Chàng rể chiến thần – Dương Chấn

Advertisement

CHƯƠNG 545: DƯƠNG CHẤN LO LẮNG

Dưới sự uy hiếp của Dương Chấn, người của nhà họ Ngải rất nhanh đã rời đi hết.

Vốn dĩ Ngải Xuyên và Ngải Lâm đều mang tâm trạng rất tốt, cũng bị mấy vị khách không mời mà tới này làm hỏng rồi.

Ngải Xuyên thở dài: “Tiểu Lâm à, cháu nói xem ông nội đã từng âm thầm giúp đỡ ba cháu, rốt cuộc là đúng hay sai vậy?”

Ngải Xuyên lần đầu tiên sinh ra hoài nghi đối với sự giáo dục của mình.

Trước đây, giao gần một nửa sản nghiệp của gia tộc cho Ngải Minh Húc lo liệu, là vì để từ từ giao quyền lực trong tay ra.

Nhưng ai ngờ, Ngải Minh Húc căn bản không có tài năng thương nghiệp, nếu như không phải ông ta âm thầm ra tay thì nhà họ Ngải chắc đã bị huỷ trong tay Ngải Minh Húc rồi.

Ngải Lâm lắc lắc đầu, nắm lấy tay của Ngải Xuyên nói: “Ông nội, ông không sai, sai là ba của cháu, được rồi, nếu ông đã rời khỏi gia tộc thì đừng lo lắng cho gia tộc nữa, nào, chúng ta tiếp tục ăn cơm đi.”

Mấy người ở tiểu viện nông gia đến tận buổi tối mới rời khỏi.

Khi Ngải Lâm tiễn Dương Chấn và Mã Tuân đến cửa, Dương Chấn đột nhiên nói: “Chị nói với ông Ngải, tôi sẽ không trơ mắt nhìn nhà họ Ngải lâm vào suy yếu đâu.”

Nói xong, không đợi Ngải Lâm trả lời lại, Dương Chấn đã dặn Mã Tuân lái xe rời đi rồi.

Mãi đến khi chiếc xe đi xa rồi, Ngải Lâm mới hồi thần lại, trong đôi mắt đỏ bừng tràn ngập sự cảm kích, nhìn hướng mà chiếc xe rời đi, nhẹ nhàng mở miệng nói: “Cảm ơn anh, anh Chấn!”

Trên đường đi, Mã Tuân nhịn không được mà hỏi: “Anh Chấn, ông Ngải và chị Ngải đều đã rời khỏi nhà họ Ngải rồi, sao anh còn muốn giúp nhà họ Ngải chứ?”

Ánh mắt Dương Chấn nhìn ra ngoài cửa sổ, im lặng một lúc, mới mở miệng nói: “Cậu chỉ nhìn thấy bề mặt thôi, bất kể biểu hiện của Ngải Lâm hận nhà họ Ngải thế nào, nhưng nhà họ Ngải suy cho cùng cũng là gia tộc đã sinh ra cô ấy.”

“Bây giờ địa vị mà nhà họ Ngải có được đều là nhờ ông Ngải, tuy ông ta đã rời đi rồi, nhưng không lẽ ông ta thật sự có thể chấp nhận để nhà họ Ngải suy yếu sao?”

“Ông Ngải và chị Ngải có lẽ là thất vọng về Ngải Minh Húc, nhưng sẽ không hận Ngải Minh Húc, cũng sẽ không hận nhà họ Ngải, chỉ là rất thất vọng đối với gia tộc này thôi.”

Nghe thấy mấy lời mà Dương Chấn nói, Mã Tuân chợt hiểu ra: “Chả trách cả buổi chiều bộ dạng của ông Ngải và chị Ngải đều bất an, hoá ra là lo lắng cho nhà họ Ngải.”

Dương Chấn gật đầu: “Tôi sẽ không cho nhà họ Ngải sự giúp đỡ thật lớn, chỉ khiến nhà họ Ngải ít nhất có thể duy trì được địa vị hiện tại, là đủ rồi.”

“Cảm ơn anh, anh Chấn!”

Mã Tuân đột nhiên nói cảm ơn.

Dương Chấn cười cười, không nói thêm gì nữa, nhắm mắt dưỡng thần.

Cùng lúc đó, nhà họ Ngải, bên trong một căn biệt thự sang trọng.

Ngải Minh Húc một mình ở trong thư phòng, không có mở đèn, trong bóng tối, chỉ có thể nhìn thấy vài chấm sáng lửa, trong cả thư phòng, đều là mùi khói nồng nặc.

Kể từ khi ông ta trở về từ tiểu viện nông gia thì đã nhốt mình trong thư phòng, châm hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác, trên mặt toàn là sự ưu thương.

Lúc này, trong đầu ông ta nghĩ đến rất nhiều chuyện, nghĩ đến sự nghiêm khắc của Ngải Xuyên đối với ông ta, sự giáo dục đối với ông ta lúc nhỏ, cũng nghĩ đến sự thân mật của Ngải Lâm đối với ông ta lúc còn nhỏ.

Có thể nói, hai người này đều là người quan trọng nhất trong cuộc đời này của ông ta.

Bây giờ, chính bản thân ông ta đã đẩy hai người thân nhất này ra khỏi mình, bên trong biệt thự rộng lớn, chỉ có một mình ông ta mà thôi.

Chính vào lúc này, một tiếng chuông điện thoại chói tai reo lên, Ngải Minh Húc mới tỉnh lại từ trong hồi ức, sau khi bắt máy thì nghe thấy một giọng nói lạ đột nhiên vang lên: “9 giờ đúng sáng mai, ông đến nhà họ Diệp đúng giờ, gia chủ nhà họ Diệp quyết định ký kết một hợp đồng hợp tác lâu dài với nhà họ Ngải các người.”

Nghe thấy câu nói này, vẻ mặt Ngải Minh Húc ngây ngốc sững sờ, mãi đến khi đối phương cúp máy rồi, ông ta mới như tỉnh lại từ trong giấc mơ.

“Lâm à, ba biết sai rồi, thật sự biết sai rồi! Là ba có lỗi với con!”

Cảm xúc của Ngải Minh Húc hoàn toàn sụp đổ, gào khóc lên.

Ông ta đương nhiên biết tại sao nhà họ Diệp lại ký hợp đồng hợp tác lâu dài với nhà họ Ngải, hiển nhiên là vì Ngải Lâm.

Hôm nay sau khi trở về từ tiểu viện miền quê của Ngải Xuyên, một mình ông ta tĩnh tâm lại, suy nghĩ rất nhiều, cũng đã biết lỗi của mình, chỉ là ông ta không chịu thừa nhận.

Mãi đến khi người của nhà họ Diệp gọi điện thoại tới, ông ta mới hoàn toàn tỉnh ngộ.

“Ba, Lâm à, con thật sự biết sai rồi, lần này, con nhất định sẽ không khiến hai người thất vọng nữa!”

Khóc rất lâu, cảm xúc của Ngải Minh Húc mới ổn định lại, ông ta lau nước mắt, nói với vẻ mặt kiên định.

Sau đó ông ta gọi một cuộc điện thoại, dặn dò: “Chuẩn bị xe!”

Nửa tiếng sau, một chiếc Bentley màu đen ngừng ở tiểu viện thôn quê của Ngải Xuyên.

Bên trong nhà, Ngải Lâm đang xem ti vi với Ngải Xuyên, hai ông cháu thỉnh thoảng còn bình luận về diễn viên bên trong phim, như một gia đình bình thường vậy.

Chính vào lúc này, có người gõ cửa nhà.

“Muộn thế này rồi, ai thế?”

Ngải Lâm bị quấy rầy xem ti vi, vẻ mặt bất mãn, nhưng vẫn đi mở cửa.

Mở cửa ra, nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc.

“Sao ông lại tới?”

Nhìn thấy Ngải Minh Húc, Ngải Lâm hỏi với vẻ mặt vô cảm.

Cô không biết có phải mình đã hoa mắt rồi không nữa, như cảm thấy Ngải Minh Húc có chút gì đó khan khác, mắt của Ngải Minh Húc còn có chút sưng đỏ, như đã từng khóc qua.

“Lâm à, ba là tới xin lỗi hai người!”

Ngải Minh Húc nhìn chăm chăm vào con gái mình với đôi mắt đỏ bừng, vẻ mặt chân thành mà nói.

Ngải Lâm nhíu mày: “Ông đừng diễn kịch nữa, đi đi!”

“Lâm à, ba nói thật đó, lần này, ba thật sự biết sai rồi.”

“Trước đây ba ngó lơ con, nhưng ba xin thề, sau này sẽ không như vậy nữa.”

“Xin lỗi, ba biết sai rồi!”

Cảm xúc Ngải Minh Húc kích động, lời nói vô cùng chân thành.

Ngải Lâm có chút cảm giác như đang mơ, nhưng nhìn thấy bộ dạng của Ngải Minh Húc, vốn không giống như đang nói dối.

Chính vào lúc Ngải Lâm đang sững sờ thì Ngải Minh Húc đã đi vào nhà.

“Phịch!”

Trong sự kinh ngạc của Ngải Lâm, Ngải Minh Húc quỳ gối xuống đất, cảm xúc hoàn toàn đổ sụp, nghẹn ngào mà nói: “Con trai Ngải Minh Húc bất hiếu, đến thỉnh tội với ba!”

“Ba, con trai biết sai rồi, thật sự biết sai rồi, cầu xin ba tha thứ cho con.”

Ngải Minh Húc vốn dĩ muốn kiểm soát cảm xúc của mình, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng già nua tóc bạc đầy đầu của Ngải Xuyên thì không kiểm soát được cảm xúc của mình nữa, oà khóc lớn lên.

Ngải Lâm bịt chặt lấy miệng của mình, không để mình khóc ra thành tiếng, nhưng nước mắt vẫn không kiềm được mà chảy khắp khuôn mặt.

Trên gương mặt già nua của Ngải Xuyên cũng có vài phần xúc động, đôi mắt đỏ bừng mà nói: “Biết sai còn có thể cải thiện, đây mới là con trai của Ngải Xuyên ta, ta tha thứ cho con rồi!”

“Ba!”

Ngải Xuyên dễ dàng tha thứ cho mình như vậy, Ngải Minh Húc cảm thấy mình chính là một tên súc sinh, nghĩ đến sự bất hiếu của mình đối với Ngải Xuyên trước đây, ông ta hận không thể đi tìm chết ngay bây giờ.

Ông ta quỳ dưới chân của Ngải Xuyên, ôm lấy chân của Ngải Xuyên, khóc như một đứa trẻ.

Ngải Xuyên cũng đã tuôn nước mắt đầy mặt, Ngải Minh Húc dù sao cũng là con trai ông ta, làm sao có thể thật sự hận ông ta chứ?

Có thể nhìn thấy Ngải Minh Húc nhận lỗi, ông ta đã mãn nguyện rồi.

Ngải Lâm tuy không biết Ngải Minh Húc tại sao lại đột nhiên nhận lỗi, nhưng cô có thể đại khái đoán ra được, chuyện này chắc chắn là có liên quan đến Dương Chấn.

Bởi vì Mã Tuân đã từng nói với cô ta, Dương Chấn đã bày tỏ thái độ, rằng sẽ không trơ mắt nhìn nhà họ Ngải tiếp tục suy bại đâu.

“Anh Chấn, cảm ơn anh!” Trong mắt Ngải Lâm toàn là sự cảm kích.

Cùng lúc đó, ở bên kia, Dương Chấn đã về tới căn nhà sang trọng mà Mã Tuân đã mua cho anh ta ở Yên Đô.

Chỉ là, lúc này đã là 9 giờ tối rồi, mà Tần Nhã vẫn chưa về nhà.

Gọi điện thoại cũng là trạng thái tắt máy, Dương Chấn lập tức có chút lo lắng.

 

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement