Chàng rể chiến thần – Dương Chấn

Advertisement
Trông thấy Ngụy Tường từng bước tiến về phía mình, Chu Kim Hảo bị dọa đến chấn động toàn thân.

“Ông…… ông không được qua đây!”

Bà ta vừa run cầm cập nói, vừa không ngừng lùi về phía sau.

Bà ta quả thật cực kỳ độc ác, từng tìm người tông chết Tần Đại Quang, muốn Dương Chấn chết, nhưng mà vậy không có nghĩa bà ta thật sự dám ra tay giết người.

Vừa rồi Ngụy Tường sát hại Đao Ba, diễn ra ngay dưới mi mắt bà ta, chỉ cần nghĩ liền biết, cảnh tượng máu me mới rồi, đã mang đến cho bà ta bóng ma tâm lý to lớn tới mức nào.

Xung quanh đều là người của Ngụy Tường, Chu Kim Hảo căn bản không có đường nào để chạy, chỉ có thể không ngừng lùi ra sau

Mà Ngụy Tường lại cũng không gấp gáp, dường như cực kỳ hưởng thụ bộ dạng tràn đầy kinh hoảng này của Chu Kim Hảo.

Rất nhanh, Chu Kim Hảo đã lùi đến chân tường, không thể lùi thêm được nữa, bà ta ‘bụp’ một tiếng, quỳ thụp xuống đất, khóc lóc khẩn cầu: “Cầu xin ông, tha cho tôi, có được không?”

“Tha cho bà”

Ngụy Tường xách con dao găm nhuốm đầy máu đi đến trước mặt Chu Kim Hảo, từ trên cao nhìn xuống bà ta: “Vừa nãy tôi giết Đao Ba, đã bị bà trông thấy rồi, nếu như bây giờ tôi tha cho bà, vậy thì chẳng phải việc này sẽ bại lộ hay sao?”

“Không không không! Tôi không trông thấy gì hết, sẽ không nói cái gì ra đâu, tôi chỉ là một người phụ nữ ti tiện thôi, giết tôi sẽ làm bẩn tay ngài đấy.”

Chu Kim Hảo vội vàng lắc đầu nói, còn không ngừng tự hạ thấp chính mình.

“Nếu muốn trách thì hãy trách thằng con rể của bà ấy! Bà là mẹ vợ của tên đó, vậy thì bà chỉ có một con đường chết thôi!”

Ngụy Tường híp mắt nói, sát ý trên người nhất thời bạo phát ra ngoài, tựa như dòng nước lũ vỡ đê, chớp mắt đã bao trùm lấy Chu Kim Hảo.

Nghe thấy lời Ngụy Tường nói, Chu Kim Hảo mới biết, hóa ra tất thảy những gì bà ta gặp phải, đều là do Dương Chấn làm hại.

“Ngụy tổng, tôi không có quan hệ gì với Dương Chấn hết! Tôi sớm đã nhìn cậu ta không vừa mắt, nếu như không phải ngài bắt tôi tới đây, thì tôi đã ra tay với cậu ta rồi.”

Chu Kim Hảo vội vàng nói: “Ngụy tổng, nếu ngài không tin tôi, thì có thể nghe ngóng thử xem, tôi thật sự không có quan hệ gì với cậu ta hết, hơn nữa vẫn luôn khuyên nhủ con gái tôi ly hôn với cậu ta, ở trong mắt tôi, cậu ta chính là một tên rác rưởi, một thứ đồ bỏ đi, một tên khốn kiếp đáng chết!”

“Ồ? Vậy à?”

Ngụy Tường cười hì hì nói: “Nhưng mà, tôi vẫn muốn giết bà đây, làm thế nào bây giờ nhỉ?”

Vừa nói dứt câu, Ngụy Tường đã nắm con dao găm trong tay, đâm mạnh về phía Chu Kim Hảo.

“Ah…… đừng giết tôi! Đừng giết tôi mà!”

Chu Kim Hảo bật khóc, lớn giọng gào thét.

“Phanh!”

Ngụy Tường nắm con dao găm, lướt ngang qua đầu Chu Kim Hảo, cắm thật mạnh vào bức tường phía sau lưng Chu Kim Hảo.

“Thật ngại quá, không cẩn thận một cái liền trượt tay rồi! Có điều không sao hết, lần này, tôi sẽ không trượt tay nữa đâu. Bà cứ yên tâm, tôi giết người nhanh lắm, giống như vừa rồi giết Đao Ba ấy, một đao là mất mạng liền thôi!”

Ngụy Tường như thể con mèo đang vờn chuột vậy, cười cười nói: “Bà có thể thử tưởng tượng một chút, đau đớn chốc lát nữa sẽ phải chịu, khi dao găm từng chút từng chút đâm vào cơ thể, nhưng đừng sợ, tôi sẽ ráng làm nhanh một chút, cho bà đỡ phải chịu nhiều đau khổ.”

Ngụy Tường tựa như một con ác quỷ, trong tay cầm một con dao găm nhiễu đầy máu, miệng còn không ngừng miêu tả cảnh tượng khi dao găm đâm xuyên qua não.

Chu Kim Hảo đã sớm bị dọa đến mềm nhũn cả người, bệt mông ngồi dưới đất, đến sức lực để né tránh cũng không còn nữa rồi.

Bà ta bật khóc van nài: “Ngụy tổng, tôi không muốn chết, thật sự không muốn chết mà! Cầu xin ngài tha cho tôi một con đường sống được không, tôi thật sự không muốn chết đâu!”

“Ngài đừng giết tôi mà, ngài kêu tôi làm cái gì, tôi cũng đều đồng ý hết.”

“Chỉ cần ngài không giết tôi, tôi sẽ làm con chó của ngài, ngài kêu tôi cắn ai, tôi sẽ cắn kẻ đó, gâu! Gâu! Gâu!”

Chu Kim Hảo bò trên mặt đất, học theo tiếng chó sủa, giờ phút này còn cần gì đến tôn nghiêm nữa chứ, chỉ cần được sống thôi.

“Ha ha ha ha……”

Nhìn thấy Chu Kim Hảo bò trên mặt đất học theo chó sủa, Ngụy Tường nhịn không được bật cười lớn, những người xung quanh cũng cười theo ông ta.

Chu Kim Hảo lại chẳng có chút xíu nhục nhã nào, trông thấy Ngụy Tường bật cười lớn, bà ta như trông thấy được hy vọng sống, nhất thời sủa càng thêm dùng sức: “Gâu! Gâu! Gâu!”

Bên trong biệt thự của Ngụy Tường, đều là tiếng sủa của Chu Kim Hảo, cùng với tiếng cười lớn thoải mái của mọi người.

“Nể tình bà ngoan ngoãn nghe lời như thế, tôi sẽ cho bà một cơ hội được sống, chỉ cần bà có thể giúp tôi hoàn thành việc này, tôi sẽ tha cho cái mạng chó của bà!” Ngụy Tường híp mắt nói.

“Tôi sẽ nghe lời mà, ngài kêu tôi làm cái gì, tôi cũng đồng ý hết!” Chu Kim Hảo vội vàng gật đầu nói, trong lòng vui mừng khôn xiết vì sống sót qua được kiếp nạn.

Ngụy Tường cũng không phải thật sự muốn giết Chu Kim Hảo, một màn vừa rồi, chẳng qua là để dọa bà ta thôi, chỉ có như vậy, người phụ nữ này mới có thể ngoan ngoãn phối hợp với mình.

“Bò qua đây!”

Ngụy Tường vắt chéo chân, ngồi trên chiếc ghế sô pha cao cấp bên cạnh, sau lưng còn có hai tên vệ sĩ vóc người cường tráng.

Chu Kim Hảo tứ chi chống đất, cố tình thè đầu lưỡi ra, bò lết đến dưới chân Ngụy Tường: “Gâu! Gâu! Gâu! Chủ nhân, ngài có gì muốn sai bảo ạ?”

Ngụy Tường khua khua tay, một tên vệ sĩ phía sau lập tức tiến lên, trong tay hắn ta còn cầm một sợi roi da.

“Chát!”

Vệ sĩ quất một roi lên người Chu Kim Hảo.

“Ah! Chủ nhân, ngài đánh tôi mạnh vào!” Chu Kim Hảo thét chói tai một tiếng.

“Chủ nhân, mạnh thêm chút nữa đi!”

“Chủ nhân, đánh tôi thật mạnh vào!”

Mỗi lần vệ sĩ quất một roi xuống, Chu Kim Hảo lại thét lên một tiếng.

Vốn dĩ Chu Kim Hảo còn cảm thấy rất đau, nhưng theo từng roi lại từng roi vệ sĩ quất xuống, bà ta chỉ cảm thấy cả người nóng bừng bừng lên, không còn đau đớn chút nào, ngược lại có loại cảm giác kì quặt.

Cảm giác này, không thể miêu tả rõ ràng được.

Sở dĩ Ngụy Tường kêu người đánh đập Chu Kim Hảo, là có mục đích của ông ta, nhưng không ngờ, tiếng hét của người phụ nữ này, lại có thể khơi gợi lên ngọn lửa tà ác sâu trong đáy lòng ông ta.

Bộ dạng Chu Kim Hảo không xấu, tuy đã bước sang tuổi năm mươi, nhưng nét quyến rũ vẫn còn nguyên đó, vóc người cũng rất đẹp.

Ngọn lửa tà ác trong mắt Ngụy Tường càng lúc càng nồng đậm, đột nhiên đứng bật dậy, đoạt lấy cái roi trên tay vệ sĩ, lớn giọng quát: “Các người lui xuống cả đi!”

Rất nhanh, bên trong phòng đã chỉ còn lại Ngụy Tường và Chu Kim Hảo.

Không biết là vì hưng phấn, hay vì những nơi bị roi quất qua quá mức đau đớn, cả người Chu Kim Hảo đều run rẩy, hai mắt mê man: “Chủ nhân, nhanh, tiếp tục, đánh tôi đi!”

“Đồ đê tiện!”

Ngụy Tường mắng một tiếng, vung roi da quất xuống.

Cùng lúc đó, Vân Phong Chi Đỉnh.

Dương Chấn đứng trước cửa sổ sát đất thật lớn, phóng mắt ngắm nhìn cảnh đêm của Giang Châu, không sao ngủ được.

Mắt thấy trời đã bắt đầu sáng, Chu Kim Hảo bị người bắt đi, đã qua mấy tiếng đồng hồ rồi, lại vẫn không có bất cứ tin tức nào như cũ.

Anh không quan tâm đến sống chết của Chu Kim Hảo, nhưng mà người phụ nữ kia, là mình phái người hộ tống rời đi, nếu như thật sự xảy ra chuyện, mình phải giải thích thế nào với Tần Nhã, Tần Yên mới được đây?

Sáng ngày hôm sau, Dương Chấn vẫn ngồi trên sô pha, một đêm không ngủ, trong mắt anh tràn đầy tơ máu.

Đúng vào lúc này, di động của anh đột nhiên đổ chuông.

“Ngài Dương, đã tìm thấy Đao Ba rồi!”

Quan Tôn Sắc cũng một đêm rồi không ngủ, giọng nói tràn đầy vẻ nghiêm trọng: “Nhưng mà, người đã chết rồi!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement