Chàng rể chiến thần – Dương Chấn

Advertisement

CHƯƠNG 418: THỂ DIỆN CỦA GIA TỘC

Giá khởi điểm chỉ hơn ba trăm tỷ, thế mà bị mua lại với cái giá trên trời là bốn nghìn năm trăm tỷ, tăng hẳn mười lăm lần, có thể tưởng tượng được sự ngạc nhiên của mọi người.

Mỗi một ánh mắt nhìn Hoàng Chính đều đầy phức tạp.

Nhưng mà khi rất nhiều người nhìn Hoàng Chính, chẳng khác gì đang nhìn một tên ngu.

Khu đất ở bờ đông sông Lão Long, nhìn thì rất rộng, nhưng tỷ lệ đất thực tế lại chẳng được bao nhiêu.

Dù là xây thêm một trang viên hoa hồng thì cũng không thể có món lời bốn nghìn năm trăm tỷ.

Cơ bản có thể xác định, khu đất này, dù có làm gì thì cũng thua lỗ thôi.

Hoàng Chính nói ngoài miệng là muốn xây nghĩa địa cộng đồng, nhưng thực tế là muốn nhân cơ hội này để ép Dương Chấn cúi đầu trước nhà họ Hoàng.

Nhưng không ngờ, dưới sự kích động lại hô lên cái giá trên trời là bốn nghìn năm trăm tỷ.

“Chú Hoàng, bốn nghìn năm trăm tỷ đó! Chú đúng là mạnh tay, nhưng chẳng biết khi chuyện này truyền đến Yên Đô thì người ta sẽ nhìn nhà họ Hoàng thế nào đây?”

“Người thừa kế của nhà họ Hoàng chi bốn nghìn năm trăm tỷ mua một khu đất trị giá ba trăm tỷ ở một thành phố nhỏ?

“Anh nói xem, có khi nào người ta tưởng rằng nhà họ Hoàng không ai nối nghiệp, chẳng ngờ không có mắt nhìn thế này?”

Diệp Tình Nhi đột nhiên cười mỉm nói.

Lời nói của cô ta như một con dao nhọn, đâm mạnh vào trái tim Hoàng Chính.

Người xung quanh, ai cũng nhìn Hoàng Chính với sắc mặt quái lạ, Hoàng Chính chỉ thấy trên mặt nóng bừng, trong lòng sợ hãi bất an.

“Cô im mồm cho tôi!”

Hoàng Chính thẹn quá thành giận, nghiến răng nói: “Cô mà dám nói bậy thêm một câu thì tôi không ngại bảo Đông Tà cởi sạch cô!”

Nghe thế, mặt Diệp Tình Nhi đỏ bừng, tức giận nói: “Anh vô liêm sỉ!”

“Thưa anh Hoàng, anh đã đấu giá thành công khu đất này, anh xem xem, bây giờ có thể thanh toán số tiền còn lại không?”

Người đấu giá dè dặt hỏi.

“Lần đấu giá này không tính!”

Mọi người ở đây đều ngẩn tò te, Hoàng Chính chỉ Diệp Tình Nhi, trơ tráo nói: “Ban nãy ả đàn bà này cố ý lên giá ào ào, mới lừa tôi ra cái giá trên trời là bốn nghìn năm trăm tỷ.”

Lời nói của Hoàng Chính khiến mọi người mắt trợn to, ai cũng không thể tưởng tượng nổi mà nhìn anh ta.

Anh ta thật sự là người thừa kế của nhà họ Hoàng, một trong Yên Đô Bát Môn sao?

Trong đầu rất nhiều người đều xuất hiện thắc mắc như nhau.

“Không ngờ, người thừa kế của nhà họ Hoàng lại là cái thứ thế này đây.”

Sau khi Diệp Tình Nhi sững ra một lúc, nụ cười trên mặt hoàn toàn biến mất, lạnh lùng châm biếm nói: “Nếu không có tiền thì đừng có giả vờ, bây giờ lại nói tôi lên giá ào ào.”

“Dù là tôi lên giá ào ào đi nữa thì anh đừng có tiếp tục đấu giá!”

“Vả lại, anh nói sao thì là vậy sao?”

“Với cái lí luận trơ trẽn này của anh, vậy tức là chỉ cần là cuộc đấu giá có người nhà họ Hoàng anh tham gia, ai dám đấu giá thì người đó là kẻ cố ý lên giá ào ào hay sao?”

Diệp Tình Nhi chẳng hề nể mặt, nói liên tiếp mấy câu, sắc mặt của Hoàng Chính cực kì khói coi.

“Cô đang tự tìm đường chết!”

Hoàng Chính trầm giọng gào lên.

“Nếu chỉ vì chuyện thế này mà anh đã muốn mạng tôi rồi, đúng là to mồm!”

Diệp Tình Nhi liên tục cười lạnh, hờ hững nói: “Nếu anh dám động đến một cộng lông của tôi thì ông nội tôi sẽ không bao giờ tha cho anh!”

“Sao tôi lại muốn mạng của cô chứ? Cô nói đi, nếu người phụ nữ xinh đẹp nhất nhà họ Diệp bị lột sạch ngay tại đây, thế có tính là khiến nhà họ Diệp bị đả kích nặng nề không?”

Hoàng Chính híp mắt, giọng nói đầy trêu chọc.

Sắc mặt Diệp Tình Nhi thay đổi hẳn, cắn đôi môi đỏ mọng, nhìn Hoàng Chính chằm chằm: “Anh vô liêm sỉ thật!”

“Đông Tà, lột sạch đồ người phụ nữ này cho tôi!”

Hoàng Chính ra lệnh, Đông Tà mặt không cảm xúc từng bước tiến tới chỗ Diệp Tình Nhi.

Mọi người ở đây đều sợ ngây người, ai cũng không ngờ, đến tham gia một buổi đấu giá thôi mà lại gặp phải cuộc tranh chấp giữa hai gia tộc lớn của Yên Đô.

Tên Đông Tà, Diệp Tình Nhi đương nhiên đã từng nghe nói rồi.

Lúc này thấy Đông Tà đi về phía mình, trên gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn của cô ta đầy sợ hãi, theo bản năng nắm lấy cánh tay của người đàn ông bên cạnh.

“Cô cầm đau tôi!”

Lúc này, một giọng nói lạnh nhạt đột nhiên vang lên.

Diệp Tình Nhi nhất thời hết hồn, lúc này mới phản ứng lại, vì mình khẩn trương nên đã nắm lấy tay Dương Chấn.

“Xin lỗi! Xin lỗi!” Diệp Tình Nhi liên tục nói xin lỗi.

“Nếu như cô sẵn sàng đồng ý với tôi một chuyện thì tôi có thể giúp cô giải quyết phiền toái trước mắt!” Dương Chấn đột nhiên nói.

Nghe thế, Diệp Tình Nhi sửng sốt, sau đó thì gật đầu không hề do dự: “Chỉ cần anh có thể giúp tôi giải quyết phiền toái, tôi có thể đồng ý với anh bất cứ chuyện nào!”

Nói rồi, trên gương mặt xinh xắn của cô ta đỏ lên.

Mọi người nhìn mà sững sờ, anh Dương đây định muốn chống lại Yên Đô Bát Môn hay sao?

Hoàng Chính híp mắt nhìn Dương Chấn chằm chằm, lạnh lùng nói: “Cậu kia, cậu đang muốn tham gia vào cuộc tranh đấu giữa nhà họ Diệp và nhà họ Hoàng sao?”

Dương Chấn lại chẳng thèm nhìn Hoàng Chính, híp mắt chăm chú nhìn Đông Tà đã đi tới trước mặt anh, lạnh lùng nói: “Tôi khuyên ông nên mang đồ ngu như bò họ Hoàng này đi mới tốt, nếu không, cái đồ ngu như bò này chỉ có thể ở lại Giang Châu mãi mãi!”

Ầm!

Dương Chấn vừa nói ra câu này, mọi người đều sợ hãi!

Sau đó thì hoàn toàn nổ tung!

“Không hổ là anh Dương, ngay cả là Yên Đô Bát Môn mà cũng không hề sợ hãi!”

“Đối phương là người thừa kế của nhà họ Hoàng đó, thế mà anh Dương lại uy hiếp, muốn khiến anh ta ở lại Giang Châu mãi mãi!”

“Dù gì người ta cũng là người thừa kế của nhà họ Hoàng, anh Dương nhục nhã như thế trước mặt mọi người thì có gặp nguy hiểm không?”

. . .

Mọi người ở đây ai cũng kích động ra mặt, phần đông đều rất coi trọng Dương Chấn, cũng có không ít người, trong lòng đầy lo lắng.

Trên mặt Hoàng Chính vô cùng vặn vẹo.

Hôm nay đã đủ mất mặt, thế mà Dương Chấn còn dám uy hiếp khiến anh ta ở lại Giang Châu mãi mãi.

Nếu Dương Chấn không chết thì ngày sau anh ta nào còn mặt mũi về nhà họ Hoàng đây?

Dù là anh ta về thật, sợ rằng nhà họ Hoàng cũng không bỏ qua cho anh ta nhỉ?

“Cậu kia, không phải cậu đang khiêu khích, mà đang tự tìm đường chết!”

Sắc mặt Hoàng Chính đầy dữ tợn nói, ánh mắt đầy âm hiểm độc ác.

Dương Chấn vẫn không để ý, mà sắc mặt bình tĩnh nhìn Đông Tà đứng đối diện anh.

Trái tim của Diệp Tình Nhi cũng đập mạnh, ánh mắt nhìn Dương Chấn đầy say mê.

Giờ anh đang vì mình mới chống lại nhà họ Hoàng hay sao?

Còn có ban nãy anh bảo mình đồng ý với anh một chuyện, có phải là muốn chiếm hữu mình không?

Nếu anh muốn chiếm hữu mình thì mình nên phải làm sao đây?

Nếu đã đồng ý với anh, dù anh muốn mình làm gì, mình cũng đồng ý!

Diệp Tình Nhi suy nghĩ lung tung, nghĩ đến một chuyện không thể nói ra, gò má cô ta ửng đỏ, rất đáng yêu.

Cô ta len lén nhìn Dương Chấn, thấy Dương Chấn cũng không nhìn mình mới thoáng thở phào nhẹ nhõm.

“Đông Tà, nếu cậu ta muốn chết thì dạy dỗ cậu ta vài đường trước đi!”

Hoàng Chính dặn Đông Tà.

Nhưng Đông Tà lại không để ý anh ta, đứng ở chỗ cách Dương Chấn chừng hai mét, sắc mặt nghiêm trọng.

Mà Dương Chấn vẫn ngồi ở chỗ của mình như cũ, sắc mặt bình tĩnh nhìn Đông Tà.

Không nhúc nhích!

Lại khiến Đông Tà cảm nhận được sự uy hiếp to lớn.

“Này cậu, nhà họ Hoàng ở Yên Đô cậu không đắc tội nổi đâu, tôi khuyên cậu đừng xen vào việc của người khác.”

Đông Tà định lấy nhà họ Hoàng ra để khuyên Dương Chấn.

Hiển nhiên là ông ta không muốn đánh nhau với Dương Chấn, một người trẻ tuổi khiến ông ta không thể nhìn thấu, đây là một chuyện rất kì lạ.

Nghe nói chàng trai trẻ tuổi trước mắt là người đã giết cái vị đứng hàng chín của Hiệp hội Võ đạo.

Mà thực lực của anh, chỉ mạnh hơn vị đó một chút xíu thôi.

“Đông Tà, nói nhiều lời thừa thãi thế với cậu ta làm gì? Phế cậu ta trước rồi nói sau!” Hoàng Chính nghiến răng nói.

Dương Chấn và Diệp Tình Nhi nhục nhã anh ta đã khiến anh ta giận dữ lắm rồi, giờ đây mà Đông Tà còn chẳng lập tức làm theo mệnh lệnh của anh ta.

“Xin lỗi!”

Đông Tà không do dự nữa, chân chuyển động, lập tức vọt tới chỗ Dương Chấn.

Ông ta thân là người của nhà họ Hoàng, hơn nữa còn được phái đến bảo vệ Hoàng Chính, chẳng cần nói cũng biết tầm quan trọng trong đó rồi.

Đối với sự sai bảo của Hoàng Chính, ông ta chỉ có thể thực hiện.

“Anh Dương cẩn thận!”

Diệp Tình Nhi hét lên.

Tuy cô ta biết Dương Chấn mạnh mẽ, nhưng cô ta cũng biết rõ về cái tên Đông Tà này, lúc này vẫn lo lắng thay cho Dương Chấn.

Người trong sàn đấu giá, lúc này cũng sợ đờ ra, nói câu không hợp là ra tay rồi?

Trên mặt Hoàng Chính đầy nụ cười ác độc: “Dám đắc tội tôi thì đây chính là kết quả! Chờ cậu chết rồi, hai tình Giang Bình và Nam Dương, còn có ai dám không tuân theo?”

Đây là cơ hội duy nhất của anh ta!

Ban nãy đấu giá giá trên trời, anh ta chẳng có tiền trả, một khi chuyện này truyền về nhà họ Hoàng thì anh ta sẽ thành Hoàng Chung thứ hai.

Gia tộc xem trọng thể diện hơn cả như nhà họ Hoàng thì nào dễ dàng tha cho người thế kế ở bên ngoài khiến gia tộc mất mặt chứ?

Đã thế, chẳng bằng bây giờ cứ ra tay với Dương Chấn, Dương Chấn chết rồi thì hai tỉnh Giang Bình và Nam Dương, chẳng phải đều do anh ta định đoạt hay sao?

“Haha, cậu kia giờ đã biết sợ chưa? Sợ đến không nhúc nhích được, chân mềm rồi sao? Hay là tiểu luôn rồi? Haha…”

Hoàng Chính thấy Dương Chấn vẫn ngồi ở đó thì lập tức bật cười.

Nhưng một giây sau, nụ cười của anh ta tắt mất, sắc mặt lập tức cứng đờ.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement