Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

“Hehe!”

Nghe thấy giọng nói đầy ghen tị của mọi người, Đóa Đóa bật cười vui vẻ. 

Nghĩ đến việc cả ba và mình cùng ăn quả nhân sâm, tuổi thọ ở mỗi cảnh giới đều có thể tăng thêm 47 nghìn năm nữa, căn bản là không cần lo lắng về cái chết.

Còn đào tiên, một quả chỉ có thể tăng thêm 10000 năm, hơn nữa cũng không được cộng thêm.

Nói cách khác, nếu hiện tại cô ăn nó sẽ tăng thêm 10 ngàn tuổi. Nhưng ở cấp độ tiếp theo, nó sẽ mất tác dụng và không thể tăng tuổi thọ được nữa.

Vì vậy, đối với cô cũng như Diệp Thiên mà nói, đào tiên cũng không có tác dụng gì, nếu không ăn, để lâu sẽ thối rữa.

Nhưng khi nhìn thấy tất cả các bạn cùng lớp đều có vẻ muốn ăn đào tiên, Đóa Đóa cười nói: “Tôi đã ăn quả nhân sâm rồi, ăn thêm đào tiên cũng chỉ để biết mùi vị, không có ích gì. Hay là cắt thành miếng để mọi người cùng nếm thử hương vị của đào tiên?”

“Được!”

Các bạn học đều nhao nhao đồng ý.

Ngay cả giáo viên cũng không nhịn được mà nuốt nước miếng.

Sau đó, Đóa Đóa đã lấy đào tiên, rửa sạch và dùng dao cắt thành miếng.

Quả đào tiên này to bằng quả dưa hấu, được cắt thành 100 miếng. Cô giáo và các bạn trong lớp mỗi người nếm một miếng.

“Ngon quá!”

Ai cũng khen lấy khen để. 

“Đóa Đóa, cảm ơn cậu đã cho tôi ăn đào tiên. Mặc dù tôi là cháu của Bắc Cực Tử Vi đại đế. Nhưng tôi chưa bao giờ có cơ hội ăn quả đào tiên. Cảm ơn cậu rất nhiều!” Trương Diệp nói một cách biết ơn.

“Tôi cũng chưa ăn nó bao giờ, nghe ông nội nói nó rất ngon. Hôm nay được ăn, quả đúng là ngon thật. Cảm ơn Đóa Đóa!” Bội Dao, cháu gái của Đông Phương Thanh Đế, một trong năm người lớn tuổi nhất cũng nói.

Các học viên khác, thậm chí cả giáo viên cũng thi nhau cảm ơn nhau.

Đóa Đóa rất vui.

Cứ như vậy, ba cũng không phải lo lắng về việc cô sẽ bị bắt nạt nữa, tất cả bọn họ sẽ trở thành bạn của cô.

VÀ đúng như Đóa Đóa nghĩ, họ đều nói rằng sau này có gì ngon cũng sẽ được đưa cho Đóa Đóa ăn.

...

Kết thúc giờ học buổi sáng, Tôn Tiểu Ngộ và Trư Tiểu Giới đưa Diệp Thiên đến nhà ăn.

Mặc dù thần tiên có thể không ăn cơm.

Nhưng ăn thì vẫn tốt hơn, vậy nên các học viên vẫn lựa chọn đi ăn, dù sao thì cũng miễn phí.

Sau khi lấy đồ ăn xong, cả ba người vừa nói chuyện vừa ăn rất vui vẻ.

Đột nhiên, một tiếng hét giận dữ vang lên.

“Tôn Tiểu Ngộ, cuối cùng cũng tìm được rồi, đồ chết tiệt nhà cậu!”

Ba người nhóm Diệp Thiên quay đầu nhìn lại.

Nhìn thấy Lý Ngao đang cùng với một nhóm người đang vênh váo đi tới.

Có ít nhất mười người!

“Mẹ nó, Lý Ngao mang theo nhiều người như vậy là muốn đánh chết Tôn Tiểu Ngộ sao?”

“Lý Tiêu, cháu trai của Thái Bạch Kim Tinh, Trần Hạo, cháu trai của Xích Cước đại tiên và con trai của Tứ Đại Thiên Vương... đều là con cháu của các nhân vật lớn trong thiên giới!”

“Nghe nói buổi sáng Tôn Tiểu Ngộ đập Lý Ngao một gậy Kim Cô, làm Lý Ngao chảy máu đầu. Chắc là muốn trả thù Tôn Tiểu Ngộ đây mà.”

“...”

Trong căn tin, mọi người đều sôi sùng sục, lần lượt đặt đũa xuống, xem náo nhiệt.

“Rắc rối rồi, lần này rắc rối to rồi.”

Trư Tiểu Giới nhìn thấy Lý Ngao mang theo nhiều người như vậy, đội hình vô cùng mạnh. Cậu ta sợ đến phát khóc, nắm lấy cánh tay Tôn Tiểu Ngộ, hỏi: “Anh khỉ, phải làm sao bây giờ?”

“Cậu sợ cái gì.”

Tôn Tiểu Ngộ cũng can đảm, vứt đũa xuống rồi đứng lên nói: “Lý Tiêu, Trần Hạo, ba tôi rất thân với ông nội của các cậu, chẳng lẽ các cậu định giúp Lý Ngao đánh tôi sao?”

“Haha!”

Lý Ngao bật cười: “Sợ rồi sao? Nếu sợ thì đến đây, để tôi nhổ sạch lông khỉ của cậu xuống, chuyện này coi như xong. Bằng không tôi sẽ bảo mấy cậu ấy bóp chết cậu!”

“Về phần quan hệ, cậu không xứng. Nếu không phải là Thái Bạch Kim Tinh và Xích Cước đại tiên cho ba cậu mặt mũi, thì ba cậu cũng chẳng là cái thá gì, ông ta có thể đánh được ai chứ?”

“Cho nên, cậu mau quỳ xuống trước mặt tôi, ít ra còn bớt được chút đau đớn, nếu không tôi sẽ để họ ra tay.”

Trư Tiểu Giới vô cùng kinh hãi.

“Anh khỉ, anh chặn ở đây đi, em và Diệp Thiên đi trước.”

Trư Tiểu Giới kéo Diệp Thiên dậy, muốn chuồn đi.

“Đầu lơn, cậu mà dám bước một bước, tôi sẽ lột da cậu xuống!” Lý Ngao quát lên.

Trư Tiểu Giới sợ đến mức không dám cử động, cậu ta lẩm bẩm: “Xong rồi, sắp bị giẫm chết rồi.”

Diệp Thiên cũng biết chuyện này rất phiền phức.

“Cậu có qua hay không?” Lý Ngao hét lên.

Tôn Tiểu Ngộ khó chịu nói: “Cậu muốn tôi quỳ, không có cửa!”

Lý Ngao sắc mặt trở nên lạnh lùng: “Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Các anh em, xông lên đánh cậu ta đi!”

Lý Ngao chỉ vào Tôn Tiểu Ngộ.

Thế là mười mấy người cùng lao về phía Tôn Tiểu Ngộ.

“Tiểu Giới, Diệp Thiên, không sợ thì cùng tôi chiến đấu với bọn họ!” Tôn Tiểu Ngộ nói rồi lấy gậy Kim Cô ra lao về phía hơn chục người kia.

Diệp Thiên biết, ra tay cũng phải dọn dẹp, không ra tay cũng phải dọn dẹp, tốt hơn hết là cứ xông lên.

Thế là hắn liền gọi Thiên Phạt Kiếm ra và cùng tấn công.

Trư Tiểu Giới nghiến răng, cũng cầm đinh ba xông lên.

Binh binh bốp!

Trận đánh ở trong căng tin dây dưa một hồi.

Các cao thủ bên phía Lý Ngao quá mạnh, lại có quá nhiều người, chỉ sau vài cú đánh, Tôn Tiểu Ngộ, Trư Tiểu Giới và Diệp Thiên đã bị đánh ngã trên mặt đất, ai nấy đều nôn ra máu.

“Haha!”

Lý Ngao cười đắc ý. Anh ta đi tới chỗ Tôn Tiểu Ngộ, giẫm lên ngực cậu ta, nhìn cậu ta đầy khinh thường rồi cười lạnh: “Lúc đánh tôi cậu đã nghĩ tới hậu quả chưa?”

“Tên khốn, bỏ chân ra!” Tôn Tiểu Ngộ tức giận nói.

“Haha!”

Lý Ngao cười: “Tôi không bỏ đấy, tôi còn giẫm nữa!”

Vừa nói, anh ta vừa giậm chân vài cái trên người Tôn Tiểu Ngộ, sau đó nói: “Gọi tôi một tiếng ông Lý đi, tôi sẽ tha cho cậu.”

Tôn Tiểu Ngộ nổi trận lôi đình, gọi Ngưu Tiểu Ngọc: “Tiểu Ngọc, ba anh và ba em kết nghĩa là anh em, em mau bảo Lý Ngao bỏ chân ra.”

“Cút đi, đừng có nhận thân thích bừa bãi.” Ngưu Tiểu Ngọc quay đầu sang một bên.

Lý Ngao bật cười lớn.

Cuối cùng, bọn họ giẫm lên Tôn Tiểu Ngộ, Trư Tiểu Giới cùng Diệp Thiên một trận rồi vênh váo bỏ đi.

“Chết tiệt.” Diệp Thiên chán nản nói: “Trong số bọn họ, mạnh nhất là tới mức nào?

“Thái ất cấp tám” Tôn Tiểu Ngộ đáp.

Diệp Thiên nghiến răng: “Chờ tôi lên Thái ấp cấp tám, xem tôi giẫm bọn họ như thế nào!”

Diệp Thiên đã bị đánh hai lần mà không có lý do gì, không biết đã có bao nhiêu khó chịu rồi.

Tôn Tiểu Ngộ cười khổ: “Chờ cậu bất tới Thái ất cấp tám thì bọn họ đã ở Đại Thừa cảnh rồi, muốn giẫm lên bọn họ, tôi còn chưa biết, chứ cậu thì hết hy vọng rồi.”

Diệp Thiên không nghĩ vậy.

Hắn đã nhớ kỹ mối thù này rồi!

“Anh khỉ, em tức quá, kêu ba anh đến cho bọn chúng một trận đi.” Trư Tiểu Giới nói.

Tôn Tiểu Ngộ cũng không nuốt nổi cục tức này, liền gửi truyền âm cho ba của mình là Tôn Ngộ Không.

Ngay sau đó, tin tức đến tai Lý Ngao.

“Tôn Tiểu Ngộ, cái thứ rác rưởi này, không thể đánh nổi chúng ta thì gọi ba đến. Cậu ta có ba, còn cúng ta thì không có chắc?” Lý Ngao cười lạnh nói: “Các anh em, chúng ta cũng gọi người tới, xem Tôn Ngộ Không có dám đứng ra giúp Tôn Tiểu Ngộ hay không!”

“Được!”

Lý Tiêu, Trần Hạo và những người khác cũng bắt đầu truyền âm đi.

“Hoa Quả Sơn ở gần đây, chúng ta hãy trốn trước đi, đợi người nhà chúng ta tới đã, tránh bị Tôn Ngộ Không đánh.” Lý Tiêu đề nghị.

Mọi người đồng ý, thế rồi họ lũ lượt chạy ra khỏi đạo viện Phiêu Miểu.

Không lâu sau, một thanh âm dừng lại trên đạo viện Phiêu Miểu.

Ngay sau đó là một tiếng gầm giận dữ vang lên khắp đạo viện Phiêu Miểu.

“Tiểu Ngộ, ba tới đây, thằng nào dám giẫm lên con, nói cho ba biết, ba nhất định lột da thằng đó xuống!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement