Chàng rể chiến thần – Dương Chấn

Advertisement

CHƯƠNG 354: VẢ MẶT THẲNG TAY

Đặc biệt là Vương Diễm càng thấy cảm động hơn.

Lúc này cô ta bỗng nhiên cảm động muốn khóc.

Đây là lần đầu tiên cô ta cảm thấy có người hiểu được mình.

Tần Yên đứng bên cạnh Dương Chấn, trong đôi mắt sáng ngời của cô ta tràn đầy sùng bái.

Người đàn ông này là anh rể của cô!

Đường Khôn và Từ Giai càng xấu hổ hơn, họ cảm thấy mọi người đều đang giễu cợt nhìn họ.

“Nhặt lên, xin lỗi!”

Ánh mắt sắc bén của Dương Chấn lại nhìn vào Đường Khôn.

“Mau nhặt lên rồi xin lỗi!”

“Thật sự tưởng mình có chút tiền là rất trâu bò hả? Tài sản ông đây ba mươi ngàn tỷ mà có kiêu ngạo như mày không?”

“Giàu cái gì chứ? Tao thấy lòng hư vinh của mày trỗi dậy thì đúng hơn, mặc bộ Armani superfake, ngay cả đồng hồ cũng là hàng nhái cấp A kìa!”

Người đứng xem xung quanh cũng không nhìn nổi nữa, tất cả đều chỉ trỏ vào Đường Khôn.

Trên mặt Đường Khôn tràn đầy sợ hãi, trong những người có thể đến Thiên Phủ Thành mua sắm, có ai không có gia tài bạc triệu?

Từ lúc đầu anh ta đã bịa đặt nói dối!

Bây giờ đến cả quần áo của anh ta cũng bị người khác nhận ra là hàng nhái cao cấp, nhưng anh ta không dám nói lời nào.

“Xin lỗi!”

Đường Khôn vội vàng nhặt thẻ lên đưa cho Vương Diễm, đồng thời cúi đầu xin lỗi.

Giờ anh ta chỉ muốn nhanh chóng bồi thường bình sứ mà Từ Giai làm vỡ, sau đó rời khỏi đây.

Mặt Từ Giai tràn đầy phẫn nộ, cô ta nghiến răng nghiến lợi nhìn Dương Chấn: “Một thằng giẻ rách nghèo nàn như mày có tư cách gì dạy bảo người đàn ông của tao?”

“Mày biết chồng tao là ai không? Anh ấy là phó giám đốc của tập đoàn Đại Hà, lương một năm hơn mấy tỷ, của cải mấy trăm tỷ, tao muốn gì anh ấy sẽ mua cho tao cái đó!”

“Còn mày nữa, Tần Yên! Mắt nhìn của mày kém thật đấy, không ngờ mày lại tìm một tên giẻ rách làm bạn trai, đời này mày sẽ luôn bị tao giẫm dưới chân!”

“Cả đời này mày cũng không có hi vọng vượt qua tao đâu! Chỉ tính số lẻ tiền của chồng tao thôi, chúng mày cũng không kiếm được!”

Từ Giai nói Dương Chấn xong lại quay sang mỉa mai Tần Yên.

Nhưng Dương Chấn và Tần Yên đều không có phản ứng gì, chỉ nhìn cô ta bằng ánh mắt có chút thương hại.

“Thưa anh, số dư của anh không đủ!”

Ngay lúc Từ Giai đang khoác lác Đường Khôn có nhiều tiền, Vương Diễm đột nhiên cầm thẻ bước tới, trong mắt đầy bất đắc dĩ.

“Sao có thể vậy được?”

Đường Khôn lập tức bùng nổ, giận dữ nói: “Trong thẻ của tôi còn hơn sáu tỷ, một cái bình sứ rách nát thôi mà, sao số dư lại không đủ được?”

“Nếu anh khẳng định trong thẻ mình còn hơn sáu tỷ thì thật xin lỗi, số dư xác thực vẫn chưa đủ.”

Vương Diễm lịch sự trả lời, cô ta cũng không có cảm xúc gì vì sự vô lễ của đối phương.

Cho đến lúc này, Đường Khôn mới nhận ra bình sứ bị Từ Giai làm vỡ trị giá hơn sáu tỷ.

Anh ta đột nhiên có chút luống cuống, giọng điệu yếu ớt hơn: “Cái bình sứ rách nát đó bao nhiêu tiền?”

“Đây là sứ thanh hoa có xuất sứ từ lò nung của dân ở Cảnh Đức Trấn thời Minh Thanh, trị giá ba mươi sáu tỷ chín trăm triệu!”

“Cô nói bao nhiêu?”

Đường Khôn lập tức trợn to hai mắt.

Cùng lúc đó, một nỗi sợ hãi mãnh liệt lan ra khắp người anh ta.

“Ba mươi sáu tỷ chín trăm triệu!” Vương Diễm trả lời lần nữa.

“Ầm!”

Đường Khôn chỉ cảm thấy đầu mình vỡ tung, toàn thân ngây dại.

Anh ta cứ tưởng bình sứ Từ Giai làm vỡ chỉ tầm hai, ba tỷ.

Anh ta cắn răng vẫn có thể trả nổi, không ngờ một cái bình rách nát như thế lại là đồ cổ, hơn nữa còn trị giá ba mươi sáu tỷ chín trăm triệu.

Anh ta làm gì có nhiều tiền tới vậy?

“Ông xã, có phải anh lấy nhầm thẻ rồi không?”

Từ Giai vẫn chưa nhận ra sự khác thường của Đường Khôn, cô ta đột nhiên ra vẻ chợt hiểu, cầm lấy thẻ ngân hàng trong tay Vương Diễm rồi nói với vẻ mặt đắc ý: “Ông xã, hơn sáu tỷ này là tiền tiêu vặt anh cho em đúng không?”

“Đã thấy chưa? Ông xã tao cho tao tiền tiêu vặt toàn cho mấy tỷ thôi, mày thì sao? Chỉ sợ còn chưa nhận được món quà nào trị giá hơn ba triệu nhỉ?”

Từ Giai nói với Tần Yên bằng vẻ mặt châm chọc.

Tần Yên chỉ cảm thấy hơi buồn cười, rõ ràng trên mặt Đường Khôn là sợ hãi và lo lắng, người phụ nữ ngu xuẩn này còn ở đó khoe khoang.

“Mày cười gì đó?”

Từ Giai thẹn quá thành giận, cô ta chất vấn Tần Yên.

Tần Yên cười khẩy đáp: “Rốt cuộc tấm thẻ này là toàn bộ tài sản của bạn trai cô, hay là tiền tiêu vặt anh ta muốn cho cô, cô nên làm rõ rồi đắc ý sau đi!”

“Mày dám coi thường tao à? Tao nói cho mày biết, tài sản của ông xã tao mấy chục ngàn tỷ, một cái bình rách nát hơn ba mươi tỷ mà thôi, đối với ông xã tao như muối bỏ bể vậy.”

Từ Giai tức giận cãi lại, sau đó vội vàng thúc giục: “Ông xã, họ dám coi thường chúng ta, nói hơn sáu tỷ trong thẻ này là toàn bộ tài sản của anh kìa, đây không phải là đang vả vào mặt anh à?”

“Anh mau lấy thẻ chính của mình ra bồi thường cái bình rách nát ba mươi sáu tỷ đó, vả thẳng vào mặt chúng đi!”

Đường Khôn không trả lời, đột nhiên lên tiếng nói: “Đưa thẻ cho tôi!”

“Hả?”

Từ Giai vô cùng khó hiểu: “Đây không phải tiền tiêu vặt anh cho em sao?”

“Tôi bảo cô đưa thẻ cho tôi!”

Giọng điệu của Đường Khôn rõ ràng có chút không đúng.

Con ngươi Từ Giai đảo một vòng, cô ta ngạc nhiên nói: “Ông xã, đừng nói với em là hơn sáu tỷ này quá ít, anh muốn cho em tấm thẻ có hạn mức lớn hơn đấy nhé?”

Đường Khôn không đáp, thẳng thừng giật lại thẻ ngân hàng trong tay Từ Giai.

Từ Giai vẫn chờ Đường Khôn cho cô ta thẻ, kết quả Đường Khôn lại quay sang nói với Vương Diễm: “Oan có đầu, nợ có chủ, ai làm hỏng đồ thì các cô tìm người đó bồi thường đi. Kể từ bây giờ, người phụ nữ này không còn quan hệ gì với tôi!”

Nói xong, anh ta xoay người định bỏ đi.

Vương Diễm sững sờ.

Những người đứng xem chung quanh cũng sững sờ.

Từ Giai cũng ngớ người.

“Để tôi xem xem là ai dám dương oai trên địa bàn của nhà họ Trần chúng tôi!”

Đúng lúc này, một giọng nói tức giận bỗng vang lên, sau đó mọi người nhìn thấy một bóng dáng trẻ tuổi bước vào.

Đó chính là Trần Anh Hào nghe tin chạy đến.

Khi nãy anh ta nhận được tin Dương Chấn đến Thiên Phủ Thành đã không ngừng nghỉ chạy tới.

Nhưng không ngờ lại gặp phải chuyện như vậy.

“Cậu… Cậu Hào!”

Đường Khôn vừa nhìn là nhận ra Trần Anh Hào ngay, anh ta lập tức hoảng sợ.

Anh ta là người Châu Thành chính gốc, sao có thể không biết Trần Anh Hào?

“Đường Khôn!”

Lúc này Từ Giai hoàn hồn, vọt tới trước mặt Đường Khôn, giận dữ la hét: “Rốt cuộc anh có ý gì hả?”

Khi nãy Đường Khôn nói anh ta không còn quan hệ gì với cô ta, Từ Giai còn tưởng mình nghe lầm.

Cho tới khi Đường Khôn thật sự bỏ cô ta lại, định đi mất thì cô ta mới nhận ra mình không nghe lầm.

Hơn nữa cô ta còn bị Đường Khôn vứt bỏ ở ngay trước mặt Tần Yên và mọi người, cô ta cảm thấy mặt mình như bị Tần Yên đá mấy phát.

“Cút đi!”

Đường Khôn đẩy Từ Giai ra, phẫn nộ nói: “Con khốn mày suốt ngày chỉ nghĩ đến tiền của tao, tao có bao nhiêu tiền thì liên quan gì tới mày?”

“Mày không nhìn lại bộ dạng cướp đoạt của mày kìa, còn cho mày hơn sáu tỷ tiền tiêu vặt? Mày nghĩ bố mày là máy rút tiền à?”

“Loại phụ nữ hám tiền như mày đáng để tao tiêu nhiều tiền như thế sao?”

“Đúng rồi, miếng Ngọc Quan Âm mày đeo trên cổ, nhẫn kim cương trên tay mày với vòng tay phỉ thúy đã bị mày làm vỡ, tất cả đều là hàng nhái cao cấp tao tiêu tiền nhờ người làm đấy!”

“Chỉ có kẻ ngốc mới tiêu tốn mấy tỷ cho loại phụ nữ như mày!”

Đường Khôn nói ra mọi thứ không chút nể tình.

Từ Giai đờ đẫn, chân cô ta lảo đảo rồi ngã ngồi xuống đất.

Lúc này cô ta cảm thấy bầu trời của mình như sụp đổ.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement