Cao thủ Y võ - Dạ Nhiên (full)

Advertisement

Chương 1240: Giáo quan Tần!

"Tôi xin lấy danh dự của Chu Khuê An mình ra để thách đấu với Tần Lâm, ba ngày sau tại võ quán Đông Sơn, tôi sẽ mời người của ba gia tộc lớn cùng nhau đến xem trận chiến”.

Chu Khuê An liền xoay người rời đi, người nhà họ Chu tỏ ra vô cùng kích động, có Chu Khuê An thì bọn họ nhất định có thể báo thù rửa hận được rồi.

"Lần này nhà họ Chu chúng ta có hy vọng rồi, bây giờ Khuê An cũng coi như là một nửa cao thủ huyết mạch, tên Tần Lâm kia sẽ chết chắc cho xem!"

"Đúng vậy, cục tức này cuối cùng cũng nuốt xuống được, nếu không thì ông đây sẽ nghẹn cả đời này mất”.

"Đúng thế, tên khốn Tần Lâm này có chết trăm lần cũng không đủ”.

"Khuê An muốn đánh một trận sống mái với hắn ta, để báo thù được cho nhà họ Chu, để tôi xem tên nhóc này có dám tới hay không”.

Tất cả người nhà họ Chu đều hô hào, trong mắt bọn họ mà nói thì Tần Lâm chết chắc rồi, căn bản không còn cơ hội sống sót nào.

Chu Khuê An chính là biểu tượng của nhà họ Chu, là đỉnh cao võ đạo của bọn họ ở thành phố Đông Hải này!

Lần này Chu Khuê An không chỉ muốn giết Tần Lâm để báo thù cho nhà họ Chu, mà còn muốn để cho mọi người biết được, nhà họ Chu mới là bá chủ thực sự, còn hai gia tộc kia chỉ là lệ thuộc mà thôi, phải cho bọn họ biết rõ địa vị của mình, vậy thì sau này nhà họ Chu mới có thể sai bảo được.

"Để không xảy ra sơ hở, bây giờ ông sẽ liên lạc với người đứng đầu của nhà họ Diệp và nhà họ Sầm”.

Chu Thái Lai suy nghĩ một lúc rồi bấm điện thoại trên tay.

.......

Tại y quán, Tần Lâm đang khám cho bệnh nhân, anh vẫn đang tìm cách để chữa khỏi bệnh cho Chúc Linh Linh.

Đột nhiên, người chuyển phát nhanh mang đến một bức thư.

"Xin chào, cho hỏi anh Tần Lâm là ai?"

Tần Lâm gật đầu với người chuyển phát nhanh.

"Đây là một bức thư do Chu Khuê An của nhà họ Chu gửi đến, yêu cầu anh Tần phải đích thân mở ra xem”.

“Chu Khuê An?”

Sau khi Tần Lâm nhận thư, anh lập tức chau mày, sau đó xé bìa ra.

“Thư khiêu chiến!”

Chữ rất to và rõ ràng, được viết bằng móc câu sắt, xem ra là có ý sống mái rồi đây.

"Ba ngày sau tại võ quán Đông Sơn, ba đại gia tộc cũng sẽ tới xem, ngay đúng ngọ sẽ quyết đấu, không chết không ngừng - Chu Khuê An!"

Tần Lâm khẽ cười, người nhà họ Chu à? Thật nực cười, đã bị đánh đến mức không còn sức để chống trả, đúng là anh có vẻ đã quá nhân từ với bọn họ rồi, không ngờ bọn họ vẫn còn muốn trả thù.

Lúc đầu ngoài Chu Vô Cực ra thì Tần Lâm không giết ai cả, vì anh không muốn gây ra quá nhiều phiền phức, oan có đầu nợ có chủ, nếu ban đầu bọn họ ngoan ngoãn giao Chu Vô Cực ra thì anh cũng đã không đại khai sát giới đánh bọn họ đến tàn phế rồi, nhưng bây giờ bọn họ lại đòi báo thù ư?

Xem ra đó cũng là người trong nhà họ Chu, nếu không thì sao lại muốn lôi lại chuyện này chứ.

"Hay lắm nhà họ Chu, không cho ngươi một bài học thì các người sẽ không biết ai mới thực sự là bá chủ của thành phố Đông Hải”.

Tần Lâm chế nhạo, tam đại gia tộc sao? Xem ra không chỉ có mỗi nhà họ Chu, lần này anh nhất định sẽ để cho bọn họ khuất phục hoàn toàn.

Có một số người chưa từng bị đánh thì tuyệt đối sẽ không biết mình yếu đuối đến mức nào, người nhà họ Chu vốn tự cao tự đại, bây giờ lại còn muốn tự tay dâng hiến thiên tài của gia tộc cho anh.

Còn hai gia tộc kia thì đã là ngọn đèn sắp tắt rồi, thư khiêu chiến này không chỉ là một lá thư khiêu chiến bình thường, mà là một trận đấu sinh tử!

Không có thắng thua, chỉ có sống chết, đây chính là trận quyết chiến.

Lúc này, Tần Lâm liền nhận được gọi của Trác Y Nhiên.

“Tần đại sư, dạo này thế nào rồi? Tôi là Trác Y Nhiên đây!"

Giọng nói nhẹ nhàng của Trác Y Nhiên lại vang lên bên tai Tần Lâm.

"Cô thần thông quảng đại đấy, ngay cả tôi cũng có thể tìm được”.

Tần Lâm cười nói.

"Tần đại sư là ai chứ? Tôi muốn tìm Tần đại sư thì đã có rất nhiều người biết, cũng không phải là việc mò kim đáy bể”.

Trác Y Nhiên cười nói.

“Nói đi, có chuyện gì thế”.

"Lúc trước tôi đã đề cập với Tần đại sư về việc luyện binh lính, tôi nghĩ Tần đại sư chắc sẽ không từ chối nhỉ? Yên tâm đi, tôi sẽ trả công hậu hĩnh, hơn nữa chúng ta sẽ tặng cho Tần đại sư một huy chương danh dự, có nghĩa là được chính thức công nhận và ủy quyền, đến lúc đó cậu sẽ được phong quân hàm làm giáo quan Tần”.

Trác Y Nhiên nghiêm túc nói.

"Xem ra tôi không có lý do gì để từ chối rồi”.

Tần Lâm không khỏi mỉm cười.

"Vậy thì tốt, ba ngày nữa tôi đến đón cậu, giáo quan Tần!"

Nói xong, Trác Y Nhiên lập tức cúp điện thoại.

Ba ngày sau, Tần Lâm sẽ một mình đi đến võ quán Đông Sơn, đây là võ quán lớn nhất ở thành phố Đông Hải, lớn bằng cả sân bóng rổ trong nhà, vô cùng rộng rãi, đây cũng là nơi mà rất nhiều người học võ thích đến.

Tề Đông Sơn, với tư cách là người sáng lập ra võ quán Đông Sơn, ông ta cũng được công nhận là một cao thủ võ đạo ở thành phố Đông Hải, tuy không ngang hàng với ba gia tộc lớn nhưng ông ta cũng là bậc tiền bối đáng kính trọng của giới võ thuật ở đây, ông ta được các học trò kính nể và vô cùng tôn trọng..

Lúc này, võ quán Đông Sơn đã có hơn ba trăm người đến, mỗi gia tộc đều có một trăm tám mươi người gồm nhà họ Diệp, nhà họ Sầm và nhà họ Chu! Hơn nữa còn có bảy tám mươi đệ tử của võ quán Đông Sơn, tất cả đã dàn trận đầy đủ.

Khi Tần Lâm xuất hiện ở trước cửa võ quán Đông Sơn, tất cả mọi người lập tức nhìn về phía anh, hàng trăm con mắt đan xen vào nhau, ai nấy đều tràn đầy chiến ý.



Ở ngay giữa võ đài, trong bán kính hai mươi mét, chỉ có một người đang đứng đó.

Anh ta mặc một bộ áo dài kiểu Tôn Trung Sơn, đứng khoanh tay, trông vô cùng mạnh mẽ và ngang ngược!

“Tần Lâm, không ngờ là mày cũng dám đến đấy”.

Chu Khuê An điềm đạm nói.

"Đến để dạy cho các người một bài học chứ, kiêu căng ngạo mạn như vậy thì phải trả giá thôi, nhà họ Chu à, xem ra trận đòn lúc trước vẫn chưa đủ đối với các người nhỉ”.

Tần Lâm cười nhẹ, sau đó bước lên đứng giữa võ đài giống như Chu Khuê An.

"Câu này tao nên nói với mày mới phải, bây giờ mới là lúc nên xem ai thực sự là bá chủ, từ hôm nay trở đi, ở thành phố Đông Hải này sẽ không còn Tần Lâm nữa!"

Chu Khuê An càng trở nên lạnh lùng kiêu ngạo, anh ta cho rằng không ai có thể tranh giành được với mình.

"Tần Lâm, tôi là chủ nhân của võ quán Đông Sơn, Tề Đông Sơn! Ba người đứng đầu trong tam đại gia tộc hôm nay chính là Diệp Trình Tiền, Chu Thái Lai và Sầm Đông Phương, bọn họ mời tôi đến đây với tư cách là trọng tài của cuộc chiến này, cậu có đồng ý hay không? "

Tề Đông Sơn vuốt râu, ông ta cũng đã gần bảy mươi rồi, nhưng thân phận và địa vị lại vô cùng tách biệt, ở thành phố Đông Hải thì hầu như có thể bàn chuyện với gia chủ nhà họ Chu và những người ngang hàng khác, bên dưới còn có hơn một ngàn đệ tử, vậy nên ông ta cũng rất được xem trọng.

“Sao cũng được”.

Tần Lâm lạnh lùng nói.

Sắc mặt Tề Đông Sơn lập tức sa sầm xuống, tên này đúng là không biết trời cao đất dày, ngay cả ông ta mà cũng không thèm đoái hoài.

"Được rồi! Nếu đã như vậy thì tôi cũng không nhiều lời nữa, bây giờ chỉ việc xem xem cậu có thể đánh với đại thiếu gia Chu Khuê An đến cuối cùng hay không”.

Tề Đông Sơn không ngờ rằng Tần Lâm lại không hề cho ông ta thể diện, phải biết rằng ở thành phố Đông Hải này, bất cứ ai nhìn thấy ông ta thì sẽ đều cúi đầu chào, ai mà lại không cho Tề Đông Sơn của võ quán Đông Sơn mặt mũi chứ? Ngay cả ba gia tộc lớn cũng muốn đấu với Tần Lâm, điều này đã giải thích cho tất cả mọi chuyện.

"Trận chiến này là trận chiến sinh tử, không phải phân cao thấp, mà là sống chết! Hai người nên hiểu cho rõ, quyền cước thì không có mắt, sống chết do số mệnh, thành bại tùy theo trời”.

Tề Đông Sơn khoanh tay, sau đó nhìn Tần Lâm và Chu Khuê An một lượt.

"Cám ơn ông Tề đã chịu làm người chứng kiến, thằng chó ngạo mạn, bây giờ tao sẽ ra tay xử lý mày”.

Chu Khuê An nói với vẻ nghiêm túc, anh ta muốn đánh bại Tuấn Lâm dưới sự chứng kiến của mọi người, chỉ có như vậy thì mới có thể khiến cho mọi người khiếp sợ, vậy thì mới rửa nhục được cho nhà họ Chu!

"Tên này kiêu ngạo quá nhỉ, đúng là đáng chết!"

Diệp Trình Tiền khinh thường nói, cháu trai của ông ta là Diệp Thiên Long đã bị giết, bây giờ nhà họ Diệp đã rối như tơ vò, nhưng bấy giờ lại nhận được lời mời của Chu Khuê An để đến xem trận chiến sinh tử này.

Nhà họ Diệp cầu còn không được nữa là, nếu có thể giết được Tần Lâm mà không cần mất một binh một tốt nào, đương nhiên bọn họ sẽ vô cùng vui vẻ, nghe nói Tần Lâm cũng chẳng phải loại yếu kém gì, cho nên bọn họ vẫn luôn không muốn khiêu chiến trực tiếp với anh.

Chu Khuê An chính là đại diện cho tam đại gia tộc!

“Tần Lâm, không ngờ là mày cũng dám đến đấy”.

Chu Khuê An điềm đạm nói.

"Đến để dạy cho các người một bài học chứ, kiêu căng ngạo mạn như vậy thì phải trả giá thôi, nhà họ Chu à, xem ra trận đòn lúc trước vẫn chưa đủ đối với các người nhỉ”.

Tần Lâm cười nhẹ, sau đó bước lên đứng giữa võ đài giống như Chu Khuê An.

"Câu này tao nên nói với mày mới phải, bây giờ mới là lúc nên xem ai thực sự là bá chủ, từ hôm nay trở đi, ở thành phố Đông Hải này sẽ không còn Tần Lâm nữa!"

Chu Khuê An càng trở nên lạnh lùng kiêu ngạo, anh ta cho rằng không ai có thể tranh giành được với mình.

"Tần Lâm, tôi là chủ nhân của võ quán Đông Sơn, Tề Đông Sơn! Ba người đứng đầu trong tam đại gia tộc hôm nay chính là Diệp Trình Tiền, Chu Thái Lai và Sầm Đông Phương, bọn họ mời tôi đến đây với tư cách là trọng tài của cuộc chiến này, cậu có đồng ý hay không? "

Tề Đông Sơn vuốt râu, ông ta cũng đã gần bảy mươi rồi, nhưng thân phận và địa vị lại vô cùng tách biệt, ở thành phố Đông Hải thì hầu như có thể bàn chuyện với gia chủ nhà họ Chu và những người ngang hàng khác, bên dưới còn có hơn một ngàn đệ tử, vậy nên ông ta cũng rất được xem trọng.

“Sao cũng được”.

Tần Lâm lạnh lùng nói.

Sắc mặt Tề Đông Sơn lập tức sa sầm xuống, tên này đúng là không biết trời cao đất dày, ngay cả ông ta mà cũng không thèm đoái hoài.

"Được rồi! Nếu đã như vậy thì tôi cũng không nhiều lời nữa, bây giờ chỉ việc xem xem cậu có thể đánh với đại thiếu gia Chu Khuê An đến cuối cùng hay không”.

Tề Đông Sơn không ngờ rằng Tần Lâm lại không hề cho ông ta thể diện, phải biết rằng ở thành phố Đông Hải này, bất cứ ai nhìn thấy ông ta thì sẽ đều cúi đầu chào, ai mà lại không cho Tề Đông Sơn của võ quán Đông Sơn mặt mũi chứ? Ngay cả ba gia tộc lớn cũng muốn đấu với Tần Lâm, điều này đã giải thích cho tất cả mọi chuyện.

"Trận chiến này là trận chiến sinh tử, không phải phân cao thấp, mà là sống chết! Hai người nên hiểu cho rõ, quyền cước thì không có mắt, sống chết do số mệnh, thành bại tùy theo trời”.

Tề Đông Sơn khoanh tay, sau đó nhìn Tần Lâm và Chu Khuê An một lượt.

"Cám ơn ông Tề đã chịu làm người chứng kiến, thằng chó ngạo mạn, bây giờ tao sẽ ra tay xử lý mày”.

Chu Khuê An nói với vẻ nghiêm túc, anh ta muốn đánh bại Tuấn Lâm dưới sự chứng kiến của mọi người, chỉ có như vậy thì mới có thể khiến cho mọi người khiếp sợ, vậy thì mới rửa nhục được cho nhà họ Chu!

"Tên này kiêu ngạo quá nhỉ, đúng là đáng chết!"

Diệp Trình Tiền khinh thường nói, cháu trai của ông ta là Diệp Thiên Long đã bị giết, bây giờ nhà họ Diệp đã rối như tơ vò, nhưng bấy giờ lại nhận được lời mời của Chu Khuê An để đến xem trận chiến sinh tử này.

Nhà họ Diệp cầu còn không được nữa là, nếu có thể giết được Tần Lâm mà không cần mất một binh một tốt nào, đương nhiên bọn họ sẽ vô cùng vui vẻ, nghe nói Tần Lâm cũng chẳng phải loại yếu kém gì, cho nên bọn họ vẫn luôn không muốn khiêu chiến trực tiếp với anh.

Chu Khuê An chính là đại diện cho tam đại gia tộc!

Thân phận của Chu Khuê An không hề tầm thường, tuy anh ta đã rời khỏi nhà họ Chu để đến thủ đô, nhưng anh ta vẫn là người mạnh nhất trong tam đại gia tộc, không ai có thể so sánh được.

"Đúng vậy, nếu nhà họ Chu có thể trừng trị tên súc sinh này thì có thể coi như là diệt trừ đại họa cho võ đạo ở thành phố Đông Hải chúng ta!"

Sầm Đông Phương nói với vẻ nghiêm túc, nhà họ Sầm tuy không phải bị Tần Lâm giết, nhưng cũng bị anh trấn áp, trận chiến này bọn họ đều nghiến răng nghiến lợi, ai ai cũng muốn nhìn Tần Lâm chết dưới tay Chu Khuê An!

 

-----------------------



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement