Chàng rể chiến thần – Dương Chấn

Advertisement

CHƯƠNG 514: ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP

Thấy Lâm Thiên Trạch cúp điện thoại, Lâm Báo nhíu mày nói: “Con không hiểu lời ba đã nói hả?”

Hiển nhiên là Lâm Báo có chút tức giận, ông ta đã dặn dò cho Lâm Thiên Trạch không thể có bất cứ bí mật gì trong chuyện điều tra thân phận của Dương Chấn, vậy mà Lâm Thiên Trạch lại trực tiếp cúp điện thoại của Tôn Húc.

Lâm Thiên Trạch vội vàng giải thích: “Trước tiên ba đừng nóng giận, cái tên khốn nạn Tôn Húc đó, con hiểu ông ta rất rõ, căn bản chính là một con cáo già gian xảo, nếu như con nhẫn nại cùng ông ta nói nhảm, thế thì ông ta sẽ cho rằng chúng ta cần tìm kiếm sự trợ giúp từ ông ta.”

“Ngày hôm nay ông ta lâm trận phản chiến, ngược lại bị một tên thủ hạ của Dương Chấn ép buộc phải quỳ xuống đất cầu xin tha thứ trước mặt của nhiều người, hiện tại ông ta đang cầu mong chúng ta ra tay.”

“Con có biện pháp đối phó với Tôn Húc, ba cứ yên tâm đi, con nhất định sẽ điều tra rõ ràng chuyện của Dương Chấn.”

Nghe lời giải thích của Lâm Thiên Trạch, cơn giận của Lâm Báo mới biến mất, nhẹ gật đầu rồi nói: “Được rồi, chuyện này giao cho con xử lý, nhớ kỹ lời của ba, trước khi chưa đào ra được bối cảnh của cậu ta thì chúng ta tuyệt đối đừng ra tay.”

“Vâng thưa ba.” Lâm Thiên Trạch đáp lời.

Dương Chấn cũng không biết nhà họ Lâm và nhà họ Tôn đang suy nghĩ hết tất cả biện pháp để điều tra mình, lúc này anh đã dẫn theo Tần Nhã bước lên chuyến bay về Giang Châu.

“Trong ngày hôm nay anh đối xử với nhà họ Lâm và nhà họ Tôn như thế, chắc chắn là bọn họ sẽ không từ bỏ ý đồ.”

Trên chuyến bay, Tần Nhã lo lắng nói.

Dương Chấn ra vẻ thoải mái cười một tiếng: “Em yên tâm đi, anh đã nói không có chuyện gì thì không có chuyện gì, có khi nào anh lừa gạt em chưa?”

Dương Chấn đương nhiên hiểu nếu đắc tội với hai hào môn lớn trong Yên Đô Bát Môn cùng một lúc là một chuyện nguy hiểm đến cỡ nào.

Nhưng mà chuyện này chỉ là đối với người bình thường, trong mắt của anh, Yên Đô Bát Môn cũng chỉ là một số hào môn có chút tài lực mà thôi, một chân của anh liền có thể san bằng bát môn.

Chỉ là nội tình của Yên Đô Bát Môn thâm hậu, trong tay nắm tài lực cũng vô cùng thây sâu, nếu như quả thật lập tức tiêu diệt hào môn nào đó, nền kinh tế của toàn bộ Cửu Châu cũng sẽ thay đổi rất lớn.

Đến lúc đó người chịu khổ vẫn là nhân dân.

Thân là thủ hộ Cửu Châu, anh không chỉ thủ hộ quốc gia này, anh còn phải bảo vệ cho nhân dân của quốc gia.

Ba tiếng đồng hồ sau, máy bay chậm rãi đáp cánh xuống sân bay quốc tế Giang Châu.

Vừa mới xuống máy bay, chuông điện thoại của Tần Nhã liền vang lên không ngừng, tất cả đều là âm thanh nhắc nhở.

Tần Nhã bỗng nhiên có một loại dự cảm không tốt, vừa chuẩn bị trả lời điện thoại, tiếng chuông điện thoại của cô lại vang lên.

“Có chuyện gì?”

Tần Nhã thấp giọng hỏi.

Không biết là đối phương nói cái gì đó, chỉ thấy sắc mặt của Tần Nhã càng ngày càng khó coi, cuối cùng cô nói: “Được rồi, bây giờ tôi trở về công ty ngay đây.”

“Sao vậy?”

Thấy Tần Nhã cúp điện thoại, Dương Chấn mới hỏi.

“Ở bên phía công ty xảy ra một chút chuyện, bây giờ em nhất định phải tự mình đi xử lý, anh không cần phải quan tâm tới em đâu, anh về nhà trước đi.” Tần Nhã vừa nói vừa nhanh chân rời đi.

Nhìn dáng vẻ sốt ruột của Tần Nhã, rõ ràng không phải là một chuyện nhỏ.

Nhưng mà Tần Nhã lại vô cùng độc lập, nhất là trong công việc, trừ phi cô gặp phải chuyện không có cách nào giải quyết, nếu không thì cô cũng sẽ không tìm Dương Chấn giúp đỡ.

Tần Nhã trực tiếp đến tập đoàn Tam Hòa, Dương Chấn thì trở về Vân Phong Chi Đỉnh.

“Ba ơi.”

Vừa mới trở về, Tiếu Tiếu liền kích động chạy tới: “Ba ơi, ngày hôm nay ông ngoại với dì út dẫn con đến vườn bách thú chơi đó, có rất nhiều động vật nhỏ, còn đến hải dương quán nữa, con thấy con cá mập còn lớn hơn cả ba.”

Dương Chấn thuận thế bế Tiếu Tiếu lên, vốn dĩ còn tưởng là mình thất hứa với con không trở về đúng lúc thì Tiếu Tiếu sẽ tức giận.

Nhưng mà đi chơi ở vườn bách thú với lại hải dương quán cả buổi sáng, bây giờ đang vô cùng hưng phấn, có vẻ là vẫn còn thèm thuồng.

Tần Đại Quang nhìn bộ dạng kích động của Tiếu Tiếu, trên mặt tràn đầy nụ cười.

“Ba, Yên đâu rồi?”

Dương Chấn đột nhiên lại hỏi.

Ngày hôm nay Tần Yên cũng nghỉ ngơi, dưới tình huống bình thường nếu như Tần Nhã đang bận thì Tần Yên sẽ làm bạn với Tiếu Tiếu.

Tần Đại Quang nói: “Có lẽ là trước nửa tiếng đồng hồ con về nhà con bé đã trở về công ty rồi, nói là công ty gặp chút phiền phức.”

“À đúng rồi, Nhã đâu?”

Tần Đại Quang lại hỏi.

Dương Chấn bỗng nhiên có một loại dự cảm không tốt, tập đoàn Tam Hòa gặp phải phiền toái, công ty chi nhánh của tập Nhạn Chấn ở Giang Châu cũng gặp phiền phức?

Dường như là có chút trùng hợp.

“Nhã cũng đến công ty rồi.” Dương Chấn không giải thích gì nhiều.

Đúng lúc này, điện thoại của Tần Đại Quang vang lên, ông ta kết nối điện thoại, sắc mặt lập tức thay đổi, bỗng nhiên lại đứng dậy: “Được rồi, bây giờ tôi lập tức đến công ty.”

Sau khi cúp điện thoại, Tần Đại Quang vừa mặc áo khoác vừa cầm lấy chìa khóa xe trên bàn trà nói với Dương Chấn: “Tiếu Tiếu giao cho con vậy, ba đến công ty trước đây.”

Vừa mới nói xong, Tần Đại Quang đã đi ra khỏi nhà.

Ở nhà chỉ còn lại có hai người Dương Chấn và Tiếu Tiếu, lông mày của Dương Chấn không khỏi nhíu lại, trong nửa tiếng đồng hồ ngắn ngủi, tập đoàn Tam Hòa, tập đoàn Nhạn Chấn, Long Hà Kiến Tài đều gặp phải phiền phức như nhau, chuyện này quả thật có chút trùng hợp.

Hơn nữa, những sản nghiệp này bây giờ đều thuộc về doanh nghiệp của mình.

“Ba ơi, Tiếu Tiếu đang nói chuyện với ba đó, sao ba không quan tâm tới Tiếu Tiếu vậy ạ? Có phải là ba không thích Tiếu Tiếu nữa rồi không?”

Âm thanh của Tiếu Tiếu bỗng nhiên vang lên mới kéo suy nghĩ của Dương Chấn trở về hiện thực.

Chỉ nhìn thấy Tiếu Tiếu đang mím cái miệng nhỏ, biểu cảm không vui.

Dương Chấn vội vàng nói: “Sao ba lại không thích Tiếu Tiếu được cơ chứ, con nói cho ba biết đi, ngày hôm nay con xem mấy động vật nhỏ gì vậy?”

Nghe thấy Dương Chấn nhắc tới động vật, Tiếu Tiếu lập tức trở nên hưng phấn, vui vẻ nói: “Con xem con vượn lớn, còn có gấu ngựa nữa, bọn chúng thật là đáng yêu, còn xem…”

Tiếu Tiếu đang không ngừng nói, Dương Chấn lại có chút không quan tâm, anh cứ luôn cảm thấy không nỡ.

Tần Nhã và Tần Yên đều không xin mình giúp đỡ, đã nói đến chuyện này còn nằm trong phạm vi bọn họ có thể khống chế, cũng không cần anh phải lo lắng quá mức.

“Ba ơi, ngày hôm nay Tiếu Tiếu thấy bà ngoại đó ạ.”

Tiếu Tiếu bỗng nhiên lại nói.

“Nhìn thấy bà ngoại hả, con nhìn thấy bà ấy ở đâu?”

Dương Chấn lập tức giật mình vội vàng hỏi.

“Trong vườn bách thú đấy ạ, bà ngoại tìm ông ngoại, còn nói là muốn về nhà, nhưng mà bị ông ngoại từ chối rồi.”

Tiếu Tiếu nói xong, hai mắt bỗng nhiên đỏ lên, chớp chớp đôi mắt to nhìn Dương Chấn rồi nói: “Ba ơi, ba để bà ngoại về nhà đi có được không ạ?”

Trái tim của Dương Chấn bỗng nhiên chìm xuống, bà ngoại trong miệng của Tiếu Tiếu chỉ có thể là Chu Kim Hảo.

Dựa theo hành động của Chu Kim Hảo, lẽ ra hiện tại bà ta đang ở trong tù mới đúng, sao có thể được thả ra nhanh như vậy?

Chắc chắn là trong chuyện này có vấn đề.

“Tiếu Tiếu, không phải là ba không muốn cho bà ngoại về nhà, mà là bà ấy làm ra một chút chuyện sai trái, tạm thời không thể về nhà được.”

Dương Chấn ôm con gái, vẻ mặt dịu dàng nói.

Mặc dù là Chu Kim Hảo không chăm sóc Tiếu Tiếu ra làm sao, nhưng mà dù sao cũng đã nhìn Tiếu Tiếu lớn đến bốn tuổi, trong trí nhớ của Tiếu Tiếu, Chu Kim Hảo chính là bà ngoại.

Chu Kim Hảo đột nhiên lại biến mất lâu như vậy, bỗng nhiên gặp lại, Tiếu Tiếu cũng có chút nhớ nhung.

“Nhưng mà bà ngoại đã nói chỉ cần ba đồng ý thì bà ấy đã có thể về nhà rồi.” Tiếu Tiếu ngây thơ nói.

Dương Chấn thành thật nói: “Tiếu Tiếu, con còn nhớ ba đã từng nói với con không, làm sai chuyện gì thì phải trả một cái giá đắt, bà ngoại của con đã làm sai cho nên mới bị chú cảnh sát bắt đi.”

“Cho nên nói, hiện tại bà ngoại không thể trở về nhà được, đợi sau khi bà ấy sửa chữa sai lầm rồi thì mới có thể về nhà.”

Dương Chấn không biết phải giải thích như thế nào, chỉ có thể nói như vậy.

Tiếu Tiếu mím cái miệng nhỏ, nước mắt cũng đảo quanh trong hốc mắt, trên mặt còn có chút ấm ức.

Đây là lần đầu tiên Dương Chấn nói với Tiếu Tiếu là Chu Kim Hảo bị chú cảnh sát bắt đi.

Trong thế giới của Tiếu Tiếu, chỉ có người xấu mới có thể bị cảnh sát bắt đi.

“Ba ơi, bà ngoại là người xấu ạ?” Tiếu Tiếu kìm nước mắt, lên tiếng hỏi.

Dương Chấn bỗng nhiên lại không biết phải giải thích với đứa nhỏ như thế nào, nhưng mà nếu như không nói Chu Kim Hảo là người xấu thì chắc chắn là Tiếu Tiếu sẽ còn kêu ca đòi bà ngoại.

Dựa vào những chuyện ghê tởm mà Chu Kim Hảo đã từng làm, đương nhiên xem như người xấu rồi.

Dương Chấn do dự mấy giây, sau đó nhẹ gật đầu: “Bà ngoại là người xấu.”

“Oa!”

Tiếu Tiếu nhịn không được mà khóc lên: “Con không muốn bà ngoại là người xấu đâu.”

Nhìn con gái đang khóc bù lu bù loa, Dương Chấn cũng thấy rất khó chịu, để Chu Kim Hảo trở về đối với anh mà nói vô cùng đơn giản, nhưng mà liên quan đến những hành động ghê tởm của bà ta, thật sự làm cho anh không có cách nào tha thứ được.

Chỉ là hiện tại để cho anh nghi hoặc đó chính là tại sao Tiếu Tiếu lại có thể nhìn thấy Chu Kim Hảo trong vườn bách thú?

Tiếu Tiếu khóc mệt rồi, nằm ở trong ngực của Dương Chấn ngủ thiếp đi.

Dương Chấn đang muốn gọi điện thoại hỏi thăm, nhưng mà lúc này tiếng chuông điện thoại di động của anh lại vang lên.

“Con nghe đây ba.”

Dương Chấn ấn nghe rồi lại kêu một tiếng, nhưng mà không có người nào đáp lại.

“Ba, sao ba lại không nói chuyện?” Dương Chấn hỏi lần nữa.

Đúng lúc này một âm thanh quen thuộc bỗng nhiên lại vang lên: “Dương Chấn, đã lâu không gặp.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement