôi cũng có người rồi, cho nên có thẻe không dùng đến thì sẽ không dùng...
Giang Khương khẽ mỉm cười nói:
- Chỉ cần tôi về rồi, họ cũng chẳng thể làm gì được tôi!
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |