Chàng rể chiến thần – Dương Chấn

Advertisement

CHƯƠNG 337: CÔNG CHÚA THỌ TINH

Trong lòng Ninh Thành Vũ có hơi hoảng loạn, giờ vờ trấn định, nhìn sang Dương Chấn hỏi: “Người anh em này, có chút lạ mặt, không biết là cậu chủ của hào môn nào?”

Sự lo lắng của anh ta, Dương Chấn sao có thể nhìn không hiểu chứ, mỉm cười nhàn nhạt: “Cậu Ninh không cần nói bóng nói gió, tôi không ba không mẹ, một cô nhi mà thôi, không phải là cậu chủ của hào môn gì cả.”

Ở trong lòng Dương Chấn, anh chỉ có mẹ, còn ba chưa giờ không từng thừa nhận.

Ninh Thành Vũ mặt mày kinh ngạc, anh ta tự nhiên sẽ không tin lời của Dương Chấn.

Chỉ là cho rằng, Dương Chấn cố ý trêu ngươi mình.

“Đù! Một đồ chó không có bối cảnh cũng dám không nể mặt cậu Ninh sao?”

Ninh Thành Vũ sẽ không tin Dương Chấn không có bối cảnh, nhưng con chó bên cạnh anh ta sẽ không cho rằng như vậy.

Phùng Nghĩa Cần chỉ vào mũi Dương Chấn, tức giận quát một tiếng.

“Phùng Nghĩa Cần, tôi khuyên cậu lập tức xin lỗi cậu Dương, nếu không đừng trách tôi không khách sáo với cậu!”

“Không sai, nếu cậu bây giờ không quỳ xuống ở trước mặt cậu Dương, dập đầu nhận sai, Trần Anh Hào tôi, đại diện nhà họ Trần, cũng sẽ không tha cho cậu!”

Hai người Quan Tuyết Tùng và Trần Anh Hào, một trước một sau nói.

Bọn họ biết rõ sự khủng bố của Dương Chấn, sợ Dương Chấn ở đây làm ra chuyện xúc động gì.

Hôm nay dù sao cũng là bữa tiệc sinh nhật của tiểu công chúa nhà họ Hàn, nếu Dương Chấn động thủ ở đây, sợ rằng nhà họ Hàn cũng sẽ không vui.

Hiện nay một nhà họ Mạnh đã đủ gây áp lực cho bọn họ rồi, bọn họ không muốn đang yên đang lành, lại có thêm một kẻ địch.

Đương nhiên, nếu Dương Chấn kiên quyết muốn động thủ ở nhà họ Hàn, bọn họ cho dù liều mạng, cũng sẽ đứng ở bên cạnh Dương Chấn.

“Quan Tuyết Tùng, Trần Anh Hào, các anh thật sự xem mình là gì hả? Ở trước mặt cậu Ninh, các anh cũng dám không khách khí với tôi? Tới! Các anh tới đi!”

Phùng Nghĩa Cần rất là hung hăng, mặt mày khiêu khích nói: “Cậu Ninh đại nhân đại lượng không tính toán với các anh, nhưng tôi sẽ không!”

Ninh Thành Vũ mặt mày giận dữ, trong lòng hỏi thăm mười tám đời tổ tổng của Phùng Nghĩa Cần một lượt.

Anh ta còn chưa có làm rõ thân phận của Dương Chấn, tạm thời còn không dám vọng động, kết quả cái đồ chó Phùng Nghĩa Cần này, vậy mà nhảy ra trước.

Anh ta bây giờ trách mắng Phùng Nghĩa Cần cũng không được, không trách mắng cũng không được, nhất thời có hơi treo trên lưng hổ khó xuống.

“Cậu Ninh, anh nhìn thấy rồi chứ? Đây chính hậu bối của nhà họ Quan và nhà họ Trần, hung hăng ngang ngược cỡ nào chứ? Ngay cả anh cũng không để vào mắt rồi.”

Phùng Nghĩa Cần còn đang đổ thêm dầu vào lửa.

Nói rồi, anh ta lại mang vẻ mặt khôi hài nhìn sang Dương Chấn: “Thằng nhóc, con mẹ mày không phải là rất trâu bò sao? Tiếp tục đi!”

Ánh mắt của Dương Chấn dần dần trở lạnh.

Anh không ngại khiêu khích, nhưng khiêu khích của một con chó, lại khiến anh động sát cơ.

Nếu không phải là vì hôm nay là tiệc sinh nhật của Hàn Phi Phi, Phùng Nghĩa Cần sao có thể sủa tiếng chó tới bây giờ.

“Quan Tuyết Tùng, Trần Anh Hào, các anh nhìn thấy rồi chứ? Đây chính là đồ ngu xuẩn mà các anh rất cung kính đó, nếu không phải là vì nơi này là hiện trường tiệc sinh nhật của cô Hàn, tôi thuận tay giết anh ta, các anh có tin không?”

Thấy Dương Chấn không nói chuyện, Phùng Nghĩa Cần mặt mày đắc ý, cười lạnh rồi nói với Quan Tuyết Tùng và Trần Anh Hào.

Bên này vốn đã thu hút ánh mắt của tất cả mọi người, lúc này tất cả mọi người đều mang vẻ mong chờ nhìn một màn này.

Bất luận là thế lực của Ninh Thành Vũ và Phùng Nghĩa Cần, hay là Quan Tuyết Tùng và Trần Anh Hào, đều rất cường đại.

Một khi hai bên nổ ra xung đột, chắc chắn sẽ rất đặc sắc.

“Thọ tinh tới rồi!”

Vào lúc này, một tiếng hô kinh ngạc bỗng vang lên.

Nhất thời, ánh mắt của tất cả mọi người đều lũ lượt nhìn qua.

Cả sảnh tiệc, trong nháy mắt yên ắng không một âm thanh, ánh mắt của mọi người đều dừng ở cầu thang tầng hai.

“Cộp! Cộp! Cộp!”

Theo âm thanh của giày cao gót giẫm trên mặt đất vang lên một cách giòn rã, một cơ thể mảnh mai, từ từ xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người.

Hàn Phi Phi xuất hiện rồi!

Lúc này, cô ta mặc một bộ lễ phục màu trắng cao quý, bên trên có đính một ít lông vũ, dưới chân đi một đôi cao gót màu kem đính đầy kim cương, trên đầu còn đội một chiếc vương miện đính kim cương.”

Tựa như một tiên nữ không nhiễm khói lửa nhân gian, khóe miệng ẩn hiện nụ cười, từ từ đi tới.

Hàn Phi Phi vốn còn trẻ, trên gương mặt không có một chút tì vết, chỉ cần trang điểm nhẹ nhàng như này, cả người tựa như tiên nữ từ trong tranh bước ra.

“Thật đẹp!”

Có nhiều người đều không kìm được mà thốt ra đầy kinh ngạc.

Một số cô gái, trong mắt cũng tràn ngập sự ngưỡng mộ.

20 tuổi, thật là một độ tuổi rất đẹp!

“Rất cảm ơn các vị có thể đến tham gia bữa tiệc sinh nhật 20 tuổi của con gái của Hàn Diệp tôi, hoan nghênh mọi người!”

Bên cạnh Hàn Phi Phi, còn có một nam một nữ đứng cùng, đứng ở bên trái cô ta, một người đàn ông trung niên khoảng 50 tuổi mở miệng nói.

Từ trên mặt của Hàn Phi Phi, còn có thể nhìn thấy vài phần bóng dáng của ông ta.

Cho dù ông ta trông đã khoảng 50 tuổi, nhưng vẫn có thể nhìn ra, khi ông ta còn trẻ đẹp trai cỡ nào.

Bên phải Hàn Phi Phi, là một người phụ nữ trung niên xinh đẹp mặc sườn xám, rõ ràng là mẹ của cô ta.

“Chào chú Hàn! Chào dì Đồng!”

Mọi người lũ lượt đứng dậy, chủ động chào hỏi Hàn Diệp và vợ của ông ta.

“Người đàn ông trung niên đó là ba của Hàn Phi Phi – Hàn Diệp, nghe nói sớm đã được chọn là người thừa kế của nhà họ Hàn, nhưng nhiều năm như vậy qua đi, tuổi tác của Hàn gia chủ cũng ngày một cao, từ đầu tới cuối vẫn không chịu trao quyền cho ông ta.”

Quan Tuyết Tùng ở bên cạnh Dương Chấn, nhỏ giọng nói.

Trần Anh Hào cũng mở miệng nói: “Nghe ông nội của tôi nói, Hàn gia chủ chỉ có một người con trai là Hàn Diệp, nhưng người con trai này lại không có năng lực gì, không yên tâm giao vị trí gia chủ cho ông ta.”

“Tôi cũng từng nghe ông nội của tôi nói, nghe nói, Hàn gia chủ tỏ rõ ở trước mọi người, trừ khi ông ấy chết, nếu không tuyệt đối sẽ không nhường vị trí cho Hàn Diệp.” Quan Tuyết Tùng nói tiếp.

Nghe vậy, Dương Chấn lúc này nhìn Diệp Hàn nhiều hơn vài lần.

Khoảng 50 tuổi, ngược là là một người đẹp lão, chỉ nhìn bề ngoài, không thể nhìn ra được cái gì.

“Mẹ của Hàn Phi Phi thì sao?”

Dương Chấn lại tò mò hỏi.

“Mẹ của cô ấy tên là Đồng Chân, ngược lại là đại gia khuê tú, nghe nói là cô gái của một gia tộc nhỏ ở Yên Đô, vẫn là có vài phần tài năng.” Trần Anh Hào nói.

Quan Tuyết Tùng cũng nói: “Nghe nói, nếu không phải là vì người phụ nữ này, Hàn gia chủ thậm chí có suy nghĩ đem vị trí gia chủ trực tiếp truyền cho Hàn Phi Phi.”

“Ổ?”

Trong lòng Dương Chấn có hơi ngạc nhiên: “Người phụ nữ này, lợi hại như vậy sao?”

Hàn Khiếu Thiên là người như nào, anh rất rõ.

Người phụ nữ có thể khiến ông ta xem trọng như vậy, chắc chắn không đơn giản.

Tô San cũng cười rồi nói: “Dì Đồng, quả thật là phụ nữ không thua đấng mày râu, luôn ở sau lưng lặng lẽ giúp Hàn Diệp, tạo ra được rất nhiều thành tích, nếu không Hàn gia chủ thật sự sẽ không để Hàn Diệp làm gia chủ.”

Nếu chỉ là một người nói, Dương Chấn có lẽ vẫn sẽ không tin, nhưng hiện nay Trần Anh Hào và Quan Tuyết Tùng, có cả Tô San đều nói như vậy rồi, vậy thì nói rõ, Hàn Diệp này quả thật rất kém.

Nếu không, cũng sẽ không có chuyện tiếng xấu truyền xa.

Dương Chấn có hơi bất lực mỉm cười lắc đầu: “Đều nói hổ phụ sinh hổ tử, nhưng trên người Hàn gia chủ lại không!”

Lúc này, một chiếc bánh gato nhiều tầng được đẩy tới, bên trên cắm hai mươi cây nến.

Mọi người vây lại cùng hát bài chúc mừng sinh nhật cho Hàn Phi Phi, sau khi đợi Hàn Phi Phi ước, rồi thổi nến xong, mọi người đều cùng hoan hô, bầu không khí ở đây cũng đạt tới đỉnh điểm.

Tiếp theo chính là cắt bánh gato, những người bạn thân đó của Hàn Phi Phi, đều bôi kem vào nhau, rất là vui vẻ!

“Cô Hàn, chúc cô sinh nhật vui vẻ!”

Vào lúc này, Phùng Nghĩa Cần là người đầu tiên tới tặng quà sinh nhật.

Hàn Phi Phi nhàn nhạt liếc nhìn anh ta, khẽ gật đầu: “Cảm ơn!”

“Phi Phi, chúc em sinh nhật vui vẻ!”

Lúc này, Ninh Thành Vũ cũng đi tới, vẻ mặt dịu dàng nhìn Hàn Phi Phi, trong tay cầm một hộp quà đã mở, bên trong chứa một chiếc nhẫn kim cương hình trái tim.

Cả hội trường bỗng chốc bùng nổ một trận hoan hô.

Tặng nhẫn kim cương, ý nghĩa không cần nói cũng biết.

“Phi Phi, đây là mẫu mới nhất của Cartier vừa ra mắt, chiếc nhẫn Trái tim lưu luyến, kim cương đại biểu cho sự vĩnh cửu, Trái tim lưu luyến đại biểu cho tình yêu của tôi dành cho em, mãi mãi không thay đổi!”

Ninh Thành Vũ vẻ mặt thâm tình nhìn Hàn Phi Phi, nói.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement