Cao thủ Y võ - Dạ Nhiên (full)

Advertisement

 
             Mọi người đều không dám nói gì vì Lăng Dật Nhiên hung dữ quá, thân phận của tiểu sư thúc và cả sự bá đạo của cô khiến không ai dám dây vào.  

             Lúc này Đằng Thiên Sơn chỉ có thể cố gắng cãi lại.  

             "Dù thế nào, cậu ta cũng đã đánh các sư huynh sư đệ, thế là sai, chuyện này là sự thật. Tiểu sư muội, cho dù là muội thì cũng không thể đổi trắng thay đen như vậy được!"  

             "Huynh thích tìm ai tính sổ thì tìm, Tần Lâm biến mất hai ngày nay là vì đi hai thuốc với muội, chẳng nhẽ muội còn cần báo cho huynh chắc? Hay là muội đi tìm ông nội muội nhé!"  

             Lăng Dật Nhiên vừa cười vừa nói, toàn thân Đằng Thiên Sơn run rẩy, nếu như thực sự đi tìm sư thúc để nói chuyện thì chết chắc.  

             Lúc này ông ta chỉ có thể câm họng, không biết phải nói gì.  

             "Chuyện này còn phải truy cứu trách nhiệm của Chấp pháp đường, mấy người không phân rõ trắng đen mà đánh người, còn ỷ đông hiếp yếu, mấy người bị thương là đáng, đúng là đồ không biết xấu hổ. Bây giờ tôi làm chứng cho Tần Lâm, ông nội tôi cũng có thể làm chứng, sau khi trở về Tần Lâm bị mấy người dùng mọi cách gây khó dễ, xem ra tôi phải đi tìm sư phụ chưởng môn để cáo trạng thôi, ai tán thành? Ai phản đối?"  

             Lời của Lăng Dật Nhiên khiến không ai dám đáp trả, bây giờ Tần Lâm đã nắm đằng chuôi, bọn họ không đánh lại anh, lúc này anh còn có lý, giờ mà can thiệp chỉ có chết.  

             Tôn Dương Kỳ và Trương Quốc Phong nhìn nhau, lòng lạnh giá, lần này mất công ăn đánh rồi.  

             Lâm Trung Nghĩa thở phào nhẹ nhõm, cười thầm, không ngờ tiểu sư thúc lại cứu Tần sư đệ, may quá!  

             "Cửu sư huynh, chuyện này, huynh thấy thế nào?"  

             Lăng Dật Nhiên nhìn Đằng Thiên Sơn, sắc mặt ông ta tái xanh, ông ta còn có thể làm gì nữa?  

             "Nếu tiểu sư muội đã làm chứng cho Tần Lâm thì chuyện này coi như xong".  

             "Vậy còn không mau cút? Ngớ người cái gì?"  

             Lăng Dật Nhiên nhìn đám Tôn Dương Kỳ mà quát.  

             "Đa tạ tiểu sư thúc".  

             Tần Lâm nhún vai cười nói, mặt mày ung dung, chẳng sợ sệt gì tiểu sư thúc.  

             "Lưỡi không xương, nếu tôi không tới chắc anh về với đất mẹ rồi nhỉ".  

             "Vết thương thế nào, để tôi xem cho".  

             Lăng Dật Nhiên quan tâm hỏi han khiến Tần Lâm sợ hết hồn, tự nhiên được cô quan tâm, anh không biết làm thế nào.  

             "Vẫn ổn, không tổn thương xương cốt, tí là khỏe, có điều anh đấu với nhiều người như thế, không muốn sống nữa à, lần sau đừng có liều mạng như vậy nữa".  

             Tần Lâm hỏi.  

             "Ừ... tôi biết rồi, mà cô đến đây làm gì? Trong sư môn có ai bị thương hở".  

             Lăng Dật Nhiên lạnh lùng đáp.  

             "Trước thì không có nhưng giờ anh đánh nhiều người bị thương thế thì có rồi".  

             "Tôi cũng đâu có cố ý, bọn họ bắt nạt tôi mà!"  

             "Lần này tôi không đi nữa, ông nội bảo tôi phải so tài với đám vãn bối, anh chắc sẽ dạy cho tôi được nhiều thứ, nên tôi sẽ đào hang cạnh anh, hai ta làm hàng xóm, có gì không hiểu, tôi hỏi anh, không vấn đề chứ?"  

             "Tôi có lựa chọn không?"  

             "Không có!"  

             Non xanh nước biếc, đêm tối gió thổi.  

             Trong động phủ của Diệp Toàn Cơ có hơn mười người, ai cũng là cao thủ không tầm thường, đều là kẻ ác dưới trướng ông ta, ai cũng rất có thiên phú.  

             Mấy tên này cực kỳ nghiêm túc, mặt mày âm trầm, bởi vì sắc mặt của ông ta lúc này vô cùng lạnh nên không ai dám nói bừa.  

             Đằng Thiên Sơn đứng trước mặt Diệp Toàn Cơ, khó xử vô cùng, rõ ràng chuyện lần này làm nhị sư huynh rất tức giận.  

             "Xin lỗi nhị sư huynh, chuyện lần này là do đệ".  

             Tôn Dương Kỳ trầm giọng nói.  

             "Sư phụ, tên Tần Lâm đó hình như đã đột phát bát mạch".  

             Diệp Toàn Cơ hừ lạnh một tiếng, mọi người không ai dám ngẩng đầu.  

             "Đệ thấy thực lực của cậu ta thế nào hả Lão Cửu?"  

             "Thực lực của cậu ta dưới đệ nhưng muốn thắng cậu ta cũng mất ba mươi chiêu. Tên này dù có bị thương cũng có thể tiếp được một chiêu của đệ, tên này không đơn giản".  

             "Quả nhiên là con trai của Lão Ngũ, thú vị đấy".  

             Diệp Toàn Cơ cười khẩy, trong mắt đầy giá rét.  

             Là sư thúc, cho dù Đằng Thiên Sơn bất mãn với Tần Lâm thì ông ta cũng không thể ra tay.  

             Tần Lâm có ngang ngược đến đâu cũng là đời đệ thứ thứ ba, đời đệ tử thứ hai như ông ta xen vào thì còn ra thể thống gì nữa. Thế chẳng phải ỷ lớn hiếp bé sao?  

             "Sư phụ, giao cho con đi, lần trước con từng dò qua thực lực của cậu ta, con nắm chắc đến bảy phần".  

             Tàng Thiên Sơn lên tiếng, ánh mắt lạnh tựa băng.  

             "Con đã đột phá bát mạch một thời, giao cho con ta cũng yên tâm".  

             Diệp Toàn Cơ trầm giọng nói, người của ông ta liên tiếp thua trong tay Tần Lâm, đúng là khó coi, lần này ông ta nhất định phải xử lý được Tần Lâm, dù không giết được anh cũng phải đuổi anh ra khỏi Côn Luân. Nhưng trước khi đuổi ra thì phải phế bỏ toàn bộ công phu của anh, biến anh thành phế nhân.  

             Như vậy so với giết chết Tần Lâm thì đã hơn nhiều, cho dù là anh hay Tần Trì cũng không chịu nổi.  

             "Sư phụ yên tâm, muốn giết Tần Lâm không khó, người chỉ đứng xem là được, con sẽ trả mối thù này cho các sư đệ".  

             

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement