Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

Không một tiếng động!

Gio phút này, trong đạo quán mịt mờ không một tiếng động giống như chết!

Tất cả mọi người đều biến thành tượng đá, ánh mắt của họ đều tập trung lên người Diệp Thiên phía trên lôi đài, trong mắt tất cả họ đều là khiếp sợ, kinh khủng, e ngại còn có sự rối rắm khó có thể tin.

Thật ra họ chẳng thể nào tin được, hơn một tháng trước, Diệp Thiên mới tới đạo viên Phiêu Miểu của họ, vẫn là cấp bậc Thái Ất cảnh nhập môn, còn bị bọn người Lý Ngao đánh như đánh chó.

Chỉ sau một tháng, vậy mà hắn lại có thể bước vào tầng bốn Đại Thừa Cảnh, đối trọng lại với Dương Phong.

Việc này thật sự là phá vỡ tam quan của bọn họ mà! Cho nên khiến họ không thể tin được đây là sự thật.

Trong lúc nhất thời, trong đầu họ đều ong ong nhảy loạn.

Có thể nói là vắt hết óc ra cũng không nghĩ được, vì sao chỉ có một tháng mà thực lực của Diệp Thiên lại có thể tăng vượt nhanh như vậy!

"Không phải người! Diệp Thiên không phải là người! Rõ ràng hắn là một yêu nghiệt!"

Ngay lập tức bùng lên giống như viên đá ném xuống giữa hồ khuấy ra nghìn cơn sóng dữ, toàn bộ mọi người đang mờ mịt đều ào ào sôi sục lên.

"Ông trời của tôi ơi, sao chỉ trong một tháng mà hắn có thể dùng thực lực toàn thắng Dương Phong được chứ?"

"Cái tên Diệp Thiên này quá mạnh rồi có thể nói là chỉ một chiêu là giết trọn Dương Phong,thực lực của hắn ít nhất cũng là tầng sáu, tầng bảy Đại Thừa Cảnh nhỉ?"

"Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, tôi thật sự không dám tin, một tháng trước hắn còn sợ Dương Phong muốn chết, vậy mà bây giờ chỉ một chiêu là đánh gục Dương Phong!"

"Có phải Trấn Nguyên Tử cho hắn ăn Nhân Sâm Quả không?"

"Nhân Sâm Quả cũng không tăng được tu vi!"

"..."

Toàn trường đều bắt đầu bàn tán sôi nổi.

Văn Tuyết Tâm thì che miệng, một đôi mắt đẹp tròn tròn còn lớn hơn mắt bò, hoàn toàn là bị dọa sự không nói ra lời.

Lúc này cô ấy mới biết không phải Diệp Thiên ngoác miệng nói quá mà thực lực của hắn thật sự có thể đánh lại Dương Phong!

"Thật sự là do mình cho hắn sức mạnh tình yêu nên hắn mới trở nên mạnh mẽ như vậy sao?"

Trong lòng của cô ấy bắt đầu tự hỏi.

Trừ cái đó ra, cô ấy không nghĩ ra nguyên nhân nào khác, có thể khiến Diệp Thiên trở nên mạnh mẽ như vậy!

"Đáng sợ, thật sự là quá đáng sợ!"

Lý Ngao sợ run cả người, kinh ngạc nói: "Một tháng trước, tôi đánh hắn như đánh chó, bây giờ hắn đánh tôi còn dễ hơn đánh chó nữa, chỉ cần động tay là có thể nghiền chết tôi, thật sự là tồn tại quá khủng bố mà!"

"Đúng vậy!"

Lý Tiêu và bọn người Trần Hạo cũng sợ hãi gật đầu.

Gio phút này, bọn họ đều hối hận vì mình đã đắc tội với Diệp Thiên.

Nếu từ hôm nay trở đi, mỗi ngày Diệp Thiên lại giẫm đạp bọn họ một lần thì cuộc sống sau này phải sống làm sao đây?"

"Oa oa ao!"

Lúc này Tôn Tiểu Ngộ và Trư Tiểu Giới thì vô cùng vui sướng kêu lên.

"Thắng! Diệp Thiên thắng rồi! Tòa núi vàng, núi bạc này đều là của Diệp Thiên! Ha ha!"

Trư Tiểu Giới cũng nhịn không được sự kích động trong lòng, nhảy lên trên núi vàng núi bạc, một tay rồi một tay vốc vàng lên cầm, quả rất giống một tên tham tiền.

Mà rất nhiều người khác lại khóc.

"Tôi không nên Dương Phong như vậy, thua thảm hại rồi.. ô...."

Chỉ là giờ phút này người khổ sở nhất vẫn là Dương Phong.

Bị Diệp Thiên giẫm dưới chân, lại giống như sâu như kiến không hề động đậy nổi, lại nghe trăm nghìn lời oán trách, cậu ta chỉ cảm thấy mặt mũi của ba già nhà hắn cũng bị vứt sạch rồi.

"Anh chơi xấu, anh nhất định là đang chơi xấu, mau lấy chân chó của anh ra khỏi người tôi, tôi muốn điều tra, có phải Trấn Nguyên Tử trong tối giúp đỡ anh hay không, tôi muốn bắt ông ấy, chứng minh không phải anh có thể đánh bại tôi, mà là Trấn Nguyên Tử đánh bại tôi!"

Cậu ta khàn giọng gào lên, dùng cái này để lấy lại chút thể diện cho mình khi bị thua.

"Tra cái đầu mẹ anh, đánh cái tên rác rưởi như anh còn cần tới Trấn Nguyên Tử đại tiên hỗ trợ sao?"

Giọng nói lạnh lùng của Diệp Thiên vang lên: "Muốn tôi thả anh ra thì không có cửa đâu, lúc này chỉ mới bắt đầu mà thôi, sau đây tôi muốn lột da của anh, không đánh anh gần chết thì thật sự có lỗi với đám con cháu khỉ nhà tôi ở Hoa Quả Sơn, còn có anh em yêu tinh Tôn Ngộ Không của tôi!"

Lời nói vừa rơi xuống thì Diệp Thiên lại tăng thêm sức lực trên chân.

Răng rắc răng rắc!

Cột sống của Dương Phong bị ép vỡ nát trong nháy mắt.

"A!"

Tiếng kêu đau đớn thảm thiết vang vọng trời đất.

Ngay sau đó!

Răng rắc răng rắc!

Xương vai trái của Dương Phong lập tức bị giẫm nát.

Sau đó, xương đùi của hai chân cũng bị nghiền nát.

Đau đớn khiến Dương Phong khóc không ra tiếng.

Lộc cộc!

Rất nhiều người đều bị dọa phun ra nuốt vào nước bọt.

Đặc biệt là bọn người Lý Ngao đều xém chút nuốt mất đầu lưỡi.

Cái này cũng mẹ nó quá là ác nghiệt!

Nhưng mà cái này vẫn chưa xong.

"Tiểu Ngộ, Tiểu Giới, một tháng qua hai người đều bị họ đánh rất thảm, tất cả lửa giận đều vung lên người Dương Phong, chỉ cần không đánh chết thì Thiên Vương lão tử cũng không thể nào nói lý với chúng ta!"

Dương Tiễn chính miệng nói, chỉ cần không đánh chết, cho dù là chỗ nào thì người lớn cũng không thể đứng ra giúp, nếu như ai giúp thì Trấn Nguyên Tử có thể đánh chết ngay.

Câu Trần đại đế, cùng lúc ấy tất cả mọi người ở pháp trường có thể làm chứng!

"Tốt!"

Tôn Tiểu Ngộ và Trư Tiểu Giới, lập tức bay lên pháp trường, dùng một cái Gậy Kim Cô, một người dùng đinh ba, lập tức hung hăng đánh lên người Dương Phong.

Diệp Thiên thì dừng tay lại, ánh mắt lập tức quét tới dưới đài, rồi rơi vào trên người Lý Ngao.

"Không được!"

Bọn người Lý Ngao bắt được ánh mắt khát máu của Diệp Thiên, tất cả đều bị dọa đến run rẩy dữ dội cả người, sắc mặt trắng bệch.

"Chạy mau!"

Không biết ai hô hoán lên một câu.

Chỉ một thoáng mà bọn người Lý Ngao nhanh chân chạy vội.

"Muốn chạy, quên là lúc ở pháp trường, tôi bị trói trên cột, các người đánh tôi thế nào sao?"

Diệp Thiên lạnh giọng nói, duỗi bàn tay ra.

Chỉ thoáng một cái, từ lòng bàn tay của hắn toát ra một tấm võng lớn màu vàng kim, vung lên chạy vọt theo bọn người Lý Ngao, bao bọc bọn họ bên trong rồi kéo về lại trên lôi đài.

"Diệp Thiên, có chừng mực đi, đừng có quá phận!"

Lý Ngao bị túm bên trong lưới, vừa vùng vằng vừa kêu la.

"Quá mức sao?"

Diệp Thiên cười lạnh: "Các người cũng có tư cách đề cập chuyện này với tôi sao? Mình có bao nhiêu quá mức mà trong lòng các người không biết sao?"

Lý Ngao lập tức nghẹn lời.

Lý Tiêu lập tức cười làm lành: "Diệp Thiên, chúng ta nói chút đi, sau này không cần bắt nạt nhau nữa được không?"

"Ha ha!"

Diệp Thiên cười to: "Bây giờ biết nói chuyện thế à? Trước kia tôi đánh không lại các người, sao các người không đánh ít một lần cho tôi sao?"

"Cho nên, muốn cùng bàn bạc lại cũng đừng có mơ, tôi nhất định phải lấy đạo của người trị người, hung hăng đánh lại các người một trận mới sảng khoái!"

Lời nói vừa rơi xuống, Diệp Thiên bị gọi ra Thiên Phạt Kiếm, nhanh chóng đập lên người Lý Ngao.

"A!"

Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang vọng trong đạo viện.

Vẫn luôn đánh thật mạnh mãi cho tới khi tiếng chuông vang lên, Dương Phong, Lý Ngao, Trần Hạo giống như chó chết ghé vào trên lôi đài, động cũng động không nổi, Diệp Thiên và Tôn Tiểu Ngộ, Trư Tiểu Giới mới thu tay lại.

"Diệp Thiên, cậu quá mạnh, sao chỉ trong một tháng tăng thực lực tới mức đánh Dương Phong như đánh chó vậy?" Trư Tiểu Giới tò mò hỏi.

Diệp Thiên cười ha ha một tiếng: "Thiên phú quá mạnh nên đành chịu thôi."

Nói xong thì hắn lập tức thu lại hai phần ba núi vàng bạc, giữ lại một phần ba cho Trư Tiểu Giới và Tôn Tiểu Ngộ, hai người vui sướng cười khoác miệng tận mang tai.

"Tuyết Tâm, sao rồi? Không khiến cô thất vọng chứ?" Diệp Thiên nhảy xuống lôi đài cười hỏi.

Ánh mắt Văn Tuyết Tâm đờ đẫn, lắc đầu.

Đột nhiên phát hiện ra mình xem không hiểu Diệp Thiên.

Đúng như hắn nói là do thiên phú của hắn quá mạnh hay đúng như lời Dương Phong nói, trong bóng tối có Trấn Nguyên Tử ra tay cứu giúp hắn?

Trong lòng cô ấy trăm mối ngổn ngang không có cách nào giải.

"Ha ha, chúng ta trở về lớp thôi, ban đêm tôi muốn đến ký túc xá của cô học bù nữa nha."

Diệp Thiên ôm vai Văn Tuyết Tâm cười nói. Thân người mềm mại của Văn Tuyết Tâm run lên.

Cái tên này lợi hại như vậy, nếu đi ký túc xá của mình, còn làm...

Cô ấy lập tức hơi run rẩy thân người, cũng không dám nghĩ tiếp nữa.

"Tôi không muốn anh đi ký túc xá của tôi học bù đâu, muốn đi thì đi ký túc xá của anh học bù là được."

Cô ấy ngẩng cao đầu nhỏ đầy kiêu ngạo lên, sau đó đẩy tay Diệp Thiên ra đi về lớp học.

"Đi ký túc xá của Diệp Thiên, có bọn Tôn Tiểu Ngộ, Trư Tiểu Giới thì hắn sẽ không dám làm loạn chứ nhỉ?" Trong lòng của cô ấy không ngừng nghĩ tới chuyện này.

"Đừng mà Tuyết Tâm, đi ký túc xá của cô đi."

Diệp Thiên đuổi theo, cười hề hề nói.

Còn bọn người Lý Ngao thì như đám chó chết nằm ngay đơ trên lôi đài, tức giận hổn hển gào lên: "Tĩnh Vương, lập tức báo cho phủ binh phủ Tĩnh Vương, cho dù đào sâu ba thước đất cũng phải tìm ra Trấn Nguyên Tử cho tôi, tôi muốn dùng cái này chứng minh chính là Trấn Nguyên Tử đánh tôi, mà không phải cái tên Diệp Thiên kia đánh tôi, tôi không tin với năng lực bản thân hắn mà có thể đánh bại tôi."

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement