Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

Hai cú chưởn này, một chưởng có sát khí vây quanh, một chưởng có khí thần chín màu, nhưng bất luận là chưởng nào, đều mang theo sức mạnh hủy trời diệt đất.

Có thể nói, hai chưởng này, là chưởng toàn lực của cả hai người.

Diệp Thiên muốn một chưởng đánh chết kẻ trộm đan.

Còn kẻ trộm đan, muốn dùng một chưởng đánh bại ngăn chặn người cản ông ta trộm thuốc.

“Lão Lâm! Mau đến lò luyện thuốc lập trận!”

Diệp Thiên cảm nhận được kẻ trộm đan vô cùng khỏe mạnh, để tránh cho việc đan dược bị đánh nổ, thân ảnh lùi về phía sau, thu lại một chưởng trong tay. Đưa cho Lâm Bá Thiên việc bảo vệ đan được, đồng thời bản thân cũng nghĩ cách để bảo vệ lò thuốc.

Lâm Bá Thiên nghe xong liền nhảy lên nắp lò, phóng khí cương bao trùm cả lò luyện đan, và lập ra kết trận để bảo vệ phòng luyện đan.

Mà Tả Sứ, vào lúc Diệp Thiên lùi nhanh về phía sau, do Diệp Thiên không có tung chưởng ra, ông ta phản xạ nhanh chóng, lao về phía người hắn, đè chặt Diệp Thiên.

Lúc lùi về góc tường, Diệp Thiên nhìn thấy Lâm Bá Thiên đã chế ngự được phòng luyện đan, và lui một bước để giành phần thắng lợi.

Một giây sau!

Cả hai lao vào đánh nhau!

Bùm!

Một tiếng nổ dữ dội vang lên.

Trong lúc này, pháp trận được lập ra bởi nhất niệm của Diệp Thiên và Lâm Bá Thiên phút chốc nổ tung, cả căn phòng luyện đan bị nổ tan nát, còn có một làn sóng xung kích vọt ra, khiến cho cả nhà họ Lăng bị san thành bình địa, ngay cả những căn nhà xung quanh nhà họ Lăng cũng bị hủy diệt, ngay cả bán kính trong 10000km cũng bị ảnh hưởng. Không có tòa nhà nào còn nguyên vẹn.

Sau khi tung ra một chưởng, Diệp Thiên bị đẩy mạnh lùi về mười mấy bước, còn Tả Sứ chỉ lùi hai bước mà thôi.

Lâm Bá Thiên dùng cương khí bảo vệ lò luyện đan cũng bị đánh tan, lò luyện đan suýt chút nữa bị lật, may mà Lâm Bá Thiên tung ra một chưởng bảo vệ lò, khiến cho lò đan không bị ngã xuống, hồi phục lại vị trí cũ.

Về phần hai người mặc áo đen kia, máu tươi chảy ra ở bảy lỗ bị rách trên y phục.

“Chuyện gì thế này?”

Người của nhà họ Lăng lần lượt bò ra khỏi đống đổ nát, ai cũng kinh ngạc, ngay cả Lăng Tố Như cũng bị đánh thức, vẻ mặt tràn ngập kinh ngạc.

Hàng triệu người dân ở ngoài nhà họ Lăng, cũng bời vị chuyện nhà đột nhiên bị đổ nát mà vô cùng kinh ngạc.

May mà Diệp Thiên và Lâm Bá Thiên đều kịp thời dùng nhất niệm tạo trận, cản được một chưởng có bảy phần uy lực này, bằng không cả nhà họ Lăng đều chết hết, một nửa người của thành Vũ Lăng cũng bị chết dưới cú chưởng này.

Đây cũng là lí do tại sao những ngôi sao lại có tuổi thọ lớn hơn trái đất hàng chục triệu lần, nhưng số người dân không đến một trăm tỷ người.

Chẳng còn cách nào cả, có khi cả gia đình đang sum vầy hạnh phúc, đột nhiên có hai vị cao thủ tung ra một chưởng, cả gia đình đều chết hết.

Vì vậy cho dù ở đây một người bình thường đều có thể sống đến một nghìn tuổi, nhưng số người từ trước đến giờ đều không bị phát sinh bạo loạn.

“Kẻ nào? Sao lại trộm đan?”

Diệp Thiên nhìn thẳng vào Tả Sứ, lạnh lùng hỏi.

“Tả Sứ của Tà Linh giáo, Cưu Quý Tịnh.”

“Cái gì!”

Nghe hai người áo đen nói, toàn bộ người nhà họ Lăng và những người xung quanh đều bị dọa sợ.

“Trời ơi! Hóa ra là Tả Sứ của Tà Linh giáo.”

“Đây là một nhân vật vô cùng đáng gờm.”

“Nghe nói Tả Sứ của Tà Linh giáo, ngoài trừ những người lợi hại nhất ngoài Tà Hoàng và hai vị Tà Vương. Tu vi đạt đến Thái Hư Cảnh Đại Thành hậu kỳ, còn mạnh hơn cả thái công nhà Nam Cung nữa.”

“...”

Lăng Tố Như ngạc nhiên kêu lên: “Cậu Diệp, Tả Sứ của Tà Linh giáo thực lực thâm sâu khó lường, có được một thanh Phi Nguyệt Song Đao tôn phẩm cấp sáu, mười thái công nhà Nam Cung cũng không phải là đối thủ của ông ta, anh nhất định phản cẩn thận, cậu Diệp.”

Cô ta có thể không sợ sao?

Cưu Quý Tịnh là sự tồn tại ác quỷ, Thiên Quý Tinh, Thiên Khôi Tinh, Thiên Khu Tinh, Thiên Cơ Tinh, Thiên Diệu Tinh, tu sĩ của cả nhữngtinh cầu này, hầu như không có ai không biết đến ông ta, nếu như có thì cũng là một đứa bé, nhưng đa số người lớn đều biết rõ, đều nghe đến tên mà mặt biến sắc.

“Hóa ra là người của Tà Linh giáo.”

Diệp Thiên nhớ quân sư đã từng nói, Thôn Phệ Tinh Không là trong tay giáo chủ Tà Linh giáo, hắn còn tính đi tìm Bảo Giám Thiên Địa trước rồi mới đi tìm Thôn Phệ Tinh Không, không ngờ người của Tà Linh giáo đã tìm đến tận cửa.

“Trúng phải một chưởng của bổn sứ mà không bị thương, chỉ bị lùi về phía sau mười mấy bước, cũng khiến cho bổn sứ hôm nay được mở mang tầm mắt rồi, nếu như bổn sứ không đoán sai cậu chính là cậu Diệp trong lời đồn sao?” Cưu Quý Tịnh cười lạnh nói.

“Không sai.” Diệp Thiên gật đầu, lạnh nhạt nói: “Bổn tọa không quan tâm ông có lai lịch như thế nào, cho ông một cơ hội rời đi, nếu không bổn tọa giết chết ông.”

Đan dược còn chưa luyện xong, hắn không muốn đánh đập tàn nhẫn, tránh ảnh hưởng đến việc luyện chế đan được.

“Hahaha!!!”

Cưu Quý Tịnh cười lớn: “Cậu Diệp, cậu cũng quá tự tin rồi đó, một chưởng vừa nãy, không đủ chứng minh rằng tu vi của bổn sứ cao hơn cậu sao?”

“Nếu cậu thức thời thì mau giao Di Âm Hỗn Độn ra, bổn sứ tha cho cậu một mạng, còn không bổn sứ dùng Phi Nguyệt Song Đao, chém cậu chỉ còn lại một đống xương trắng.”

Dứt lời, ông ta động thủ, hai lưỡi dao hình lưỡi liềm hợp lại thành một, trong hình dạng chữ s bị ông ta nắm ở giữa, lưỡi đao phát ra ánh sáng sắc lạnh khiến cho nhiệt độ xung quanh giảm xuống mười mấy độ.

Vào thời khắc này, bất luận là người của nhà họ Lăng, hay là người xung quanh, đều kinh ngạc hít một hơi lạnh, toàn thân rung lên, giống như rơi vào động băng.

“Vậy sao?”

Diệp Thiên cười lạnh: “Có câu nói người chết vì tiền, chim chết vì tham ăn, hôm nay câu nói này ứng nghiệm lên người ông, đồ của bổn tọa, không phải ai muốn liền có thể lấy được, phải trả giá bằng mạng sống của mình.”

Dứt lời, hắn triệu hồi Di Âm Hỗn Độn, dùng thần niệm kích hoạt âm điệu vô cùng chặt chẽ và kiên cố.

Một giây sau, tiếng đàn vang lên, một kết trận lớn cũng được hình thành, bao vây Diệp Thiên và Cưu Quý Tịnh bên trong trận.

“Quả nhiên là một món bảo bối hữu dụng.”

Cưu Quý Tịnh cũng không hề nao núng, ngược lại còn đắc ý nói: “Kêu cậu đưa cậu không đưa, vậy thì bổn sứ sẽ giết chết cậu, sau đó cướp cây đàn này đi.”

Dứt lời, ông ta khởi động tiên pháp, Phi Nguyệt Song Đao được bao trùm một tầng khí đen dày đặc, sau đó phóng về phía trước.

Song Đao vừa bay ra, giống như cánh quạt đang chuyển động, nhìn giống như một cánh quạt đang bay, đâm về phía Diệp Thiên.

“Tên ngốc này, cho rằng Sứ Tả đại nhân vô dụng như tên Nam Cung Sóc sao, hắn ta qua đắc ý rồi, Phi Nguyệt Song Đao của Tả Sứ đại nhân sẽ chém hắn thành một đống xương trắng cho mà xem.”

“Đó là chắc chắn rồi!” Một người mặc áo đen khác cười nói: “Phi Nguyệt Song Đao của Tả Sứ đại nhân, là thần khí khiến cho vô số vị tu sĩ khiếp sợ, không cần nghĩ cũng biết được, hắn ta nhất định sẽ không đánh lại được.”

Còn Diệp Thiên đối diện với cánh quạt đang vùn cụt lao đến này, cũng không dám khinh suất, khởi động thần niệm, kích hoạt chế độ hủy diệt.

Toanh!

Thanh kiếm lóe sáng nghênh đón “cánh quạt” đang vùn vụt bay đến.

Hai cỗ năng lượng va chạm nhau trong không khí, lần lượt phát ra âm thanh vang dội chói tai.

Tuy Phi Nguyệt Song Đao chỉ là pháp bảo cấp sáu, nhưng do tu vi của Cưu Quý Tịnh cao, vì vậy những pháp bảo mà ông ta sử dụng uy lực đều vô cùng lớn, ngang ngửa với uy lực của Di Âm Hỗn Độn xuất ra.

Đây là lí do mà Diệp Thiên không dám quá kiêu ngạo.

Pháp bảo cấp tám nhập thân, người có tu vi yếu cảnh giới nhỏ, đối phương cũng có thể dùng binh khí cấp sáu để phá vỡ pháp bảo phòng ngự của ông ta.

“Đúng là một pháp bảo lợi hại, Tiên Tôn Tiểu Thành hậu kỳ lại có thể áp trụ được binh khí cấp sáu của bổn sứ Đại Thành hậu kỳ, nếu như để bổn sứ sử dụng nó, vậy uy lực sẽ càng khủng khiếp hơn, xem ra bổn sứ quyết tâm cướp được nó rồi.” Cưu Quý Tịnh trong lòng thôi thúc.

Thế là ông ta tung ra ba trăm ba mươi nghìn pháp thân, dưới sự khống chế niệm thần chú của ông ta, Phi Nguyệt Song Đao quay về bên tay ông ta, mỗi tay cầm một thanh, hai hợp thành một, nó biến thành một con dao sắc bén, và chém vào những đao quang đang phóng đến.

Khoảng không bị xé ra, đao quang kiếm ảnh bị chém tan trong không trung, một mảnh sắc bị vỡ ra, bay về phía Diệp Thiên.

Lúc này Diệp Thiên cũng xuất ra thuật hộ thân, triệu hồi ra thanh Vạn Hồn Huyết Ẩm kiếm.

Một giây sau!

Toanh!

Phong Nguyệt Song Đao đâm vào Vạn Hồn Tuyết Ẩm, lực đột kích vô cùng mạnh mẽ, khiến cho Diệp Thiên bị văng ra cả vạn thước.

Mặc dù Phi Nguyệt Song Đao chỉ có cấp sáu, nhưng mà do người sử dụng là Cưu Quý Tịnh Đại Thành hậu kỳ, cho nên dù thanh đao bị mắc trên Vạn Hồn Huyết Ẩm, nhưng Phi Nguyệt Song Đao vẫn không lung lay, cũng không hề bị vỡ.

Tu vi càng cao, thì pháp bảo binh khí của tiên pháp càng vững định, nếu như là một Tiên Tôn đã được luyện thành Thái Hư Cảnh Đại Thành , dùng côn gỗ và Vạn Hồn Huyết Ẩm đối chiến, cũng sẽ không bị chặt đứt.

Đồng nghĩa, nếu như tu vi tương đương, thì Phi Nguyệt Song Đao đương nhiên sẽ bị gãy.

“Haha.”

Nhìn thấy Diệp Thiên bị áp chế, Cưu Quý Tịnh không nhịn được cười lớn: “Cậu Diệp, tôi muốn xem xem cậu còn chịu đựng được bao lâu nữa, đợi thanhPhi Nguyệt Song Đao của bổn sứ chém xuống, chém ngay đầu của cậu, thì cậu chết chắc.”

Tu vi của ông ta cao, lực khí mạnh, Diệp Thiên bị giam trong pháp trận, Vạn Hồn Huyết Ẩm trên đỉnh đầu dần dần bị áp xuống, cách đầu hắn càng ngày càng gần.

“Ha ha.”

Diệp Thiên cười tươi: “Ông vui mừng quá sớm rồi.”

Dứt lời, hắn niệm thần chú, Di Âm Hỗn Độn xuất ra các đạo quang, lập tức hợp lại thành một thanh kiếm cực lớn, hung hãn phóng về phía của Cưu Quý Tịnh.

“Không hay rồi.”

Cưu Quý Tịnh cảm nhận được uy lực khổng lồ của thanh kiếm lớn này. Sắc mặc chốc lát biến đổi, cũng không áp chế Diệp Thiên nữa, lập tức rút đao, chém vào thanh kiếm lớn đang bay tới.

Cùng lúc đó, Diệp Thiên mạnh mẽ xoay người, người kiếm hợp lại thành một. đâm về phía bụng của Cưu Quý Tịnh.

Bùm!

Cưu Quý Tịnh một đao chém thẳng vào thanh kiếm lớn, khiến thanh kiếm tan thành từng mảnh, ông ta còn chưa phản ứng lại, thì nghe được một âm thành vang dội.

Pháp bảo hộ thân của Cưu Quý Tịnh chốc lát bị vỡ tan.

Nhưng rất nhanh, ông ta kịp thời nhả khí cương ra, do sau khi thanh kiếm làm vỡ tan pháp bảo hộ thân, uy lực giảm mạnh, được khí cương hộ thể cản lại, kiếm của Diệp Thiên không thể nào đâm thủng.

“Tên khốn! Mày dám chống đối bổn sứ, còn đánh vỡ pháp bảo hộ thân cấp sáu của bổn sứ! Mày chết chắc rồi! Chết chắc!”

Cưu Quý Tịnh tức điên, dồn hết lực, cương khí hộ thân hung hãn phóng ra, khiến Diệp Thiên lui lại.

“Bổn sứ chém chết mày!”

Cưu Quý Tịnh được thế nên tiến lên, đâm về phía Diệp Thiên.

Diệp Thiên né qua một bên, PhiNguyệt Song Đao chém vào pháp trận, khiến trận pháp xuất hiện vết nứt, Diệp Thiên lập tức dừng trận pháp Sát Hại Thiên Hạ, đổi thành phòng thue, tiến hành gia cố pháp trận.”

Cả hai chìm trong cuộc chiến, khó phân thắng thua.

“Cậu Diệp thật lợi hại, có thể thể bất bại như thế này, bội phục.”

“Cũng không biết đến cuối cùng, ai có thể thắng được trận này.”

“Nếu như cậu Diệp đánh thắng được trận này, thì sẽ trở thành cái tên lừng lẫy trong cả sáu lục đại tinh.”

Người xung quanh xì xào bàn tán.

Hơn nửa tiếng sau, Diệp Thiên hét lên: “Lão Lâm, mở lò luyện lấy đan, bổn tọa mở cửa trận cho ông vào đây, đưa đan dược cho bổn tọa.”

Lâm Bá Thiên trả lời một tiếng được, mở lò lấy đan dược.

Cũng vào lúc này, Cưu Quý Tịnh hét lên: “Hai vị hộ pháp, mau dành lấy đan dược.”

“Vâng”

Hai vị mặc y phục đen đáp lại, lập tức phóng về phía Lâm Bá Thiên.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement