Chàng rể chiến thần – Dương Chấn

Advertisement

CHƯƠNG 390: CƯỠNG ÉP YÊU CẦU

Lúc Diệp Mạn nhìn thấy Tần Nhã, khuôn mặt bà cũng tràn đầy kích động.

“Xin hỏi, cô có phải là cô Tần Nhã – tổng giám đốc tập đoàn Tam Hòa không?”

Diệp Mạn cố giả vờ bình tĩnh, rồi nở nụ cười dịu dàng.

Cho dù bà che giấu rất tốt, nhưng Tần Nhã vẫn nhìn ra tâm trạng kích động trong đáy mắt Diệp Mạn.

Mặc dù Tần Nhã nghi ngờ, nhưng vẫn gật đầu đáp: “Chính là tôi!”

“Chào cô, tôi là Diệp Mạn – chủ tịch tập đoàn Hồng Mạn.”

Diệp Mạn vươn một tay về phía Tần Nhã, cười nói.

Tập đoàn Hồng Mạn rất nổi tiếng ở Yên Đô, chẳng hề thua kém tập đoàn Nhạn Chấn.

Tần Nhã là tổng giám đốc tập đoàn Tam Hòa, sao có thể không biết chuyện này được?

Nhưng điều khiến cô nghi ngờ là, người phụ nữ này có thân phận cao quý như thế, sao lại chủ động tới tìm cô?

“Chào chủ tịch Diệp!”

Tần Nhã lễ phép bắt tay với Diệp Mạn.

Hơn 20 năm nay, đây là lần đầu tiên Diệp Mạn tiếp xúc gần với Tần Nhã như thế, nên trong lòng rất kích động.

Bà nắm chặt tay Tần Nhã, không chịu buông ra.

Diệp Mạn nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp của Tần Nhã bằng ánh mắt nóng rực, càng nhìn càng thích, con gái bà đẹp đến mức nghiêng nước nghiêng thành.

Một người đẹp như vậy, trên đời này, đâu có đàn ông nào có thể từ chối khuôn mặt xinh đẹp của con bà?

Ngay cả bản thân bà cũng không nhận ra, sau khi hai mẹ con hơn 20 năm mới gặp nhau, suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu bà không phải là bù đắp những thiếu thốn cho con gái bà trong nhiều năm qua, mà là lợi dụng cô thế nào.

“Chủ tịch Diệp!”

Tần Nhã khẽ nhướng mày, né tránh sự lôi kéo của Diệp Mạn ngay.

“Thật ngại quá! Tôi hơi kích động khi gặp mặt tổng giám đốc Tần.”

Diệp Mạn cũng không thấy xấu hổ, mà cười đáp.

“Chủ tịch Diệp, bà tìm tôi có chuyện gì không?”

Tần Nhã không quen đứng gần người lạ thế này, nên lạnh mặt hỏi.

“Là thế này, tôi định mở chi nhánh Hồng Mạn ở Giang Châu, nên muốn mời cô đảm nhiệm chức tổng giám đốc công ty.”

Giờ Diệp Mạn mới nói rõ ý đồ tới đây của mình, tiếp tục cười nói: “Tôi đã nắm rõ tình hình tập đoàn Tam Hòa trong lòng bàn tay.”

“Là công ty dẫn đầu, cực kỳ lợi hại ở Giang Châu, nhưng nếu so với mấy công ty ở Yên Đô, thì hẳn là rác rưởi.”

“Với năng lực của tổng giám đốc Tần, một công ty nhỏ bé rác rưởi thế này, làm sao có thể xứng với cô?”

“Tôi định đầu tư 1500 tỷ, để mở chi nhánh công ty, hơn nữa tôi quyết định, sẽ chia cho cô 10% cổ phần công ty.”

“Tôi đã chuẩn bị hợp đồng ổn thỏa rồi, chỉ cần cô đồng ý, thì có thể ký kết ngay lúc này.”

Diệp Mạn nói xong thì căn dặn Lương Tiến ở bên cạnh: “Ông đưa hợp đồng cho tôi!”

Bà tự nhiên nói, không hề chú ý đến sắc mặt Tần Nhã đã cực kỳ u ám.

Chi nhánh công ty huy động nguồn vốn 1500 tỷ, thì 10% cổ phần sẽ là 150 tỷ, bất kỳ ai cũng có thể hiểu rõ thành ý của Diệp Mạn.

Nhưng Tần Nhã không thuộc hạng người đó.

Bởi vì tập đoàn Tam Hòa do một tay cô sáng lập, nên nó có ý nghĩa sâu sắc với cô.

Chỉ cần cô đồng ý, thì việc trở thành tổng giám đốc tập đoàn Nhạn Chấn, đâu có gì khó?

Vậy mà Diệp Mạn lại chửi bới tập đoàn Tam Hòa thậm tệ, thậm chí còn gọi là công ty rác rưởi.

Là người sáng lập tập đoàn Tam Hòa, Tần Nhã đâu thể nhẫn nhịn được?

“Chủ tịch Diệp đang nói, tập đoàn Tam Hòa là công ty rác rưởi?” Tần Nhã hỏi.

“Đúng vậy! Tôi đã điều tra doanh thu hằng năm của tập đoàn Tam Hòa, biết lãi ròng của nó chỉ hơn 150 tỷ.”

“Với chi nhánh công ty mà tôi định thành lập ở Giang Châu, thì chỉ riêng số vốn đăng ký đã là 150 tỷ rồi.”

“Với năng lực của nhà họ Diệp ở Yên Đô, thì có thể tưởng tượng được, một khi Hồng Mạn mở chi nhánh công ty, sẽ thu hút bao nhiêu đối tác?”

“Tôi có thể bảo đảm với cô, chưa đầy bốn tháng trong năm nay, lãi ròng của chi nhánh công ty có thể vượt qua tập đoàn Tam Hòa.”

“Cô nói thử xem, nếu tập đoàn Tam Hòa không phải công ty rác rưởi thì là gì?”

Diệp Mạn kiêu ngạo, nói đến thân phận nhà họ Diệp, bà vô thức thể hiện cảm giác ưu việt ở trong xương cốt.

Với thân phận của bà, thì tập đoàn Tam Hòa thật sự chẳng đáng là gì trong mắt bà.

“Vậy tôi hỏi bà, tại sao bà lại bỏ ra cái giá cao như vậy để mời tôi vào làm tổng giám đốc công ty bà?” Tần Nhã lại hỏi.

Diệp Mạn sửng sốt một lát, rồi đáp: “Bởi vì cô có năng lực xuất chúng.”

“Bà thấy tôi có năng lực xuất chúng chỗ nào?” Tần Nhã bình tĩnh hỏi tiếp.

Lần này, cuối cùng Diệp Mạn cũng cảm nhận điều bất thường.

Sự bình tĩnh của Tần Nhã làm bà cảm thấy rất áp lực.

“Cô có thể dẫn dắt một công ty rác rưởi kiếm được lãi ròng hằng năm hơn 150 tỷ, chẳng lẽ không phải là năng lực xuất chúng?” Diệp Mạn hỏi ngược lại.

“Vậy chắc bà cũng biết, ai là người sáng lập ra tập đoàn Tam Hòa đúng không?” Tần Nhã kiềm nén cơn giận hỏi.

“Chắc chắn người có thể sáng lập ra công ty rác rưởi này là một tên ngốc.”

“Nếu để tôi biết người sáng lập là ai, thì tôi sẽ mắng người đó tan tác.”

“Một tên ngốc không có tư cách để mở công ty.”

“Với tôi, lãi ròng hằng năm chưa tới 300 tỷ thì đều là công ty rác rưởi, không bằng đừng mở ra.”

Diệp Mạn đầy mỉa mai, chê bai tập đoàn Tam Hòa không còn gì, như hận không thể gọi người sáng lập ra đánh thẳng một trận.

Bà hoàn toàn không biết tập đoàn Tam Hòa, hơn nữa cũng mới biết Tần Nhã là tổng giám đốc.

Sở dĩ bà xem tập đoàn Tam Hòa không ra gì, là vì muốn chứng tỏ sự lớn mạnh của tập đoàn Hồng Mạn.

Hơn nữa bà cũng tin rằng, bất kỳ ai cũng không thể cưỡng lại đãi ngộ hào phóng mà bà đưa ra.

Nếu không phải quá đột ngột, thì giờ bà đã nhận Tần Nhã rồi.

Giờ bà chỉ có thể bước từng bước, nghĩ cách rút ngắn khoảng cách với Tần Nhã trước, rồi hẵng tìm cơ hội nhận mẹ con, thừa cơ bảo cô đá Dương Chấn đi.

Đến lúc đó, bà sẽ có hy vọng, để người đứng đầu Giang Bình trở thành con rể của mình.

Với sự xem trọng mà nhà họ Diệp dành cho người đứng đầu Giang Bình, thì sau này thân phận và địa vị của Diệp Mạn sẽ nước đẩy thuyền lên, tiến thẳng tới quyền lợi trung tâm trong nhà họ Diệp.

Bà hoàn toàn không nghĩ đến chuyện, liệu Tần Nhã có đồng ý không?

Bởi vì trong thế giới quan của bà, sẽ không có ai từ chối điều kiện mà bà đưa ra.

Thậm chí lúc này bà đã bắt đầu ảo tưởng, đợi người đứng đầu Giang Bình trở thành con rể bà, thì bà sẽ hô mưa gọi gió trong nhà họ Diệp.

Lúc bà đang mơ mộng về tương lai tươi đẹp, thì Tần Nhã đã tức đến mức toàn thân run rẩy, hít sâu một hơi, để kiềm nén cơn giận: “Vậy tôi không thể làm công cho bà được rồi!”

Nói xong, cô đi qua người Diệp Mạn.

“Tại sao?”

Diệp Mạn nhất thời sửng sốt, không dám tin hỏi.

“Bởi vì, tên ngốc sáng lập tập đoàn Tam Hòa trong miệng bà là tôi!”

Tần Nhã không hề quay đầu lại, mà chỉ lạnh lùng đáp.

Giờ Diệp Mạn đã hoàn toàn hóa đá, đứng im tại chỗ, không biết phải làm gì.

Bà hoàn toàn không ngờ, Tần Nhã sẽ là người sáng lập tập đoàn Tam Hòa.

Nếu biết, sao bà có thể tiếp cận Tần Nhã bằng ý tưởng mở chi nhánh công ty chứ?

Chẳng phải bà dùng thẳng danh nghĩa hợp tác để tiếp xúc Tần Nhã, sẽ tốt hơn à?

Nhìn bóng lưng dần đi xa của Tần Nhã, bà nhất thời sốt sắng, đâu còn hình tượng phu nhân mặc sườn xám, mang giày cao gót nhà họ Diệp ở Yên Đô nữa, mà gấp gáp đuổi theo cô.

“Tổng giám đốc Tần, đợi đã!”

“Tôi không biết cô là người sáng lập tập đoàn Tam Hòa, nếu biết, tôi làm sao có thể nói như vậy với cô?”

“Cô đừng vội đi mà, hãy nghe tôi giải thích trước đã.”

“Tôi xin lỗi, tôi sai rồi, tôi biết sai rồi!”

Diệp Mạn vừa chạy vừa lớn tiếng hét, hoàn toàn không quan tâm đến hình tượng, mà chỉ muốn cứu vãn tình thế.

Nhưng những lời bà nói đã tổn thương Tần Nhã, làm sao có thể cứu vãn được mọi chuyện?

“Cô Tần, mong cô dừng bước.”

Đúng lúc, một người đàn ông trung niên bỗng chặn đường Tần Nhã.

“Ông tránh ra!”

Tần Nhã nhíu mày, quát vào mặt đối phương.

Lúc nãy người đàn ông trung niên này luôn đứng sau lưng Diệp Mạn, rõ ràng bọn họ cùng một phe.

Lương Tiến nhìn Tần Nhã với vẻ mặt không cảm xúc: “Cô cứ nghe phu nhân giải thích trước đã.”

Tần Nhã cực kỳ tức giận, cô đã đè nén lửa giận, không muốn tranh cãi với đối phương rồi.

Nhưng đối phương vẫn muốn cưỡng ép cô nghe lời giải thích của bà ta.

Đúng lúc này, Diệp Mạn cũng thở hổn hển chạy tới, vừa thở vừa nói: “Tổng giám đốc Tần, tôi thật sự không có ý gì khác, tôi chỉ muốn mời cô gia nhập công ty tôi thôi.”

“Nhưng giờ tôi quyết định không mở chi nhánh công ty Hồng Mạn nữa, mà định đầu tư 1500 tỷ, không, 3.

tỷ vào tập đoàn Tam Hòa.”

“Tôi sẽ giúp cô xây dựng tập đoàn Tam Hòa thành một trong những công ty đứng đầu Cửu Châu.”

“Hơn nữa tôi bảo đảm, sẽ không bao giờ nhúng tay vào chuyện kinh doanh của tập đoàn Tam Hòa, mà chỉ nhận tiền hoa hồng.”

“Tất nhiên, dù không có tiền hoa hồng cũng không sao, cứ xem như 3.

tỷ này là tiền quỹ tôi cho cô để gây dựng sự nghiệp.”

Diệp Mạn vội nói, giờ bà chỉ muốn dùng tiền để cứu vãn quan hệ giữa bà và Tần Nhã.

Nhưng Tần Nhã không hề rung động, mà lạnh mặt nhìn đối phương nói: “Tôi sẽ không nhận một đồng tiền đầu tư nào của bà.”

Diệp Mạn sửng sốt, tưởng Tần Nhã chê 3.

tỷ quá ít, nên vội nói: “6.

tỷ! Tôi lấy danh nghĩa nhà họ Diệp đầu tư 6.

tỷ vào tập đoàn Tam Hòa.”

Đây là quyền hạn đầu tư lớn nhất của bà trong nhà họ Diệp.

Bà đầu tư hết tập đoàn Tam Hòa, mặc dù rất mạo hiểm, nhưng với bà, chỉ cần có thể làm cho Tần Nhã ở bên người đứng đầu Giang Bình, thì đừng nói là 6.

tỷ, dù là 9.

tỷ cũng chẳng sao?

“Xem ra, bà vẫn chưa hiểu lời tôi nói!”

Tần Nhã lắc đầu, tức giận: “Dù bà đầu tư 30 nghìn tỷ, hay 300 nghìn tỷ, tôi cũng không bao giờ nhận.”

Nói xong, Tần Nhã liền xoay người rời đi.

Diệp Mạn nhất thời sửng sốt, thật sự không hiểu, một công ty nhỏ bé với lãi ròng hằng năm chỉ có 150 tỷ, thì tại sao Tần Nhã lại không chịu nhận khoản đầu tư 6.

tỷ của bà?

Trong thế giới quan của bà, của cải và quyền thế là tất cả, không ai có thể cưỡng lại sự mê hoặc của nó.

Vậy mà Tần Nhã lại từ chối bà?

Rốt cuộc là tại sao?

Trong lòng bà không hiểu, có lẽ cả đời này cũng sẽ không biết rõ nguyên nhân.

Nhìn bóng lưng rời đi của Tần Nhã, mắt bà tràn đầy lửa giận, bỗng quát lớn: “Cô đứng lại đó cho tôi!”

“Sao nào? Tôi không nhận tiền đầu tư của bà, nên bà định dùng thân phận nhà họ Diệp, để chèn ép tôi à?”

Tần Nhã ngừng bước, lên tiếng mỉa mai.

“Cô có biết tôi là ai không?”

Diệp Mạn cắn đôi môi đỏ hồng, tức giận hỏi.

Bà vốn định tiếp xúc Tần Nhã trước, đợi thân quen rồi sẽ nhận mẹ con sau.

Nhưng giờ rõ ràng bà đã thất bại.

Nếu đã như vậy, bà đành phải nói rõ quan hệ mẹ con, rồi dùng thân phận người mẹ để cưỡng ép yêu cầu cô phải làm thế.

 

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement