Câu Dẫn Đội Trưởng Đội Bóng Rổ Lạnh Lùng - Nhan Ngọc

Advertisement
Mạnh Tân Lương tự hỏi liệu có phải tất cả mọi cô gái đều có thân thể khiến người ta mê luyến giống như Nhan Ngọc không. Nhưng không thể không thừa nhận, anh rất nhung nhớ thân thể của cô.

Mấy ngày nay anh luôn nghĩ đến Nhan Ngọc, sau đó thân dưới lại cứng lên, không nhịn được mà tưởng tượng đến cảnh Nhan Ngọc bị mình làm tới tấp, nhưng lần nào anh cũng chưa được tận hứng.

Sau khi đã nếm được vùi vị chân thật thì dùng tay cũng không thể nào thỏa mãn được.

Mạnh Tân Lương càng ngày càng cảm thấy mình là một người xấu. Bây giờ, khí nhìn thấy được Nhan Ngọc đã mấy ngày không gặp, anh liền không nhịn được mà nhớ đến cảnh cô trần trưồng gào thét dưới thân mình, thậm chí còn mong muốn Nhan Ngọc có. thể cho anh một cái cớ... để hai người có thể làm tình với nhau một lần nữa.

Ví dụ như, chỉ căn Nhan Ngọc nói mình choáng váng, hoa mắt chóng mặt, muốn anh đỡ một chút thì anh có thể quang minh chính đại đỡ cô đến phòng học trống bên cạnh để nghỉ ngơi.

Sau đó nữa, chỉ căn cô nói mình nóng thì anh lại có lý do cởi cúc áo giúp cô rồi.

Tiếp nữa, Nhan Ngọc lại nói mình ngứa, muốn anh gãi cho cô. Vậy thì bàn tay của anh có thể tiến vào trong quần áo cô, xoa bóp bầu ngực to lớn tròn trịa của cô, cùng với tiểu huyệt mềm mại đây nước.

Cô mẫn cảm như vậy, chắc chắn chỉ cần anh sờ một cái là sẽ phun nước đầy tay anh, đồng thời phát ra những tiếng rên rỉ không ngớt, còn nức nở xin anh cảm. vào thật sâu bên trong...

Cứ như thế, ở trong lớp học không người, Nhan Ngọc sẽ mở rộng đôi chân trắng như tuyết của mình ra, để lộ tiểu huyệt đỏ tươi ướt át, ánh mắt đẫm lệ cầu xin anh: “Anh Lương, anh Lương, anh nhét côn th*t vào bên trong được không? Người ta không chịu nổi nữa rồi, người ta khó chịu lảm, tiểu huyệt ngứa ngáy lầm, không thể nào lên lớp nối. Ngày nào người ta cũng phải đóng tã trẻ con để d*m thủy chảy ra không ướt quần áo, d*m thủy nhiều đến mức băng vệ sinh cũng không chứa hết nổi. Van xin anh, anh mau nhét vào bên trong, gãi ngứa cho người ta đi..”

Sau đó, Mạnh Tân Lương anh sẽ lập tức nhét côn th*t vào trong tiểu huyệt của cô, đâm đến nơi sâu nhất.

Anh sẽ làm cô ở những nơi mà giáo viên và học sinh bình thường hay ngồi, trên bàn học, trên bục giảng. Anh sẽ nắm lấy cặp mông tròn trịa của cô mà dập một cách mãnh liệt. côn th*t dày đặc xuyên qua từng vách thịt, đâm đến tận sâu trong tử cung. Cô sẽ không chịu đựng nổi mà khóc lóc xin tha, cặp vú to tròn nảy lên nảy xuống, bật tung cúc áo.

Núm vú bị anh mút đến sưng tấy, cương cứng lên và chuyển sang màu đậm hơn, còn in hẳn dấu răng của anh.

Chắc chản cô sẽ hét ầm lên, sẽ nói răng: “Anh Lương, em xin anh, anh đừng làm như thế, anh sẽ đâm rách em mất. Anh đừng làm mạnh như thế, em biết lỗi rồi, sau này em không dám trêu chọc anh nữa, cho dù có phát tình cũng không dám trêu chọc anh nữa...”

Nhưng anh sẽ không nghe lời cô nói, sẽ cẳn đầu v* của cô, xuất tinh đầy vào tiểu huyệt của cô, khiến trong bụng cô toàn là tinh dịch đặc sánh.

Mạnh Tân Lương đột nhiên phục hồi tinh thần lại, anh đúng là một tên cầm thú.

Chỉ vừa mới nhìn thấy Nhan Ngọc, đối phương thậm chí còn chẳng để lộ cổ, thế mà anh đã có thể bổ não nghĩ ra được nhiều chuyện như vậy.

Thân dưới càng thêm cứng rắn.

Máu của anh dường như đang đồn hết xuống nơi đó, dường như đang chờ cô đưa ra một lời mời hấp dẫn.

Nhưng mà, Nhan Ngọc lại nghiêm túc nói với anh: “Em tới trả quần áo cho anh, cám ơn anh đã giúp đỡ."

Nói xong, Nhan Ngọc đưa chiếc túi giấy trong tay cho Mạnh Tân Lương, bên trong là chiếc áo khoác mà lăn trước anh cho cô mượn. Nhan Ngọc đã giặt sạch sẽ, trên áo còn thoang thoảng mùi nước giặt thơm ngát.

Tất nhiên Mạnh Tân Lương không biết, trước khi đem đi giặt, chiếc áo này đã được Nhan Ngọc dùng để thủ dâm không biết bao nhiêu lần, thấm không biết bao nhiêu d*m thủy.

Mạnh Tân Lương vươn tay cầm lấy túi giấy, Nhan Ngọc lập tức thu tay về, giống như sợ bị anh chạm phải vậy.

Ánh mắt anh hơi lóe lên, lập tức nhìn thấy ý tránh né của Nhan Ngọc. Đúng rồi, rõ ràng cô đã từng nói thích anh, vậy chuyện trả áo thế này chắc cũng chỉ là muốn mượn cớ gặp anh thôi đúng không?

Gió nhẹ thổi qua hai người, Mạnh Tân Lương yên lặng chờ Nhan Ngọc nói tiếp.

Sau vài giây yên lặng, Nhan Ngọc lôi trong cặp sách ra một món đồ, đưa cho Mạnh Tân Lương.

Đó là một quyển tiểu thuyết, một quyển khoa học viễn tưởng, được viết bởi một ngôi sao bóng rổ, cũng là thần tượng của Mạnh Tân Lương.

Tất nhiên là Mạnh Tân Lương đã mua quyển tiểu thuyết này rồi, đủ cả bản tiếng Anh và tiếng Trung.

Món quà này đối với anh mà nói là một món quà dư thừa, nhưng anh cũng không từ chối.

Nhan Ngọc đưa sách cho Mạnh Tân Lương, vẫn cúi đầu không dám nhìn anh: “Anh họ em rất thích tác giả này nên đã mua dư ra một quyển, tặng anh...”

“Cảm ơn” Mạnh Tân Lương nói.

Anh chờ Nhan Ngọc nói tiếp.

Nhưng Nhan Ngọc lại không nói gì nữa, sau đó lùi lại một bước, giống như định xoay người rời đi.

Mạnh Tân Lương nhíu mày, sao cô có thể như thế chứ? Rõ ràng chủ động hẹn anh ra đây, còn tặng quà, thế mà không nói gì đã muốn đi.

Chuyện này chẳng khác nào là gọi điện thoại với đối phương, chưa nghe thấy đối phương nói gì thì đối phương đã tắt máy.

Tất nhiên Mạnh Tân Lương không cam lòng.

Mà lần này Nhan Ngọc chính là muốn khiến anh không cam lòng như vậy.

Mạnh Tân Lương quả nhiên rơi vào bẫy của cô, nhanh chóng lên tiếng gọi cô lại: “Em... Có phải là muốn nói gì với anh không?”

Bước chân của Nhan Ngọc hơi chậm lại, ánh mắt giống như đang đấu tranh rất nhiều. Cô nhìn anh, do dự vài giây rồi mới trả lời: "Không... Không có” Giọng điệu đúng kiểu không có gì mới là lạ

“...Anh cảm thấy chúng ta nên nói chuyện” Mạnh Tân Lương càng thêm không cam lòng.

Nhan Ngọc cúi đầu, vô cùng xấu hổ, lý nhí nói: "Em thấy rất có lỗi với Ngọc Văn, lần say rượu kia là ngoài ý muốn, nhưng lần dã ngoại kia... Mọi chuyện đều do em quá nhạy cảm, em chỉ muốn giảm bớt tình trạng khó chịu của anh, nhưng không ngờ cuối cùng lại thành bản thân mình không nhịn được... Thôi quên đi, em không nói nữa... Chúng ta không thể tiếp tục như thế này. Từ nay về sau em sẽ không liên lạc với anh nữa, như thế sẽ tốt cho tất cả mọi người. Em xin lỗi”

Nhan Ngọc nói đến đây thì vươn tay lên âm thầm lau nước mắt,ngẩng đầu nhìn thẳng vào Mạnh Tân Lương, nức nở nói: "Em sẽ cố gắng quên anh đi”

Cái nhìn này in sâu trong trái tim Mạnh Tân Lương.

Cô nói xong thì xoay người chạy đi.

Nhan Ngọc thực sự nên chuyển đến học Học viện Hí kịch trung ương, kỹ năng khóc lóc diễn xuất đúng là quá xuất sắc.

Nhan Ngọc chạy rất nhanh, dáng chạy lung lay sắp đổ, nhìn vô cùng thương tâm.

Sau lưng cô, Mạnh Tân Lương vẫn đứng yên tại chỗ, đôi môi mỏng mím chặt lại.

Vài ngày sau, đội bóng rổ của Mạnh tân Lương chuẩn bị có một trận thí đấu, mọi người tập luyện vô cùng chăm chỉ. Trần Ngọc Văn thỉnh thoảng có thời gian lại tới cổ vũ cho bạn trai.

Những lúc như thế này, Trần Ngọc Văn lại kéo. theo vài người bạn tới sân bóng. Ban đầu Nhan Ngọc giả vờ từ chối một chút, sau đó sẽ làm ra vẻ bị Trần Ngọc Văn thuyết phục, miễn cưỡng tới sân bóng với mọi người.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement