Chàng rể chiến thần – Dương Chấn

Advertisement

CHƯƠNG 498: CẢ TỘC PHẢI SỢ HÃI

“Người đứng đầu nhà họ Diệp, ông nói xem, nếu tôi giao người cho Hiệp hội Võ đạo, nhà họ Diệp sẽ có hậu quả gì?”

Dương Chấn cười híp mắt nhìn về phía Diệp Kế Tông hỏi.

Rốt cuộc trên gương mặt phủ kín nếp nhăn của ông già tám mươi tuổi đã xuất hiện vẻ sợ hãi.

Tay súng vốn là do ông ta tìm đến, bây giờ Bạo Quân bị súng bắn chết, nếu Dương Chấn giao người cho Hiệp hội Võ đạo, bọn họ nhất định có thể khiến tay súng khai ra sự thật.

Đến lúc đó, mọi việc đều bại lộ.

“Tay súng này và tôi không có bất cứ quan hệ nào, dù cậu giao anh ta Hiệp hội Võ đạo, thì sao chứ?” Diệp Kế Tông có vẻ chột dạ nói.

Trước khi chưa xác định Dương Chấn sẽ giao người cho Hiệp hội Võ đạo, tất nhiên, ông ta sẽ không thừa nhận.

Dương Chấn hài hước hỏi: “Tôi cũng còn chưa biết người này là ai, sao người đứng đầu nhà họ Diệp lại biết anh ta là tay súng chứ? Hơn nữa còn là tay súng giết chết Bạo Quân? Chẳng lẽ người đứng đầu nhà họ Diệp có khả năng tiên tri?”

Nghe vậy, mọi người nhà họ Diệp đều thừ người.

Bạo Quân bị súng bắn chết, bọn họ đều rất kinh ngạc, cũng hết sức sợ hãi, sợ Hiệp hội Võ đạo hủy diệt nhà họ Diệp.

Dương Chấn chỉ nói mấy câu mà lại có thể lừa cho Diệp Kế Tông nói hết ra.

Diệp Kế Tông lập tức hoảng hồn, nghiến răng nói: “Rốt cuộc cậu muốn làm gì?”

“Ông làm nhiều chuyện ác như vậy, chẳng lẽ không hề có dự định sám hối sao?”

Nụ cười trên mặt Dương Chấn đột nhiên biến mất, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Người ba vợ mà tôi chưng từng gặp mặt là do ông sát hại, chẳng lẽ ông không nên xin lỗi vợ con ông ta sao?”

Dương Chấn không hề có thiện cảm với lão già này.

Nếu không phải vì ông ta là ông ngoại Tần Nhã, Dương Chấn đâu cần chờ tới bây giờ.

Chỉ sợ anh sớm đã tiêu diệt nhà họ Diệp, báo thù rửa hận cho cha đẻ của Tần Nhã rồi.

Diệp Mạn hai mắt cũng đỏ bừng lên, nghiến răng nói: “E là trong mắt ông chỉ có lợi ích của gia tộc, dù tôi là con gái ông, nhưng cũng chỉ là một con cờ trong tay ông, ông muốn hạ thế nào, quân cờ nhất định phải đi hướng đó.”

“Thân là người nhà họ Diệp, làm người đứng đầu nhà họ Diệp, tao làm tất cả cũng là vì gia tộc, chẳng lẽ sai lầm rồi sao?”

“Mày có biết, tất cả những gì nhà họ Diệp có bây giờ đều là dùng máu của bao nhiêu tiền bối nhà họ Diệp đổi lại?”

“Tao chỉ là muốn để nhà họ Diệp đứng ở nơi huy hoàng hơn, an ủi vong hồn nhà họ Diệp, chẳng lẽ như vậy cũng sai rồi?”

Diệp Kế Tông mặt mày vặn vẹo, vẻ mặt kích động nói: “Nếu không phải vì nhà họ Diệp, tao cũng đã tám mươi tuổi rồi, sao còn phải làm người đứng đầu nhà họ Diệp, gánh hết vất vả của nhà họ Diệp?”

“Chẳng lẽ tao không biết thoái vị nhượng chức, trồng hoa cỏ, hưởng thụ quãng đời còn lại không còn bao nhiêu sao?”

Diệp Kế Tông như bị điên, tức giận rít gào, hai mắt đỏ bừng tia máu.

Diệp Mạn hai mắt đỏ bừng, cắn chặt môi đỏ, không nói gì, ánh mắt đầy hận ý nhìn chằm chằm Diệp Kế Tông.

Qua nhiều năm như vậy, mỗi khi nhớ tới người yêu của mình bị ba mình hạ lệnh giết chết, bà ta đều có cảm giác sống không bằng chết.

Bà ta muốn báo thù rửa hận, cũng có rất nhiều cơ hội, thế nhưng mỗi lần sắp ra tay, bà ta lại không cách nào quyết định.

Dù thế nào, Diệp Kế Tông cũng là người cha cho mình sinh mệnh, dù có sai nữa, đó cũng là ba mình.

Cho nên bà ta chỉ có thể thầm căm hận Diệp Kế Tông, bà ta thật không thể ra tay giết chết ông ta, thật không làm được.

Dương Chấn cũng không nói gì, nhiệm vụ của anh chỉ là cứu Diệp Mạn.

Bây giờ nhiệm vụ hoàn thành, còn lại chính là chuyện của bản thân Diệp Mạn.

Anh chỉ cần cam đoan Diệp Mạn có thể sống sót, vậy là đủ.

Diệp Kế Tông đang động tay súng, thật ra khi ông ta muốn giết Mã Tuân cũng đã đủ lý do để mình giết ông ta.

Chỉ vì, Diệp Kế Tông và Tần Nhã có quan hệ máu mủ mỏng manh, khiến Dương Chấn không thể ra tay với một ông già tám mươi tuổi.

“Vâng! Vì gia tộc, ông có thể khống chế vận mệnh mỗi người phụ nữ.”

“Thân là ba, nhưng ông lại có thể hi sinh hạnh phúc của tôi, đổi lấy lợi ích nhà họ Diệp.”

“Nhưng tại sao ông phải giết anh ấy? Anh ấy chỉ cầu xin ông hãy chúc phúc cho chúng tôi, ông không bằng lòng, có thể cự tuyệt. Tại sao phải giết anh ấy?”

“Ông hãy nói cho tôi, rốt cuộc anh ấy đã làm sai điều gì mà ông nhất định phải giết anh ấy?”

Diệp Mạn cảm xúc kích động, khóc to lên, vẻ mặt đầy bi thương và thống khổ, thậm chí còn có mấy phần tuyệt vọng.

Người đàn ông bà ta yêu là một người đàn ông chất phác, người có thể nỗ lực tất cả vì bà ta.

Người đàn ông yêu sâu đậm như vậy lại bị ba mình hạ lệnh giết chết.

Thế gian không có gì đau khổ hơn một người thân nhất của mình giết người thân nhất khác.

Đôi mắt đục ngầu của Diệp Kế Tông không hề thay đổi thần sắc, vẫn lạnh lùng như lúc ban đầu.

Rõ ràng, những lời của Diệp Mạn cũng không thể khiến ông ta cảm thấy áy náy và hối hận.

Chỉ sợ trong từ điển của ông ta căn bản không có hai chữ tình thân này, chỉ có một từ lợi ích.

“Đây chính là số phận của mày, số phận của phụ nữ nhà họ Diệp.”

Thật lâu sau, Diệp Kế Tông mới mở miệng nói, ngôn ngữ lạnh lùng vô tình, không có chút tình cảm nào.

Tiếng khóc Diệp Mạn biến mất, ánh mắt cũng dần dần lạnh như băng, nhìn chằm chằm Diệp Kế Tông nói: “Tôi có nói thêm với người máu lạnh như ông cũng phí lời.”

Diệp Kế Tông hừ lạnh một tiếng, không đáp lại.

“Dương Chấn, tôi muốn trở thành người đứng đầu nhà họ Diệp, sau này nhà họ Diệp do tôi quyết định.”

Diệp Mạn bỗng nhìn về phía Dương Chấn, ánh mắt đầy nghiêm túc.

Dương Chấn hơi kinh ngạc, vừa rồi khi anh hỏi Diệp Mạn phải chăng cảm thấy hứng thú với vị trí người đứng đầu nhà họ Diệp, ánh mắt của bà ta không hề có ý mãnh liệt như thế, dường như chỉ vì phối hợp với mình.

Nhưng bây giờ, ánh mắt Diệp Mạn đầy chấp niệm, chấp niệm quản lý nhà họ Diệp.

Dương Chấn mỉm cười: “Như bà mong muốn, dù bà muốn giết lão già này, tôi cũng sẽ không nhúng tay, nhiệm vụ của tôi chỉ có một, đó chính là bảo đảm an toàn cho bà.”

Diệp Mạn muốn chính là câu nói đó của Dương Chấn, lập tức cảm kích khẽ gật đầu, ánh mắt lạnh lùng đảo qua đám người nhà họ Diệp, lạnh giọng nói ra: “Từ hôm nay, tôi là người đứng đầu nhà họ Diệp, có ai không phục?”

Lúc này Diệp Mạn bỗng như biến thành người khác, cả người toát lên sự lạnh lùng, còn có khí thế người lãnh đạo.

Người nhà họ Diệp đều ở đây, lúc này đều có vẻ kinh ngạc, dường như chưa từng nghĩ tới có một ngày như vậy, Diệp Mạn một người phụ nữ lại muốn làm bà chủ nhà họ Diệp.

“Diệp Mạn, tao còn chưa chết đâu.”

Diệp Kế Tông trầm giọng lạnh lùng, hai mắt đục ngầu nhìn chằm chằm Diệp Mạn nói: “Mày muốn quản lý nhà họ Diệp, trừ phi tao chết.”

“Ông cho rằng, hiện tại lời ông nói còn có tác dụng ở nhà họ Diệp sao?”

Diệp Mạn cười châm chọc.

Bà ta vừa dứt lời, bỗng nhiên một loạt tiếng bước chân lộn xộn vang lên.

Ngay sau đó, trong lúc tất cả người nhà họ Diệp đang kinh ngạc, hơn mười cường giả đeo mặt nạ quỷ, bỗng nhiên tràn vào nhà họ Diệp, trong nháy mắt bao vây người nhà họ Diệp lại.

Giờ khắc này, cả tộc phải sợ hãi.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement