Chàng rể chiến thần – Dương Chấn

Advertisement

CHƯƠNG 522: CÓ THỂ TRỐN THOÁT ĐƯỢC SAO

Dương Chấn đã nhìn thấy Vũ Văn Bân đã lui đến sát mép mái nhà rồi, anh cũng biết nếu lui thêm bước nữa thì anh ta sẽ rơi xuống từ mái nhà của ngôi nhà sáu lầu này, nhưng anh cũng không nhắc nhở.

Anh muốn giết Vũ Văn Bân, nhưng cho dù như thế nào thì Vũ Văn Bân cũng là anh trai có cùng dòng máu với anh.

Huống chi trước lúc mẹ anh qua đời thì đã bắt anh thề rằng không được tìm gia tộc Vũ Văn báo thù, cũng không cho tìm người của gia tộc Vũ Văn báo thù.

Nếu tự Vũ Văn Bân té lầu mà chết thì chắc cũng không thể xem là anh đã vi phạm lời thề đâu nhỉ?

“A.”

Quả nhiên sau khi Vũ Văn Bân lui về sau thêm một bước nữa thì hai chân đã đứng ở mép mái nhà, vừa rồi anh ta vẫn lui về sau nên đã quên mất đây là mái nhà lầu sáu.

Lúc anh ta định giữ vững cơ thể thì đã muộn rồi, hai chân rơi vào khoảng không, cả người rơi xuống từ mái nhà lầu sáu.

Ở vùng ngoại ô trống trải, một giọng nói không cam lòng rống to lên: “Dương Chấn, tôi có thành quỷ cũng không tha cho anh đâu.”

Trong lòng của Dương Chấn vô cùng bình tĩnh, nhưng mà vẫn có một chút khó chịu.

Tuy rằng người không phải bị anh giết nhưng đúng là bởi vì anh mà chết.

Chu Kim Hảo ở một bên đã nhìn thấy hết tất cả, nếu không phải đã sớm bị dọa đến mức cả người xụi lơ thì chắc chắn bà đã chạy trốn rồi.

Ngay cả một trong những người thừa kế gia tộc Vũ Văn của Yên Đô Bát Môn mà cũng bị anh ép chết thì sao Dương Chấn có thể bỏ qua cho bà được chứ?

“Hửm?”

Nhưng mà đúng lúc này, có một hơi thở cực kỳ khủng bố truyền tới, đồng tử Dương Chấn đột nhiên co lại, vội vàng đi tới mái nhà.

Mà Tiền Bưu cũng cảm giác được khí thế bộc phát ra từ hơi thở kia, ánh mắt ngưng trọng lại, tràn đầy sự khiếp sợ.

Dương Chấn vừa đi tới bên cạnh mái nhà thì thấy trên mặt đất có một ông già mặc bộ độ thời Đường.

Vũ Văn Bân vừa mới rơi xuống lại đang đứng cạnh ông già đó, nhưng mà trong mắt anh ta lại tràn đầy sự hoảng sợ như là vừa mới thấy được chuyện khủng bố đến cỡ nào.

Ngay lúc Dương Chân cúi đầu nhìn về phía lão già mặc đồ thời Đường thì lão già đó cũng ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào Dương Chấn, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên trong đôi mắt chim ưng.

Nhưng mà ông già đó chỉ nhìn chằm chằm Dương Chấn trong giây lát rồi kéo Vũ Văn Bân rời đi: “Đi.”

Vũ Văn Bân còn chưa phản ứng lại thì phát hiện trên tay mình có một sức lực cực kỳ lớn đang kéo anh ta chạy nhanh như điên.

“Người mà Dương Chấn tôi muốn giết thì ai có thể cứu được chứ?”

Dương Chấn hét lên một tiếng, rồi nhảy xuống. Anh nhảy trực tiếp xuống từ mái nhà ở lầu sáu.

Chu Kim Hảo mở to hai mắt ra nhìn, sau khi biết được rõ về sức mạnh của Dương Chấn thì đương nhiên bà sẽ không cho rằng Dương Chấn đang tự sát.

Đây chính là mái nhà lầu sáu, thế nhưng Dương Chấn vẫn nhảy xuống được, đây còn là người sao?

Lại nghĩ đến những hành động của mình lúc trước, Chu Kim Hảo chỉ thấy cả người run rẩy, phía dưới mông đã ướt một mảng lớn, bị dọa sợ đến mức tiểu ra quần.

Bỗng nhiên bà cảm thấy mình có thể sống đến bây giờ đúng là một kỳ tích.

Tiền Bưu thấy Dương Chấn đuổi theo thì ánh mắt ngưng trọng.

Khí thế mà ông già vừa rồi bộc phát ra trong phút chốc đó thật kinh người!

Ông ta có một loại cảm giác là thực lực của ông già kia cực kỳ khủng bố, cho dù là Dương Chấn thì cũng chưa chắc đã là đối thủ.

Sao lại có thể có loại cường giả có cấp bậc này chứ?

Ông ta cũng không đuổi theo, đánh nhau với loại cường giả có cấp bậc này, không phải là chuyện mà ông ta có thể chi phối. Chỉ sợ một chiêu cũng đã đủ để ông ta đi vào chỗ chết rồi.

Cùng lúc đó, khi Dương Chấn đuổi theo ông già mặc đồ Đường kia thì trong lòng cũng cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

Sau khi rời khỏi biên giới phía Bắc, anh chưa từng gặp được loại cường giả có cấp bậc này, tốc độ của đối phương thật kinh người.

Nhưng mà Dương Chấn vẫn có thể miễn cưỡng đuổi theo, mấu chốt là ông già mặc đồ Đường kia còn mang theo Vũ Văn Bân.

Vậy thì chẳng phải nếu ông già mặc đồ Đường kia không bị Vũ Văn Bân trói chân thì đã sớm cho Dương Chấn hít khói rồi sao?

Lúc này, trong lòng Dương Chấn chỉ có một câu hỏi, rốt cuộc ông già này là ai chứ?

Chẳng lẽ là người của vương tộc Cửu Châu sao?

Không đúng.

Vương tộc Cửu Châu cũng có một ít cao thủ có thực lực vô cùng mạnh mẽ, nhưng nhiều lắm cũng chỉ có cấp bậc như Mã Tuân thôi.

Nhưng mà bây giờ, thực lực của ông già này không hề thấp hơn Mã Tuân.

Dương Chấn hoàn toàn bùng nổ, khoảng cách với ông già mặc đồ Đường cũng đã dần dần thu nhỏ lại.

Không biết đã chạy được bao xa, cuối cùng thì Dương Chấn cũng đã đuổi kịp ông già mặc đồ Đường.

Ông già mặc đồ Đường chỉ có thể dừng bước lại, ông ta híp mắt nhìn chằm chằm Dương Chấn và nói: “Người trẻ tuổi, tìm chỗ khoan dung được thì hãy khoan dung đi, tôi bảo đảm sau này cậu ta chắc chắn sẽ không xuất hiện trong tầm mắt của cậu nữa.”

“Ông là ai? Ở Cửu Châu này tôi chưa bao giờ gặp một cường giả mạnh như ông cả.”

Dương Chấn không đáp mà hỏi lại.

Ông già mặc đồ Đường lạnh lùng nói: “Thế giới rộng lớn, người cậu chưa gặp qua còn nhiều lắm, chưa gặp tôi thì cũng là điều bình thường mà thôi, không phải sao.”

“Anh ta phải chết.”

Dương Chấn chen vào nói, thái độ vô cùng ngang ngược.

Lúc này Vũ Văn Bân đã bắt được cả Tần Đại Quang và Tần Yên, nếu không phải có Tiền Bưu âm thầm bảo vệ thì sợ là Tần Nhã cũng đã rơi vào tay anh ta rồi.

Anh và Tiền Bưu, hai người có thể miễn cưỡng đối phó với chuyện hôm nay.

Nếu thật sự Tiền Nhã rơi vào trong tay tên Vũ Văn Bân này thì cho dù Dương Chấn có ba đầu sáu tay cũng không thể cứu hết mọi người được.

Anh không muốn chuyện giống vậy lại xảy ra thêm một lần nữa.

Vũ Văn Bân đã sớm hận anh thấu xương rồi, đời này muốn báo thù thì sợ là không có hy vọng nữa, trừ khi dùng người bên cạnh Dương Chấn để uy hiếp Dương Chấn mà thôi.

Cho nên Dương Chấn càng không thể buông tha cho Vũ Văn Bân.

“Hừ.”

Sau khi ông già mặc đồ Đường nghe thấy lời nói của Vũ Văn Bân thì lạnh lùng nói: “Nhóc con, cậu muốn cướp người trong tay tôi. Cậu nghĩ cậu có thể sao?”

“Xem ra là tiền bối định bảo vệ Vũ Văn Bân rồi đúng không?”

Hai mắt Dương Chấn híp lại, sát khí lóe lên.

Đối với anh mà nói thì hôm nay Vũ Văn Bân phải chế, ai muốn ngăn cản thì đều là kẻ thù của anh.

Hơi thở trên người ông già mặc đồ Đường này đúng là rất khủng bố, tốc độ cũng cực kỳ nhanh, nhưng Dương Chấn cũng không phải kẻ vô dụng.

Hai người sẽ giao đấu với nhau, ai sống ai chết thì vẫn chưa biết được.

Vũ Văn Bân đã sớm bị dọa choáng váng, lúc này vẻ mặt dại ra nhìn hai người.

“Cậu đi trước đi.”

Bỗng nhiên ông già mặc đồ Đường quát một tiếng rồi lập tức xông về phía trước, chặn Dương Chấn đang đuổi giết Vũ Văn Bân lại.

Vũ Văn Bân ngây người rồi chớp mắt một cái, bỗng nhiên anh ta lấy lại tinh thần, mừng như điên rồi xoay người bỏ chạy.

Anh ta cũng không biết ông già mặc đồ Đường này là ai, chỉ biết thực lực của ông ta rất mạnh và ông ta cũng chính là hy vọng sống duy nhất của anh ta.

“Một khi đã như vậy thì, đắc tội.”

Hai mắt Dương Chấn hơi híp lại, đột nhiên một hơi thở mạnh mẽ xông đến bao phủ người anh.

Gió rét lạnh thấu xương, bên cạnh là suối nước, ngọn gió thổi lên vô số gợn sóng.

Vẻ mặt của ông già họ Đường cũng trở nên cực kỳ nghiêm trọng, không dám có chút buông lỏng nào mà bộc phát khí thế của mình ra.

Hai khí thế mạnh mẽ va chạm nhau, vô số chim chóc ở gần đó nhanh chóng bay ra xa.

“Ầm.”

Bỗng nhiên Dương Chấn cử động, một tảng đá dưới chân vỡ nát trong nháy mắt.

Chỉ thấy cơ thể anh biến thành một tàn ảnh, trong nháy mắt đánh về phía ông già mặc đồ Đường.

Khoảng cách tới ông già mặc đồ Đường chỉ còn có ba bốn mét thì Dương Chấn nhảy lên, một cú đá mạnh xông tới ông già mặc đồ Đường.

“Ầm.”

Ông già mặc đồ Đường đột nhiên ra tay, ôm lấy chân của Dương Chấn, sau đó vung mạnh lên, thân thể của Dương Chấn lại văng thẳng ra ngoài.

Nhưng mà, điều mà ông ta không để ý là vào lúc ông ta ném Dương Chấn ra ngoài, khóe miệng Dương Chấn đột nhiên cong lên một hình vòng cung nhìn rất gợi đòn.

Ngay trong giây phút hai chân của Dương Chấn rơi xuống đất, chỉ nghe thấy một tiếng “rầm” vang lên, Dương Chấn đã biến mất tại chỗ và lao theo hướng Vũ Văn Bân vừa chạy trốn.

Cho đến lúc này, ông già mặc đồ Đường mới nhận ra vừa rồi Dương Chấn bay lên đá một cái, nhìn có vẻ dữ tợn, nhưng là anh đang cố ý.

Sử dụng sức mạnh của ông ta để cho anh có cơ hội để đuổi theo Vũ Văn Bân.

“Tên nhóc kia, đứng lại.”

Ông già mặc đồ Đường tức giận hét lên, chân nhẹ cử động, cả người giống như một cơn gió đuổi theo hướng Dương Chấn vừa chạy đi.

Lúc này, Dương Chấn đã cách ông già mặc đồ Đường hơn hai mươi mét.

Dù tốc độ của ông già mặc đồ Đường là cực nhanh và liên tục thu hẹp khoảng cách giữa hai người, nhưng trong lúc đó Dương Chấn cũng đang không ngừng thu hẹp khoảng cách với Vũ Văn Bân.

Vũ Văn Bân đã chạy hơn một trăm mét, dưới sự sợ hãi khủng khiếp, anh ta đang chạy với tốc độ cao một cách điên cuồng, anh ta đã kiệt sức và tốc độ của anh ta rõ ràng là đã chậm lại.

Anh ta quay đầu lại nhìn phía sau, khi thấy Dương Chấn sắp đuổi kịp, anh ta sợ hãi tới mức suýt chút nữa hồn phi phách tán, hoàn toàn bùng nổ tốc độ nhanh nhất mà chạy như điên.

“Tôi rơi từ lầu sáu xuống mà bây giờ tôi vẫn còn sống, đã thế lúc này lại có cường giả ngăn cản giúp tôi, anh nghĩ anh có thể giết được tôi sao?”

Trên mặt Vũ Văn Bân đều là sự tức giận, anh ta chỉ có thể tự giải tỏa cho mình, và cũng chỉ có anh ta mới biết được rõ nỗi sợ hãi trong lòng mình.

Một khi bị Dương Chấn bắt được, anh ta chỉ có một con đường chết.

“Anh có thể trốn thoát được sao?”

Nhưng vào lúc anh ta vừa nói xong thì một giọng nói rõ ràng đột nhiên truyền đến.

Dương Chấn, người vừa mới đó còn cách anh ta chục mét mà giờ đã xuất hiện ở bên cạnh anh ta.

Lúc này, Vũ Văn Bân chỉ cảm thấy cả người đều dựng hết cả tóc gáy lên rồi.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement