Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

“Quân sư mau đứng dậy đi!”

Diệp Thiên vội vàng cúi người đỡ quân sư dậy, nhưng quân sư có tu vi cao hơn hắn, ông không muốn đúng dậy hắn căn bản không thể đỡ dậy được.

“Tôn thượng mà không đáp ứng tôi, tôi nhất định sẽ quỳ tới khi nào đồng ý mới dậy!” Thái độ của quân sư thành khẩn, kiên quyết nói.

“Bổn tọa đáp ứng quân sư, ngày sau nếu ra trận không thuận lợi nhất định sẽ không chết trận, quay trở lại nơi trùng sinh, tuyệt đối không vi phạm ý nguyện của quân sư!” Diệp Thiên nói như chém đinh chặt sắt.

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt!”

Lúc này quân sư mới thở phào một hơi, đứng dậy vui mừng nói: “Chỉ cần quân thượng có thể ra trận không thuận lợi sẽ quay lại nơi trùng sinh thì hẳn vẫn còn cách để thay đổi thế cục.”

“Cách gì?” Diệp Thiên hỏi.

Quân sư lắc đầu: “Quẻ tượng hiện rõ từ đâu tới thì quay lại nơi đó mới là “Cát”. Tôi cũng đã hỏi cùng biết tận, nhưng thiên cơ không thể tiết lộ, dù có đi con đường nào cũng đều là “hung”. Tôn thượng nhất định phải ghi nhớ chuyện này.”

Diệp Thiên nghiêm túc gật đầu.

Quẻ tượng của quân sư rất linh nghiệm, hắn không khỏi lo lắng.

Nhưng ra trận khẳng định phải ra, nếu như thật sự như lời quân sư nói, ra trận không thuận lợi thì sẽ quay lại. Dù sao núi xanh cũng không sợ thiếu củi đốt.

“Ha ha!”

Thấy Diệp Thiên đồng ý, quân sư cười nói: “Tôn thượng có thể đồng ý thì tôi yên tâm rồi. Nói thật là từ sau khi tôn thượng ngã xuống, tôi bói ra được tôn thượng chưa chết, lại tính ra được sẽ vào thế giới Tinh Hà của trung tâm vũ trụ từ phía tây, vẫn luôn chờ đợi, sau đó lại tính được kết quả phản công của tôn thượng và đường lui của tôn thượng. Một loạt quẻ bói này tính được đã tiêu hao hết hơn cả trăm nghìn năm tu vi, từ kinh nghiệm Thái Hư Cảnh đỉnh phong sơ kỳ cấp mười lăm giáng xuống chỉ còn cấp tám mươi lăm Đại Thành trung kỳ!”

“Ha ha!” Diệp Thiên cười, vỗ lên vai quân sư: “Làm khó cho quân sư rồi. Ngày sau nếu bổn tọa có thể lên đăng đỉnh vũ trụ nhất định sẽ ban cho quân sư miễn chết cả đời.”

“Được.”

Quân sư cười gật đầu, trong lòng âm thầm nghĩ: “Chỉ sợ tôi đợi không được ngày đó!”

Nghĩ đến đây ông cũng không thương cảm gì, mỉm cười nói: “Tôn thượng, tôi còn có hai món quà muốn tặng tôn thượng.”

“Ồ.” Diệp Thiên mỉm cười hỏi: “Món quà gì?”

Quân sư cười nói: “Thôn Phệ Tinh Không và Bảo Giám Thiên Địa.”

“Hai món bảo bối của bổn tọa được quân sư lấy về rồi sao?” Diệp Thiên vui mừng hỏi.

“Không phải.” Quân sư lắc đầu nói: “Tôi chỉ biết hai món này ở đâu mà thôi, dù sao đối phương có tu vi không hề thấp, cường ngạnh đoạt lại thì độ khó khá cao, nên tôn thượng vẫn nên tự mình đi lấy về thôi.”

“Ở đâu?” Diệp Thiên hỏi.

“Lúc tôn thương vào Thiên Quý Tinh có phải tiến vào từ sáu cánh cửa của đền thờ không?” Quân sư hỏi ngược lại.

Diệp Thiên gật đầu thừa nhận.

Quân sư vuốt râu cười, nói: “Vậy thì hai cánh cửa ở giữa, cánh cửa tiến vào bên trái là Thiên Khôi Tinh, Bảo Giám Thiên Địaở trên tay của tông chủ Thượng Thanh Tông trên ngôi sao đó. Cánh cửa bên phải dẫn đến Thiên Khu Tinh, Thôn Phệ Tinh Không ở trong tay Tà Hoàng của giáo phái Tà Linh.”

“Thượng Thanh Tông có nhiều cao thủ, cao nhất là Thái Hư Cảnh đỉnh phong sơ kỳ, tôn thượng luyện thành thái hư đan xong có thể đạt lại được.”

“Tà Hoàng khá lợi hại, tôn thượng cần phải tăng thêm tu vi một chút nữa mới có thể đánh lại được.”

Diệp Thiên gật đầu: “Biết được đang ở nơi nào thì chắc chắn không thể không về tay không, hơn nữa hai bảo bối này có mật chú của bổn tọa, bọn họ dù có phá giải cũng không thể khống chế được.”

“Được.” Quân sư đồng ý, tôn thượng rất giảo hoạt, bảo bối luyện chế ra phải tạo vài tầng mật chú, quả thật rất khó mà khống chế được.

“Lò luyện vũ trụ ở đâu ông có biết không?” Diệp Thiên hỏi.

“Cái này tôi không biết.” Quân sư lắc đầu: “Tôi từng tính qua, nhưng không tính được ra vị trí, có lẽ là đã bị tổn hại rồi.”

“Vậy thì đáng tiếc quá.” Diệp Thiên lộ ra sắc mặt đáng tiếc.

Sau đó hai người nói thêm một lúc, Diệp Thiên đưa quân sư đến gặp Lâm Bá Thiên.

“Ha ha!”

Nhìn thấy quân sư, Lâm Bá Thiên cười lớn: “Quân sư thế mà chủ động xuống núi rồi à, hay là bị tôn thượng túm xuống núi vậy?”

“Ha ha!” Quân sư vuốt râu cười: “Bần đạo đến cản nạn cho tôn thượng.”

“Cản nạn?” Lâm Bá Thiên mờ mịt: “Tôn thượng đang tốt đẹp bình thường thì có nạn gì chứ, ông đừng có mà thần thần quỷ quỷ!”

Quân sư trừng mắt Lâm Bá Thiên một cái, nói mọi chuyện cho ông ta nghe.

“Cái gì cơ?” Lâm Bá Thiên kinh ngạc: “Ông già Sử Đông Lai gọi người đến xé ông ta ra hả. Cái này đúng là quyết tâm lớn quá rồi đấy.”

Thực tế là tu sĩ đều rất tiếc mạng, dù cho máu thịt có bị diệt, thần hồn bị giam cầm, phải hạ quyết tâm để thần hồn cũng chết là một việc rất khó làm được.

Dù sao tu sĩ đều sống chục nghìn năm, trăm nghìn năm, thậm chí hàng triệu năm, sống càng lâu càng tiếc mạng, để hạ quyết tâm hủy hoại triệu năm đạo cơ, trong chục nghìn Tiên Tôn khó lắm cũng chỉ được một người.

Đương nhiên, Diệp Thiên cũng cho rằng như thế.

Nhưng cách làm của Sử Đông Lai khiến hai người họ đều mở rộng tầm mắt.

“Có lẽ mối hận đối với hai người còn lớn hơn cả sinh mệnh.” Quân sư nói.

Lâm Bá Thiên không có gì để nói.

Phải hận đến mức nào mới có thể hủy hoại hơn triệu năm đạo cơ cơ chứ?

“Quân sư, thật sự phải đi lừa mấy người kia quay về, không còn cách nào khác nữa à?” Lâm Bá Thiên không nỡ, có thêm quân sư ở bên cạnh cảm giác như uống thuốc an thần vậy, trong lòng không còn trống rỗng nữa, dù sao quân sư thông thiên văn tường địa lý, có thể bói ra được tương lai, có ông ấy ở bên biết đường phải đi như thế nào, không có ông ở bên cạnh cảm giác như hai mắt đều bị che vậy.

“Đỉnh phong thái hư, ông đánh qua được không?” Quân sư hỏi.

“Khụ…đánh không lại.” Lâm Bá Thiên vò đầu.

“Thế thì chỉ có thể để bần đạo lừa họ quay về thôi.” Quân sư phất tay.

Diệp Thiên và Lâm Bá Thiên cũng không có cách nào tốt hơn, quân sư dù sao cũng đã quyết rồi, còn muốn thâm nhập vào trong lòng quân địch để khơi mào chiến tranh giữa Cực Đạo với sáu môn phái lớn vì ngày phản côngthế giới Tinh Hà của trung tâm vũ trụ, làm nền giúp bọn họ phản công.

Sau đó quân sư ở lại nhà họ Lăng.

Hai ngày sau, đế quốc Diệu Nhật phái người đến báo thù, quân sư truyền âm gọi ba trưởng lão của Thanh Vân Tông đến, bình ổn việc này.

Không chỉ ba vị trưởng lão trở thành người hâm mộ của quân sư, đến cả tông chủ của Thanh Vân Tông cũng cực kỳ hâm mộ quân sư, cao thủ của Thanh Vân Tông nhiều hơn so với đế quốc Diệu Nhật, là nơi mà đế quốc Diệu Nhật không dám chọc giận.

Có Thanh Vân Tông ra mặt, đế quốc Diệu Nhật chỉ có thể bắt tay giảng hòa với Diệp Thiên, chuyện thành chủ và những người khác bị đánh chết cũng cứ thế mà qua.

Quốc vương còn phong chủ nhà họ Lăng thành bá tước, cũng như là cho Diệp Thiên một liều thuốc an thần, có tước vị sắc phong của triều đình chí ít sau này sẽ không có người nào dám động đến nhà họ Lăng nữa.

Hai tháng sau.

“Tôn thượng, tôi vừa tính một quẻ, tượng đại cái, sắp làm quan rồi, nói rõ người của tiên đế Đạo Quang sắp đến rồi, nên tôi cũng nên đường phía Tây đợi bọn họ đến thôi.”

Quân sư tìm Diệp Thiên nói lời từ biệt.

“Bổn tọa và lão Lâm cùng tiễn quân sư.” Diệp Thiên không nỡ, lúc bình thiên hạ trước đây đều là quân sư ở bên cạnh tính kế sách, giúp hắn bớt lo rất nhiều, trận chiến lớn đánh một trận, trận chiến nhỏ, quân sư nói đánh thế nào thì hắn hạ lệnh đánh thế đấy, không có quân sư ở bên cạnh hai mắt hắn cũng thành đen.

“Thôi không cần đâu tôn thượng, tránh để bị nhận ra.” Quân sư khuyên.

“Không đâu, hai người chúng tôi đứng từ xa, dùng pháp trận che lại, bọn họ không phát hiện được.” Diệp Thiên nhất quyết muốn đi, quân sư đi lần này trách nhiệm nặng nề đường xá xa xôi, có thể có ngày gặp nhau cũng khó nói, không thể không đi được.

“Vậy được.” Quân sư cũng không lằng nhằng nữa, gật đầu.

Kết quả là Diệp Thiên, Lâm Bá Thiên, quân sư, ba người đi về phía Tây.

Rất gần, là đoạn đường mà Sử Đông Lai muốn chạy vào, chưa được vài phút đã đến rồi.

“Tôn thượng, lão Lâm, bảo trọng.”

Đến đoạn đường kia, quân sư chắp tay nói.

“Quân sư bảo trọng!”

Diệp Thiên và Lâm Bá Thiên cũng chắp tay chào.

Nhất là Diệp Thiên còn cung kính cúi đầu vái một cái.

“Không cần đâu! Không cần thế đâu tôn thượng!” Quân sư vội vàng đỡ Diệp Thiên đứng thẳng.

Diệp Thiên cười nói: “Quân sư vì bổn tọa đánh đổi nhiều như thế, xứng với một vái của bổn tọa, hi vọng sẽ có một ngày chúng ta có thể ngồi trong tiên đế cung Bắc Minh cùng nâng chén.”

“Nhất định sẽ có ngày đó!”

Quân sư ra vẻ kiên định nói, sau đó thục giục: “Nhanh rời khỏi đây đi, nếu không có người đến bị họ nhận ra là xong.”

Diệp Thiên gật đầu, cùng với Lâm Bá Thiên vọt tới rừng cây cách đó khá xa, sau đó đứng ở trên đỉnh cây, giấu đi khí tràng, dùng pháp trận che chắn, quan sát từ phía xa.

Sau hơn một giờ đồng hồ, một chiến hạm Tinh Không từ đường trời xuống trôi nổi giữa không trung.

“Đi hỏi xem, có ai nghe nói tên của Sử Đông Lai.” Trên boong tàu của chiến hạm Tinh Không, một thanh niên mặc quần áo gấm nói.

Trong lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên.

“Không cần hỏi đâu, Sử Đông Lai là do tôi giết, ông lão này đã đợi thái tử điện hạ lâu lắm rồi.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement