Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

“Tôi lừa ông làm gì?” Diệp Thiên liếc ông ta một cái: “Bảo Giám Thiên Địa, tôi chính là dùng Thiên Tủytinh thạch và Địa Tủy tinh thạch tạo thành, mà hai loại tinh thạch này giống như trời đất, nó không dung hợp được với nhau, cho dù tu vi có cao đi chăng nữa, cũng không thể để hai loại tinh thạch này chung với nhau.”

“Nhưng mà một khi hai loại tinh thạch này hợp thể, tất cả những phản ứng được sinh ra, đủ để hủy diệt trời đất.”

“Năm đó tôi dùng đá Thiên Tủytinh thạch và Địa Tủy tinh thạchmài thành Bát Bát Lăng Kính, vì để hai loại tinh thạch này hợp lại thành một, phải tốn hết ba nghìn năm để nghiên cứu về nó. Sau đó tôi dùng ba mươi sáu loại pháp trận hấp thụ nó, mới khiến cho hai loại đá này hợp lại thành một.”

“Ông không biết rằng, lúc đó hai loại đá đó hợp lại thành một, khiến cho cả cung điện của tôi đều nổ tung, tạo thành tổn thất cực lớn, mấy trăm tiên tôn bị thương, đến cả tôi còn nôn ra vài ngụm máu.”

“Uy lực quá lớn rồi, không có cách nào sử dụng, vì để giảm bớt sức mạnh của nó, tôi cho người đi thu nhập kim mộc thủy hỏa thổ, gió mây dông tố tuyết, ba mươi sáu thiên cương, bay mươi hai địa sát, dùng ba trăm sáu mươi loại tủy tinh thạch, mỗi loại hai món, mỗi món được phong ấn bằng một pháp trận, được gắn vào hai mặt hai loại tinh thạch, như vậy mới giảm đi được sức mạnh của nó và có thể sử dụng được.”

“Vì vậy pháp bảo này có hai mặt. Nên lấy tên nó Bảo Giám Thiên Địa.”

“Còn về Thôn Phệ Tinh Không, là do tôi năm đó vô tình phát hiện ra một mảnh hồ lô do thiên địa mà sinh ra, thu nhập và khoét rỗng nó, dùng 108 loại đá được tinh luyện dung hợp ở bên ngoài, khảm lên ba trăm sáu mươi lăm loại đá quý, mỗi viên đá quý tượng trưng cho một trận pháp, kích hoạt được Hạo Hãn tinh không. Có thể dung hòa mọi thứ, nên đặt tên là Thôn Phệ Tinh Không.

“Hả.”

Nghe Diệp Thiên nói đến đây, Lan Lăng Vương kinh ngạc há hốc: “Bảo Giám Thiên Địa, ở hai mặt Thiên Địa có khảm ba trăm sáu mươi lăm loại đá quý. Thôn Phệ Tinh Không, hóa ra lại là một cái hồ lô, phía trên cũng được khảm rất nhiều đá quý, lại có một tầng mạ vàng màu tím.”

“Nghe cậu nói phức tạp như vậy, giống như hai loại bảo bối này là do cậu tạo thành vậy.”

Khuôn mặt ông ta tràn đầy nghi hoặc.

Nói càng ngày càng bí ẩn, nhưng hai loại này đều là bảo bối cao cấp độc nhất, cả lục đại tinh này, không có một sư luyện khí nào có thể luyện thành được pháp bảo cao cấp.

Diệp Bắc lại càng không phải nói rồi, tuổi trẻ như vậy, có được bao nhiêu tu vi, mà có thể tạo thành hai loại bảo bối cao cấp như vậy?

“Chaa, Diệp Bắc này thật giỏi bốc phét, lời của hắn ta cha nghe cho vui được rồi, đừng cho là thật.” Thượng Quan Quỳnh Dao nói.

Sau đó liếc Diệp Thiên một cái: “Đến lúc nào rồi ,à anh còn bốc phét chuyện trời đất, mau chóng nghĩ cách đi, làm thế nào giữ mạng, lỡ như bên trưởng lão của Thượng Thanh Tông thỏa hiệp, giao hết những người họ Diệp ra, vậy thì anh và Diệp Lam Duyên chết chắc rồi.”

“Còn sống thì anh có thể đưa tôi và Diệp Lam Duyên vào phòng anh, chết rồi thì anh muốn chạm đến bọn tôi còn không chạm được, còn có tâm trạng nói nhảm, tôi cũng phục anh luôn đó.”

Nói xong, cô ta lạnh lùng liếc Diệp Thiên một cái.

Sống hơn một vạn năm rồi, cô ta muốn trải nghiệm đó là cảm giác như thế nào, nhưng Diệp Thiên không cho cô ta cơ hội để đạt được, còn ngồi đó bốc phét chuyện trời đất, cô ta không tức giận mới lạ.

“Đúng vậy Diệp Thiên, Bảo Giám Thiên Địa và Thôn Phệ Tinh Khôngem đều có nghe nói rồi, cũng nhìn thấy hình dáng của hai loại thần khí đó. Anh đừng có bốc phét nữa, tìm cách nào đưa em và quận chúa Quỳnh Dao rời khỏi đây đi, em giao mạng cho anh, em còn chưa muốn chết.” Diệp Tố Như.

Diệp Thiên cười haha, ôm hai người bọn họ nói: “Yên tâm đi, không chết được, chút nữa quay về anh sẽ chăm sóc cho cả hai.”

“E hèm...”

Lan Lăng Vương nghe được liền nói: “Tôi nói cho cậu biết Diệp Bắc, nếu như cậu không chết, còn trêu ghẹo con gái tôi, thì cậu đem sáu nghìn cân đá Nữ Oa của cậu, và cùng với gần bốn nghìn cân đá Nữ Oa mà bổn vương nợ cậu, làm quà sính lễ cho bổn vương, cây roi tiên mà bổn vương mua được từ cậu, bị Đạp Thiên Tà Vương dành đi rồi, sợ là không lấy lại được.”

“Haha.” Diệp Thiên cười nói: “Yên tâm đi lão già, tôi sẽ lấy lại được cây roi cho ông.”

“Lấy cái gì mà lấy, dùng mạng để lấy à.” Thượng Quan Quỳnh Dao liếc Diệp Thiên, mạnh miệng nói: “Tôi nói cho anh biết, không được lấy, mất thì mất rồi, cẩn thận nộp luôn cả cái mạng của anh, Đạp Thiên Tà Vương chỉ cần chớp mắt một cái có thể trừng chết anh.”

“Bỏ đi, không cần nữa.” Lan Lăng Vương đập vai của Diệp Thiên: “Nghe lời của Quỳnh Dao, đừng đi lấy, quá nguy hiểm, cậu đem đá Nữ Oa đưa cho tôi là được rồi, không cần những sính lễ khác của cậu.”

Diệp Thiên đang định nói tiếp cái gì đấy, thì truyền đến một giọng nói: “Đạp Thiên Tà Vương, tôi suy nghĩ kĩ rồi, quyết định cấm những người họ Diệp tham gia trận đấu, đuổi bọn họ ra khỏi đài Đan Long, các người muốn xử lí như thế nào cũng không liên quan gì đến tôi, quyết định này ngài có hài lòng không?”

“Hahaha.”

Đạp Thiên Tà Vương gật đầu cười: “Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, xem ra tông chủ Tử Dục là một vị tuấn kiệt. Quyết định này khiến bổn vương vô cùng hài lòng, vậy thì mời tông chủ Tử Dục mau chóng chấp hành.”

Tông chủ Tử Dục cũng bất lực, ông ta cũng là sợ Tà Hoàng mở khóa một nửa pháp trận Thôn Phệ Tinh Không, tàn sát hết Thượng Thanh Tông, vì để bảo vệ sự an toàn của tông môn, chỉ có thể thỏa hiệp. Vậy là ông ta hạ lệnh xuống: “Tất cả những người họ Diệp có mặt tại đây, mau tự giác xuống đài Đan Long, các vị trưởng lão chấp sự, mang lệnh bài của những đệ tử đi tra, ai họ Diệp thì mau đuổi xuống đàiĐan Long.”

“Vâng.”

Các trưởng lão và chấp sự, mang lệnh bài đi điều tracả đài Đan Long..

Quyết định này của ông ta khiến cho người họ Diệp của toàn đài Đan Long đều khóc kêu trời đất.

“Tông chủ, cầu xin ông đó, đừng đuổi những người họ Diệp xuống đài Đan Long.”

“Chúng tôi không muốn chết đâu tông chủ, cầu xin ông cứu bọn tôi với.”

“Nếu như đưa chúng tôi xuống đài Đan Long, bọn họ sẽ giết chết chúng tôi mất.”

“...”

Mấy vạn người nam nữ họ Diệp lần lượt quỳ xuống khóc nấc lên.

“Diệp Bắc, làm sao đây?” Diệp lam Duyên cau mày sắc mặt trắng bệt, toàn thân run rẩy.

“Đừng sợ.” Diệp Thiên ôm lấy cơ thể mảnh mai của cô ta, đúng lên, hét to: “Tất cả những người họ Diệp, mau đứng lên đường đường chính chính làm người, đừng làm những kẻ nhút nhát quỳ xuống, bọn họ sợ Tà Linh giáo, nhưng tôi không sợ, bọn họ không cứu các người. Tôi đến cứu các người.”

Lời này vừa nói ra, trong phút chốc, ánh mắt của tất cả mọi người đều dừng lại trên Diệp Thiên, dùng ánh mắt khó hiểu và nghi ngờ nhìn hắn.

“Haha.” Vương Bình Sang bật cười nói: “Tôi không có nghe nhầm chứ, tên nhóc này muốn cứu tất cả những người họ Diệp, hắn ta lấy cái gì cứu họ.”

“Thật là cười chết bổn công chúa.” Công chúa Bình Dương cười lạnh: “Đến cả Thượng Thanh Tông còn không dám cứu, hắn ta là cái gì chứ, cũng dám nói ra những lời này, hắn ta nghĩ Đạp Thiên Tà Vương là tượng đất hay sao?”

“Ở trước mặt tôi, hắn ta còn có chút bản lĩnh, còn ở trước mặt Đạp Thiên Tà Vương, hắn ta chỉ là một con kiến, búng một ngón tay là có thể giết hắn ta, hắn ta chỉ là đang đấu tranh trước khi chết mà thôi, không cần để ý hắn, xem hắn cuối cùng chết như thế nào là được.” Lạc Tuấn Tú đắc ý nói.

“Cậu Lạc nói đúng, chúng ta coi cuối cùng hắn ta chết như thế nào!”

Rất nhiều thiếu niên bị Diệp Thiêngây thương tích, vào lúc này cùng nhìn liếc về Diệp Thiên với ánh mắt phẫn nộ.

“Tên nhóc, cậu dám nói ai là đồ chết nhát.” Lúc này, một vị trưởng lão của Thượng Thanh Tông, tức giận chỉ về phía Diệp Thiên.

“Nói Thanh Thượng Tông các người, nói tông chủ các người. Nói lão tổ các người, toàn bộ đều là kẻ chết nhát, một Thượng Thanh Tông lớn như thế này, bị mấy trăm tên Tà Linh giáo dọa cho vỡ mật, nói các người là đồ chết nhát còn đang nhẹ nhàng đó, nói khó nghe một chút thì các người không xứng đáng làm đàn ông!” Diệp Thiên cười lạnh.

Lời này vừa thốt ra, nhất thời làm tất cả mọi người ở đó chấn kinh.

“Hỗn xược! Tên họ Diệp này quá hỗn xược rồi!”

“Hắn ta làm sao dám nói những lời như vậy, đúng là tìm đường chết mà.”

“Tôi thấy hắn ta không thay đổi được việc mình sắp chết, muốn kích Thượng Thanh Tông, để bọn họ động thủ với Tà Linh giáo, nghĩ hay lắm, nhưng mà hiện thực quá tàn khốc, các vị thống lĩnh Thượng Thanh Tông tuyệt đối sẽ không làm như vậy.”

“...”

Thượng Quan Quỳnh Dao càng tức điên. Thúc cho Diệp Thiên một cú: “Anh làm sao dám nói những lời như vậy, muốn chết ư?”

“Bỏ đi Quỳnh Dao.” Lan Lăng Vương kéo cô ta quay về, nói: “Chúng ta cũng không cứu nổi cậu ta, cứ để cậu ta phát tiết ra những lời trong lòng đi, tránh để ôm một bụng tức chết đi, sẽ biến thành oan hồn lệ quỷ, sau đó đến tìm con, con không sợ sao?”

Thượng Quan Quỳnh Dao: “...”

Tên háo sắc này đến lúc đó biến thành quỷ háo sắc, có phải xuất hiện trong giấc mơ, đem bổn quận chúa...

Nghĩ đến đây, cô ta không khỏi rùng mình.

“Tên nhóc, nói những lời này phải có chừng mực.” Tông chủ Tử Dục liếc nhìn Diệp Thiên, nói: “Nể tình cậu cũng họ Diệp, có phần đáng thương, bổn tọa không giết cậu, bằng không dựa vào những lời này của cậu, bổn tọa có thể giết cậu nghàn vạn lần.”

“Hừ.” Diệp Thiên cười lạnh: “Có Bảo Giám Thiên Địa trong tay mà còn sợ thành bộ dạng này, ông không xứng làm đàn ông, không xứng có được Bảo Giám Thiên Địa.”

“Mẹ ơi, gan của hắn ta thật sự quá quá quá lớn rồi, làm sao dám nói với tông chủ những lời như vậy!”

Tất cả mọi người ở đó đều bị lời nói của Diệp Thiên làm cho kinh sợ.

“Cậu...” Tông chủ Tử Dục hận không thể một tay giết chết Diệp Thiên, nghiến răng nói một câu: “Cậu hiểu cái gì, bổn tọa tuy rằng có Bảo Giám Thiên Địa trong tay, nhưng năng lượng tạo thành Bảo Giám Thiên Địa này còn có mười mấy câu cấm thuật, vô cùng khó giải, bổn tọa tiêu tốn hết một nghìn năm, phá giải được hai pháp trận, chỉ phát huy được một phần sức mạnh của Bảo Giám Thiên Địa Băng Sơn.”

“Còn Tà Hoàng đã phá giải được bốn phần cấm thuật của Thôn Phệ Tinh Không, khiến Thiên Bảo Địa Giám đứng trước Thôn Phệ Tinh Không như là gà nhỏ, tu vi của Tà Hoànglại cao, lẽ nào để Thượng Thanh Tông của chúng ta vì cứu mấy vạn người họ Diệp, mà hi sinh mấy ngàn vạn trên dưới Thượng Thanh Tông sao?”

“Nếu như cậu mà là bổn tọa, cậu sẽ làm như thế nào?”

“Bổn tọa sẽ đưa Bảo Giám Thiên Địa giao cho người biết giải mã cấm thuật phá giải. Sau đó dùng sức mạnh của cả tông, giết chết Tà Linh giáo, dùng Bảo Giám Thiên Địa giết chết Tà Hoàng.” Diệp Thiên trả lời.

“Haha.” Tông chủ Tử Dục không tức giận mà còn mỉm cười: “Nếu như có người phá giải được Bảo Giám Thiên Địathì bổn tọa đã cho người phá giải rồi, cớ gì còn đợi đến bây giờ?”

“Tôi biết phá giải!” Diệp Thiên lớn tiếng nói: “ĐemBảo Giám Thiên Địa ra đây, không cần đưa cho tôi. Tôi dạy ông làm thế nào để phá giải, đảm bảo ông trong vòng nửa khắc có thể hoàn toàn sử dụng được.”

Hắn muốn lừa ông ta lấy Bảo Giám Thiên Địa ra, sau đó thần niệm để thu Bảo Giám Thiên Địa.

“Cậu? Trong vòng nửa khắc có thể dạy bổn tọa phá giải Bảo Giám Thiên Địa?” Tông chủ Tử Dục tràn đầy kinh ngạc, nhưng trong lòng lại nhen nhóm một chút muốn thử.

“Đúng vậy!” Diệp Thiên vô cùng dõng dạc trả lời: “Không tin ông lấy ra ngoài, tôi đảm bảo có thể dạy ông phá giải, nhưng ông phải đảm bảo sau khi phá giải được, phải đáp ứng tôi cứu hết tất cả những người họ Diệp.”

Hắn khiến cho tông chủ Tử Dục tin tưởng mình. Cho dù tông chủ không tin tưởng, cũng không cho rằng hắn sẽ cướp đi Bảo Giám Thiên Địa.

“Được!”

Quả nhiên, tông chủ Tử Dục động lòng: “Nếu như cậu có thể giúp bổn tọa phá giải cấm thuật, bổn tọa liền cứu mạng tất cả những người họ Diệp, nếu như không phá giải được, bổn tọa chỉ có thể đứng một bên nhìn thôi.”

Nói xong, ông ta thật sự lấy ra Bảo Giám Thiên Địa.

Nhưng đúng lúc này, giọng điệu Đạp Thiên Tà Vương tức giận vang lên.

“Đồ ngu, mau nộp mạng đi.”

Dứt lời, ông ta biến chiếc roi trong tay thành một luồng sáng, chiếu xuống phía Diệp Thiên.

“Diệp Bắc cẩn thận.”

Lan Lăn Vương hét lên một tiếng, ông ta muốn lấy lại cây roi, liền nhảy vọt lên, lấy cây roi trong luồng ánh sáng chiếu xuống.

Nhưng, tốc độ qá nhanh, ông ta chỉ bắt được không khí, roi da nhanh như sấm sét, đánh về phía Diệp Thiên.

“Hắn ta chết chắc rồi.”

Vương Bình Sang, công chúa Bình Dương, Lạc Tuấn Tú, và vô số người, đều kinh ngạc kêu lên, coi như được hả cơn tức rồi.

Nhưng ngoài dự liệu, lời bọn họ vừa dứt thì nhìn thấy Diệp Thiên nhẹ nhàng giơ tay, từ trong lòng bàn tay của hắn phát ra ánh sáng chín màu vô cùng rực rở, tức khắc bao trùm cả luồng sáng của cây roi, khiến cho cây roi phút chốc dừng lại trong không khí, sau đó bị hắn nắm trong bàn tay, kích hoạt roi tiên, hiện ra những thân ảnh rồng hung dữ, sấm sét vang dội, nổ tung cả bầu trời.

“Mẹ ơi!”

Vương Bình Sang, công chúa Bình Dương, Lạc Tuấn Tú và những người khác chứng kiến cả màn này, đều há hốc trợn mắt.

“Có thể sử dụng được binh khí tối cao, đây nhất định là một vị Tiên Tôn,trời ơi!”

Lan Lăng Vương và rất nhiều vị trưởng lão của Thượng Thanh Tông nhìn thấy màn này đều hít một ngụm khí lạnh, không biết ai kinh hô một tiếng.

“Còn trẻ như vậy, có thể sử dụng thần khí cao cấp, chắc chắn là Tiên Tôn, hắn lại còn họ Diệp, trừ khi là cậu Diệp ở Thiên Quý Tinh đánh chết Tả Sứ của Tà Linh giáo và hai vị hộ pháp?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement