Chàng rể chiến thần – Dương Chấn

Advertisement

CHƯƠNG 579: SAY RƯỢU KHÔNG BIẾT GÌ

“Dương Chấn, chẳng lẽ anh cãi nhau với Nhã à? Sao dáng vẻ lại buồn bực sầu não vậy?”

Rõ ràng Tô San cảm thấy Dương Chấn hơi sai sai, nên hơi nghi ngờ hỏi.

“Không có!”

Dương Chấn vẫn trả lời rất ngắn gọn.

Nhưng Tô San lại thầm vui mừng, Dương Chấn càng khác thường, thì càng chứng tỏ giữa anh và Tần Nhã có vấn đề.

“Nào, để tôi uống cùng anh!”

Tô San cười nói, rồi sảng khoái rót cho mình một ly, uống cạn một hơi theo Dương Chấn.

“Phụt!”

Nhưng cô vừa uống được một ngụm đã phun hết ra ngoài, thè lưỡi màu đỏ tươi ra ngoài, vừa dùng tay quạt vừa oán hận: “Đây là rượu gì thế? Cay như cồn vậy.”

Thấy Tô San chật vật như vậy, Dương Chấn bỗng thấy hơi buồn cười.

“Đây là rượu Vodka mạnh nhất, ngoài mùi rượu, thì gần như không có mùi vị gì khác, vị cực kỳ gắt, xông thẳng lên mũi, như chất kích thích.” Dương Chấn cười nói.

“Anh còn cười!” Tô San hung hăng lườm Dương Chấn.

Dương Chấn cũng không để tâm, tâm trạng vốn hơi buồn bực, đã bị Tô San chọc cười vui vẻ.

“Cho tôi một ly rượu trái cây!” Tô San gọi phục vụ tới ngay.

“Sao cô lại ở đây?” Dương Chấn bỗng mở miệng hỏi.

Tô San thở dài, giải thích: “Ba tôi luôn muốn nhà họ Tô định cư ở Yên Đô, nên bảo tôi xung phong tới đây trước.”

“Nhà họ Tô định tới Yên Đô?” Dương Chấn hơi ngạc nhiên.

Nhà họ Tô là nhà giàu nhất Giang Châu, mọi gốc gác đều đặt ở đó, nếu tới Yên Đô, với chút khả năng kinh tế của nhà họ Tô, đừng nói là nhà giàu nhất, dù là nhà quyền thế ở tầng thấp nhất cũng không bì kịp.

Trong mấy nhà quyền thế ở Yên Đô, có nhà nào không có gia tài bạc tỷ? Nhà nào không sở hữu mấy công ty trùm gia tộc?

“Sao thế? Anh xem thường nhà họ Tô à?” Tô San lườm Dương Chấn hỏi.

Dương Chấn lắc đầu đáp: “Tất nhiên là không rồi, tôi chỉ tò mò thôi, nhà họ Tô đang làm nhà giàu nhất ở Giang Châu, cần gi phải tới Yên Đô để chịu hành?”

Tô San trợn mắt: “Anh còn nói không khinh thường nhà họ Tô?”

Dương Chấn không nói gì nữa, tiếp tục cầm ly rượu Vodka lên, nốc cạn một hơi.

Thấy Dương Chấn uống từng ngụm lớn như vậy, vẻ mặt Tô San đầy si mê.

“Dương Chấn, anh có chắc là anh ổn không?”

Tô San lo lắng, rồi đảo mắt, vội lấy điện thoại ra, định bấm số: “Tôi phải gọi cho Tần Nhã.”

“Khoan đã.”

Dương Chấn vội ngăn cản.

Vì anh biết được một số chân tướng, nên khó chịu, không muốn Tần Nhã nhìn thấy bộ dạng này của mình, để cô khỏi khó chịu theo, nên mới một mình đi tới quán bar uống say.

Nếu Tô San nói cho Tần Nhã biết, liệu cô sẽ nghĩ thế nào.

“Anh còn nói không có chuyện gì với Tần Nhã, rõ ràng hai người đã cãi nhau, nên anh mới uống say đúng không?” Tô San cất điện thoại, cười híp mắt nói.

Dương Chấn chẳng muốn giải thích, mà chỉ vùi đầu uống rượu, rất nhanh đã uống cạn ly rượu Vodka.

Anh vốn định uống say, nhưng sự xuất hiện của Tô San đã làm anh mất hứng, nên đứng dậy nói: “Tôi phải về rồi, cô cũng mau về nghỉ ngơi đi.”

“Này, đợi đã!” Tô San vội đuổi theo.

Cô đuổi theo Dương Chấn ra tận bên ngoài, mới tức giận nói: “Dương Chấn, anh không có chút thành ý nào cả, nói thế nào chúng ta cũng là bạn bè, sao tôi cảm thấy anh luôn từ chối tôi vậy?”

“Cô có chuyện gì không?” Dương Chấn ngừng bước, nghi ngờ nhìn Tô San hỏi.

Nói thật, anh không hề thích kiểu phụ nữ này.

Nếu không phải vì cô là bạn thân Tần Nhã, e rằng Dương Chấn đã hoàn toàn phớt lờ cô.

Giờ người phụ nữ này lại dây dưa anh, làm Dương Chấn hơi mất kiên nhẫn.

“Muộn thế này rồi, anh nhẫn tâm để tôi đi về một mình à? Anh đưa tôi về khách sạn đi!” Tô San nói.

Lúc nãy anh đã uống hết một chai Vodka lớn, hơn nữa lại muốn uống say, nên giờ chỉ thấy đầu óc choáng váng, muốn ngủ một giấc.

Tối nay anh uống nhiều rượu như vậy, chắc chắn sẽ không thích hợp để về nhà, nên anh định qua đêm ở khách sạn.

Nếu Tô San muốn anh đưa cô về khách sạn, thì anh cũng tiện thể thuê một căn phòng là được.

Quyết định xong, Dương Chấn liền đồng ý: “Được, để tôi đưa cô về.”

Thấy Dương Chấn đồng ý, Tô San vô cùng mừng rỡ: “Vậy tôi phải cảm ơn Dương đại hiệp rồi!”

Tô San ở khách sạn Hilton, nằm gần đó, hai người bắt một chiếc taxi, chưa tới 10 phút đã tới nơi.

Nhưng đến khi tới nơi, thì Dương Chấn đã ngồi ngủ say trên ghế sau rồi.

“Dương Chấn! Dương Chấn!”

Tô San gọi mấy lần, nhưng Dương Chấn không hề có phản ứng, cô đỏ mặt, rất hưng phấn khi nghĩ đến chuyện sắp xảy ra.

“Chúng ta tới nơi rồi à?”

Dương Chấn vừa được Tô San dìu đi mấy bước, thì có gió thổi tới, nên mới tỉnh táo hơn, nhưng vẫn choáng váng.

“Anh cẩn thận một chút, để tôi dìu anh đi!” Tô San khẽ nói.

Lúc trước ở biên giới phía Bắc, anh là chỉ huy đứng đầu, lúc nào cũng phải duy trì trạng thái tỉnh táo, nên chưa từng uống rượu.

Lần này dù đã rời khỏi biên giới phía Bắc, nhưng anh vẫn giữ thói quen này, không đụng vào rượu chè thuốc lá, hôm nay chỉ vì anh thật sự khó chịu uất ức, lại đi ngang qua quán bar, nên mới thử một chút.

Anh vốn định uống say, nên rất dễ say khướt, giờ anh gần như rơi vào trạng thái ngủ, thậm chí anh còn không biết người đang dìu mình là ai.

Hầu như cả người anh đều tựa vào người Tô San, mặc cô dìu anh đi vào khách sạn.

Tô San phải tốn rất nhiều sức lực, mới kéo Dương Chấn đi vào phòng mình.

Vừa đến phòng, cô bắt đầu há miệng thở hổn hển: “Ôi mẹ ơi, sao anh lại nặng như vậy?”

Nhìn Dương Chấn bị cô ném xuống giường lớn, hai mắt Tô San bắt đầu nóng rực.

“Tần Nhã, lần này cậu đừng trách tớ, là người đàn ông của cậu quá mạnh mẽ, e rằng không có người phụ nữ nào không thích anh ấy.” Tô San khẽ lẩm bẩm.

Ánh mắt cô vốn hơi giãy giụa, nhưng giờ, trong đầu cô chỉ còn lại cảnh tượng lần đầu tiên Dương Chấn cứu cô trước cửa nhà họ Tô, cô cảm thấy tim mình đang đập thình thịch.

Mặc dù chuyện đó đã trôi qua mấy tháng rồi, nhưng cảnh tượng đó vẫn luôn khắc ghi trong đầu cô.

“Tách!”

Tô San lấy điện thoại ra, chụp mấy tấm ảnh ngay, còn lấy góc độ của mình, chụp cô và Dương Chấn cùng nằm trên giường.

Rồi cô nở nụ cười đã toan tính thành công.

Chụp xong, cô mới đi vào phòng tắm.

20 phút sau, Tô San chỉ quấn khăn tắm bước ra khỏi phòng tắm.

Nhìn Dương Chấn đang nằm trên giường lớn, ánh mắt cô bỗng hiện lên vẻ đấu tranh.

Một bên là bạn thân nhất của cô, một bên là người đàn ông mà cô chung tình bấy lâu, dù là ai cô cũng không nỡ.

Nhất là Tần Nhã – bạn thân từ nhỏ đến lớn của cô, dù cô ra nước ngoài du học mấy năm, nhưng tình bạn giữa hai người chưa từng ngắt quãng.

Giờ quan hệ giữa hai người càng thêm khắn khít.

Lúc cô đang đấu tranh trong lòng, thì tiếng chuông điện thoại thúc giục bỗng vang lên.

Cô giật mình, là chuông điện thoại của Dương Chấn.

Cô vội đi tới, cầm điện thoại Dương Chấn lên xem, thì thấy Tần Nhã đang gọi tới, trên mặt cô càng hiện lên vẻ đấu tranh.

“Rốt cuộc mình phải làm sao đây?”

Tô San vốn đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng đến bước này, cô lại do dự.

“Điện thoại!”

Đúng lúc này, giọng nói của Dương Chấn bỗng vang lên.

Lúc này Tô San mới hoàn hồn, thấy Dương Chấn đã mở mắt ra, cô giật mình, mặt đầy hoảng loạn giải thích: “Dương Chấn, anh đừng hiểu lầm, anh hãy nghe tôi nói, tôi…”

Lúc cô định giải thích, ai ngờ Dương Chấn lại nằm xuống giường, không biết từ lúc nào, chuông điện thoại cũng đã biến mất.

Lúc này Tô San mới thở phào nhẹ nhõm, khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng.

Cô nhìn người đàn ông đang nằm trên giường, rồi cắn đôi môi đỏ hòng, cuối cùng hạ quyết tâm.

Sáng hôm sau, đến khi mặt trời đã lên cao, Dương Chấn mới tỉnh giấc.

Anh vừa thức dậy, đã vô thức gọi: “Bà xã!”

Nhưng không ai đáp lại.

Anh dụi đôi mắt lim dim, lúc nhìn thấy mình đang ở phòng khách sạn, thì chợt tỉnh giấc.

“Sao mình lại ở đây?”

Anh bật dậy ngay.

Nhưng vừa đứng dậy, anh liền nhận ra trên người mình chỉ mặc một chiếc quần đùi.

Anh chỉ thấy đầu óc mình vô cùng đáng sợ.

“Rốt cuộc tối qua đã xảy ra chuyện gì?” Dương Chấn ngồi bệch xuống giường, mặt dại ra.

Anh cảm thấy đầu mình nặng trĩu, rất khó chịu.

Chẳng mấy chốc, từng hình ảnh sắc nét dần hiện lên trong đầu anh.

Dương Chấn nhớ, sau khi anh rời khỏi quán bar, Tô San đã đuổi theo anh, bảo anh đưa cô về khách sạn.

Sau khi hai người lên taxi, Dương Chấn đã ngủ thiếp đi.

Anh không hề nhớ những chuyện xảy ra sau đó nữa.

Một suy nghĩ cực kỳ đáng sợ hiện lên đầu anh.

Rõ ràng tối qua anh có mặc đồ, nhưng giờ trên người anh chỉ còn lại một chiếc quần đùi, chắc chắn Tô San đã cởi đổ giúp anh.

Anh không phải tên ngốc, nên có thể cảm nhận được Tô San có tình cảm khác thường với anh.

Tối qua anh đã uống quá nhiều, mà Tô San cũng uống rượu, rốt cuộc hai người đã xảy ra chuyện gì khi quay về khách sạn?

Anh bỗng cảm thấy cực kỳ sợ hãi.

“Tô San!”

Anh lớn tiếng gọi, nhưng không ai đáp lại.

Anh vội lấy điện thoại ra, định gọi cho Tô San để hỏi rõ, thì chợt nhận ra, điện thoại anh có mười mấy cuộc gọi nhỡ và rất nhiều tin nhắn.

Toàn bộ cuộc gọi nhỡ và tin nhắn đều là của Tần Nhã.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement